“Dưới tình huống ba của đứa bé không hề hay biết?”
Hướng Tình tiếp tục đặt câu hỏi.
Tần Lịch Lịch cắn môi dưới, gật đầu: “Đúng vậy…”
Hướng Tình nở một nụ cười chiến thắng.
“Thưa thẩm phán, dựa vào chứng cứ mà nguyên cáo đã đưa ra, chỉ là bằng chứng về mối quan hệ giữa hai người Tần Lục mà thôi, tôi cho rằng nguyên cáo đang cố ý xoay chuyển, di dời tiêu điểm của mọi người.”
Để cho quan tòa càng có ấn tượng xấu với người làm chứng của đối phương, đây cũng là một thủ đoạn để thắng kiện.
Đây chính điều mà Lục Li Dã đã dạy cô!
“Nguyên cáo, mong cô trực tiếp đưa chứng cứ có liên quan trực tiếp đến vụ án này.”
Thẩm phán nhắc nhở Hướng Tình.
“Thưa thẩm phán, tiếp sau đây tôi sẽ đưa ra bằng chứng, sẽ nói cho mọi người biết, thực ra bằng chứng lúc nãy chắc chắn có liên quan trực tiếp đến vụ án.”
Sau khi Hướng Tình nói xong, tay cô chỉ vào máy tính ở trước mặt.
Xuất hiện trước mặt mọi người chính là một giấy khám thai.
Hướng Tình nhìn bức ảnh được chiếu trên hình chiếu, viền mắt bỗng dưng nóng lên.
Trong tấm ảnh là một phôi thai bốn tháng tuổi, đã hình thành người, đang nằm cong trong bụng mẹ.
Dáng vẻ đó rất dễ thương, làm cho người khác phải yêu thương.
Lúc Lục Li Dã nhìn thấy bức ảnh trên hình chiếu, đôi mắt hơi nheo lại, giữa hai hàng lông mày thoáng qua sự xúc động rất rõ.
Cánh tay đặt trên tay vịn, ngồi chống cằm, mắt nhìn chăm chú vào bức ảnh trên hình chiếu, trong đôi mắt phượng xuất hiện mấy tơ máu mơ hồ.
“Nguyên cáo, đây là gì? Xin mời cô nói rõ.”
Thẩm phán nhìn thấy Hướng Tình không có phản ứng gì, tốt bụng nhắc nhở một câu.
Hướng Tình thu hồi cảm xúc đau thương của mình, hít sâu một hơi, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: “Thưa quan tòa, đây chính là… đứa con vừa mới mất vào tháng trước của tôi. Lúc đó, bác sĩ nói cho tôi biết, đứa bé đã là tử thai, vì vậy không thể không phá bỏ…”
Viền mắt của Hướng Tình đã hơi ướt, cô nhấp vào màn hình máy tính, sau đó xuất hiện một bảng thỏa thuận đáng sợ kia.
“Nhưng mãi đến bốn ngày trước tôi mới biết, hóa ra đứa con trong bụng tôi vốn là bị người khác có ý định hại chết!!”
Lúc Hướng Tình nói đến đây, cuối cùng cũng không ngăn được nước mắt, ánh mắt cô lạnh lùng khóa chặt Morri: “Kính thưa quan tòa, hung thủ hại chết con của tôi, chính là người đã ký rất rõ tên của mình vào bảng thỏa thuận kia!!Chính là anh ta… Morri!!”
Hướng Tình chỉ thẳng vào Morri, ngón tay cô run rẩy kịch liệt: “Chính là anh ta, anh ta đã mua chuộc bác sĩ, mới để cho con của tôi đang sống sờ sờ phải bị phá đi!! Hơn nữa, làm cho tôi từ nay về sau mất đi quyền lợi được làm mẹ!! Cuộc đời của tôi, đã không còn cách nào cảm nhận được cảm giác nóng bỏng, khi bế đứa con mới bốn tháng tuổi mình vào trong lòng… Kính thưa quan tòa, tôi nghĩ ông cũng là một người đã có con, có lẽ rất nhiều người ngồi ở đây đều đã làm cha làm mẹ rồi, chắc mọi người cũng có thể cảm nhận sâu sắc được, cảm giác sau khi đứa con của mình bị người khác tự tay giết chết… có bao nhiêu đau khổ, có bao nhiêu thống hận!! Một người đàn ông có lòng dạ độc ác như vậy, sao tôi có thể sống chung một nhà với anh ta được? Tôi căn bản không thể nào ở cùng một phòng, hít cùng một bầu không khí với anh ta được!!”
Hướng Tình đứng ở đó, vừa khóc lóc vừa nói lời căm hận: “Kính thưa quan tòa, đứa bé là con của tôi và anh Lục bạn trai tôi!! Trước khi kết hôn với Morri, tôi đã mang thai con của anh ấy! Người tôi yêu từ trước đến nay không phải là Morri, mà chính là Lục Li Dã, còn Lục Li Dã từ đầu tới cuối đều yêu một người, đó chính là tôi!! Vì vậy, tôi khẩn cầu quan tòa tác thành cho chúng tôi, để tôi thoát khỏi cuộc hôn nhân sai lầm đã hoàn toàn đi lệch quỹ đạo này, tôi thật sự không thể chịu đựng được nữa!!”
Mỗi một câu một chữ của Hướng Tình đều xuất phát tự tận đáy lòng.
Mà mỗi một câu nói đau thương của cô đều làm cho những người có mặt tại đây phải xúc động.
Bao gồm cả… thẩm phán!!
Ngay cả luật sư đại diện của Morri cũng không thể không thừa nhận, trận này Cao Hướng Tình đã đánh lá bài tình cảm vô cùng xuất sắc.
Tình mẹ, chính là phần tình cảm làm cho người khác cảm động nhất trên thế giới này, sau khi cảm động trôi qua, cũng chính là phần không thể chống cự nhất nằm sâu trong tâm hồn của tất cả mọi người.
Mà lá bài tình cảm của Hướng Tình, chỉ có cảm nhận sâu sắc, thấu hiểu, hoàn toàn bị tổn thương mới có thể nói ra một cách đầy chân tình như vậy!
Lúc này Lục Li Dã đang ngồi trên ghế người xem, viền mắt cũng đã không tự chủ mà thấm ướt… Người phụ nữ đang đứng trên đó chính là mẹ của con anh!!
Là người phụ nữ duy nhất mà anh yêu!
Mà hôm nay, cô đứng ở đó, đang tiến hành đấu tranh cho cuộc chiến gian khổ nhất vì tình yêu của hai người!!
Lục Li Dã lập tức lấy ra một cuốn sổ ở trong túi, cầm bút, nhanh chóng viết mấy chữ.
Anh giơ lên, Hướng Tình vừa quay đầu đã nhìn thấy ngay.
Trong chớp mắt tiếp theo, nước mắt đã ướt đẫm, dường như mọi thứ ở trước mắt đều trở nên mơ hồ… chỉ còn dư lại những chữ mà Lục Li Dã đã viết cho cô xem.
… Mẹ nó à, anh yêu em!!
Còn có một câu nữa là: Chúng ta thắng rồi!!
Hướng Tình vừa xem xong, không thể kiềm nén được nữa, nằm nhoài lên bàn, xúc động khóc rống lên.
Giống như cô muốn phát tiết tất cả những đau khổ mà cô đã chịu đựng trong hai tháng qua… Không ai biết, nỗi đau mà cô đã chịu đựng ở trong lòng sâu đến mức nào…
Đương nhiên, sau khi nhìn thấy những lời bày tỏ của Lục Li Dã, đột nhiên Hướng Tình cảm thấy tất cả những đau khổ đều tan biến rồi.
Bởi vì cô vẫn có anh mà…
Rất nhiều người có mặt trong phiên tòa nghe thấy câu chuyện đau thương của Hướng Tình, đều không nhịn được lặng lẽ lau nước mắt.
Luật sư đại diện của Morri vẫn còn muốn nói điều gì đó, nhưng anh ta còn chưa đứng lên đã bị Morri đột nhiên ngăn cản.
“Anh Morri…”
Luật sư kinh ngạc nhìn anh ta.
“Đủ rồi.”
Morri lạnh nhạt lên tiếng, không liếc nhìn bất kỳ ai: “Bọn họ thắng rồi.”
Sau nửa tiếng giải lao, phiên tòa tiếp tục mở phần tuyên án…
“Sau khi thông qua thảo luận và bỏ phiếu của hội đồng thẩm đoàn, chúng tôi đều nhất trí rằng, tình cảm vợ chồng giữa nguyên cáo Cao Hướng Tình và bị cáo Morri không hề có sự tồn tại, cho phép thông qua phương thức của pháp luật để ly hôn!!”
Lúc Hướng Tình nghe thấy những lời tuyên án này, đột nhiên cô có cảm giác mọi thứ ở trước mắt đều trở nên sáng tỏ thông suốt.
Cô ngã xuống ghế, cả người sớm đã không còn chút sức lực, quả thực không dám tin phiên tòa lần này, cô lại thắng… Vậy mà cô đã thật sự thắng rồi!!!
Hướng Tình ngẩng đầu, nhìn Morri ở chỗ ngồi của bị cáo, nhưng nhìn thấy anh ta đã dẫn luật sư và trợ lý của mình đi ra khỏi tòa án rồi.
Thực ra, có một chuyện mà cho tới nay Hướng Tình vẫn không hiểu rõ, chính là tại sao anh ta lại mua chuộc luật sư của cô, nhưng cuối cùng lại không mua chuộc quan tòa chứ?
Nhưng lại không biết, Morri vẫn luôn cho cô một cơ hội…
Chỉ cần cô có thể thuyết phục được quan tòa, anh sẽ đồng ý trả lại tự do cho cô!!
Nếu không phải anh giúp tôi, tôi căn bản không thể thắng được… Hướng Tình mang theo tập tài liệu, gấp gáp rời khỏi tòa án.
Mặc dù biết Lục Li Dã sẽ biết tin tức này cùng lúc với cô, nhưng cô vẫn gấp gáp muốn chia sẻ tin vui này với anh.
Hướng Tình đi ra khỏi tòa án, nhìn thấy Lục Li Dã đang đứng đợi cô ở bậc thang dưới lầu.
Một tay anh đút trong túi quần, hơi ngẩng đầu, đôi môi mỏng hơi mỉm cười nhìn Hướng Tình ở phía trên.
Ánh mặt trời chiếu xuyên qua tấm kính của tòa án, rơi xuống khuôn mặt vô cùng đẹp trai của anh, đập vào đáy mắt của Hướng Tình, chói mắt đến nỗi làm cho cô có chút ngẩn ngơ.
“Lục Li Dã…”
Hướng Tình cong mày nở nụ cười.
“Lục Li Dã…”
Cô cầm theo tập tài liệu nhanh chóng chạy tới chỗ của Lục Li Dã.
Cuối cùng tới mấy bậc cầu thang cuối cùng, Hướng Tình căn bản nhảy xuống bậc thang, cả người bay thẳng vào người của Lục Li Dã, được anh vững vàng ôm lấy: “Không thể chờ đợi muốn được anh ôm đến thế sao?”
Lục Li Dã cố ý trêu chọc cô.
Hướng Tình ôm cổ anh, cười đến động lòng người, đáy mắt vẫn còn một tầng sương mù mỏng: “Vụ kiện lần này, cảm ơn anh Ly Dã!!”
Lục Li Dã nhướng mày xấu xa, bàn tay lớn kẹp chặt eo nhỏ của cô, vòng eo rắn chắc đụng về phía trước, hơi dùng sức, hung hăng đẩy Hướng Tình vào bức tường ở phía sau.
Một tay, khoát lên bức tường phía sau Hướng Tình, nhốt cô lại, khuôn mặt tà mị ám muội, áp sát cô, tới khi chỉ cách hơi thở cô nửa tấc thì ngừng lại.
Anh nhếch miệng, nở một nụ cười xấu xa: “Tính cảm ơn anh thế nào đây?”
Ngón tay nóng bỏng giống như giả vỡ lờ đãng lướt qua vòng eo nhỏ của Hướng Tình, híp mắt lại: “Chỉ một câu cảm ơn? Hay là em có ý định mời anh ăn một bữa tiệc lớn?”
“Báo đáp đơn giản như vậy, thật sự có thể thỏa mãn một dạ dày lớn như cậu chủ Lục sao?”
Hai tay của Hướng Tình quấn trên cổ anh, cơ thể mềm mại thân mật dán lên người anh.
Trong đôi mắt đen của Lục Li Dã càng sâu thêm, ý cười trên đôi môi mỏng càng đậm: “Vậy thì phải xem cô Cao có khách khí hay không?”
Hướng Tình cười xấu xa kéo cà vạt trên cổ anh, giọng nói mềm mại còn có chút ngượng ngùng hỏi anh: “Cậu chủ Lục cảm thấy em thấy thân báo đáp… thì thế nào?”
Lục Li Dã nhếch miệng cười, ôm lấy khuôn mặt nhỏ bé đang đỏ bừng của cô, không hề kiêng dè xung quanh có nhiều người đi qua đi lại, cúi đầu hôn sâu lên đôi môi đỏ mọng của Hướng Tình: “Miễn cưỡng chấp nhận.”
Hướng Tình nở nụ cười, nhón chân lên, quấn trên cổ anh, nhiệt tình đáp lại nụ hôn của anh.
Tần Lịch Lịch đi ra khỏi tòa án với khuôn mặt tái nhợt, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt… Trong ánh nắng, hai người bọn họ ân ái dây dưa không hề kiêng dè, giống như trong thế giới của bọn họ chỉ còn lại đối phương, cũng chỉ có mình đối phương… Một đôi trai tài gái sắc, kim đồng ngọc nữ, thật sự đủ để làm cho người ngoài phải ngưỡng mộ.
Nước mắt ở đáy mắt Tần Lịch Lịch đã chuyển động, suýt nữa đã rơi xuống.
“Cô Tần!”
Lúc Tần Lịch Lịch chuẩn bị bước xuống bậc thang, đột nhiên có ba người đàn ông mặc đồ vest, trước ngực đeo thẻ hành nghề ngăn cản cô ta.
“?”
Tần Lịch Lịch ngẩng đầu, nhìn bọn họ với ánh mắt không hiểu: “Mấy anh có chuyện gì sao?”
“Chào cô! Chúng tôi là nhân viên thực thi pháp luật của bộ phận tòa án, đây là giấy triệu tập tòa án của cô, làm phiền cô ký tên vào đây.”
Người đàn ông dẫn đầu nói xong, đưa cho cô ta một tài liệu.
Sắc mặt của Tần Lịch Lịch đột nhiên trắng bệch: “Lệnh triệu tập của tòa án? Lệnh triệu tập của tòa án gì chứ?? Tôi… tôi không vi phạm chuyện gì hết.”
Cô ta có chút cuống lên.
“Ông Lục đã chính thức đệ đơn lên tòa án kiện cô về việc ‘Trộm t*ng trùng’, tôi chính là luật sư đại diện của ông Lục, nếu cô có vấn đề gì có thể trực tiếp nói chuyện với tôi.”
Người đàn ông đeo kính đứng bên cạnh mở miệng nói.
“Trộm t*ng trùng?? Khởi tố tôi??”
Sắc mặt của Tần Lịch Lịch đã trở nên trắng bệch: “Tôi muốn tìm anh ta để hỏi cho rõ! Tôi không tin!!”
Sau khi cô ta nói xong, bước nhanh xuống cầu thang.
Lúc này, Lục Li Dã và Hướng Tình cũng đã nghe thấy cuộc ầm ĩ ở phía trên, hai người đã kết thúc nụ hôn dài kiểu Pháp không hề kiêng dè của mình.
Tần Lịch Lịch vội vàng chạy xuống trước mặt Lục Li Dã: “Anh có ý gì vậy? Những người lúc nãy nói anh… anh muốn khởi tố tôi??”
Hướng Tình nghiêng đầu nhìn Lục Li Dã.
Vẻ mặt của Lục Li Dã rất lãnh đạm: “Cô Tần, tôi nghĩ có lẽ luật sư của tôi đã nói rất rõ với cô rồi! Nếu cô có vấn đề gì, mời cô trực tiếp tìm anh ta để hiểu rõ.”