“Tôi kết hôn với anh là do bị ép buộc, nếu như hiện tại tôi khởi kiện ly hôn, tôi chắc chắn có thể thắng kiện!”
Morri liếc thoáng qua cô: “Em kết hôn với anh chỉ vì muốn bảo vệ sự an toàn cho Lục Ly Dã thôi sao?”
Anh ta sâu kín hỏi Hướng Tình một câu.
Bỗng nhiên nghe thấy anh ta hỏi một câu như thế, trong lòng Hướng Tình giật mình…
“Đúng vậy.”
Cô gật đầu, thành thật trả lời câu hỏi của anh ta: “Vì bảo vệ anh ấy, cho nên tôi mới đi cùng anh, Morri, anh biết rõ tôi căn bản không yêu anh… Chúng ta không thể làm bạn sao?”
Giữa bọn họ rõ ràng có thể hòa hợp như thế.
Vì sao cuối cùng lại rơi vào trong một loại quan hệ đối đầu như vậy?
Mỗi ngày đều sống như thế, thật sự quá mệt mỏi, quá mệt mỏi…
“Em có yêu anh hay không, điều đó không quan trọng! Quan trọng là anh yêu em! Cao Hướng Tình, Morri anh yêu em, như thế là đủ rồi…”
Anh ta nói xong, kéo cô đến trước mặt mình, cúi đầu nhìn vào ánh mắt ngập hơi nước của cô: “Em sống với anh, anh sẽ cố gắng hết sức mình để mang lại hạnh phúc cho em…”
Hướng Tình thở khó nhọc: “Morri, anh đừng như thế, có nhiều thứ không phải chỉ cần anh muốn là có thể đạt được! Ví dụ như… Tình yêu…”
“Thứ mà Morri anh muốn, anh nhất định có được!”
Anh ta rất kiên trì, một cánh tay ôm chặt lấy cô, cúi đầu đến gần hơi thở của cô, nói một cách chân thành: “Em cho anh thời gian, cho anh cơ hội! Anh nhất định sẽ có được em!”
Anh ta rất tin tưởng vào điều này!
Không biết vì sao, Hướng Tình bỗng nhiên có một loại xúc động muốn khóc.
Cô yêu Lục Ly Dã nhưng lại kết hôn với Morri.
Thừa nhận tình yêu sâu nặng mà anh ta dành cho mình, khiến cho cô có một loại cảm giác chết đuối, ngạt thở…
Cô hít sâu một hơi: “Morri, anh biết rõ người tôi yêu là Lục Ly Dã…”
“Anh sẽ từ từ làm cho em yêu anh! Anh sẽ làm cho em giao một nửa trái tim mình cho anh…”
“Morri…”
“Ngoan, em ngủ đi, anh còn có việc cần làm…”
Một lát nữa bác sĩ sẽ đến bôi thuốc cho anh ta.
Chân của anh ta vừa bị Hướng Tình đá một cái, thật đúng là hơi không chịu đựng được.
“Tôi sẽ mời luật sư giúp tôi khởi kiện ly hôn!”
Hướng Tình kiên trì.
“Em sẽ không làm như thế.”
Morri nói rất chắc chắn.
Anh ta khẽ cười một tiếng: “Trừ khi em muốn bọn họ chết!”
“Morri!”
Hướng Tình tức giận gọi tên anh ta.
“Từ trước đến nay, ông trùm xã hội đen giết người không chớp mắt! Em mau ngủ đi…”
Sau khi Morri nói xong, anh ta quay người đi đến phòng làm việc của mình.
Lúc này, Hướng Tình mới phát hiện ra chân trái của anh ta hình như hơi khác thường.
Hơi kỳ lạ.
Cô nhíu mày, cuối cùng vẫn hỏi thêm một câu: “Chân của anh sao thế?”
Morri hơi dừng bước.
Trong đôi mắt màu nâu của anh ta lóe lên ánh sáng không dễ phát hiện ra được.
“Anh không sao.”
Anh ta thản nhiên trả lời cô.
“… Ồ.”
Sắc mặt của Morri lại một lần nữa trở nên ảm đạm.
Anh ta kéo chân trái bị thương đi về phía phòng làm việc.
Sau khi Morri đi lên lầu, Hướng Tình vội vàng lấy di động ra gọi điện thoại cho Lục Ly Dã, nhưng không gọi được.
Lúc này Hướng Tình mới ý thức được, có lẽ sau khi anh ta đi ra ngoài đã thay số điện thoại, chẳng qua cô còn chưa hỏi được phương thức liên lạc của anh ta.
Hướng Tình vội vàng gọi đến số máy bàn trong nhà.
“Tiểu Tình Tình, con đi đâu thế?”
Điện thoại vừa mới được kết nối, đầu dây bên kia, Hoàng Ngân lo lắng hỏi con gái, sau đó bà còn nói: “Mẹ không gọi được điện thoại cho con, mẹ còn cho rằng con xảy ra chuyện!”
“Mẹ, con đi đến biệt thự ở ngoại ô.”
“… Là như thế à.”
“Lục Ly Dã đâu? Mẹ giúp con gọi anh ấy đến nghe điện thoại được không ạ?”
Hướng Tình thậm chí còn chưa nghĩ ra, lát nữa sẽ giải thích như thế nào với anh ta.
“Cậu ta đi rồi.”
“Ơ? Anh ấy đi đâu? Sao mọi người có thể để anh ấy đi?”
Hướng Tình có chút nóng nảy.
“Con không ở nhà, không ai ngăn được cậu ta!”
Hoàng Ngân thở dài.
Hướng Tình sầu não: “Được rồi, mẹ, con cúp máy trước.”
“Ừ! Tiểu Tình Tình, con ở bên đó phải chăm sóc tốt cho chính mình nhé…”
“Vâng, con biết rồi! Mẹ yên tâm.”
Sau khi nói xong, Hướng Tình muốn cúp điện thoại, nhưng vẫn bị mẹ mình gọi lại: “Tiểu Tình Tình.”
“Dạ?”
“Có mấy lời, mẹ không biết có nên nói cho con nghe hay không.”
“Mẹ, mẹ nói đi…”
Hoàng Ngân khẽ thở dài một tiếng, bà hơi dừng lại, sau đó mới nói: “Mẹ biết, con thích thằng bé Ly Dã kia! Nhưng bây giờ con kết hôn rồi, về mặt pháp luật mà nói, con và Morri đã là vợ chồng, tuy con không hạnh phúc trong cuộc hôn nhân này, nhưng nếu bỏ tình yêu sang một bên, thằng bé Morri là một người khá tốt! Chúng ta không nói đến những thứ như vẻ ngoài và gia thế, chỉ nói đến việc cậu ta đối xử tốt với con…”
“Mẹ…”
Hướng Tình muốn cắt ngang lời của mẹ mình.
“Con nghe mẹ nói hết đã!”
“Vâng, mẹ nói đi…”
“Những năm trước đây, giữa nam và nữ gần như đều nghe lời cha mẹ để kết hôn, trước khi kết hôn, họ thậm chí còn chưa từng gặp nhau, nhưng sau cùng thì sao? So với hiện tại, tỷ lệ ly hôn ở thời xưa thấp hơn rất nhiều! Có đôi khi hôn nhân không nhất định liên quan đến tình yêu! Một số người có tình yêu sâu nặng, nhưng đến sau cùng vẫn đi đến con đường ly hôn, không phải ư? Bây giờ con bị kẹp giữa tình yêu và hôn nhân, khó cả đôi đường, sao con không chọn cho mình một con đường đơn giản hơn… Con không thể tránh thoát khỏi cuộc hôn nhân mà con không mong muốn, vậy sao con lại không thử học cách chấp nhận nó? Có lẽ khi con lựa chọn một con đường khác, con sẽ không cảm thấy mệt mỏi như vậy nữa, con cũng sẽ phát hiện, con đường này không gian nan như những gì con tưởng tượng…”
“Mẹ…”
Trong tròng mắt của Hướng Tình dâng lên một tầng hơi nước thật mỏng:“Mẹ đang khuyên con… Phản bội lại tình yêu của mình sao?”
Đầu dây bên kia, Hoàng Ngân trầm mặc.
“Con thừa nhận, những lời mẹ nói rất đúng, thế nhưng… Nếu như bây giờ đổi lại là mẹ, người mẹ yêu là ba con, mẹ sẽ lựa chọn như thế nào? Con tin lựa chọn của mẹ sẽ giống như con…”
Quả thật…
Bà vẫn giống như cũ, lựa chọn Cao Dương Thành.
Cho dù con đường này sẽ gian nan, cho dù con đường này nhất định không có kết quả… Bà vẫn giống như cũ, không chùn bước, không sợ hãi!
Ở trong điện thoại, Hoàng Ngân cười khổ: “Con đúng là con gái của mẹ…”
“Mẹ, mẹ ngủ sớm đi, chúc mẹ ngủ ngon…”
“Chúc con ngủ ngon!”
Sau khi cúp điện thoại, Hướng Tình chưa có trở về phòng ngủ.
Không tìm thấy Lục Ly Dã, cô nằm trên sofa trong phòng khách, lăn lộn khó ngủ.
Anh ta đột nhiên bỏ đi, có phải là vì không thấy cô, thậm chí là nhìn thấy cô lên xe Morri hay không?
Nếu như là thật, anh ta sẽ nghĩ cô như thế nào?
Anh ta sẽ cho rằng Cao Hướng Tình cô là người đứng núi này trông núi nọ, một người phụ nữ hay thay đổi sao?
Hướng Tình càng nghĩ càng cảm thấy phiền lòng.
Bỗng nhiên, cô cảm thấy trong dạ dày rất khó chịu.
Có loại cảm giác buồn nôn.
Xảy ra chuyện gì?
Hướng Tình che miệng, lấy tốc độ nhanh nhất chạy vào trong nhà vệ sinh, mở nắp bồn cầu, nôn vào trong đó.
Cuối cùng cũng nôn ra…
Hướng Tình ngẩng đầu lên, cô nhìn gương mặt trắng bệnh của mình trong gương, bỗng nhiên cô giật mình… Ý thức được chuyện gì…
Hình như cô… Đã hai tháng không có kinh nguyệt!
Khoảng thời gian gần đây liên tiếp xảy ra chuyện không vui, cô vậy mà lại hoàn toàn quên đi chuyện này!
Trời ạ…
Không phải là cô…
Mang thai đấy chứ?
Nhịp tim của Hướng Tình bắt đầu tăng nhanh, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể nhảy từ trong lồng ngực của cô ra ngoài!
Hôm sau…
Cuối tuần, trời vừa mới sáng, Hướng Tình đã đi ra khỏi biệt thự, đi thẳng đến bệnh viện.
Cô đi đến khoa phụ sản, lấy số xếp hàng, sau khi kiểm tra nước tiểu, kết quả, cô thật sự mang thai.
“Làm sao có thể như vậy chứ?”
Hướng Tình có chút không thể hiểu được.
Không phải Lục Ly Dã đã tiêm thuốc tránh thai sao?
Cô tin anh ta tuyệt đối sẽ không dọa mình, thế nhưng nếu đã tiêm qua thuốc tránh thai, sao cô còn mang thai?
“Bác sĩ, tiêm thuốc tránh thai, tỉ lệ ngừa thai là bao nhiêu? Phương pháp này có khả năng tránh thai thất bại không?”
“Tất cả các phương pháp tránh thai đều không có cách nào an toàn một trăm phần trăm! Cho dù là phương pháp nào đều có xác suất thất bại, nhưng tiêm thuốc tránh thai, chỉ cần tiêm đúng hạn, xác suất thất bại là rất nhỏ.”
“Như vậy ư…”
Giờ phút này, cảm xúc trong lòng của Hướng Tình rất phức tạp.
Đứa nhỏ xuất hiện vào lúc này, cô không biết nên vui hay lo lắng.
Thế nhưng trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ…
Đó chính là sinh em bé này ra!
“Cô đi làm siêu âm B đi!”
“Vâng.”
Hướng Tình đi xếp hàng làm siêu âm B, nửa tiếng sau, cô lấy được kết quả.
Đứa nhỏ này thế mà sắp được gần ba tháng, Hướng Tình cảm thấy hơi khó tin được, dù sao trong lòng cô cảm thấy tự trách, tự trách mình bất cẩn, đứa nhỏ ở trong bụng cô lớn như thế, vậy mà đến bây giờ cô mới phát giác ra.
May mắn đứa nhỏ rất khỏe mạnh.
“Cô Cao, cô phải luôn giữ cho tâm trạng của mình vui vẻ, tránh lo nghĩ nhiều, như thế mới có lợi cho sự phát triển của thai nhi! Còn nữa, bình thường cô nên ăn thêm một số đồ có dinh dưỡng, cô quá gầy, không tốt cho em bé…”
“Đươc, tôi nhất định sẽ làm như thế…”
“Bình thường cô nên chú ý nghỉ ngơi…”
“Vâng.”
…
Từ trong bệnh viện đi ra, Hướng Tình còn có chút mơ màng.
Tay cô vô thức đặt lên vùng bụng bằng phẳng của mình, đối với việc trong bụng bỗng nhiên có thêm một sinh mệnh nhỏ, cô cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, cô rất vui vẻ.
Đứa nhỏ này là kết quả sau khi tránh thai thất bại.
Hướng Tình không nhịn được, cô bắt đầu tưởng tượng, sau khi Lục Ly Dã biết sự tồn tại của đứa bé này, anh ta sẽ có phản ứng gì?
Anh ta sẽ vui vẻ sao?
Hay là anh ta sẽ cảm thấy bực bội vì sự xuất hiện đột ngột của đứa bé này?
Chẳng qua, bây giờ mối quan hệ của bọn họ thật đúng là lúng túng, có phải đứa bé này đến không đúng lúc hay không?
Morri thì sao? Nếu như Morri biết mình có thai con của Lục Ly Dã, anh ta sẽ làm như thế nào?
Nghĩ đến chuyện này, sắc mặt của Hướng Tình bỗng nhiên tái đi, bàn tay đang đặt trên bụng của cô cứng đờ.
Một khi anh ta biết, có phải cô sẽ có thêm một nhược điểm trí mạng trong tay anh ta?
Hướng Tình nghĩ đến đây liền cảm thấy sợ hãi.
Người lo trước lo sau, vĩnh viễn không đánh lại được người lòng dạ độc ác!
Cho nên, cô phải cố gắng giấu diếm sự tồn tại củacái thai này, phải nhanh nhất nghĩ ra biện pháp ly hôn với anh ta!
Hướng Tình gọi điện thoại cho Tống, sau khi hỏi thăm bệnh viện mà Lục Ly Dã nằm, cô lái thẳng xe đến bệnh viện.
Trong đầu cô đang suy nghĩ, lát nữa cô nên nói chuyện này với anh ta như thế nào, có phải trước khi nói, cô nên thăm dò cách nhìn của anh ta đối với chuyện em bé hay không… Hướng Tình bỗng nhiên cảm thấy hơi khẩn trương.
Càng nhiều hơn chính là chờ mong.
Cô không biết trong tương lai đứa bé này sẽ mang đến cho bọn họ một thế giới mới lạ và kỳ diệu như thế nào…
Lúc này…
Bên ngoài phòng bệnh VIP của Lục Ly Dã có một cái đầu tò mò đang không ngừng nhìn vào bên trong.
Hộ lý nhìn thấy thế, hỏi một câu: “Chào cô, cô tìm ai thế?”
Tần Lịch Lịch nhìn thấy trên giường bệnh không có ai, xấu hổ nói: “Xin hỏi đây là phòng bệnh của Lục Ly Dã sao?”
“Đúng thế.”
Hộ lý gật đầu.
Đúng lúc này, cửa ban công ngoài trời bị đẩy ra, dưới tia nắng ban mai Lục Ly Dã từ bên ngoài đi vào.