Nửa tháng không gặp, thật vất vả mới có thời gian nhàn rỗi chạy đến tìm cô, kết quả… Anh ta thế mà nhìn thấy cô có quan hệ gần gũi với một người đàn ông khác!
Cô nhóc này lại đổi đối tượng!
Thật đúng là không thể tha thứ.
“Người đàn ông đêm nay là ai?”
Giọng nói của anh ta rất khàn, giống như từ trong hang sâu tối tăm phát ra.
Đối với vấn đề này, anh ta dường như rất kiên trì.
“Đồng nghiệp của tôi.”
Hướng Tình ngẩng đầu, nhỏ giọng trả lời anh ta.
“Em thích anh ta à?”
Đôi mắt đào hoa của Lục Li Dã hơi nheo lại, lộ vẻ nguy hiểm.
Anh ta nâng cằm của Hướng Tình lên cao hơn.
Chiều cao của Hướng Tình và anh ta có một sự chênh lệch nhất định, bị anh ta kéo như thế, cô chỉ có thể kiễng chân mới có thể đến gần chiều cao của anh ta.
“Tôi không thích anh ta!”
Hướng Tình đứng không vững, chỉ có thể theo bản năng đưa tay ra ôm lấy eo anh ta.
“Sau này em cách xa anh ta ra một chút.”
Đối với câu trả lời của Hướng Tình, Lục Li Dã dường như rất hài lòng.
Hướng Tình thở dốc một hơi, qua loa trả lời anh ta: “Có phải anh quá bá đạo rồi không?”
“Ừ, đối với em nên bá đạo như thế!”
“…”
Người đàn ông này!
Quả đúng là càng ngày càng khoa trương.
Hướng Tình thuận theo anh, không hề làm ầm ĩ, vứt bỏ tất cả tạp niệm trong lòng mình, nghe theo trái tim, nghênh đón nụ hôn dài nóng bỏng… Nhiều lúc, ngay cả bản thân Hướng Tình cũng không hiểu, chính mình và người đàn ông này, rốt cuộc có quan hệ gì.
Là yêu ư?
Không thể nói là yêu!
Nếu nói không có tình cảm, vậy bây giờ hai người đang triền miên như này, được gọi là gì?
Cô nghĩ, ít nhất vào lúc này, bọn họ có tình cảm.
Chẳng qua, không ai có thể xác định, phần tình cảm này có thể kéo dài trong bao lâu… Có lẽ ngày mai vừa mở mắt ra liền biến mất.
Ngày hôm sau.
Ánh nắng ban mai ấm áp xuyên qua chiếc rèm cửa màu trắng chiếu vào bên trong, rơi vào thân thể mềm mại của Hướng Tình.
Cô miễn cưỡng trở mình, xoa đôi mắt buồn ngủ của mình, sau đó mở mắt ra.
Trước mắt cô, mọi thứ đều xa lạ.
Trong phòng còn lưu lại hương vị kiều diễm…
Hướng Tình sửng sốt một lúc lâu mới bừng tỉnh, hình ảnh đêm qua giống như một thước phim xuất hiện trong đầu cô.
“Lục Li Dã?”
Không thấy ai, cũng không có tiếng trả lời.
Cô vén chăn lên đi xuống giường, đi đến phòng vệ sinh tìm.
Cô nhìn vào trong, không có ai.
“Lục Li Dã?”
Hướng Tình lại gọi một tiếng.
Cô ra khỏi phòng ngủ, đi đến phòng khách tìm anh ta.