Có lẽ anh ta đối với Tam Nhi như thế, đó mới là tình yêu.
Còn những người khác, chẳng qua chỉ lướt qua tim anh giống như những người khách qua đường, nhấc lên một gợn sóng, sau đó một lần nữa trở lại bình tĩnh.
Thật ra đàn ông và phụ nữ thường sẽ trải qua loại cảm giác này, nhưng bình thường đều không tạo ra tia lửa gì, hoặc đến sau cùng, bởi vì một người không chịu nổi cô đơn, đâm thủng tầng mập mờ kia, tuyên bố quan hệ rạn nứt, tình cảm dĩ nhiên sẽ không còn sót lại chút gì.
Một đêm này, tâm trạng của Cao Hướng Tình rất phức tạp, khiến cho cô cảm thấy khó ngủ.
Lục Li Dã rốt cuộc vẫn rời đi.
Nằm trong căn phòng trống trải của mình, Cao Hướng Tình thậm chí còn nghĩ tới, lần sau gặp mặt sẽ là lúc nào… Trong nháy mắt, trái tim cô trống rỗng, giống như bị ai đó lấy đi.
Cao Hướng Tình trằn trọc khó ngủ, cuối cùng cô dứt khoát gọi điện thoại cho Vũ Quỳnh
“Chị ngủ chưa?”
“Chị chưa.”
Vũ Quỳnh đang chuyên tâm nghiên cứu các món ăn ngon của cô.
Thật lâu không thấy Cao Hướng Tình lên tiếng, Vũ Quỳnh không yên lòng hỏi một câu: “Em sao thế? Gọi điện thoại cho chị lại không nói lời nào.”
“Không có chuyện gì đâu, em ngủ không được nên tìm người tâm sự.”
Cao Hướng Tình trả lời qua loa.
Vũ Quỳnh gác lại công việc trong tay: “Em muốn tìm chị nói chuyện gì thế?”
“Tam Nhi, bạn của chị… Lục Li Dã, chị cảm thấy anh ta là người đàn ông như thế nào?”
Cao Hướng Tình không có giả bộ ngớ ngẩn để lừa Vũ Quỳnh, cô đi thẳng vào vấn đề chính.
Vũ Quỳnh sửng sốt: “Xảy ra chuyện gì? Vấn đề này chị thật đúng là quá quen tai, lúc trước khi anh trai em còn ở đây, anh ấy lặp đi lặp lại hỏi chị rất nhiều lần! Làm sao hôm nay em đột nhiên hỏi như thế?”
“Vâng, em chỉ tò mò hỏi một chút…”
“Tần Lịch Lịch đã nhắc đến anh ta với em à?”
“Vâng, cô ta đã nói qua.”
Cao Hướng Tình gật đầu, cuối cùng nói: “Hôm nay hai người bọn họ hôn nhau, đúng lúc bị em bắt gặp.”
“Em nhìn thấy Lục Li Dã à?”
Vũ Quỳnh ngạc nhiên: “Không, không đúng, em nhìn thấy hai người bọn họ ở bên nhau?”
Cuối cùng, cô khẽ cười một tiếng, có chút khinh thường: “Anh chàng Lục Li Dã này, đã hai năm trôi qua, làm sao khẩu vị một chút cũng không thay đổi, vẫn không tốt như cũ! Người ta nói ngựa tốt không quay đầu ăn lại cỏ cũ! Anh ta thì ngược lại, còn ra sức nhai lại, ngay cả ngựa cũng không bằng!”
Cao Hướng Tình nghe thấy thế cười nói: “Hình như chị rất không thích Tần Lịch Lịch à?”
“Đúng thế! Chị rất không thích cô ta, tốt nhất là em nên cách xa cô ta một chút! Ngoài ra, cô ta đã thích Lục Li Dã trong rất nhiều năm, nếu như em không muốn bị cô ta tính toán, tốt nhất em nên cách Lục Li Dã càng xa càng tốt! Ồ, không đúng…”
Vũ Quỳnh nói đến đây, cô bỗng nhiên phát hiện ra một chút không thích hợp, cô chậc lưỡi một cái: “Muộn như vậy, em gọi điện cho chị để buôn chuyện về Lục Li Dã, Hướng Tình, không phải em… Động lòng với anh ta đấy chứ?”
“Không có chuyện đó!”
Cao Hướng Tình vội vàng phủ nhận.
“Có thật không?”
Vũ Quỳnh ép hỏi.
“Thật sự không có!”
Cao Hướng Tình không thừa nhận chuyện này.
“Vậy thì tốt.”
Vũ Quỳnh giống như thở dài một hơi: “Hướng Tình, em tuyệt đối đừng tùy tiện động lòng với anh chàng xấu xa này…”
“Dạ?”
“Lúc chị biết anh ta, anh ta thay bạn gái như thay quần áo! Người phụ nữ nào thật lòng yêu anh ta, như vậy nhất định sẽ đau khổ! Người không hiểu rõ anh ta, có thể sẽ cảm thấy anh ta là một chàng trai đào hoa, nhưng thật ra là do tâm tính của anh ta có vấn đề! Tâm tính của anh ta không chắc chắn, quan điểm về tình yêu của anh ta khác với chúng ta, chúng ta tôn trọng một lòng, thế nhưng anh ta tôn trọng niềm vui! Lục Li Dã thích tìm kiếm niềm vui trong tình yêu, thích hay không thích chỉ trong một ý nghĩ! Anh ta không có duyên với Tần Lịch Lịch, hơn nữa Tần Lịch Lịch muốn có một tình yêu nghiêm túc, anh ta căn bản không thừa nhận được điều này, dĩ nhiên anh ta cũng không cho được.”
Thật ra Vũ Quỳnh khá hiểu Lục Li Dã.
“Chẳng lẽ anh ta thích những cô gái chân trong chân ngoài ư?”
“Anh ta thích những cô gái không say mê anh ta! Càng lờ anh ta, anh ta càng thích! Cho nên, sau khi anh ta tán đổ cô gái đó, kết quả chính là… Chia tay! Đối với anh ta mà nói, quá trình theo đuổi là niềm vui, còn đối với anh ta, kết quả không quan trọng!”
Vũ Quỳnh nghiêm túc phân tích cho Cao Hướng Tình nghe.
Hướng Tình cười nói: “Anh chàng này thật đúng là coi cuộc sống là một trò chơi!”
“Đúng thế!”
Điểm này, Vũ Quỳnh rất đồng ý: “Chẳng qua không ai có thể phủ nhận, thái độ của anh ta đối với cuộc sống là không tốt! Ít nhất, anh ta sống thoải mái hơn những người trọng tình cảm, đúng không?"
“Đúng vậy.”
Cho nên, Lục Li Dã nói câu kia, thật đúng là rất chân thành.
… Tôi không biết, tôi có thể duy trì phần tình cảm này với em trong bao lâu… “Hướng Tình, xảy ra chuyện gì? Vì sao em lại đột nhiên hỏi về anh ta?”
Vũ Quỳnh còn có chút không rõ ràng cho lắm.
“Tam Nhi…
Hướng Tình gọi cô một tiếng, sau đó hơi dừng lại một chút rồi nói: “Chị biết thật ra Lục Li Dã vẫn luôn thích chị không?”
Đầu dây bên kia điện thoại, Vũ Quỳnh bỗng nhiên hiểu ra: “Em quả thật động lòng với anh ta.”
Hướng Tình trầm mặc không nói.
Không có thừa nhận, không có phủ nhận.
Bởi vì ngay cả chính bản thân cô cũng không hiểu rõ cảm giác của mình đối với người đàn ông kia.
“Em không muốn thích anh ta.”
Hướng Tình không muốn để cho mình rơi vào trong tình yêu đau khổ.
Chàng trai đa tình, cô yêu không nổi!
Vũ Quỳnh thở dài: “Loại chuyện này, không ai có thể quyết định thay cho em, còn có, nếu như em thật sự yêu anh ta, trốn tránh không phải là biện pháp! Chẳng qua, chị có thể bà tám một chút được không, người luôn bình tĩnh, trước sau như một như Cao Hướng Tình, làm sao lại nhìn trúng anh chàng đa tình Lục Li Dã?”
Trong nháy mắt, Hướng Tình bị Vũ Quỳnh chọc cười: “Chuyện này không thoát khỏi liên quan đến chị!”
“Thật ư?”
Vũ Quỳnh cười rộ lên: “Nếu theo như em nói, chị chính là ông tơ bà nguyệt se duyên cho hai người ư? Em nhanh nói cho chị nghe một chút đi.”
“Không nói nữa! Em buồn ngủ rồi! Sau này có cơ hội, em sẽ nói cho chị biết.”
Cô đã hứa với Lục Li Dã, giúp anh ta giữ bí mật.
“Được rồi!”
Vũ Quỳnh gật đầu, trước khi cúp máy, cô còn nói thêm với Hướng Tình: “Chuyện Lục Li Dã thích chị là thật, nhưng anh ta không yêu chị! Hướng Tình, em biết tình yêu là gì không? Tình yêu, thứ đồ chơi này rất ích kỷ, nếu như thật lòng yêu một người, nhất định sẽ không bằng lòng lặng lẽ làm bạn bè suốt mấy năm! Giống như chị luôn không cam lòng làm em gái của anh trai em, cho dù cả người đầy thương tích, chị vẫn muốn nói cho anh ấy biết suy nghĩ trong lòng mình, thế nhưng Lục Li Dã, anh ta chưa từng có bất kỳ biểu hiện nào với chị, thậm chí ngay cả tâm tư của anh ta, anh ta không nói cho chị biết! Em hãy tin chị, tình yêu chân chính không có vĩ đại như thế!”
Những lời này của Vũ Quỳnh khiến cho Hướng Tình sững sờ một lúc lâu.
Tống đi theo Lục Li Dã về khách sạn.
Trên đường đi, tâm trạng của Lục Li Dã giống như rất tốt.
Giữa đôi môi mỏng dường như còn lưu lại hương vị của phụ nữ…
Một mùi hương khác biệt luôn khiến cho anh ta quyến luyến.
“Anh Dã, anh vừa mời tìm chị Hướng Tình giải thích rõ à?”
Tống thấy tâm trạng Lục Li Dã khá tốt, vội vàng ân cần hỏi thăm một câu.
“Giải thích chuyện gì?”
Lục Li Dã không hiểu nhìn anh ta.
Tống bối rối.
“Giải thích chuyện anh hôn người phụ nữ khác đó!”
“Tôi cần phải giải thích với cô ấy à?”
Lục Li Dã nhíu mày.
Sau đó, tâm trạng của anh ta có chút không vui: “Cô ấy còn hôn người đàn ông khác đấy! Chết tiệt…”
“Anh Dã, bây giờ anh và chị Hướng Tình, rốt cuộc có quan hệ gì? Không phải quan hệ bạn bè trai gái à?”
Tống quả thật không hiểu hình thức ở chung giữa hai người này.
Cao Hướng Tình không phải là người phụ nữ của anh Dã à? Vì sao lại mập mờ không rõ với người đàn ông khác?
“Bạn bè trai gái?”
Lục Li Dã hơi sửng sốt, ánh mắt anh ta có chút u ám.
“Tống! Nếu như cậu là phụ nữ, giữa tôi và Morri, cậu sẽ chọn ai?”
“Chọn làm gì? Làm bạn trai? Hay là làm chồng?”
Tống nghiêm túc hỏi.
“Cả hai!”
Chồng?
Từ này, Lục Li Dã anh sống nhiều năm như thế, cho tới bây giờ, anh ta chưa từng nghĩ đến từ này.
Còn bây giờ, anh ta dĩ nhiên cũng không nghĩ đến.
“Chọn làm bạn trai, nếu như chỉ là chơi đùa, như vậy tôi nhất định sẽ chọn anh Dã! Nếu như chọn làm chồng, tôi không chọn ai cả!”
Lục Li Dã nhíu mày, sắc mặt trầm xuống: “Vì sao?”
“Đàn ông giống như anh và ngài Morri, quả thật không thích hợp làm chồng.”
Tống to gan nói tiếp: “Phụ nữ đều thích người đàn ông ổn định một chút…”
Lục Li Dã rất không thích câu trả lời của Tống.
“Vậy cậu làm nghề này, cả đời cậu đừng nghĩ đến chuyện cưới vợ nữa!”
“…”
Tống thiếu chút nữa đã khóc.
Kể từ sau đêm đó, trong nửa tháng, Hướng Tình chưa từng gặp lại Lục Li Dã.
Anh ta chính là như vậy, đột nhiên xuất hiện, sau đó lại biến mất không thấy tăm hơi.
Để lại dấu vết không thể xóa nhòa, khiến cho Hướng Tình trong lúc lơ đãng luôn bỗng nhiên nhớ tới anh ta.
Trong những ngày này, Hướng Tình qua lại thân thiết hơn với một nam đồng nghiệp trong công ty từng đi du học về, anh ta tên là Khang Kỳ Dương.
Không phải cô cố ý làm thế, mà chính là do Tần Lịch Lịch cố ý tác hợp hai người bọn họ.
Nói một cách thật lòng, mọi phương diện của Khang Kỳ Dương đều ưu tú, thái độ đối nhân xử thế của anh ta khá tốt, đối với Hướng Tình càng thêm chăm sóc tỉ mỉ, cho nên Hướng Tình không có từ chối qua lại thân thiết với anh ta.
Dù sao nam chưa lấy vợ, nữ chưa lấy chồng, nói không chừng cứ như vậy từ từ bồi dưỡng được tình cảm?
Điều này không phải là không thể!
Hơn nữa, hai người bọn họ ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, gần quan được ban lộc!
Hôm nay, phần lớn đồng nghiệp trong công ty đều tăng ca để chạy tiến độ bản thảo.
Tần Lịch Lịch vẫn là phóng viên thực tập, cho nên công việc của cô ấy tương đối nhàn rỗi, cô ấy làm xong việc, cho nên tam làm trước.
Chờ đến khi Hướng Tình tan làm đã là rạng sáng.
Đúng lúc Khang Kỳ Dương làm xong việc, anh ta muốn đưa Hướng Tình về nhà.
Lúc này đã quá muộn, xe bus và tàu điện ngầm đã sớm nghỉ, vào giờ này cũng rất khó gọi được taxi, Hướng Tình không từ chối, để Khang Kỳ Dương đưa mình về.
Xe nhanh chóng dừng ở trước nhà cô.
Khang Kỳ Dương xuống xe.
“Khang Kỳ Dương, cảm ơn anh.”
Hướng Tình lễ phép nói lời cảm ơn.
“Không cần, đây là chuyện tôi nên làm.”
Dáng vẻ Khang Kỳ Dương cười rộ lên rất dịu dàng: “Cô mau vào nhà đi, bên ngoài rất lạnh, bây giờ muộn rồi, cô nghỉ ngơi sớm một chút.”
“Được rồi, anh cũng thế nhé.”
“Hẹn gặp lại vào ngày mai!”
Khang Kỳ Dương tạm biệt Hướng Tình.
“Chúc anh ngủ ngon, hẹn gặp lại vào ngày mai.”
Hướng Tình vẫy tay với anh ta, đưa mắt nhìn xe của anh ta rời đi, sau đó cô quay người, đi về phía tòa nhà.
Cô ở tầng hai, dĩ nhiên không cần đi thang máy.
Hướng Tình đi thẳng cầu thang bộ.
Đèn cảm ứng âm thanh ở đây, không biết đã hỏng từ khi nào, đi trong đêm tối thật khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Hướng Tình vội vàng bước nhanh lên lầu.
Bỗng nhiên, một cánh tay dài từ trong bóng tối vươn ra, kéo cô lại, lúc đầu Hướng Tình rất sợ hãi.
Sắc mặt cô trắng bệch, cả người như nhũn ra.