Làm Vợ Bác Sĩ

Chương 454: Phỏng vấn morri




“Mẹ, con không sao! Con không gầy thật mà, mẹ không tin lát nữa con cân cho mẹ xem, mấy tháng này con tăng được mấy cân rồi đó!”

Ở tại chỗ đó, ngoại trừ chuyện ăn uống đi vệ sinh, cô chẳng có chuyện gì để làm, có thể không mập sao?

“Không có chuyện gì thật sao?”

Hoàng Ngân có chút không tin.

Cao Dương Thành cũng cảm thấy đau lòng, ôm cô con gái bé bỏng của mình: “Nói thật cho ba biết, ở bên ngoài có thật là không bị ức hiếp gì không?”

Nghe những lời quan tâm lo lắng của ba mẹ, Hướng Tình xúc động muốn khóc, cô liên tục lắc đầu: “Con nói thật, là thật mà, con không bị ức hiếp gì hết! Con ở chỗ đó ăn ngon ngủ sướng, duy nhất một điều không tốt chính là con rất nhớ mọi người! Nhớ ba, nhớ mẹ, nhớ anh, nhớ cô chị dâu bé nhỏ…đúng rồi, anh con đâu? Sao anh con không đi chung??”

Lúc Hướng Tình hỏi đến anh trai Hướng Dương của cô, tất cả mọi người đều trầm mặc.

Hoàng Ngân và Tam Nhi nhất thời vội vàng lau nước mắt đang tuôn như mưa.

Lập tức Hướng Tình có linh cảm không tốt: “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì rồi? Anh Dương con đâu?”

Hoàng Ngân và Tam Nhi chỉ biết khóc, Hướng Tình chỉ còn cách hỏi ba cô: “Ba, anh con đâu??”

Chắc không phải là bệnh tái phát, sau đó, trong thời gian cô không có ở đó thì …thì đã rời xa thế gian ra đi rồi chứ?!

Hướng Tình vừa tưởng tượng đến đây, khóe mắt đã bắt đầu đỏ lên.

“Được rồi, mọi người đừng khóc nữa.”

Cao Dương Thành trấn an mọi người, vỗ vỗ lưng Hướng Tình: “Anh con không sao, cụ thể như thế nào, về nhà rồi nói sau.”

“Không có chuyện gì thật chứ ạ?”

“Ừ.”

Chỉ là mất tích mà thôi.

Nhất định vẫn còn sống!

Tất cả mọi người đều an ủi bản thân mình như vậy.

“Vậy là tốt rồi.”

Hướng Tình nín khóc mỉm cười, vội vàng lau đi nước mắt còn đọng lại trên khóe mắt.

Mọi người cám ơn cảnh sát Đông xong thì rời khỏi đồn cảnh sát.

Hướng Tình vẫn cảm giác có một ánh mắt từ lầu hai nhìn xuống, đang chăm chú theo dõi cô.

Theo trực giác, là Lục Li Dã.

Theo bản năng cô quay đầu lại, ngẩng đầu lên tìm kiếm hình bóng của anh.

“Hướng Tình, em còn nhìn gì nữa!”

Tam Nhi nghiêng đầu thắc mắc hỏi cô, nhìn lên lầu hai theo phía Hướng Tình đang nhìn, nhưng không phát hiện điều gì, nhịn không được trêu chọc Hướng Tình: “Làm gì vậy? Chắc không phải là lưu luyến không muốn rời đồn cảnh sát đó chứ? Đi một bước lại quay đầu nhìn một lần, ai không biết còn tưởng bên trong đó có tình nhân của em đấy!”

“Tình nhân gì chứ! Chị đừng nói linh tinh.”

Hướng Tình liếc nhìn Vũ Quỳnh, sau đó liền vội thu lại tầm mắt, hai bên má cô không biết ửng đỏ từ lúc nào.

Vũ Quỳnh che miệng cười.

Nửa tháng sau, Hướng Tình thành công trở lại vị trí công việc của mình.

Cô là phóng viên của một tờ báo tin tức, dựa vào những gì vừa trải qua, cô đã viết một bản tin về xã hội đen, bản tin vừa mới được đăng, đã làm kinh động đến các tầng lớp, chỉ trong thời gian nữa ngày đã là đề tài nóng và đứng đầu trong bảng xếp hạng tin nóng, báo giấy bán sạch trong chốc lát, điểm tin này còn trở thành đề tài bàn luận của mọi người trong những lúc nhàn rỗi.

Và Hướng Tình cũng từ phóng viên thực tập được chuyển thành phóng viên chính thức, chuyện này làm cô vui một thời gian rất lâu sau đó.

Sau khi kết thúc giai đoạn thực tập, công việc của Hướng Tình càng ngày càng bận rộn, ngày nào cũng đi sớm về muộn, vì không muốn ảnh hưởng đến nhịp sống của ba mẹ mình, Hướng Tình quyết định cùng đồng nghiệp thuê một căn hộ nhỏ gồm một phòng khách và hai phòng ngủ ở gần tòa soạn.

Nhắc đến đồng nghiệp của mình, Hướng Tình không thể không nói sơ qua vài câu.

Đồng nghiệp của cô là Tần Lịch Lịch, Hướng Tình có một lần vô tình có nhắc tới với Vũ Quỳnh, mới phát hiện ra thì ra hai người đó từng là bạn học thời đại học.

Nhưng, quan hệ của họ không được tốt lắm.

Cho nên Hướng Tình cũng không nhắc đến Vũ Quỳnh và mối quan hệ của họ cho Tần Lịch Lịch biết, để tránh những chuyện không hay có thể xảy ra.

Ngày hôm đó, Hướng Tình nhận được một nhiệm vụ quan trọng.

Đó là phỏng vấn một doanh nhân ngoại quốc tương đối thành công.

Sau khi nhận được tư liệu thông tin của anh ta, Hướng Tình giật mình.

Trên hàng tên của xấp tài liệu hiện lên cái tên: ‘Morri’.

Cô liền lật xem ảnh chụp…

Gương mặt lãnh đạm tuấn tú đó đập vào mắt cô, khiến cho cô bần thần.

“Sao vậy? Thấy trai đẹp liền bị đơ hả?”

Tần Lịch Lịch vừa đúng lúc đi ngang qua người cô, nhìn thấy dáng vẻ của cô không nhịn được lên tiếng trêu chọc.

Hướng Tình bình tĩnh lại: “Không, không có gì…”

“Trời! Đây không phải là tổng giám đốc Morri sao?”

Tần Lịch Lịch vừa nhìn đã nhận ra ngay người đàn ông trong hình.

Hướng Tình ngạc nhiên: “Em quen sao?”

“Đương nhiên rồi! Em biết anh ta, nhưng mà anh ấy không biết em! Chị Hướng Tình, đừng nói là chị không biết anh ta nha!”

“Lý do gì chị phải biết anh ta?!”

“…”

Tần Lịch Lịch nhìn Hướng Tình như thể nhìn người ngoài hành tinh: “Khoan hãy nói chị là một phóng viên, mà nhân vật đình đám như vậy chị cũng không biết, nói ra dễ bị người ta cười cho! Chị đọc lý lịch trích ngang của người đó trước đi!”

“Khoa trương!”

Tuy ngoài miệng Hướng Tình nói vậy, nhưng vẫn nghe lời Tần Lịch Lịch mở tư liệu ra đọc lướt qua lý lịch của anh ta.

Không xem còn đỡ…

Xem rồi thì đúng là giật mình.

Tốt nghiệp khoa tài chính đại học Harvard, biết sáu thứ tiếng, nắm giữ trong tay mao mạch giao dịch của toàn khu vực Đông Á, thân phận còn là thuộc dòng quý tộc ở Malaysia, còn về tài sản … Hướng Tình sơ lược đếm số con số ‘0’ phía sau …

“1, 2, 3, 4… 10, 11…”

“Mười một con số không!”

Tần Lịch Lịch gật đầu kết luận: “Đây chỉ là con số được anh ta công bố chính thức.”

“…”

Hướng Tình cho rằng chắc là cô đếm sai rồi.

“Chị Hướng Tình, lần này đúng là sướng nhất chị rồi, quá trời cơ hội tốt luôn! Những việc như vậy, tụi em muốn có mà xếp hàng cũng không được!”

Tần Lịch Lịch tỏ vẻ cực kỳ hâm mộ.

Hướng Tình dứt khoát nhét xấp tư liệu vào người Tần Lịch Lịch: “Đúng lúc quá, vậy em đi đi!”

“Em thật sự rất muốn đi!”

Tần Lịch Lịch nhét trả lại tư liệu cho Hướng Tình: “Nhưng tổng biên tập không đồng ý cho em đi! Nói tổng giám đốc Morri đã chỉ đích danh chị đi phỏng vấn!”

“Cái gì?”

Hướng Tình kinh ngạc: “Chỉ định chị?? Tại sao?”

“Nói nhà xuất bản chúng ta chỉ có tên chị nổi tiếng nhất, tạm có thể xứng với thân phận cao quý của tổng giám đốc Morri.”

Hướng Tình nhếch mép, ngón tay gõ gõ vào xấp tư liệu: “Cái loại thân phận này, cho dù chị là ngôi sao nổi tiếng hạng A++, cũng chưa biết là đã đủ ‘nổi’ để xứng với đại thiếu gia quý tộc chưa!”

“Chị đừng được dịp tự cao nữa, mau đi chuẩn bị thông tin để còn tiến hành phỏng vấn kìa.”

Hướng Tình bất đắc dĩ, ôm đống tư liệu của Morri trở về bàn làm việc của mình.

Morri…

Vị giáo phụ điềm đạm như băng của giới xã hội đen?

Sao giờ lại đột nhiên biến thân nhanh như vậy, trở thành siêu cấp tinh anh trong giới kinh doanh?!

Thật ra Hướng Tình đối với anh ta không hề có ác ý, mà ngược lại, trong lòng cô có phần cảm kích người đàn ông đó.

Lần trước nếu như không phải anh ta ra tay giúp cô trong lúc cô gặp nguy hiểm, thì làm sao mà cô có thể an toàn không thương không tích mà rời khỏi khách sạn chứ?!

Chỉ là trong mắt Hướng Tình, không cần biết anh ta có bao nhiêu thân phận, nhưng có một thân phận anh không thể lẩn tránh được… anh ta là tội phạm!!

Chỉ mỗi điều này, Hướng Tình đã không muốn có bất kỳ liên quan gì đến người đàn ông này.

Lật xem từng trang chi chít chữ trong tư liệu lý lịch của anh ta, Hướng Tình chỉ cảm thấy nhức đầu chóng mặt.

Thật ra mà nói thì bản thân cô không ngờ rằng sau khi ra khỏi đó vẫn còn cơ hội gặp lại người đàn ông này.

Nhưng mà, chuyện nào ra chuyện đó, tuy là Hướng Tình không muốn liên quan đến anh ta, nhưng công việc vẫn là công việc, cô không có lý do để từ chối.

Cho nên, cô vẫn phải nghiêm túc chuẩn bị tài liệu cho buổi phỏng vấn thật tốt, hôm sau phải gặp người đàn ông này tại địa điểm đã được chỉ định.

Thời gian trà chiều.

Bên trong khách sạn năm sao Sheraton.

Lúc Hướng Tình được người của anh ta đưa đến phòng tiếp khách trong căn phòng của anh ta, Morri đã ngồi đợi sẵn ở đó rồi.

Anh ta mặc một bộ vest màu đen, trang phục được cắt may rất tinh xảo, khoác lên thân hình hoàn mỹ của anh ta, càng tôn lên khí chất quý tộc cao sang.

Anh ta đang cúi đầu tập trung vào máy tính bảng trên tay.

Hướng Tình đến gần, lơ đãng lướt nhìn qua, ngạc nhiên.

Anh ta không phải đang làm việc, cũng không phải đang đọc cái gì đó, mà là đang … chơi trò chơi??!

Mà còn là trò: Flappybird!!

Hướng Tình lại lướt nhìn số vòng của trò chơi anh ta đang chơi…

Cô vốn tưởng rằng, người có chỉ số IQ cao như vậy, học lực cao lại ưu tú thì số vòng chắc chắn khôg phải 999 thì hẳn là 888 chứ?

Kết quả…

3?!

Mới vào được vòng ‘4’ thì, GAMEOVER!!

Ha ha!

Hướng Tình há hốc miệng, kinh ngạc nhìn anh ta.

Không phải chứ? Tốt nghiệp đại học Harvard, chỉ số IQ cũng có cao hơn mình đâu?!

Quả thực là quá dở!!

Morri tiện tay quăng máy tính bảng trên tay qua một bên, ngước đầu thản nhiên nhìn Hướng Tình vẫn đang kinh ngạc: “Bắt đầu đi.”

“…”

Ngay cả phép lịch sự mở đầu câu chuyện cơ bản cũng không có!

Giống như là hai người chưa từng quen biết trước đó!

Hướng Tình ngại ngùng vội giấu đi biểu cảm của mình, ngồi xuống vị trí đối diện anh, bình tĩnh mở bút ghi âm: “Xin chào anh, tổng giám đốc Morri, tôi là Cao Hướng Tình, là phóng viên của Lâm Thành thời báo, lần này có cơ hội phỏng vấn anh, đó là niềm vinh hạnh cho thời báo chúng tôi.”

“Câu hỏi đầu tiên: tôi muốn thay mặt cho toàn thể phụ nữ độc thân hỏi anh: hiện nay anh có đang độc thân không?”

Câu hỏi mê trai này, là tổng biên tập đặc biệt dặn dò cô nhất định phải hỏi.

Hướng Tình cũng đành phải tuân theo.

Morri dùng đôi mắt nâu của mình bình thản nhìn Hướng Tình một lượt, hai chân vắt chéo nhau, khẽ trả lời: “Chưa có lúc nào độc thân.”

“…”

Câu trả lời quá kiêu ngạo.

Chưa từng độc thân, mà còn yêu cầu mình ngủ với anh ta?! Còn muốn mình làm người phụ nữ của anh ta?!

Con người này!

“Anh Morri ngày thường có những sở thích gì ạ?” Hướng Tình tiếp tục hỏi.

“Phụ nữ.”

“…”

Hướng Tình sắp phát điên: “Ngoại trừ phụ nữ ra thì sao?”

“Hết rồi.”

Anh xòe tay.

“Vậy anh Morri có lên kế hoạch khi nào kết hôn chưa?”

Hướng Tình cố gắng đè nén cảm xúc của mình, kiên nhẫn tiếp tục hỏi anh.

“Trên đời này có người phụ nữ nào xứng với danh xưng ‘phu nhân của Morri’ này không?”

Morri không trả lời, hỏi ngược lại cô.

Hướng Tình im lặng.

Người đàn ông này, sao lại khó xử lý đến như vậy!

Chả trách tổng biên tập nói những tờ báo bình thường căn bản là mời không nổi anh ta!

“Vậy xin anh Morri cho biết một vài kinh nghiệm kinh doanh của anh được không! Anh có bí quyết thành công gì muốn chia sẻ với mọi người không?”

Hướng Tình nghĩ: có thể anh không thích người khác nói về chuyện riêng của anh quá nhiều, cho nên mới tỏ ra thái độ lạnh nhạt như vậy.

Cho nên cô chuyển đề tài qua công việc.

Morri lướt nhìn Hướng Tình, sau đó trả lời cô bằng vỏn vẹn hai chữ: “IQ cao.”

Rồi sau đó, anh ta lại cầm máy tính bảng bên cạnh lên, cảm thấy buồn chán nên lại tiếp tục trò chơi dành cho người có chỉ số IQ thấp lúc nãy.

Lần này, qua được năm vòng.

“…”

Hướng Tình bất lực toàn tập.

Trong lúc nhất thời, cô thật sự không biết phải tiếp tục buổi phỏng vấn này như thế nào!

Con người này, quả thực còn chảnh hơn ngôi sao hạng A++!

Nhìn xem, một loạt các câu hỏi, nhưng cô không hề nhận được một câu trả lời đàng hoàng nào!

Nếu như kết thúc buổi phỏng vấn như vậy, về tòa soạn chắc chắn sẽ bị tổng biên tập không duyệt!

Tốn bao nhiêu công sức mới hẹn được người kỳ tài của giới thương nhân chấp nhận phỏng vấn, nhưng cuối cùng lại là kết quả không thể nào chấp nhận được!

Hướng Tình cảm giác có chút thất bại.

Cô quyết định thảo luận đàng hoàng với đại thiếu gia trước mặt.

Thế là cô tắt đi cây bút ghi âm.

“Anh Morri.”

Cô lễ phép gọi tên Morri.

Morri đang cúi đầu tập trung chơi trò flappybird, nghe thấy Hướng Tình gọi tên anh, anh không có ý định ngẩng đầu lên: “Nói.”

“Anh xem ngày thường anh bận trăm công ngàn việc, lại còn bận chơi game, tôi cũng không muốn làm chậm trễ thời gian quý báu của anh quá nhiều, hay là…”