Làm Vợ Bác Sĩ

Chương 337: Đêm nay rất mất mặt




Thời gian ba năm...

Cô đã trưởng thành!

Hai người ôm nhau thật chặt, cảm nhận nhiệt độ và sự căng thẳng của đối phương, không ngừng run rẩy...

***

“Bên trong có người không??”

Ngoài cửa truyền đến tiếng hỏi thăm của nữ: “Tôi là người kiểm tra phòng của ban sinh hoạt, mở cửa để kiểm tra tình hình điểm danh.”

“...”

“Rốt cuộc có người không?? Không có người sẽ coi như vắng mặt nhé??”

Cô gái bên ngoài không kiên nhẫn gõ cửa phòng.

Cao Hướng Dương vỗ eo nhỏ của Vũ Quỳnh, đánh thức cô vẫn đang ngẩn ngơ chưa hoàn hồn, âm thanh khàn khàn quyến rũ thấp giọng nhắc nhở cô: “Trả lời trước...”

Vũ Quỳnh sững sờ chớp mắt, tầm mắt nhìn chằm chằm vào nơi to lên, dâng cao trong nháy mắt của anh, cô hốt hoảng trả lời cô gái bên ngoài một câu: “Có mặt...”

“Có mặt thì mở cửa đi!”

Cô gái đó lại gõ cánh cửa: “Kiểm tra như thường thôi.”

Lúc này Vũ Quỳnh mới phản ứng kịp, cô nhìn thân dưới của Cao Hướng Dương rồi lại nhìn dáng vẻ lộn xộn phía trên của mình... Hai má cô nóng lên: “Tôi ngủ rồi! Không kiểm tra nữa!!”

Hiếm khi cô lại thể hiện mấy phần căng thẳng ra ngoài.

Dường như cô gái ban sinh hoạt ngoài cửa đã hơi tức giận: “Kiểm tra theo thông lệ, nhất định phải mở cửa, nếu không mở thì phải trừ điểm sinh hoạt.”

Phiền chết mất!!

Vũ Quỳnh không kiên nhẫn liếc mắt.

Trừ thì trừ đi! Điểm kỷ luật kia chẳng có chút tác dụng gì với người không mong được học bổng như cô.

Vũ Quỳnh dứt khoát bơ cô ấy, hoàn toàn coi cô gái ngoài cửa như vô hình.

Cao Hướng Dương càng không đếm xỉa tới.

Đêm nay tóm lại là rất mất mặt! Rất khó chịu!!

“Em đi tắm trước rồi thay quần áo đi...”

Ánh mắt Cao Hướng Dương chăm chú nhìn Vũ Quỳnh hơi phức tạp, cuối cùng anh vẫn đưa tay kéo áo ngủ tuột đến cánh tay lên cho cô.

Anh vỗ eo cô rồi thúc giục: “Mau đi đi.”

“Em đã tắm rồi.”

Vũ Quỳnh lắc đầu méo miệng: “Không tắm nữa.”

Đây là điều trước giờ anh chưa từng lường trước được, cũng không dám tưởng tượng.

Mỗi lần sau khi tỉnh lại, anh sẽ cảm thấy mình như một kẻ biến thái.

Như là ông chú kỳ lạ thích ấu dâm.

Có lẽ chung quy anh vẫn không thoát khỏi bóng mờ của ba năm trước.

Cao Hướng Dương ngẩng đầu chộp lấy khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ của Vũ Quỳnh, anh thở dài hơi áy náy: “Có phải vừa nãy đã dọa em rất sợ đúng không?”

Vũ Quỳnh nhíu mày như là nghiêm túc suy nghĩ, sau một hồi cô mới gật đầu: “Hơi hơi...”

So với ba năm trước, dường như lần này...

Từ trước đến giờ Vũ Quỳnh chưa từng nghĩ cơ thể mình có thể chứa anh.

Cảm giác đột nhiên bị xuyên vào khiến cô thực sự vừa kích động vừa căng thẳng, nhưng lại có sự đau đớn không thể nói rõ.

Nhưng ngoài những thứ này, cô ngượng ngùng nhiều hơn...

Đặc biệt là nghĩ tới chất lỏng màu trắng sền sệt anh đột ngột bắn ra càng khiến cô cực kỳ e thẹn, lúng túng, tim đập dồn dập.

Cao Hướng Dương nghe những lời cô nói, màu sắc con ngươi càng sâu lắng hơn một chút.

“Sẽ không có lần sau đâu...”

Anh cam đoan với cô và cam đoan với bản thân nhiều hơn!

Đây đã là lần thứ hai anh mất khống chế với cô!

Nhưng... Anh lại cảm thấy cảm giác kích thích khi nãy rất tuyệt vời!!

Cho dù là Vưu Tiên!!

Nhớ ba năm trước, vào đêm anh dẫn Vưu Tiên về nhà...

Giờ đây nhớ kỹ hơn về hồi ức đêm đó, Cao Hướng Dương vẫn cảm thấy cực kỳ chán ghét.

Không phải chán ghét sự triền miên giữa họ mà là chán ghét bản thân mình...

Lúc đó cô còn chưa tròn mười lăm tuổi!!

Cô lơ mơ như vậy nhưng suýt nữa đã bị xâm phạm, làm nhục vì chút ý nghĩ xấu xa kia của anh!!

Cũng chính vì buổi đêm của ba năm về trước đã khiến anh có bóng mờ tâm lý, khiến anh không thể xảy ra quan hệ với bất kỳ ai... Dù có khao khát hơn nữa nhưng không rõ vì sao mà trong đầu sẽ đột ngột hiện lên chuyện về đêm của ba năm trước, đến cuối cùng anh vẫn bị tâm trạng của mình quấy nhiễu đến mức chẳng còn hứng thú gì.

Còn đêm nay vui sướng như dòng chảy, quả thật mới là lần đầu tiên... Nhưng lần đầu cũng không khỏi...

Quá nhanh!!

Nếu nói anh không thất bại thì nhất định là nói dối!

“Em tắm rồi thay quần áo đi...”

Anh xoa đầu nhỏ của cô, sau khi dặn dò một tiếng thì đã ra khỏi phòng tắm.

Anh lấy một điếu thuốc từ trong túi áo mình, vốn muốn hút nhưng cuối cùng vẫn cất lại.

Dù sao thì đây cũng là phòng ngủ của con gái, quả thực không tiện hút thuốc.

Yết hầu của Cao Hướng Dương hơi khô khốc, ngọn lửa khô nóng trong người chưa được trút ra khiến anh càng cảm thấy cực kỳ khó chịu.

Trong phòng tắm, tiếng nước chảy liên tục.

Anh đứng trước cửa sổ ngắm cảnh đêm bên ngoài nhưng hết lần này đến lần khác trong đầu lại là... Đáng chết!!

Cao Hướng Dương thấy chắc chắn là mình đã trúng tà!!

Anh vẫn buồn bực lấy một điếu thuốc ra, châm lửa rồi hung hăng hút vài hơi, muốn dùng hương thuốc lá để làm tê liệt dây thần kinh của mình....