Hoàng Ngân thấy vậy, ngẩn ra mấy giây.
Đột nhiên nhớ tới cô cũng ăn mặc hở hang như vậy…
Liếc mắt nhìn người đàn ông đối diện, đúng lúc, anh cũng đang nhìn cô.
Hơn nữa là loại ánh mắt trêu ghẹo và đùa giỡn, liếc cô.
Mặt Hoàng Ngân đỏ lên, mất tự nhiên đứng dậy, giẫm trên giày cao gót mảnh đi đến gần chỗ anh. Cô vừa đi vừa giả bộ không để ý, thuận tay kéo váy lùi xuống, xong rồi, lại tự nhiên như không cài lại nút áo sơ mi, khóe miệng vẫn cong nụ cười thản nhiên như cũ, đưa tài liệu trong tay cho Cao Dương Thành: “Tổng giám đốc Cao, mời xem.”
Ánh mắt Cao Dương Thành không e dè dừng lại nơi đôi gò bồng cao vút của cô, khóe miệng khẽ nhếch không nhịn được cười nhẹ thành tiếng.
Hoàng Ngân bị anh cười, mặt vốn đã đỏ giờ còn đỏ hơn.Mở APP MÊ TÌNH TRUYỆN đọc nhé!
Lập tức mới biết hành động của rồi của cô, mất mặt thế nào.
“Này”
Hoàng Ngân tức giận trừng mắt nhìn anh, đưa tài liệu cho anh: “Anh mau xem đi, em còn nhiều việc bận lắm!”
Hoàng Ngân giục anh.
Cao Dương Thành nhận lấy tài liệu trong tay cô, liếc cô một cái, cố ý hất hàm hỏi: “Đây là thái độ nên có khi nói chuyện với cấp trên của cô à?”
Hoàng Ngân mấp máy môi nhưng không nói gì.
“Cô chắc sẽ không cho rằng bởi vì cô và tôi ở chung nhà, thì tôi sẽ không sa thải cô chứ?”
Hoàng Ngân ngoài cười trong không cười, hỏi ngược lại: “Anh cảm thấy anh giống người dễ sống chung thế à?”
Cao Dương Thành cũng cong môi cười, nhướn mày nói: “Vậy cô nói xem, tôi nên xử lý cô như thế nào thì tốt?”
Hoàng Ngân khinh thường liếc anh: “Tổng giám đốc Cao, anh không đến nỗi nhỏ nhen thế chứ?”
Chẳng phải chỉ bật anh có hai câu thôi sao? Có đến mức phải chuyện bé xé to không?
“Chuyện bé xé to?”
Cao Dương Thành vứt tài liệu lên bàn, đứng dậy, đi sát về phía Hoàng Ngân.
“Mặc đồ hở hang, công khai cởi cúc áo trước mặt cấp trên, kéo váy, chiếm dụng thời gian làm việc để dụ dỗ cấp trên. Cô Đỗ, cô cảm thấy với ba hành vi trên mà coi là chuyện bé à? Vậy có thể phiền cô nói cho tôi biết, hành vi như thế nào mới được coi là chuyện to?”
Cao Dương Thành vừa dứt lời, bước chân vừa hay dừng trước mặt cách Hoàng Ngân khoảng một mét.
Anh cúi đầu, cười như không cười liếc nhìn cô.
Mày kiếm khẽ nhướn: “Hả?”
Ngữ điệu kéo dài, hơi vút cao, mị hoặc, hấp dẫn.
Hơi thở của Hoàng Ngân càng lúc càng gấp gáp, cảm giác được nhiệt độ của cơ thể của anh phảng phất quanh mũi, tim bất giác đập nhanh hơn.
Bước chân Hoàng Ngân lùi về sau mấy bước, hai tay chống trước ngực anh, cũng để giữ khoảng cách hợp lý.
Hàm răng cắn môi dưới, ngẩng đầu lên, không cam tâm yếu thế: “Vậy anh muốn làm như thế nào?”
Hoàng Ngân thật ra vẫn chột dạ, nhất là nhớ tới hành vi hâm hâm lúc nãy của bản thân… quá mất mặt…!
Nhưng, cô cũng chẳng phải vì bảo vệ người đàn ông của mình không bị người phụ nữ khác cướp đi sao?
“Ồ? Cho nên là cô thừa nhận rồi?”
Cao Dương Thành nắm chặt bàn tay đang để trước ngực anh của Hoàng Ngân, cười như không cười, bỗng dưng, anh kéo cô vào lòng, còn chưa đợi Hoàng Ngân hồi tinh thần cô đã đè mạnh cô lên bàn làm việc.
“Anh… làm gì vậy?”
Hoàng Ngân một chân chạm đất, chân còn lại nhấc lên phòng bị, trừng mắt nhìn Cao Dương Thành.
Chiếc váy ngắn cũng vô tình bị cô kéo nhẹ lên cao, Hoàng Ngân giãy ra: “Anh đừng có làm loạn đấy?”
Cao Dương Thành buồn cười liếc cô: “Làm loạn với cô?”
Bốn chữ, đều rõ ý trào phúng, làm Hoàng Ngân tức nghiến răng.
“Anh không muốn làm loạn với tôi, còn đè tôi xuống làm gì?”
Hoàng Ngân cũng không yếu thế nói lại.
Cao Dương Thành nhướn mày: “Tôi cho rằng cô thích bị tôi đè mới đúng!”
Anh nói không biết xấu hổ, khuôn mặt anh tuấn càng tiến sát gần Hoàng Ngân hơn, khi hơi thở hai người chỉ cách nhau nửa centimet, thì đột nhiên anh dừng lại.
Khuôn mặt anh tuấn khẽ cười: “Cởi cúc áo ra chẳng phải là chờ khoảnh khắc này sao? Cô thấy tôi nên xử lý cô như thế nào?”
Nhìn khuôn mặt vô cùng đẹp trai của Cao Dương Thành, lúc này, Hoàng Ngân bị sắc đẹp của anh hấp dẫn thật ra Hoàng Ngân rất muốn hét lên một câu… muốn làm gì thì làm. Nhưng, trên thực tế, cô vẫn là người phụ nữ có khí phách!
“Anh muốn làm gì?”
Hoàng Ngân nghểnh cổ lên hỏi anh.
Cảm thấy bàn tay to xấu xa của Cao Dương Thành sắp sờ đến mông cô rồi…
“Này…”
Hoàng Ngân giãy dụa, mặt đỏ bừng.
Nhưng đột nhiên, eo bị một cánh tay anh đè mạnh xuống, sau đó, bàn tay bóp chặt eo.
Nghe anh vô sỉ đánh giá: “Eo nhỏ mông cong, được!”
“…”
Hoàng Ngân hít thở căng thẳng, mặt đỏ bừng lên.
“Nhưng, bản thiếu gia vẫn chưa đến mức đói khát ăn bừa!”
Anh lại bổ sung thêm một câu.
“Chuyện hôm nay, không có lần sau!”
Anh nói xong, vỗ mạnh vào mông Hoàng Ngân một cái, coi như trừng phạt
Sau đó, buông thật nhanh Hoàng Ngân ra.
Anh vừa thong thả điều chỉnh lại áo sơ mi trắng hơi nhăn, vừa có hứng thú đánh giá sắc mặt biến sắc của Hoàng Ngân.
Trêu cô, dường như đã trở thành thú vui tiêu khiển mỗi ngày của anh.
Thấy Hoàng Ngân tức giận trừng mắt nhìn mình, anh thản nhiên rời ánh mắt đi chỗ khác, ngồi vào bàn.
Ngón tay sạch sẽ gõ gõ lên mặt bàn, đột nhiên nói: “Buổi tối tám giờ, có một bữa tiệc, cô chuẩn bị chút đi.”
“Bữa tiệc gì?”
Hoàng Ngân tỏ vẻ khó hiểu.
“ICE, công ty đầu tư có hứng thú với hạng mục của công ty chúng ta, đầu tư 1500 tỷ, vụ này quan trọng thế nào không cần tôi nói nữa! Vụ này cô là nhà thiết kế chính, cho nên để đích thân cô giới thiệu, là tốt nhất! Phòng quan hệ xã hội công ty sẽ điều năm người đi, cô đi cùng bọn họ.”
Cao Dương Thành sắc bén nói xong, nhìn về phía Hoàng Ngân, thấy cô không nói gì, hỏi ngược lại cô.
“Còn có chuyện gì nữa không?”
“Chỉ có tôi cùng với phòng quan hệ xã hội đi sao?”
“Giám đốc Lý của phòng đó sẽ chịu trách nhiệm toàn bộ.”
“Cho nên anh và trợ lí Lý đều không đến?”
Hoàng Ngân lần đầu tiên gặp vụ lớn thế này, không có anh, cô không có điểm tựa.
“Xem sao, tôi còn có bữa tiệc khác, nếu thời gian kịp thì có thể tôi sẽ qua đó.”
“Ồ…”
Hoàng Ngân sờ sờ mũi, hơi sụt sịt.
Vụ án lớn như thế, giao cho cô..
Lỡ đâu bị thất bại thì làm thế nào? Cô chẳng phải sẽ thành tội đồ của cả công ty sao?
Đây chẳng phải công việc ngon ăn gì!
“Không còn chuyện gì nữa thì ra ngoài!”
Cao Dương Thành hạ lệnh đuổi khách.
“Tài liệu của em…”
Hoàng Ngân chỉ vào tài liệu trên bàn anh chưa xem.
“Lát nữa quay lại lấy.”
“Vâng.”
Hoàng Ngân gật gật đầu: “Vậy em ra ngoài đây”
“Ừm.”
Hoàng Ngân ra khỏi phòng làm việc Cao Dương Thành, về phòng thiết kế, vội vàng bắt đầu thu thập những tài liệu cần dùng cho buổi tối, sau đó lại liên lạc với giám đốc bên phòng quan hệ xã hội, bàn bạc về CHƯƠNG trình cụ thể tối nay, tim đập căng thẳng giờ mới buông lỏng.
1500 tỷ…
Hiển nhiên, buổi tối hôm nay chỉ được thành công không được thất bại!
Có điều, dáng vẻ Cao Dương Thành như đã định trước, tiến trình vụ này chắc cũng đã bàn ổn rồi, chỉ cần cô đến làm báo cáo thôi!
Nếu đến bước này rồi mà còn bị cô làm hỏng thì bản thân cô không gánh vác được hậu quả.
Nhìn thì đơn giản nhưng áp lực nặng nề.
Hoàng Ngân thở một hơi, xem ra cô phải cố gắng hơn mới được!
Đúng tám giờ.
Hoàng Ngân và những người có liên quan, đúng giờ đến nhà hàng trong khách sạn bảy sao Thorngrove Manor.
“Đợi lát nữa các cô tiếp thị lên, đây không phải vụ nhỏ, chỉ cần tiếp đãi tốt tổng giám đốc Hồ của ICE, ký được hợp đồng rồi, thì không quên công sức của mọi người.”
Giám đốc Lý vẫn không yên tâm, dặn dò thêm.
Hoàng Ngân cầm tài liệu, hít sâu mấy hơi, để làm bản thân không lo lắng.
Nói thật lòng, cô rất có tự tin với trình độ chuyên môn của bản thân, nhưng cũng chỉ giới hạn trong chuyên môn bản thân, đi cùng phòng quan hệ xã hội bàn chuyện hợp đồng, cô cũng là lần đầu tiên, hơn nữa vừa lần đầu đã làm ngay vụ lớn, cô không căng thẳng, là nói dối.
“Hoàng Ngân cô đừng lo lắng, tiếp rượu những chuyện này cô không cần làm, cô chỉ cần dùng cách biểu đạt tốt nhất để trình bày rõ ràng bản kế hoạch thiết kế của cô cho tổng giám đốc Hồ nghe, để ông ấy nghe xong xúc động đến mức muốn đập tiền ra, đó mới là tốt nhất!”
Giám đốc Lý đại khái nhìn ra được sự căng thẳng của Hoàng Ngân, vội vàng trấn an cảm xúc của cô, cũng không quên dặn dò những việc cô cần làm”
Hoàng Ngân cười cười gật đầu bảo đảm: “Tôi nhất định sẽ dốc hết sức mình”
Rất nhanh, một đoàn năm người do Hồ tổng giám đốc, người đứng đầu ICE dẫn đầu có mặt ở phòng bao.
Vị này cũng giống với đại đa số với các nhân vật lớn khác, bụng phệ, cơ thể hơi béo, cười lên cả khuôn mặt bởi vì toàn mỡ nên da rúm lại thành nếp nhăn, nhìn hơi xấu.
“Xin chào, tổng giám đốc Hồ, tôi là Đỗ Hoàng Ngân, là thiết kế chính của dự án lần này.”
Hoàng Ngân đúng mực giới thiệu bản thân với tổng giám đốc Hồ.
“Cô chính là cô Hoàng Ngân, nhà thiết kế tuổi trẻ tài cao của SSN à, lâu không gặp, trăm nghe không bằng một thấy, không tồi, không tồi…”
Tổng giám đốc Hồ tán dương nói, hai tay nắm chặt tay Hoàng Ngân, nắm một lúc lâu “Cô Hoàng Ngân đúng là vừa đẹp vừa giỏi!”
Hoàng Ngân thấy ông ta mãi không chịu buông tay, hơi ngại ngùng, hơi giãy ra, cười nói: “Tổng giám đốc Hồ đề cao tôi rồi.”
Vội vàng rút tay ra khỏi tay ông ta, lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Việc của các cô ở phòng quan hệ xã hội không dễ làm nhất, bình thường thì uống rượu với các lãnh đạo thì thôi không nói, được các sếp yêu qúy, có khi còn bị “chấm mút”, bị người khác chiếm tiện nghi rồi còn phải vui vẻ.
Người lăn lộn trong xã hội này, muốn kiếm tiền, quả thật không dễ dàng.
Làm ngành nào cũng có những nỗi khổ riêng.
Mọi người ngồi vào bàn ăn.
“Hoàng Ngân, cô ngồi sang đây!”
Tổng giám đốc Hồ vỗ vỗ vào chỗ ghế bên cạnh, nhiệt tình gọi Hoàng Ngân sang.
Giám đốc Lý vừa nhìn đã thấy không ổn, tự mình vội vàng đến bên cạnh tổng giám đốc Hồ cười ngồi xuống, nắm chặt tay tổng giám đốc Hồ, cười nói: “Tổng giám đốc Hồ à, Hoàng Ngân không biết uống rượu, không ngồi cùng ông được.”
“Sao lại không uống được rượu? Không sao, không cần uống rượu, có ý là được! Nào, ngồi đây…”
Tổng giám đốc Hồ vẫn không có ý từ bỏ.
“Tổng giám đốc Hồ à, chuyện này xin ngài lượng thứ cho, ngài không biết, trước đi đến đây, sếp tổng chúng tôi đã đích thân dặn dò đi dặn dò lại, trong bữa tiệc nhất định không được để Hoàng Ngân uống chút rượu nào. Ngài ấy nói là cơ thể cô ấy không khỏe, tuyệt đối không được uống rượu, nếu dám để cô ấy uống rượu trở về sẽ hỏi tội chúng tôi, cho nên, xin tổng giám đốc Hồ nể mặt chúng tôi chút? Để tôi đây bồi rượu ngài được không? Còn miễn cho cô ấy!”
Giám đốc Lý vẫn cười nói với tổng giám đốc Hồ, vừa đích thân rót rượu cho ông ta.
Hoàng Ngân nghe lời giám đốc Lý nói thì vô cùng kinh ngạc.