“ Dì.”
Dương Thùy Sam cười và chào hỏi một cách lịch sự.
Dương Thùy Sam với Lê Vũ Thư không còn xa lạ nữa, tới tới lui lui, ít cũng gặp qua chục lần.
Không phải ở bệnh viện mà gặp nhau trên phố, dù sao cũng gặp nhau không ít, dần dà thành quen biết.
“Thằng con dì đúng là không hiểu lễ phép, đưa người ta về nhà mà còn không mời vào!
Nào nào, Thùy Sam mau vào đây ngoài trời nóng lắm.
Lê Vũ Thư quở trách con trai một trận rồi kéo tay Dương Thùy Sam vào biệt thự.
Vừa vào biệt thự, Lê Thư Vũ đã cùng Dương Thùy Sam nói chuyện, nói những chuyện trên trời dưới đất, chuyện tiên thiên bát quát.
Trong thế giới của phụ nữ, đàn ông không thể chen vào một câu, Vũ Phong ngồi cạnh nhìn thời gian từng giây từng phút trôi qua, lông mày nhíu sắp thành chữ “xuyên”.
“Mẹ, muộn rồi, mẹ còn không đi ngủ đi.”
Vũ Phong cuối cùng chịu đựng không nổi phải nhắc khéo mẹ.
Đây là thời cơ để gần gũi nhau nhưng tất cả đã bị mẹ phá hỏng rồi, quả thực nhàm chán.
“Đúng đúng đúng, ay ya, bà già này, phải đi nghỉ sớm thôi, dưỡng sinh, dưỡng sinh!”
Bị con trai nhắc nhở như vậy, Lê Thư Vũ mới tỉnh ngộ.
“Dì à, không còn sớm nữa, con cũng phải về thôi.”
Dương Thùy Sam vừa nói vừa đứng dậy.
“Tụi trẻ các con vẫn còn sớm! Cứ ngồi chơi đi, dì bảo thím Lý đi nấu canh, đây là tâm ý của dì không uống là không được về!”
Lê Thư Vũ nắm tay Dương Thùy Sam, cười và nghiêm túc nói.
Đã nói như vậy rồi, Dương Thùy Sam mà đi thì rõ ràng không có chút lịch sự nào.
“Được ạ, cảm ơn dì.”
Dương Thùy Sam miễn cưỡng đồng ý
“Đi đi! Để tiểu Phong nhà dì dẫn con đi chơi! Dì không làm phiền đám trẻ các con nữa.”
Vũ Phong nhận lệnh, đưa tay ra để dắt Thùy Sam, nhưng bị cô ấy tránh né. Lê Thư Vũ vừa nhìn đã đoán ra liền nhẹ nhàng đẩy vai Thùy Sam, cố tình xuyên tác ý của cô ấy.
“……”
Thùy Sam muốn nói, bản thân cô ấy là người không khai sáng đến thế!!!
Nhìn nét mặt cứng nhắc của Lê Thư Vũ, Thùy Sam chỉ có thể để Vũ Phong dắt đi, cự nự cùng anh ta lên lầu.
Vừa thoát khỏi tầm nhìn của Lê Thư Vũ, Thùy Sam cố gắng hết sức giữ khoảng cách với Vũ Phong. “Tôi sẽ không tới phòng anh đâu.”
“A.”
Vũ Phong cười gian, “Bản thiếu gia đây chưa dẫn cô gái nào vào phòng riêng đâu, bớt làm trò với tôi đi! Muốn vào trừ phi là vợ tôi!”
Anh ta nói xong ngang ngược kéo tay cô ấy vào phòng bên.
Phòng bên là một phòng game?!
Vì thế anh ta kéo cô vào là để chơi những thứ này?
Vũ Phong mặc dù đã sắp 30 tuổi, nhưng khi bắt đầu chơi game thì lại như một đứa trẻ.
Dương Thùy Sam thân là con gái nên không có hứng thú với loại game bắn súng này, Nhưng khi thấy trong game có thể tự cầm súng chiã vào kẻ lưu manh bên cạnh hơn nữa có thể đánh anh ta chảy máu đầu, Thùy Sam lập tức cũng hứng thú hơn với game này.
Và hơn nữa là cực kì vui!
Dương Thùy Sam tay cầm khẩu súng điều khiển từ xa bắn vào người đàn ông trên màn hình, “ Bắn chết ngươi, bắn chết ngươi!! Đồ lưu manh!!”
Nhìn thấy bộ dạng thảm hại máu chảy ngã nhào xuống đất của nhân vật, “Đã” biết bao!