Làm Vợ Bác Sĩ

Chương 195: Ba! Tới đón con




“Mặc dù vậy, con vẫn không thể không nhắc nhở mẹ một chút, ba dượng của con, là một người đàn ông tốt, người đàn ông thật tốt! Mẹ vẫn nên suy nghĩ nghiêm túc một chút!”

“Được.”

Hoàng Ngân gật đầu, nhìn chiếc nhẫn kim cương bí đỏ đáng yêu ở giữa ngón tay một chút, không kìm được bật cười: “Cục cưng, mẹ muốn ngủ rồi! Mẹ nhớ con, yêu con... yêu yêu!”

“Yêu yêu, I/LOVE/YOU, TOO! Còn nữa, chúng ta sẽ nhanh chóng gặp mặt.”

“Ừ.”

Hoàng Ngân hoàn toàn không để ý tới lời của thằng bé, chỉ cho rằng thằng bé sắp được nghỉ rồi, sẽ đón nó về nước chơi.

—— —— —— —— —— ——

Cao Dương Thành mải miết lật xem văn kiện ngay trong văn phòng.

Bỗng nhiên, Lý Nam Vũ gõ cửa, cầm điện thoại, vội vàng đi đến.

“Tổng giám đốc Cao, có điện khẩn.”

Trên mặt Lý Nam Vũ vừa mừng vừa sợ, lại còn hơi kinh ngạc.

Cao Dương Thành mở mắt liếc nhìn dáng vẻ không có tiền đồ của anh ta, nhíu mày lại.

Lý Nam Vũ vội vàng xích lại gần bên tai anh nói: “Cậu chủ nhỏ từ Pháp gọi điện thoại tới.”

Nghe xong, sắc mặt Cao Dương Thành khẽ biến, đáy mắt vẫn lạnh lùng bình tĩnh lộ ra vẻ kinh ngạc, lại nhanh chóng biến thành mừng rỡ, còn có mấy phần không tin tưởng, dò xét Lý Nam Vũ một chút: “Thật sao?”

“Không giả được!”

Lý Nam Vũ đưa di động tới.

Cao Dương Thành vội cầm lấy điện thoại, áp đến bên tai: “Dương Dương?”

“Ba!”

Trong điện thoại, âm thanh của Dương Dương rất kích động.

Một tiếng “ba” khiến mũi anh cay cay.

Anh liếc Lý Nam Vũ một chút, ra hiệu anh ta đi ra ngoài trước. Đương nhiên Lý Nam Vũ sẽ không quấy rầy ba con họ nói chuyện điện thoại, vội thức thời lui ra ngoài.

“Dương Dương, đúng là con phải không?” Rõ ràng Cao Dương Thành còn chưa dám tin, âm thanh hơi trầm khàn.

Phải biết, đây là lần đầu tiên con anh chủ động gọi điện cho anh.

Thật ra, bình thường bọn họ căn bản không gọi điện thoại, đều là anh bay tới Pháp gặp nó, nhưng cũng chỉ có thể gặp lén lút.

“Ba, mau tới sân bay đón con!”

Giọng nói non nớt từ điện thoại truyền tới, dường như rõ ràng còn mang theo vui mừng.

Mặc dù nhiều năm như vậy không gặp, nhưng không hề có cảm giác lạ lẫm và xa cách!

Đại khái, đây là do máu mủ tình thâm!!

“Cái gì?” Cao Dương Thành tưởng là mình nghe lầm: “Sân bay nào, con ở đâu?”

“Con ở sân bay Lưu Vân thành phố S, Trung Quốc.”

Giọng Cao Dương Thành trong điện thoại hơi gấp gáp, thuận tay lấy áo khoác ngoài âu phục trên giá áo mặc vào, bước nhanh ra ngoài: “Con đang ở cùng ai?”

“Một mình.” Thằng bé thành thật trả lời.

Cao DươngThành thở dốc: “Con ngoan ngoãn đứng tại chỗ cho ba, không được đi đâu, chờ ba!”

“Vâng!”

Thằng bé làm đúng như lời nói trong điện thoại, đứng nguyên tại chỗ.

Cao Dương Thành không tắt điện thoại, vừa ra cửa ban công, hét với Lý Nam Vũ “Mau sắp xếp xe! Đi sân bay!!”

“Vâng!”

Thấy dáng vẻ hấp tấp của Tổng giám đốc, Lý Nam Vũ đâu dám chậm trễ, vội đuổi theo bước chân Cao Dương Thành, nhanh chóng gọi điện sắp xếp xe.

Cao Dương Thành đi vào thang máy, vẫn không cúp điện thoại trong tay nói:

“Con đến cùng với ai? Mẹ con có biết không?”

Kích động lúc trước của Cao Dương Thành đã sớm tan đi, thay vào đó là tức giận và lo lắng mơ hồ.

Lúc này, anh đúng là một người ba nghiêm túc.

“Con đến cùng hai vệ sĩ của ba dượng, con chưa nói cho mẹ biết nên mẹ còn chưa biết.”

“Hoang đường!”

Cặp lông mày lưỡi mác đẹp đẽ của Cao Dương Thành nhíu lại: “Còn nữa, ai là ba dượng của con?”

“Ba Đường của con đó!” Thằng bé cùng dùng giọng điệu nghiêm túc giải thích.

Khóe miệng Cao Dương Thành lạnh lùng nhếch lên, khuôn mặt tuấn tú sầm xuống:

“Vịt Donald à? Con trai, con xem phim hoạt hình hơi nhiều rồi!”

“...”

Ba, truyện cười của ba nhạt quá!

“Hai vệ sĩ của Louis đâu? Bây giờ không ở cùng con à?”

“Đúng thế! Con nghĩ hai người họ chắc đang phát điên tìm con, vừa xuống máy bay, con đã mất tích rồi!”

“...”

Cao Dương Thành cảm thấy hơi đau đầu, day day ấn đường, kiên nhẫn hỏi thằng bé: “Tại sao con phải làm như vậy?”

“Chẳng lẽ ba muốn con bị mẹ xách đi?” Dương Dương bò lên trên mặt bàn trong nhà vệ sinh, ngồi xuống, buồn bực nhướng mày hỏi anh.

“Ba thấy không sao cả!”

Bên này, Cao Dương Thành cũng nhướng mày.

Hai người đàn ông, hai gương mặt giống nhau trong cùng một tấm hình, bọn họ chắc chắn sẽ phát hiện, thật ra hai người là từ cùng một khuôn đúc ra, bởi vì bọn họ thật quá giống nhau!!

Hơn nữa, Dương Dương lớn lên càng ngày càng giống người ba anh tuấn của cậu!

“Được, vậy để con gọi ba dượng tới đón, bái bai...”

Thằng bé nói xong lập tức cúp điện thoại.

“Được rồi!”

Cao Dương Thành vội gọi lại, khuôn mặt tuấn tú hơi căng thẳng, lại nhanh chóng điều chỉnh nét mặt trước mặt Lý Nam Vũ, giật giật cà vạt trên cổ, nghiêm mặt nói: “Trước khi ba đến, không cho con đi cùng bất cứ ai! Kể cả mẹ con cũng không được! Còn nữa, đừng để cho banghe được hai từ “Ba dượng” từ trong mồm con lần nữa, bacon còn chưa chết đâu!”

“Vậy ba có thể nhanh hơn chút không! Bây giờ, con đoán là bên ngoài đang nhốn nháo cả lên rồi. Tất cả đều bận rộn tìm con trai cưng của ba đây!”

Nghe giọng điệu đắc ý của thằng bé, trong lòng Cao Dương Thành nghĩ, rốt cuộc tình cách thằng bé lưu manh này giống ai nhỉ.

“Vậy bây giờ con ở đâu?”

“Con ở trong nhà vệ sinh!” Thằng bé đung đưa hai chân dài, xong lại bổ sung một câu: “Con ở nhà vệ sinh nữ khu VIP.”

“...”

Cho nên, bây giờ con trai cưng của anh đang giở trò lưu manh sao?

“Làm tốt lắm! Ngoan ngoãn ở đó đợi ba!”

“...”

Có tưởng tượng được, hai đại lão gia dám vào nhà vệ sinh nữ sao?

—— —— —— —— —— ----

Cao Dương Thành đứng ngoài cửa nhà vệ sinh nữ, thấy con trai mình vừa vội vàng hôn gió vừa đi ra ngoài theo phong cách của một dân chơi, cảm thấy ấn đường giật mạnh.

Được lắm!

Mấy năm không gặp, thằng bé không chỉ cao lớn không ít, ngay cả gương mặt nhỏ nhắn ấn tượng kia cũng ngày càng trở nên cuốn hút rồi.

Rất quyến rũ!

Các cô gái háo sắc đã bủa vây xung quanh, si mê ngắm nhìn.

Chỉ thấy thằng bé rất ra dáng kéo va - li nhỏ màu đen in hình hoạt hình từ bên trong đi ra. Trên va - li đúng là có in một.....con vịt Donald!

Nó mặc một chiếc áo sơ mi kẻ caro kiểu Anh, phía dưới mặc một chiếc quần vải bố màu xanh bộ đội lỏng lẻo, chân đi một đôi boot cao cổ kiểu quân đội, phong cách rất hợp mốt này càng tôn lên sự quý phái, đẳng cấp của nó mà thôi!

Lại còn gương mặt nhỏ vừa đẹp trai vừa ngây thơ khiến người ta rối tinh rối mù kia.

Chà chà! Vận khí của thằng bé này thật quá tốt rồi? Dĩ nhiên, nó tiếp nhận tất cả những ưu điểm của ba mẹ. Trên khuôn mặt tập trung tất cả nét đẹp của ba mẹ!

Nhìn xem! Hai hàng lông mày rậm đẹp đẽ, đôi mắt phượng mê hoặc như những bông hoa tươi, sống mũi cao thẳng, chóp mũi tinh tế, cộng thêm đôi môi đỏ mọng chúm chím.

Thằng bé này còn chưa trưởng thành đã quyến rũ như vậy. Nếu không dạy bảo tốt, tương lai không biết sẽ mang đến bao nhiêu tai họa cho phụ nữ đây!

Lý Nam Vũ nhìn thằng bé đẹp trai trước mặt, đẩy gọng kính, kinh ngạc: “Phải ba mẹ thế nào mới có thể sinh ra một thằng bé nhìn mê hoặc như thế chứ?”

“Cao Hướng Dương!”

Cao Dương Thành gọi con trai còn mê mệt trong sắc đẹp. Anh đi tới, không nói hai lời, chặn ngang, xách thằng bé lên như xách con gà, bước nhanh ra ngoài: “Không khác nhau lắm!”

Thằng bé cũng không giận, không giãy dụa, mặc cho bagiắt bản thân ngang hông như đồ trang sức. Nó duỗi tay nhỏ ra, ôm tay ôm lấy vòng eo cường tráng của ba, trên khóe miệng ngây thơ cười hưng phấn: “Ba!”

Sau lưng truyền đến âm thanh háo sắc của các cô gái: “Trời ạ! Lớn bé đều đẹp trai như vậy!”

“Rốt cuộc người phụ nữ nào lại tốt số như vậy? Phải cứu vớt toàn vũ trụ mới có phúc có được ông xã và con trai đẹp trai như thế? Quá tốt số rồi!”

***

Trên đường đi, thằng bé nói chuyện ríu ra ríu rít không ngừng.

Xưa nay, Cao Dương Thành luôn là người thích yên tĩnh, nhưng lần này anh không hề thể hiện bất kỳ sự thất vọng hay thiếu kiên nhẫn nào, thậm chí khóe miệng còn luôn mỉm cười. Xem ra hôm nay là một ngày tốt lành với Tổng giám đốc Cao, cấp dưới có thể yên tâm to gan phạm sai lầm rồi!

Cao Dương Thành mang Dương Dương vào SSE.

Tất cả nhân viên, đều giật mình kinh ngạc nhìn một lớn một nhỏ, nhưng lại có gương mặt giống nhau đến 90%, tay nắm tay ở trước mắt.

“Hi, Cháu chào mọi người! Cháu là con của ông ấy, Cao Hướng Dương! Mẹ cháu tên là Đỗ Hoàng Ngân!”

Dương Dương chủ động giới thiệu bản thân với mọi người, cũng không để ý người ta có cảm thấy hứng thú với thân thế của bản thân nó hay không, càng không để ý tới gương mặt đen như đít nồi của ba nó: “Ông ấy là ba cháu! Mẹ cháu là Đỗ Hoàng Ngân, Cháu tên Cao Hướng Dương!”

“Ông ấy là ba cháu!”

“Cháu là con của ông ấy!”

“Mẹ cháu tên Đỗ Hoàng Ngân!”

Cao Dương Thành chỉ cảm thấy ấn đường giật liên tục, ngay cả Lý Nam Vũ cũng thầm bội phục ở trong lòng.

Con trai Tổng giám đốc Cao thật cao tay!

Từ lúc bắt đầu vào cửa công ty, nó nói không dưới mấy trăm mấy nghìn câu, nhưng không gì ngoài ba câu nói này.

Hóa ra, đứa bé này đến nhận chỗ thay mẹ nó!

Thật cao tay!

Trong lòng Lý Nam Vũ vô cùng khen ngợi Dương Dương!

Quả nhiên tin tức này nhanh chóng truyền khắp toàn bộ SSE. Chưa đầy mười lăm phút sau, không ai trong bộ phận thiết kế tầng 38 là không biết. Tin tức này vừa ra, toàn bộ bộ phận thiết kế lập tức giống như cái nồi đang sôi, làn sóng ghen tị ước ao đều tăng vọt.

Sau khi kinh ngạc, Tiểu Bát vội gọi điện cho Hoàng Ngân.

“Ôi trời ơi, Chị Hoàng Ngân, bây giờ toàn bộ SSE đều đang sôi trào!” Tiểu Bát hết sức kinh hãi hét qua điện thoại.

Hoàng Ngân thấy Tiểu Bát bỗng nhiên kinh ngạc như vậy, cũng hơi khó hiểu: “Đã xảy ra chuyện gì mà khiến em kinh ngạc như vậy.”

“Việc lớn! Bây giờ ai cũng đang bàn tán về lịch sử phong lưu giữa chị và Tổng giám đốc Cao.”

“Rốt cuộc, có chuyện gì chứ?” Nghe xong, Hoàng Ngân cũng sốt ruột.

“Có phải hai người còn có một cậu con trai rất đẹp trai, mê hoặc không?”

“Thằng bé đó chị đã giấu ở Pháp rồi, không thể gây tai họa cho những bông hoa nhỏ của Tổ quốc chúng ta đâu! Nhưng, làm sao mọi người biết được chứ?” Hoàng Ngân cũng không giấu diếm Tiểu Bát.

Tiểu Bát không còn lời nào để nói

Làm sao cô nàng này có thể làm mẹ người ta chứ, thì ra con trai đã tìm tới cửa ba nó rồi mà người làm mẹ vẫn chẳng hay biết gì!

“Em đã thấy con chị! Lớn lên rất đẹp trai!”

“Ảnh chụp à?”

“Người thật!”

“A, tượng sáp phải không?”

Đánh chết Hoàng Ngân cũng không tin có thể thấy người thật.

“Không giống tượng sáp, biết nói chuyện, gặp người lập tức nói mình là con trai Tổng giám đốc Cao!”

“Cao Dương Thành còn có thêm một đứa con riêng à?”

Suy nghĩ đầu tiên trong đầu Hoàng Ngân lại chính là cái này.

Điều này cũng không phải không thể! Anh ta có nhiều người phụ nữ như vậy, sơ ý một chút là có thể có thêm con trai rồi!