*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Rõ ràng anh và Đường Lạc Lạc chỉ là mối quan hệ bạn bè bình thường, nhưng.... vì có quá nhiều đầu nối nên đã hoàn toàn trong tình trạng mối quan hệ không rõ ràng. Khi Mặc Thiệu Đình bước vào, anh liếc nhìn đôi mắt lạnh lùng của Mặc Thiệu Đình, cảm giác như mình đang rơi vào một hang động băng và phải chịu một làn sóng tấn công tinh thần.
Lúc này anh ngồi trong phòng thu âm, anh điều chỉnh trạng thái của mình, với một nụ cười dịu dàng, và cuối cùng chuyển sang trạng thái bình thường.
"Mẫu người lý tưởng của Ngài Nhậm trông như thế nào?"
Nhậm Tử Lương móc miệng và trả lời một cách bình tĩnh: "Tôi nghĩ các cô gái rất dễ thương, miễn là họ tốt bụng và đơn giản, tất cả họ đều giống như thiên thần, và tôi không có tiêu chuẩn cụ thể là gì, hãy để cho tự nhiên thoải mái".
Câu trả lời này thực sự là của người đàn ông ấm áp nhất trong số tất cả các vị khách, và nó không bị rò rỉ, điều này dễ dàng khơi dậy sự ưu ái của mọi người.
Tay người quay phim lắc máy ảnh đang run rẩy, và anh ta đang cho Nhậm Tử Lương một cận cảnh lớn. Anh ta có linh cảm. Sau khi chương trình này được phát sóng, người ta ước tính rằng ngài Nhậm sẽ có rất nhiều người hâm mộ.
"Vì vậy, ông Ngài Nhậm, lần đầu tiên anh gặp Đường tiểu thư cảm thấy thế nào? "
Nhậm Tử Lương đảo mắt trong lòng lần gặp nhau lần đầu tiên. Anh nói giống như thật, nhưng nụ cười trên bề mặt thật dịu dàng:" Đường tiểu thư..... ".
Anh nhớ lần đầu tiên gặp Đường Lạc Lạc.
Lúc đó, cô vừa mới thất tình và phải rời khỏi Mặc Thiệu Đình. Cô bước đến gần anh trong máy bay trống rỗng và mỉm cười với anh. Đôi mắt cô trong veo và trong lòng cô có một nỗi buồn và sự kiên định.
Một cái nhìn là tất cả những gì quý khắc sâu trong tâm trí anh.
Ngay lúc đó anh cảm thấy Đường Lạc Lạc là cô gái xinh đẹp nhất anh từng thấy.
"Tôi gặp lần đầu tiên, tôi nghĩ" Nhậm Tử Lương mỉm cười ở khóe miệng: "Tôi nghĩ cô ấy là một cô gái tốt."
Mặc dù trái tim anh đã hỗn loạn, nhưng cuối cùng, anh vẫn duy trì phong cách quý ông thường ngày.
Chuyên môn của anh là che đậy mọi thứ không nên có, kể cả cảm xúc.
Một lúc sau, Đường Tuyết Phù bước trên đôi giày cao gót mỏng, lắc lư và ngồi xuống trước ống kính, khoe nụ cười chuẩn với máy ảnh.
"Đường tiểu thư, lý tưởng của cô trông như thế nào?"
Đường Tuyết Phù giơ hai tay lên che mặt, để lộ một biểu cảm ngại ngùng: "Ồ, câu hỏi này rất tế nhị. Tôi chỉ là một cô gái bình thường, vì vậy tôi hy vọng người tôi yêu ngoại hình là đẹp trai cao một mét tám mươi, tính tình nổi bật, đôi mắt có hồn và có khả năng bảo vệ tôi, "
Ngồi một bên người xem nhịn không nổi giám đốc Ôn Lam, không thể không giật giật khóe miệng. "Làm thế nào mà cô Đường Tuyết Phù được Mặc tổng chú ý?".
Người phụ nữ này không phải là không đẹp. Nhưng cô ta đang sử dụng cuộc sống của mình để diễn giải ý nghĩa của "giả tạo" từ đầu đến chân.
Rõ ràng dài là một khuôn mặt cao, tươi và đẹp, nhưng cô ấy thích giả vờ dễ thương và yếu đuối, và diễn xuất của cô ấy vẫn tệ,so với mô tả lý tưởng của cô ấy có phải nó chỉ theo Mặc Thiệu Đình?, phải không?
Cô ta thực sự muốn trở thành bà Mặc, và ý đồ đó gần như tràn ngập mặt cô ta.
Tuy nhiên, các nhân viên nam khác rõ ràng đã để ý Đường Tuyết Phù: Đường tiểu thư rất dễ thương, làm thế nào cô được Mặc tổng chú ý? "
Đường Tuyết Phù ngay lập tức cúi đầu xuống và xoa ren trên váy bằng cả hai tay:" Tôi là một cô gái rất nhút nhát và sẽ có một chút xấu hổ. Thiệu Đình, anh ấy...tôi thực sự cảm thấy rất may mắn có thể làm bạn gái của Thiệu Đình, anh ấy đã yêu tôi, đôi khi tôi sẽ cảm thấy áp lực nhiều về điều đó ".
ÔN Lam cảm thấy phong cách duyên dáng này sẽ làm cô cảm thấy nổi da gà.
Đường Tuyết Phù ban đầu là một bông sen trắng độc lập, nhưng để mang đến cho mọi người cảm giác nữ thần vô hại trong chương trình, một chút quá sức để bán sự dễ thương đã trở thành một hiệu ứng đáng xấu hổ, nhưng ít nhất là đối với đàn ông, đối với khán giả, phong cách này vẫn rất phổ biến.
Nhiếp ảnh gia đã cho Đường Tuyết Phù nhiều cận cảnh, và sau đó Đường Tuyết Phù rời đi với sự hài lòng.
Mặc Thiệu Đình là người cuối cùng bước vào phòng thu âm.
Ban đầu, các nhân viên của nhóm chương trình cảm thấy rất căng thẳng khi hợp tác với Mặc Thiệu Đình. Mặc tổng ngày thường là người lạnh lùng, đẹp trai và không hay cười. Từ lúc anh bước vào trường quay, như thể anh ta đã mang theo thiết bị làm mát của riêng mình. Dòng chữ "Đừng lại gần tôi nếu không sẽ chết" được viết trên mặt.
Bây giờ anh từ từ bước vào phòng thu âm, và khi anh ngồi xuống, một áp lực không thể giải thích được lan khắp phòng.
"Xin lỗi, mẫu người lý tưởng của ngài là gì?" Nhân viên hỏi câu hỏi không thể bình thường được và nói lắp, và tiêu đề đã vô tình thay đổi từ "bạn " thành "ngài".
Mặc Thiệu Đình lạnh lùng liếc nhìn anh, không thể phát ra âm thanh một lúc, hạ mắt xuống, hàng mi dài nhấp nháy trong ống kính, mặc dù bức ảnh đẹp có thể được sử dụng như một tấm áp phích nhưng lại không nói chuyện....
Nhìn thấy biểu hiện của Mặc Thiệu Đình có vẻ như anh ta đang suy nghĩ về vấn đề này, nhưng dường như anh ta không có ý định mở miệng.
May mắn thay, Ôn Lam có thể cắt nó đoạn này được, nếu không thì Ôn Lam sẽ chết.
Người đàn ông này trông thật khó chịu.
Trên thực tế, Mặc Thiệu Đình không phải tự cao tự đại mà đang suy nghĩ. Anh ấy chưa bao giờ nghĩ về mẫu người lý tưởng của mình trước khi gặp Đường Lạc Lạc, anh ấy không quan tâm đến mẫu người lý tưởng, và tất cả phụ nữ đều không nằm trong lý tưởng của anh ta.
Sau khi gặp cô, cô là lý tưởng của anh.
Nếu phải mô tả thì làm thế nào để mô tả nó?
Cô có ngoại hình lý tưởng, giọng nói lý tưởng, khí chất lý tưởng và nghịch ngợm, lý tưởng nhỏ bé thông minh, lý tưởng một chút rối loạn ám ảnh cưỡng chế, là người phức tạp và hay thay đổi, nhưng anh yêu mọi khía cạnh của cô, bất kể cách đây nhiều năm hoặc bốn năm sau, đó luôn là lý tưởng của anh ấy, nhưng...
"Cô ấy đã ném trái tim tôi xuống đất và nghiền nát nó một cách dữ dội." Giọng nói của Mặc Thiệu Đình trầm và từ tính, và nghe có vẻ giòn, tuy nhiên câu trả lời này thực sự quá ý thức?
"Cô ấy ném trái tim tôi xuống đất và nghiền nát nó" là gì?
Có liên quan đến câu hỏi?
Ôn Lam không có lựa chọn nào khác ngoài việc che đầu. Cô không còn cách nào khác là phải nôn thêm một chút sau đó côđã biến Mặc Thiệu Đình thành một anh chàng tảng băng đẹp trai. Dù sao, anh sẽ được tha thứ cho bất cứ điều gì vì anh đẹp trai.
Hỏi lại, dù sao Ôn Lam cũng không đủ can đảm.
"Mặc tổng, tại sao anh lại muốn tham gia chương trình này?" Ôn Lam ở bên cạnh thấy rằng các nhân viên phụ trách câu hỏi đã run rẩy, và cô rất tò mò về câu hỏi, và không thể nhìn được tò mò nên đã hỏi..
"Tại sao đến?".
Mặc Thiệu Đình cau mày, chương trình chưa chính thức bắt đầu nhưng anh ấy đã nghĩ rằng chương trình rất phiền phức.
Mặc Thiệu Đình không thể nói sự thật, nhưng thật khó nếu tiếp tục hỏi.
"Để được hạnh phúc." Mặc Thiệu Đình kết thúc, gật đầu với bộ dạng nóng nảy hỏi: "Cco đã hỏi xong chưa?"
Ôn Lam???
Nhân viên????
May mắn thay, Mặc Thiệu Đình không phải là một ngôi sao. Nếu không, rất có khả năng các phóng viên sẽ tức chết đưa lên trang xã hội.
Câu trả lời này là cái quái gì vậy? Thật quá phi lý và quá thất thường!
Tuy nhiên, danh tiếng của Mặc Thiệu Đình đã ở đó, và đó là một sự đánh giá cao. Ôn Lam và các nhân viên chỉ có thể cười đau khổ khi Mặc Thiệu Đìnhra khỏi phòng thu âm với một nụ cười gượng gạo.Đọc nhanh tại Vietwriter.vn
Phần trong nhà đã được ghi hình xong. Ôn Lam đi bộ đến khu vực chờ và vẫy tay với mọi người: "Tiếp theo, chúng tôi sẽ quay phần ngoài trời. Chúng tôi sẽ đưa các bạn leo lên núi và làm một số môn thể thao ngoài trời. Được rồi, đi thôi. "
Chúng ta hãy yêu. Theo lịch trình của các sự kiện và chương trình, sự hợp tác và hiểu biết ngầm của các cặp vợ chồng, và màu hồng nhỏ đang gợn sóng trong đó. Cuộc phỏng vấn chỉ là một món khai vị. Sau đó, Đường Lạc Lạc và tám người khác đã được thể hiện. Xe buýt tham quan của nhóm đã đến và đi đến vùng ngoại ô xinh đẹp để bắt đầu ghi hình ngoài trời.
Thời tiết hôm nay đặc biệt sáng, mặt trời vừa phải, có một chút uy phong và không khí trên núi đặc biệt trong lành. Đường Lạc Lạc ngả đầu ra khỏi cửa sổ xe và hít thở hai hơi thở sâu, khiến cô cảm thấy thoải mái.
Nhưng cô luôn cảm thấy hơi khó chịu. Cô bí mật quay đầu lại và nhìn Mặc Thiệu Đình, người đang ngồi trong góc, và tim cô đập nhanh.
"Anh ta này rất bình thường cho đế, có lẽ không phải tới vì mình?".
Với suy nghĩ như vậy, Đường Lạc Lạc cảm thấy nhẹ nhõm và thất vọng.
Sau khi xuống xe, khung cảnh tuyệt đẹp trước mặt khiến mọi người ngạc nhiên. Diệp Tiểu Manh lấy điện thoại di động và tiếp tục chụp ảnh: "Lạc Lạcc nhìn kìa, có rất nhiều cây cối đằng kia! Và con suối! Ngọn núi rất cao, ah ah..., có một con cá nhỏ ở suối đằng kia. Phong cảnh ở đây rất đẹp. "
" George, anh có thấy những con chim trên bầu trời. "
George gật đầu." Tôi biết và tôi có mang theo một khẩu súng, vì vậy tôi có thể nướng nó ăn. "
Diệp Tiểu Manh...
Vào thời điểm này, Diệp Tiểu Manh cảm thấy rằng đây là thời điểm thích hợp để tham gia chương trình tạp kỹ này. Không chỉ vì cô ấy có thể hút bột, mà cô ấy còn có thể đi du sơn ngoạn thủy dù rằng bên người còn đeo vài cái camera.
Các chương trình truyền hình thực tế sẽ ghi lại những hoạt động trong suốt chương trình. Tại thời điểm này, hành động của Đường Lạc Lạc và những người khác đều ở trong tầm mắt.
Ôn Lam đưa mọi người lên núi, dừng lại trên một vùng đất rộng mở và chỉ vào trường bắn tự nhiên cách đó không xa: "Tiếp theo, chúng tôi sẽ chia mọi người thành bốn nhóm. Trò chơi bắn súng và đội chiến thắng có thể chọn. Lều lớn nhất và tốt nhất! "