Độc Tôn Thiên Hạ

Chương 210




"Thứ không thuộc về thế giới này, có linh lực mạnh mẽ, có thể xâm nhập vào trái đất và thay đổi quy tắc?"  

Nghe những gì Diệp Hiểu Hiểu nói, Diệp Thần Phi nhướng mày.  

Đây không phải là mô tả về tàn tích của thần ma mà Thiên Cơ lão nhân từng nói sao?  

Xem ra thư viện Thiên Phủ cũng là một trong những tên trộm đã đánh cắp căn nguyên của thế giới.  

“Đúng vậy, tỷ tỷ cháu nói như vậy, cháu cũng không biết đó là gì”, Diệp Hiểu Hiểu đáp.  

"Đúng rồi, bọn họ còn ép tỷ ấy tham gia một trận chiến quái lạ, nói là sau khi đánh thắng thì có thể sở hữu vùng đất liên minh Cửu Thành này”.  

"Tỷ ấy thà chết không nghe theo, liệt nữ kiên cường...”  

Diệp Thần Phi gật đầu, tự động bỏ qua những câu nói tiếp theo của Diệp Hiểu Hiểu.  

Có gương hồng trần hắn tặng, Diệp Cầm Dao chắc chắn sẽ không đến mức nói mấy câu như thà chết cũng không nghe theo.  

Lý do tại sao những người trong thư viện đó muốn khu vực liên minh Cửu Thành này, có lẽ cũng bởi vì những tàn tích thần ma còn sót lại kia.  

Càng xâm nhập nhiều nơi thì càng có thể chiếm nhiều căn nguyên của thế giới hơn.  

Không ngờ, hắn còn chưa đi tìm thì Diệp Cầm Dao đã gặp trước rồi.  

Hơn nữa nhìn dáng vẻ này, thế lực tham gia vào chuyện này cũng không ít, đều là những kẻ sở hữu tàn tích của thần ma.  

Có lẽ, đúng lúc có thể đi xem thử.  

“Thế này đi”.  

Diệp Thần Phi cắt ngang Diệp Hiểu Hiểu đang thao thao bất tuyệt, nói: "Cháu quay lại đó một chuyến, nói với Cầm Dao, chấp nhận tham gia trận chiến đó”.  

"Chúng ta cũng sẽ đến đó, xem thử rốt cuộc có những ai muốn giành khu vực Cửu Thành này”.  

“Đại nghiệp trồng cây cũng bắt đầu từ đó đi”.  

Diệp Hiểu Hiểu đột nhiên bật cười.  

"Haha, tốt quá rồi, cháu thích nhất là làm những chuyện này”.  

Diệp Thần Phi cạn lời: "Vậy cháu còn không mau đi đi!"  

“Cháu đi ngay đây”.  

Diệp Hiểu Hiểu quay người, có điều mới đi được hai bước lại quay trở lại.  

Nàng đi đến bên Diệp Thần Phi, dáng vẻ rất ngoan ngoãn  

"Đại bá, người cũng làm cho cháu một chiếc gương đi, trông có vẻ rất lợi hại”.  

"Hay là kiếm khí giống như Diệp Hoàng tỷ cũng được, trông ngầu lắm”.  

"Oa! Chiếc nhẫn trên tay người đẹp quá, hay là tặng cho cháu đi".  

Diệp Hiểu Hiểu chỉ vào nhẫn Thiên Đạo, nàng đã tận mắt nhìn thấy sự uy vũ của chiếc nhẫn này rồi.  

Chỉ trong nháy mắt đã phá huỷ hoàng thành Vĩnh Đông.  

"Tránh sang một bên”.