Độc Tôn Tam Giới

Chương 882: Ván bài hào phóng 2




Mộc Cao Kỳ cũng hát đệm:

- Xem thường Trần ca ta? Thật sự là chê cười, Vệ Khánh, lấy chút bổn sự của ngươi, đến xách giày cho Trần ca cũng không xứng.

Sắc mặt Vệ Khánh phát lạnh, nhìn Thẩm Thanh Hồng:

- Đan Càn Cung các ngươi, đều là loại ưa thích khoác lác ngông cuồng sao?

Thẩm Thanh Hồng cười ha ha:

- Vệ công tử, thiên phú đan đạo của Giang sư đệ, là rất không tệ. Ngươi nói cái này nói cái kia, còn không bằng nói một câu, năm vạn Nguyên Linh Thạch, có dám đánh cuộc hay không?

Vệ Khánh cười lạnh:

- Ai không dám người đó là cháu trai

Ngắm nhìn bốn phía:

- Năm vạn Nguyên Linh Thạch, dám đánh bạc, thì nói một tiếng.

Đều là thiên tài đỉnh cấp, ai sẽ phục ai? Lập tức có mấy người chủ động đứng lên, nhao nhao tỏ vẻ muốn gia nhập.

Không bao lâu, thì có chín người gia nhập.

Theo thứ tự là Đan Càn Cung Giang Trần cùng Thẩm Thanh Hồng; Tiêu Dao Tông Vệ Khánh cùng Vệ Hạnh Nhi; Tam Tinh Tông Chúc Phi Dương cùng Đinh Đồng; Bắc Minh Tông Lâm Hải; Thánh Kiếm Cung Uông Hàn, cùng với Đại Thánh Đường Thánh Viên nhất tộc Viên Viên.

Thánh Kiếm Cung Uông Hàn, biết rõ mình không có bao nhiêu hi vọng đoạt quán quân, nhưng mà chiều hướng phát triển, nếu như hắn không tham gia, Thánh Kiếm Cung càng không có người tham gia, năm Tứ phẩm tông môn khác đều có người tham gia, nếu như chỉ có đệ tử Thánh Kiếm Cung không tham gia, vậy đối với Thánh Kiếm Cung không thể nghi ngờ là một loại sỉ nhục.

Cho nên, Uông Hàn này kiên trì tham gia.

Tam Tinh Tông đệ nhất nữ thiên tài Mai Nhược Hi, vốn cũng muốn tham gia, nhưng không biết nguyên nhân gì, cuối cùng lại buông tha.

Những người khác, kể cả Giang Trần ở bên trong, đều cảm giác mình khẳng định có thể đoạt quán quân, đã tính trước.

Kể từ đó, Linh Thạch mức của ván bài, bạo tăng đến 45 vạn.

Vệ Khánh cười nói:

- Ván bài chính là sự tình phong nhã, ta hi vọng không có người thua không nổi. Cuối cùng chỉ có quán quân, mới có thể thắng đi 45 vạn Linh Thạch này.

45 vạn Thượng phẩm Nguyên Linh Thạch, đối với bất cứ người nào ở hiện trường mà nói, đều là một khoản tiền lớn. Ngoại trừ Giang Trần, những người khác cơ hồ đều là phú nhị đại của tông môn mình.

Nhưng dù vậy, số Linh Thạch như thế, vẫn là một số tài phú kinh người, làm cho bọn hắn có càng nhiều động lực nữa đi đoạt quán quân.

Đối với cái này, trưởng lão các tông tự nhiên sẽ không phản đối. Dù sao, thiên tài tuổi trẻ tầm đó có một ít cạnh tranh, mới có thể bắn ra sức chiến đấu càng mạnh hơn nữa, phát huy ra trình độ cao nhất.

Nhất là Vân Niết trưởng lão, thấy Giang Trần như vậy, đã biết Giang Trần nhất định sẽ đem hết toàn lực.

Một khi Giang Trần đem hết toàn lực, Vân Niết trưởng lão cảm thấy, Giang Trần thắng được quán quân, tuyệt đối lớn hơn bất kỳ thiên tài nào ở đây.

45 vạn, Giang Trần quả thực là mở cờ trong bụng. Hắn nguyên bản chỉ thuận miệng nói năm vạn, hoàn toàn không nghĩ tới nhiều người sẽ tham gia như vậy.

- Xem ra, những thiên tài đỉnh cấp của Vạn Tượng Cương Vực này, mỗi một cái đều là phú nhị đại, có rất nhiều Linh Thạch. Loại người này, ngu sao không lợi nhuận.

Giang Trần quyết định, lần này vô luận như thế nào, cũng phải cầm xuống quán quân cá nhân.

- Trần ca, cố gắng lên, cầm xuống quán quân, ngươi liền phát tài, ha ha…

Mộc Cao Kỳ là người ủng hộ cuồng nhiệt của Giang Trần, đối với Giang Trần đoạt được quán quân, hắn là tin tưởng vững chắc trăm phần trăm.

Lăng Bích Nhi lại không nói gì, nhưng trong ánh mắt chảy xuôi vẻ cổ vũ, hiển nhiên cũng ủng hộ Giang Trần đoạt giải quán quân.

Vân Niết trưởng lão cười ha ha:

- Hảo hảo, thiên tài va chạm, thiên tài giao phong, có chút động lực cũng không phải chuyện xấu. Hiện tại lão phu hiếu kỳ, quán quân tổ thiên tài các ngươi, đến cùng hội rơi xuống trên đầu ai?

Hắn cuối cùng là trưởng lão Đan Càn Cung, ở trước mặt Giang Trần cùng Thẩm Thanh Hồng, cũng bất tiện rõ ràng đứng ra ủng hộ ai.

Bên thiên tài tuổi trẻ va chạm kịch liệt, nhưng bên trưởng lão, thì lại rất ổn trọng.

Hiển nhiên, bên trưởng lão, phần lớn người đều rất rõ ràng, quán quân chi tranh, rất khó có cái gì lo lắng. Đơn giản là số ít mấy người hạt giống kia mà thôi.

45 vạn Linh Thạch, cũng làm cho những thiên tài không có tham gia kia, đều không ngừng hâm mộ.

Nhất là đệ tử của những Ngũ phẩm tông môn, càng là hâm mộ ghen ghét. Bọn hắn xuất thân Ngũ phẩm tông môn, ở trên đan đạo, cùng thiên tài đỉnh cấp của Tứ phẩm tông môn, vẫn là tồn tại chênh lệch rất lớn.

Loại thịnh hội này, bọn hắn chỉ có thể nhìn xem.

Lui một bước mà nói, dù tu vi đan đạo của bọn hắn đạt đến trình độ tranh đoạt quán quân, chỉ sợ cũng xấu hổ vì trong ví tiền rỗng tuếch, thoáng cái cầm không ra năm vạn Thượng phẩm Nguyên Linh Thạch đến đổ đấu.

Năm vạn Thượng phẩm Nguyên Linh Thạch, coi như là trưởng lão của Ngũ phẩm tông môn, cũng rất khó đơn giản lấy ra.

Trừ những phú nhị đại của Tứ phẩm tông môn, mới dám xa xỉ như thế.

Sau khi ván bài hào phóng này được thiết lập, không khí hiện trường hiển nhiên cuồng nhiệt lên.

Nhìn 45 vạn Linh Thạch chồng chất ở kia, hình thành thị giác cùng tâm lý trùng kích, tuyệt đối là rất kích thích.

Thời gian nghỉ ngơi và hồi phục, tất cả thiên tài dự thi cũng không nói thêm gì nữa, mỗi một cái đều nghỉ ngơi dưỡng sức, đợi thời gian trận đấu khai mạc.

- Đã đến giờ, mời tất cả người dự thi, tiến vào sảnh thi đấu khống hỏa. Tổ trưởng lão sảnh trái, tổ thiên tài sảnh phải.

Sảnh thi đấu khống hỏa này, là đại thủ bút của Vạn Tượng đế quốc năm đó. Ở trong sảnh thi đấu, có khoảng chừng 360 trận pháp khống hỏa.

Mỗi một trận pháp đều tinh xảo, là trận pháp dùng để thi đấu khống hỏa.

Trong trận pháp này, có sáu sáu ba mươi sáu đạo hỏa nguyên. Mỗi một đạo hỏa nguyên, đều có các loại Thiên Địa Dị Hỏa.

Mà thi đấu khống hỏa, là ở trong thời gian quy định, nhìn xem người dự thi có thể tỉnh lại bao nhiêu Hỏa nguyên, khiến cho bao nhiêu Hỏa nguyên cộng minh.

Tỉnh lại càng nhiều, tự nhiên là càng thành công.

Mỗi một đạo hỏa nguyên, đều có mười điểm tích lũy, tổng cộng là 360 điểm. Nhưng nếu có thể ở trong thời gian quy định, tỉnh lại ba mươi sáu đạo hỏa nguyên, còn có thể ban thưởng thêm bốn mươi điểm tích lũy.

Nói cách khác, cửa thứ nhất này, trên lý luận, cao nhất có thể đạt được bốn trăm điểm.

- Tất cả mọi người tiến vào trận pháp.

Trên đại sảnh đan đấu, có Quan Chiến Đài, có thể thoả thích xem toàn cục, đem tình huống của tất cả trận pháp thu hết vào mắt.

Quan Chiến Đài này, tự nhiên là khu vực trọng tài, cũng là khu vực có sáu đại tông chủ tọa trấn.

Ra lệnh một tiếng, tất cả mọi người dự thi, đều theo đánh số của mình, tiến vào trong trận pháp khống hỏa.

Đánh số của Giang Trần là 3. Bởi vì Đan Càn Cung là quán quân giới trước, nên đánh số do Đan Càn Cung ưu tiên bắt đầu trước.

Thẩm Thanh Hồng tư lịch sâu nhất, đánh số là Số 1; Lăng Bích Nhi Số 2; Giang Trần Số 3; Mộc Cao Kỳ Số 4.

Khống hỏa, Giang Trần đã không phải là lần thứ nhất tham gia.

Lần thứ nhất đến Đan Càn Cung, cùng Ngôn Hồng Đồ so đấu, liền đấu thắng thủ đoạn khống hỏa.