Độc Tôn Tam Giới

Chương 880: Sát ý không hiểu 2




Vân Niết trưởng lão nghe được quy tắc, nói với bảy người dự thi khác của Đan Càn Cung:

- Lần này quy tắc bất đồng, ta hi vọng mọi người không nên lưu thủ, toàn lực phát huy. Nghe nói, lần này đội ngũ dự thi của Tiêu Dao Tông thực lực cân đối, phi thường cao minh; mà Tam Tinh Tông, cũng có lực lượng mới xuất hiện, không thể không đề phòng. Hai nhà này, là kình địch của Đan Càn Cung chúng ta, còn công khai bắn tiếng, muốn thay thế Đan Càn Cung chúng ta lấy vị trí quán quân Huyễn Ba Sơn đan đấu.

Mặc kệ trong Đan Càn Cung có mâu thuẫn gì, một khi đi đến võ đài Vạn Tượng Cương Vực, mọi người là chiến hữu, đều vì địa vị của Đan Càn Cung mà chiến, đồng thời cũng vì lợi ích cá nhân mà chiến.

Tất cả mọi người nhao nhao gật đầu, biểu lộ ngưng trọng.

Phó đường chủ Sư Vọng Nhạc là cái tính tình nóng nảy, hừ nói:

- Tam Tinh Tông tính là cái gì? Bọn hắn có thể có bao nhiêu lực lượng, dám can đảm cùng Đan Càn Cung ta khiêu chiến đan đạo? Ngươi nói Tiêu Dao Tông, lão phu ngược lại còn có mấy phần tin. Tam Tinh Tông ở Huyễn Ba Sơn đan đấu đều là tồn tại trung hạ du. Dựa vào cái gì kêu gào?

Âu Dương Đức cũng khinh thường, cảm thấy nếu như Tam Tinh Tông dám công khai kêu gào, đó là tự rước lấy nhục.

Đối thủ chính thức của Đan Càn Cung, là Tiêu Dao Tông.

Tiêu Dao Tông cũng là đan đạo đại tông, chỉ có điều Tiêu Dao Tông thiên hướng dụng độc giảo quyệt. Nhưng đồng thời, bọn hắn cũng phi thường coi trọng đan đạo, vẫn là kình địch của Đan Càn Cung.

Về phần tông môn khác, Đan Càn Cung không tin có thể đối với bọn họ hình thành uy hiếp gì.

Vân Niết trưởng lão cố ý truyền âm cho Giang Trần:

- Giang Trần, lão phu có một thỉnh cầu. Hi vọng ngươi không chỉ bảo trụ Top 10, mà phải toàn lực phát huy, phát huy tất cả trình độ của ngươi ra. Bởi vì, thành tích cá nhân sẽ gia nhập vào tổng điểm, tổng điểm thì quyết định bài danh chỉnh thể của Huyễn Ba Sơn đan đấu. Hơn nữa, quán quân cá nhân còn có điểm tăng, đối với bài danh Huyễn Ba Sơn đan đấu, có ý nghĩa rất lớn.

Nếu như Vân Niết trưởng lão không đề cập, Giang Trần thật đúng là có ý định bảo trụ Top 10 là tốt rồi. Hắn không muốn ở loại trường hợp này làm náo động quá lớn.

Nói trắng ra, hắn là hướng về phía Linh Dược của Huyễn Ba Sơn đến.

- Giang Trần, tuy Đan Trì cung chủ không có minh xác lệnh ngươi, nhưng trong lòng của hắn, cũng đồng dạng hi vọng ngươi phát huy toàn lực, bảo vệ vị trí quán quân của Đan Càn Cung ta. Bổn tọa mới vừa nhắc sự tình Tam Tinh Tông cùng Tiêu Dao Tông, cũng không phải nói chuyện giật gân. Nhất là Tam Tinh Tông, lực lượng mới xuất hiện, là xác thực. Những người khác không cho là đúng, nhưng bổn tọa lại đạt được một ít phong phanh, lần này Tam Tinh Tông có không ít động tác.

Tam Tinh Tông?

Ánh mắt Giang Trần, kìm lòng không được nhìn bên Tam Tinh Tông một cái.

Mà bên Tam Tinh Tông kia, cơ hồ cùng lúc đó, có một ánh mắt sắc bén, cũng đang bắn qua hắn.

Bốn mắt tiếp xúc tầm đó, ánh mắt kia có một đường sát cơ chợt lóe lên rồi biến mất.

Người này, tựa như một thạch điêu, khuôn mặt đao gọt rìu đục, bình tĩnh tỉnh táo, cho người một loại cảm giác cực kỳ ổn trọng.

Trong nội tâm Giang Trần khẽ động, khí chất người này, để cho hắn có một loại cảm giác cực khác thường nhân.

Sau khi Giang Trần tiến vào Huyễn Ba Đại Điện này, một mực quan sát nhân vật khắp nơi, quan sát thiên tài tuổi trẻ của sáu đại tông môn.

Tuy đây chỉ là Huyễn Ba Sơn đan đấu, nhưng mà thiên tài võ đạo của sáu đại tông môn, ít nhất đến một nửa. Một ít thiên tài đỉnh cấp cũng lộ diện.

Có thể làm cho Giang Trần có chút ấn tượng, cũng không nhiều lắm.

Nhưng người này, trong lúc đó bắn ra một ánh mắt, lại làm cho tâm thần Giang Trần khẽ động. Lại nhìn người này, hắn bình tĩnh như biển cả, không có gợn sóng, như cũ cho người một loại cảm giác thâm bất khả trắc.

- Tam Tinh Tông lại có nhân vật như vậy? Khí chất trên thân người này, có một loại cảm giác siêu nhiên vượt qua Vạn Tượng Cương Vực, loại cảm giác siêu nhiên này, là từ đâu mà đến?

Cùng một Vạn Tượng Cương Vực, thiên tài đỉnh cấp tầm đó, dù có chút chênh lệch, đó cũng chỉ là bốn chín năm mươi mà thôi.

Nhưng người này, lại làm cho Giang Trần cảm thấy, thiên tài đỉnh cấp của Vạn Tượng Cương Vực, cùng người này chênh lệch, ít nhất là cách nhau gấp đôi.

Nếu chỉ như vậy, Giang Trần nhiều lắm là chú ý người này thoáng một phát. Thế nhưng mà, vừa rồi bốn mắt nhìn nhau tầm đó, Giang Trần phát giác được, vậy mà người này hiện lên một tia sát cơ với mình.

Cái này để cho Giang Trần cảm thấy giật mình.

Hắn tự hỏi mình và Tam Tinh Tông không có bất kỳ cùng xuất hiện, mà người này càng là chưa bao giờ thấy qua. Mình cùng người này, có thể có cừu hận gì? Có thể làm cho người này ở lần thứ nhất gặp mặt, liền ôm sát ý với mình?

Trong lòng Giang Trần nghiêm nghị, ẩn ẩn cảm thấy việc này không đơn giản. Về phần đến cùng là nguyên nhân gì, hắn nhất thời không nghĩ ra được.

- Người này có sát ý với ta, không thể không đề phòng a.

Giang Trần âm thầm đề phòng, cũng không cần Thiên Mục Thần Đồng, mà thông qua Thất Khiếu Thông Linh, âm thầm quan sát người này.

Chỉ là, người này che dấu vô cùng tốt, thời điểm thu liễm, tựa như một hồ nước bình tĩnh. Nhưng mà vừa rồi trong nháy mắt đó, làm cho Giang Trần biết rõ, ở dưới bình tĩnh, lại ẩn chứa mạch nước ngầm mãnh liệt, là nhân vật không thể không đề phòng.

- Sư tỷ, những người Tam Tinh Tông kia, ngươi đều nhận ra chứ?

Giang Trần bỗng nhiên quay đầu, thấp giọng hỏi Lăng Bích Nhi.

Lăng Bích Nhi liếc nhìn bên Tam Tinh Tông:

- Nhận thức hai cái, một cái tên Chúc Phi Dương, là cháu ruột Tam Tinh Tông tông chủ; một cái tên Mai Nhược Hi, là nữ đệ tử thiên tài của Tam Tinh Tông. Hai cái khác rất lạ mặt, có lẽ trước kia không lộ mặt qua. Nếu ta bái kiến một lần, sẽ nhớ rõ.

Lăng Bích Nhi có thiên phú đã gặp qua là không quên được, nếu không nàng không có xuất thân hiển hách, làm sao có thể ở thời điểm hai mươi tuổi, liền thành thiên tài Top 3 của Đan Hà Cốc?

Giang Trần làm sơ phân biệt, đã biết rõ người nọ không phải Chúc Phi Dương. Bởi vì Chúc Phi Dương người cũng như tên, vẻ mặt hưng phấn, cùng Tam Tinh Tông Chúc tông chủ ở tướng mạo cùng khí chất, đều cực kỳ tương tự.

Không phải Tam Tinh Tông đệ nhất thiên tài Chúc Phi Dương, lại có khí chất vượt xa Chúc Phi Dương, cái này để cho Giang Trần càng thêm hoài nghi.

- Nếu như là người Bích Nhi sư tỷ quen biết, như vậy sát ý của hắn đối với ta, có lẽ có thể lý giải là vì ngưỡng mộ Bích Nhi sư tỷ, đồng dạng như Vệ Khánh kia. Nhưng mà, người này ngay cả Bích Nhi sư tỷ cũng chưa thấy qua, tất nhiên cùng Bích Nhi sư tỷ chưa từng có xuất hiện chung, tự nhiên không thể nói ái mộ Bích Nhi sư tỷ. Cái địch ý này, hiển nhiên bất đồng Vệ Khánh.

Thế nhưng mà, ngoại trừ chuyện nam nữ ra, đến cùng người này có lý do gì thống hận mình?

Giang Trần nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có hành trình Mộc Linh tuyền, mình cùng đệ tử Tam Tinh Tông đã từng quen biết.