Độc Tôn Tam Giới

Chương 874: Cự đầu khiêu khích 1




- Thiên Minh lão ca, ngươi cũng tự mình đến?

Đan Trì nhìn thấy người này, mặt mũi cũng tràn đầy tươi cười, nghênh đón tiếp lấy.

Hai người ôm nhau, đều cười ha ha.

Vân Niết trưởng lão ở một bên thấp giọng giới thiệu:

- Vị này chính là Bắc Minh Tông Thiên Minh Thượng Nhân, là tông chủ Bắc Minh Tông, quyền cao chức trọng, cùng Đan Trì cung chủ quan hệ rất mật thiết. Bắc Minh Tông, cùng Đan Càn Cung chúng ta quan hệ cũng rất tốt, thường xuyên lui tới.

Những lời này, tự nhiên là nói cho đám trẻ tuổi Giang Trần nghe.

Sớm muộn gì, người trẻ tuổi cũng phải gánh vác tông môn, sớm để cho người trẻ tuổi hiểu rõ tình huống của Vạn Tượng Cương Vực, cũng không có cái gì không tốt.

Giang Trần cùng Mộc Cao Kỳ liếc nhau, hiển nhiên đều nhớ tới hành trình Mộc Linh tuyền lúc trước, đệ tử Bắc Minh Tông, là trước nhất tao ngộ ám toán, bị ám khí của Tiêu Dao Tông cạo chết.

Vì thế, bọn hắn vẫn cảm thấy Bắc Minh Tông hơi yếu, nhưng nhìn Thiên Minh Thượng Nhân này, loại quan điểm này thoáng cái liền cải biến. Tu vi của Thiên Minh Thượng Nhân, dĩ nhiên là Thánh đạo thất trọng, cường giả cấp bậc Thiên Thánh, so với Đan Trì cung chủ còn cao hơn.

Vân Niết trưởng lão hiển nhiên cũng thấy được Giang Trần nghi hoặc, truyền âm nói:

- Giang Trần, thời điểm Đan Trì cung chủ không đến 50 tuổi, liền chấp chưởng Đan Càn Cung. Hôm nay niên kỷ của hắn, cũng không đến 100 tuổi. Có tu vi Thánh Cảnh ngũ trọng đỉnh phong, sắp đột phá lục trọng, ở cái tuổi này, những cự đầu của Vạn Tượng Cương Vực, không người có thành tựu như hắn.

Kỳ thật không cần Vân Niết trưởng lão giải thích, Giang Trần cũng minh bạch. Hắn nghi hoặc, không phải thực lực của Đan Trì cung chủ cùng Thiên Minh Thượng Nhân này sai biệt.

Hắn càng muốn biết là, mấy đại tông chủ khác, tu vi sẽ như thế nào?

Thế giới Võ đạo, địa vực bất đồng, cấp độ bất đồng, tài nguyên bất đồng, sinh ra cấp độ thiên tài cũng bất đồng.

Lúc trước Giang Trần ở Đông Phương Vương Quốc, hai mươi tuổi có thể trở thành Chân khí đại sư, đều là tồn tại rất giỏi.

Mà tới Thiên Quế Vương Quốc, hai mươi tuổi có thể đi vào nửa bước Tiên cảnh, cũng coi như không tệ.

Bốn đại tông môn, hai mươi tuổi ít nhất cũng phải tiến vào Địa Linh cảnh, mới có thể được tính là thiên tài.

Đến Bảo Thụ Tông, chừng hai mươi tuổi, phải đạt tới Nguyên cảnh, tiến vào Đan Hà Cốc mới có tư cách dùng danh hào thiên tài.

Mà thiên tài cấp cao nhất của Vạn Tượng Cương Vực, từ hai mươi tuổi đến 30 tuổi, phải dùng có thể trùng kích Thánh Cảnh hay không làm tiêu chuẩn.

Nhưng mà, Vạn Tượng Cương Vực, cuối cùng chỉ là một Hạ Vực chán nản.

Trên thực tế, toàn bộ Vạn Tượng Cương Vực, ở trong trẻ tuổi, chính thức có đủ tư cách trùng kích Thánh Cảnh, tuyệt đối sẽ không vượt qua năm mươi người.

Mà cực hạn của Vạn Tượng Cương Vực, cũng chỉ như vậy.

Tiến vào Thánh Cảnh, thiên tài đỉnh cấp của Vạn Tượng Cương Vực, tốc độ tu vi sẽ giảm bớt trên phạm vi lớn.

Ở trong Thánh Cảnh, càng muốn tiến thêm một bước, này rất là gian nan.

Ví dụ như Thẩm Thanh Hồng, nếu như hắn ở trong 30 tuổi xông vào Thánh Cảnh, như vậy bước tiếp theo trùng kích Địa Thánh cảnh, nếu có thể ở trong vòng 60 tuổi, vậy hắn là thiên tài cấp bậc như Đan Trì.

Nếu như vượt qua 60 tuổi, cái kia nhiều lắm là cấp bậc như Liên Thành trưởng lão.

Nếu như đã qua 100 tuổi còn không cách nào nhảy vào Địa Thánh, vậy thì nhất định không có khả năng trở thành môn chủ đời kế tiếp.

Đương nhiên, cái này cũng không phải là tuyệt đối.

Tiến vào Địa Thánh cảnh, muốn tiến thêm một bước, độ khó càng tăng lớn. Mỗi đi một bước, cơ hồ là vô cùng gian khổ.

Năm đó, Đan Trì thuận buồm xuôi gió, trước 60 tuổi, liền tiến nhập Địa Thánh cảnh.

Thế nhưng mà sau khi tiến vào Địa Thánh cảnh, bởi vì phía trước một đường quá thuận, nên xuất hiện bình cảnh kỳ.

Mãi cho đến gặp được Thuấn lão, hắn mới phá tan bình cảnh, nhận được đột phá. Hôm nay thuận lợi tiến vào Thánh Cảnh ngũ trọng đỉnh phong, lập tức có thể trùng kích Thánh Cảnh lục trọng.

Gặp được Thuấn lão, chính là một cơ hội của hắn.

Nếu như không có kỳ ngộ này, dù hắn có thể đột phá Thánh Cảnh ngũ trọng, cũng tuyệt đối không có khả năng có tư cách liên tục đột phá.

Dù sao, tại Vạn Tượng Cương Vực, tài nguyên đỉnh cấp có hạn, muốn tái tiến một bước, đều cần phải có thiên đại phúc duyên mới được.

Không thể nghi ngờ, gặp được Thuấn lão, là thiên đại phúc duyên của Đan Trì.

Thiên Minh Thượng Nhân kia vỗ vỗ bả vai Đan Trì, cười nói:

- Lão đệ, sớm nghe nói ngươi đột phá Thánh Cảnh ngũ trọng, xem ra, ngươi sắp đột phá Thánh Cảnh lục trọng rồi. Không hổ là tông chủ trẻ nhất của Vạn Tượng Cương Vực. Ta xem, không qua năm năm, ngươi sẽ vượt qua lão ca ta rồi.

Niên kỷ của Thiên Minh Thượng Nhân, đã vượt qua 300, là gấp ba lần Đan Trì cung chủ.

Bất quá, hai người bọn họ hiển nhiên là bạn vong niên, tính cách rất hợp nhau.

- Thiên Minh lão ca ngươi có thể đột phá Thiên Thánh, thọ nguyên vô cùng, đến lúc đó, dù phong Hoàng cũng không phải là không có hi vọng.

Đan Trì cung chủ cười nói.

Thiên Minh Thượng Nhân cười ha ha:

- Phong hoàng, lão ca ta không có dã vọng như vậy. Có thể ở sinh thời, tiến vào Thánh Cảnh đỉnh phong, chết cũng không tiếc.

Nói thì nói như thế, nhưng mà ai cũng biết, trong nội tâm Thiên Minh Thượng Nhân chắc chắn sẽ không nghĩ như vậy, ít nhất là không cam lòng nghĩ như vậy.

- Đúng rồi, lão đệ, lần trước Đan Càn Cung ngươi cùng Bảo Thụ Tông kết minh, lão ca ca ta vốn nên tự mình đi chúc mừng, bất đắc dĩ môn hạ có một thân truyền đệ tử vừa vặn ở vào lúc mấu chốt, cho nên chậm trễ. Ngươi ngàn vạn lần đừng nên trách móc.

Chuyện kết minh, kỳ thật tất cả đại tông môn đều có cự đầu đi tham gia. Chỉ có điều, lúc ấy Thiên Minh Thượng Nhân lại không có dự họp.

Bắc Minh Tông phái là phó tông chủ Xích Minh Chân Nhân tham gia.

Đan Trì cung chủ tùy ý cười cười:

- Lão ca nói như vậy, là khách khí rồi.

Nói xong, hướng mấy người trẻ tuổi vẫy vẫy tay:

- Mấy người các ngươi, đi lên bái kiến Thiên Minh tông chủ đi.

Thiên Minh tông chủ cười ha ha, nhìn mấy người Giang Trần, ánh mắt quét qua, dáng tươi cười trên mặt càng tăng lên:

- Ân, vị hiền chất này, lão phu nhớ rõ gọi là Thẩm Thanh Hồng a, không có nhớ lầm chứ? Là cao đồ của Liên Thành trưởng lão nha, nghe nói sắp bước vào Thánh Cảnh, danh tiếng thiên tài, quả nhiên truyền không uổng.

Ánh mắt lại dừng ở trên người Lăng Bích Nhi chốc lát, gật đầu tán thưởng:

- Nguyên cảnh cửu trọng, cũng là thiên tài đỉnh cấp. Không tệ, coi như không tệ.

Lúc nhìn đến Giang Trần, lại chỉ là Nguyên cảnh ngũ trọng, Thiên Minh Thượng Nhân hơi có chút kinh ngạc:

- Vị hiền chất này, lại có chút lạ mắt a.

- Ha ha, lão ca, đây là Giang Trần, là thiên tài mà Đan Càn Cung ta cùng Bảo Thụ Tông cộng đồng bồi dưỡng.

- A? Kẻ này là Giang Trần, hiền đệ, tục truyền ngươi vì kẻ này, không tiếc kết minh với Bảo Thụ Tông? Ngược lại là ánh mắt lão phu vụng về rồi.

Thiên Minh Thượng Nhân cười ha ha, không ngừng gật đầu:

- Tốt, tốt. Dùng tu vi Nguyên cảnh ngũ trọng, có thể được Đan Trì cung chủ cùng Vân Niết trưởng lão coi trọng, nhất định là thiên tài rất giỏi. Đợi một thời gian, tất thành châu báu.