Độc Tôn Tam Giới

Chương 3410: Gặp lại Mãng Kỳ




Ở điểm hạch tâm trận pháp chỗ vạn tượng cương vực.

Giang Trần và đám người Trùng Tiêu tôn giả đã sớm đi tới đây được rất nhiều ngày. Điểm hạch tâm trận pháp ở chỗ Cửu Dương Thiên Tông đã sớm được chữa trị hoàn tất, bảo đảm không còn bất kỳ vấn đề gì.

Thông qua mấy ngày thay quân, đội ngũ Lam Thiên Hạo và Vu Công vốn đóng ở chỗ này đã tiến về điểm hạch tâm ở Cửu Dương Thiên Tông để trông coi.

Điểm hạch tâm ở trong vạn tượng cương vực này Giang Trần không xa lạ gì. Trên thực tế ban đầu Giang Trần ở đông phương vương quốc, ở Vô tận địa ngục đã phát hiện ra Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận. Chỉ bất quá lúc ấy Giang Trần đối với đại trận này không có đầu mối gì mà thôi.

Trận pháp này xuyên qua cả vạn tượng cương vực, hình thành một vòng vây, đem vạn tượng cương vực mà man hoang ngăn ra.

Giang Trần đi tới điểm hạch tâm trận pháp này, đầu tiên là trở lại Đông phương vương quốc một chuyến.

Hiện tại liên minh thập lục quốc đã sớm hoàn toàn khác với khi trước. Bảo Thụ tông đã thống nhất liên minh thập lục quốc, hiện tjai đã không còn cái gọi là liên minh thập lục quốc, chỉ có Bảo Thụ liên minh thống nhất.

Mà người cầm quyền hiện tại của Bảo Thụ tông là lão gia tử Diệp Trọng lâu, còn có những đệ tử Bảo Thụ tông trước đó giao hảo với Giang Trần, nhất là cự hán Thang Hồng. Nhận được chiếu cố đặc thù của Giang Trần, thực lực hắn ngày càng trở thành tồn tại số một Bảo Thụ tông, ngay cả lão gia tử Diệp Trọng Lâu cũng phải thua kém ba phần.

Đương nhiên vạn tượng cương vực hiện tại, Bảo Thụ tông vẫn phải nghe lệnh Đan Kiền Cung.

Nhưng mà cho dù vậy, thế cục vạn tượng cương vực hoàn toàn là vì Giang Trần mà thay đổi. Sau khi bị Xích Đỉnh trung vực xâm lấn, Vạn Tượng Cương Vực đã giống như một phế tích.

Những năm này trùng kiến lại làm cho Vạn Tượng cương vực rực rỡ hẳn lên.

Vạn Tượng Cương Vực trước mắt cũng không chênh lệch với bát vực là bao.

Trong Vô tận địa quật, lúc Giang Trần lần nữa xuất hiện, Mãng Kỳ triệt để kinh ngạc tới ngây người.

- Mãng Kỳ, chúng ta lại gặp mặt.

Trong nụ cười của Giang Trần tràn ngập trí tuệ.

Nếu như nói hai lần trước Giang Trần tới đây, Mãng Kỳ đều có thể cảm ứng được từ trước. Như vậy lần này Giang Trần xuất hiện quả thực là lặng lẽ không có một tiếng động.

Mãng Kỳ hoàn toàn không có bất kỳ cảm ứng nào.

- Giang Trần, ngươi tới rồi.

Ngữ khí của Mãng Kỳ tràn ngập thổn thức. Ánh mắt thật lâu không có cách nào rời khỏi trên người Giang Trần. Mà ánh mắt Mãng Kỳ cũng không ngừng biến hóa, tràn ngập kỳ quái.

- Lần đầu tiên tới đây tu vi ngươi là Khí cảnh, yếu tới mức thương cảm. Lần thứ hai tới đây, trong vòng mấy năm ngươi nhảy lên Thánh Cảnh. Ta đã cảm thấy đó là kỳ tích, không thể tưởng tượng được cách nhiều năm như vậy, ngươi đã là... Là tồn tại mà ngay cả Mãng Kỳ ta cũng khong thể nhìn thấu.

Ngữ khí của Mãng Kỳ vô cùng phức tạp, chỉ là nó lại lập tức vui vẻ:

- Mọi chuyện đều quá tam ba bận, ngươi lần thứ ba tới đây đích thị là có tin tức tốt mang tới, đúng không?

Giang Trần cười nhạt một tiếng, nói:

- Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận ta đã nắm giữ tất cả. Tài nguyên trọng tổ trận pháp này ta cũng đã chuẩn bị đầy đủ.

- Thực sao?

Hai mắt Mãng Kỳ sáng ngời:

- Như vậy có thể nói...

Giang Trần khoát khoát tay:

- Chậm đã, ta hỏi ngươi, nếu như ngươi rời khỏi trận pháp này...

Mãng Kỳ ngạc nhiên nói:

- Lần trước ta đã từng nói qua, ta nguyện ý lập thiên địa thệ ước, tuyệt đối sẽ không gây tai họa cho cương vực nhân loại. Lại nói, chúng ta cũng là khôi lỗi mà ma tộc điều khiển a. Ma tộc mới là địch nhân chung của chúng ta.

- Có lẽ ngươi nghĩ như vậy, thế nhưng làm sao ngươi biết được những người ở bên trong trận pháp này đều nghĩ như ngươi?

Giang Trần cười lạnh hỏi.

Mãng Kỳ thở dài:

- Bọn họ nghĩ thế nào ta không biết. Nhưng mà nếu như để cho bọn họ biết được có cơ hội đạt được tự do. Bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua, bọn họ nhất định cũng sẽ thề.

Giang Trần thản nhiên nói:

- Thề còn chưa đủ, ta cần các ngươi thần phục ta. Cùng ta chống chọi Ma tộc.

Mãng Kỳ trầm mặc, chuyện này hắn cũng không thể làm chủ thay người khác được.

- Sao nào? Các ngươi không có dũng khí đối địch với Ma tộc hay sao?

Giang Trần lại cười lạnh hỏi.

- Không phải là không có dũng khí, mà là chúng ta bị nô dịch tới sợ rồi. Giang Trần, thực không dám giấu diếm, lúc trước Ma tộc nô dịch chúng ta, xâm lấn cương vực nhân loại các ngươi. Hiện tại ngươi muốn nô dịch chúng ta, lại dùng chúng ta đối kháng Ma tộc. Chuyện ân ân oán oán này chúng ta luôn kẹt ở giữa, làm vũ khí cho các ngươi sử dụng. Loại chuyện như thế này bao giờ mới kết thúc cơ chứ?

Mãng Kỳ nói ra điều cố kỵ của hắn.

Giang Trần nghe vậy cũng chậm rãi gật đầu.

- Ngươi nói cũng có đạo lý, nếu như nô dịch các ngươi tử chiến với Ma tộc, loại chuyện này quả thực không có hy vọng. Nhưng mà ta cam đoan, không phải lần nào cũng để cho các ngươi chiến đấu anh dũng lên đầu. Chỉ cần các ngươi nguyện ý chống chọi với Ma tộc, ta tuyệt đối sẽ không để cho các ngươi làm bia đỡ đạn, chúng ta sẽ chiến cùng một chỗ. Thế nào?

- Ngươi xác định có thể làm được như vậy sao?

Mãng Kỳ trầm giọng hỏi.

- Có lẽ các ngươi có thể thử một chút.

Giang Trần cười nhạt nói:

- Dù sao bây giờ các ngươi cũng không có lựa chọn nào khác, bị trận pháp này vây khốn, ta đoán chừng tình cảnh của các ngươi cũng không khá khẩm là bao. Ngươi đã nói, nguyện vọng lớn nhất của ngươi bây giờ là trở về cố thổ, về tới cố hương. Chẳng lẽ ngươi không muốn thử một chút hay sao?

Mãng Kỳ nghiêm túc nhìn qua Giang Trần.

- Dùng lý giải của ta về ngươi, ngươi là một nhân loại tin được. Ta sẽ thay ngươi nói một chút. Ngươi cho ta thời gian ba tháng, ta sẽ cố gắng thuyết phục những người khác.

- Tốt, ba tháng. Sau ba tháng, ta cũng có thể chữa trị hoàn tất điểm hạch tâm này.

- Giang Trần, từ trước tới nay ta đều tin ngươi. Hy vọng ngươi đừng phụ ta.

Mãng Kỳ nghiêm túc nói.

Giang Trần cười ha hả:

- Ta gần đây làm việc công bằng, người kính ta một thước, ta kính người một trượng. Các ngươi không tin thì ta cũng có thể thề làm chứng. Nhưng mà nếu như chính bản thân các ngươi chơi trò tiểu xảo. Khi trọng tổ trận pháp ta có một trăm loại biện pháp có thể khiến cho các ngươi tan thành mây khói. Nhớ kỹ, tới lúc đó ta sẽ mở một thông đạo chạy trốn. Các ngươi phải trong thời gian ngắn ngủi kia chạy trốn ra khỏi trận pháp. Nếu không, sau khi trận pháp lần nữa khởi độn,g các ngươi chỉ có thể một lần nữa bị trấn áp, vạn kiếp bất phục. Lần này trận pháp dùng để phòng bị Ma tộc tới. Chúng ta sẽ thay đổi một chút. Không chỉ có công hiệu trấn áp, mà còn thiên về công kích phòng ngự, chặn Ma tộc ở ngoài ma hoang.

- Tốt, sau ba tháng ta sẽ cho Trần thiếu một câu trả lời.

Mãng Kỳ tinh thần phấn chấn nói.

Từ thượng cổ chờ tới bây giờ, hai mươi vạn năm tịch mịch đã ma. Hiện tại chỉ còn lại có ba tháng, hắn đã không chờ được.

Ba tháng này hắn có hy vọng nhận được tự do.

Trong thế giới không có ngày đêm này, bị trấn áp, không có gì đáng chờ mong hơn là tự do cả.

...

Sau khi Giang Trần ước định với Mãng Kỳ, hắn lần nữa trở lại khu vực hạch tâm thứ hai của trận pháp, tiếp tục công tác tu bổ. Căn cơ của điểm này bị phá hỏng, so với điểm ở Cửu Dương Thiên Tông còn nghiêm trọng hơn một chút.

Nhưng mà có kinh nghiệm lần đầu, tiến độ chữa trị rõ ràng đã nhanh hơn rất nhiều.

Hạ Thiên Trạch tìm Giang Trần, nụ cười mang theo vẻ đăm chiêu.

- Ngọc DIện thần ma kia đã trốn một hai ngày, chẳng lẽ ngươi còn không định tỏ vẻ gì sao?

Giang Trần khoan thai cười nói:

- Cứ để cho hắn trốn đi.

- Hừ, tiểu tử, đừng cho là ta không biết. Ngươi đã hạ Đại Lưu ly quang ấn ở trên người hắn, thần không biết quỷ không hay, tùy thời điều có thể điều tra ra vị trí của hắn. Một chút chuyện đó há có thể dấu giếm được ta?

Hạ Thiên Trạch rốt cuộc cũng là trợ thủ của Lưu Ly đại thần tôn, đối với Đại Lưu ly quang trản cũng không xa lạ gì.