Độc Tôn Tam Giới

Chương 3371: Thiên tuyển chi tài




Hắn là người được lợi, còn có cái gì phải phàn nàn chứ?

Dưới loại tình thế ấy, làm bất luận lựa chọn gì, cũng phải cần phách lực. Bọn người Đại Thần Tôn làm ra lựa chọn này, ít nhất là vì Nhân loại cương vực bảo lưu lại át chủ bài, tổng khá hơn bị hậu nhân bại sạch a.

Nghĩ tới đây, trong lòng Giang Trần cũng hiểu ra, đủ loại nghi vấn, cũng triệt để tan thành mây khói, ý niệm trong đầu sáng tỏ.

Dưới loại tình huống đó, làm ra bất kỳ quyết định nào, đều rất gian nan, từng quyết định, đều không chế lấy xu thế của Nhân loại cương vực.

Không để cho Nhân loại cương vực nội chiến bại sạch của cải, không có ở trong nội chiến suy vong, quyết định này, là anh minh, là chính xác.

- Ha ha, thiếu niên, ngươi còn có nghi hoặc gì, thừa dịp Hạ mỗ tâm tình tốt, cứ hỏi ra a.

Hạ Thiên Trạch cười ha ha nói.

Giang Trần nhún vai:

- Muốn hỏi, đã hỏi không sai biệt lắm. Còn có một ít chuyện, ngày sau có thể chậm rãi hiểu rõ.

Hạ Thiên Trạch cười nói:

- Ngươi hỏi xong, thì đến phiên ta hỏi a?

- Tiền bối cũng muốn hỏi sao?

Giang Trần kinh ngạc.

- Nói nhảm, ngươi hỏi ta một đống lớn, dù sao cũng phải cho ta hỏi vài câu chứ. Nói sau, Hạ mỗ là Thủ Hộ Giả cung thứ sáu, ngươi là người xông cửa, bây giờ ngươi còn chưa thông qua khảo hạch đây này. Chẳng lẽ ta không thể hỏi ngươi vài câu sao?

Hạ Thiên Trạch tức giận nói.

Giang Trần nhịn không được cười lên:

- Được rồi, tiền bối muốn biết cái gì, cứ việc hỏi.

- Trước khi tiến vào cung thứ sáu, những bí mật này ngươi hoàn toàn không biết, đúng không?

- Đúng vậy.

Giang Trần rất thành thật.

- Ngươi không biết những chuyện này, lại đối mặt Ma kiếp bộc phát, chẳng lẽ trong lòng ngươi không sợ hãi sao? Hay là ngươi căn bản không biết Ma tộc mạnh ra sao?

- Mới đầu vãn bối hoàn toàn không biết thực lực cụ thể của Ma tộc như thế nào. Nhưng về sau, cùng Ma tộc giao thủ mấy lần, đối với Ma tộc đã có nhận thức đại khái.

- A? Ngươi đã giao thủ với Ma tộc? Nói cụ thể xem.

Giang Trần cùng Ma tộc đã không chỉ một lần giao thủ. Huyết Quỳ Ma Đế, Thiên Ma Ma Chủ, còn có Quang Độ lão nhân,...

Giang Trần lập tức lời ít mà ý nhiều, đem ba sự kiện trước sau nói một lần.

- Chậc chậc, không thể tưởng được, ngươi vậy mà đã giao thủ với Thiên Ma Ma Chủ, mà Thiên Ma Ma Chủ kia, rõ ràng thật sự bị Thánh Nhất Tông phong ấn, không tệ, Thánh Nhất Tông đến cùng không cô phụ mọi người kỳ vọng. Ngược lại là Quang Độ lão nhân kia, Thần đạo Trung giai, chẳng lẽ thật là lão tổ của Yêu Ma nhất mạch sao?

Tuy Hạ Thiên Trạch rất hiểu Ma tộc, nhưng cũng không phải tất cả chi tiết đều hiểu rõ.

- Có phải lão tổ của Yêu Ma nhất mạch hay không, vãn bối cũng không xác định. Nhưng Quang Độ lão nhân này, xác định là Yêu Ma nhất mạch Thần đạo Trung giai.

Ngữ khí của Giang Trần khẳng định.

- Vậy nói không chừng chính là hắn rồi. Thời đại Thượng Cổ, Ma tộc có rất nhiều Thần đạo lão tổ xuất hiện, nhưng không phải toàn bộ đều xuất hiện ở Nhân loại cương vực. Yêu Ma nhất mạch này, Tuy cũng xuất hiện qua ở Nhân loại cương vực, nhưng hoàn toàn chính xác chưa nghe qua tin tức Thần đạo lão tổ vẫn lạc. Có lẽ, hắn thật sự ở Vạn Uyên đảo tàn sát bừa bãi? Nhưng mà, Vạn Uyên đảo không phải Thượng Cổ Tịnh Thổ, nanh vuốt của Ma tộc chưa có đưa tới sao?

Trong lòng của Hạ Thiên Trạch cũng có chút nghi vấn.

Giang Trần cười cười:

- Dưới Ma kiếp, không có Tịnh Thổ tuyệt đối a. Có lẽ lão quái của Yêu Ma nhất mạch kia, là theo sau người của mười Đại Thánh Địa đi qua. Dù sao Yêu Ma nhất mạch cũng rất giỏi về ngụy trang a.

- Ngươi nói như vậy, cũng không phải là không có khả năng.

Hạ Thiên Trạch gật đầu nhận đồng.

- Nếu thật là lão ma của Yêu Ma nhất mạch, thì là thiên đại chuyện tốt rồi. Ma tộc mười mạch, có thể tiêu diệt một lão tổ, nhất là ở trước khi Ma kiếp bộc phát, tuyệt đối là một tin tức tốt.

Hạ Thiên Trạch vui sướng, tiếp tục nói:

- Ngươi quả nhiên là Thiên tuyển chi tài, là thiên tài đời sau mà Đại Thần Tôn phỏng đoán. Còn không có kế thừa đạo thống của Lưu Ly Vương Thành, liền có thực lực tiêu diệt Yêu Ma nhất tộc Thần đạo lão tổ. Xem ra, lai lịch của ngươi, cũng không đơn giản a.

Hạ Thiên Trạch không phải kẻ ngu dốt, hắn biết rõ, sau khi mười thế lực lớn phong ấn linh mạch cùng truyền thừa, nội tình của Nhân loại cương vực có thể nói là rớt xuống ngàn trượng.

Dưới loại tình huống này, Nhân loại cương vực là không thể nào bồi dưỡng được tu sĩ cường đại. Giang Trần này, dưới tình huống ác liệt như thế, rõ ràng có thể trưởng thành đến Thiên Vị cửu trọng, đây quả thực là vượt qua quy tắc của Nhân loại cương vực a.

Dùng tình huống bình thường, lấy nội tình của Nhân loại cương vực hiện tại, Thiên Vị Sơ giai cũng khó bồi dưỡng ra, chớ nói chi là Thiên Vị cửu trọng, nửa bước Thần Cảnh.

Hạ Thiên Trạch phải thừa nhận, Giang Trần này cường đại, có lẽ không đơn thuần là thành lập trên cơ sở của Nhân loại cương vực, có lẽ, Vạn Uyên đảo cho hắn càng nhiều cơ duyên nữa.

- Tiền bối, trên thực tế, tuy kế hoạch của Đại Thần Tôn hoàn mỹ, nhưng mà cuối cùng không phải làm đến không chê vào đâu được. Đan Tiêu Cổ Phái, có lẽ tính trong thập đại tông môn lĩnh tụ đi à nha?

- Đan Tiêu Cổ Phái, Thượng Cổ trận pháp đại tông, cùng Địa Tạng Môn nổi danh, nhưng so với Địa Tạng Môn hơi kém một chút, bởi vì Địa Tạng Môn có một khỏa Địa Tạng Nguyên Châu, là Thiên Đạo bảo vật, để cho địa vị của Địa Tạng Môn luôn trên Đan Tiêu Cổ Phái. Trên thực tế, luận trận pháp truyền thừa, Đan Tiêu Cổ Phái là có tư cách đánh đồng với Địa Tạng Môn.

Hạ Thiên Trạch cấp ra lời bình, lập tức hỏi.

- Đan Tiêu Cổ Phái như thế nào?

- Đan Tiêu Cổ Phái truyền thừa, là vãn bối đoạt được. Bọn hắn phong ấn ở Huyễn Ba Sơn Bí Cảnh, lại bị vãn bối dưới cơ duyên xảo hợp phá giải.

- Ha ha ha.

Hạ Thiên Trạch nghe vậy cười ha hả.

- Như thế nói đến, ngươi đã được Đan Tiêu Cổ Phái truyền thừa sao? Vậy ngươi chẳng phải là bái kiến Trùng Tiêu Tôn Giả rồi?

- Đúng, Trùng Tiêu Tôn Giả đối với vãn bối cũng rất coi trọng.

Giang Trần thành thật trả lời.

- Đó là đương nhiên, không coi trọng có thể làm sao? Hắn lại không biết Đan Tiêu Cổ Phái bị phong ấn truyền thừa, hắn một mực đều cho rằng Đan Tiêu Cổ Phái đã bị diệt, thân tử đạo tiêu. Sự xuất hiện của ngươi, cho hắn hi vọng, để cho hắn phát hiện nhân sinh của mình còn có ý nghĩa sống sót, oa ha ha ha.

- Tiền bối, ngươi không có hiểu ý của ta a. Ý của ta là, Đan Tiêu Cổ Phái truyền thừa có thể bạo lộ, thì truyền thừa của thế lực lĩnh tụ khác, cũng có thể sẽ bạo lộ a?

Đây mới là trọng điểm mà Giang Trần muốn biểu đạt.

Hạ Thiên Trạch nghiêm mặt nói:

- Ngươi nói cũng có đạo lý, so với phong ấn linh mạch, phong ấn truyền thừa đạo thống của những thế lực lĩnh tụ kia, lại càng dễ bị phát hiện. Nhưng đây cũng là tương đối. Trên cơ bản, không có cơ duyên đặc biệt, dưới tình huống trùng hợp đặc biệt, là sẽ không bạo lộ. Ngươi có thể phát hiện Đan Tiêu Cổ Phái, chỉ có thể nói, ngươi cùng Đan Tiêu Cổ Phái rất có duyên.

- Như thế nói đến, có lẽ vãn bối cùng Địa Tạng Môn cũng rất có duyên a.

Giang Trần cười khổ.

- Địa Tạng Môn Địa Tạng Nguyên Châu, đã bị ta đoạt được.

- Cái gì?

Lần này, đến phiên Hạ Thiên Trạch trợn tròn mắt.

Đúng vậy, Giang Trần nói, đích thật là hù Hạ Thiên Trạch rồi. Địa Tạng Nguyên Châu, đây chính là trấn tông chi bảo của Thượng Cổ Địa Tạng Môn a.

Ai cũng biết, đó là một Thiên Đạo bảo vật, vô cùng trân quý, ẩn chứa số mệnh của một Thượng Cổ đại tông, giá trị liên thành.