Độc Tôn Tam Giới

Chương 3116: Lại tiến tới lục cung truyền thừa




Mà hiện tại, ở Khổng Tước thánh sơn, nàng vẫn tu luyện như vậy, nhưng không có ai tới yêu cầu nàng làm cái gì một cách hà khắc. Thế nhưng mà tu luyện như vậy, tiến độ tu vi của nàng chẳng những không chịu ảnh hưởng, ngược lại tốc độ còn càng tăng lên.

Nguyên nhân lớn nhất trong đó tự nhiên là ca ca nàng dựa theo bản thân nàng mà tạo ra phương pháp tu luyện thích hợp, còn có các loại tài nguyên ca ca cung cấp cho nàng tu luyện.

Dần dàn, cảm giác quy túc của Từ Thanh Tuyền đối với Khổng Tước thánh sơn ngày càng mạnh, nàng phát hiện ra, ở lại bên người phụ mẫu, có thể chiếu khán phụ mẫu cho tốt, lại còn có thể tu luyện thần tốc.

Như vậy, cho dù ngẫu nhiên nàng sẽ nhớ tới Nguyệt Thần giáo, nhớ tới sư tôn, nhưng muốn nàng rời khỏi phụ mẫu, rời khỏi Khổng Tước thánh sơn, nàng cũng khó có thể tiếp nhận.

Bởi vì nàng ở Khổng Tước thánh sơn, cảm nhận được sự ôn hòa. Loại ôn hòa này cũng không phải là do ai cố ý chế tạo ra, mà là người bên cạnh, những chuyện chung quanh, các loại chi tiết hội tụ lại với nhau tạo thành một dòng nước ấm. Dòng ước ấm này là thứ Từ Thanh Tuyền vô cùng hy vọng.

Thực tế, vị ca ca không lớn hơn bao nhiêu này, mặc dù nàng thích đối kháng nho nhỏ với ca ca, thế nhưng mà ca ca chiếu cố và bao dung nàng thực sự đủ cẩn thận.

Chuyện này khiến cho Từ Thanh Tuyền thực sự hoàn toàn không có cách nào cự tuyệt loại cảm giác ôn hòa này, đây mới thực sự là cảm giác của nhà.

..

Hai ngày kế tiếp, Giang Trần và Hoàng Nhi, cùng với mẫu tử Đan Phi ở một chỗ.

Rút một ít thời gian, lại thăm đám người Câu Ngọc, Tiết Đồng một chút, nhìn thấy tu vi bọn họ đột nhiên tăng mạnh, Giang Trần cũng vô cùng vui mừng.

Những người này, lúc trước đều là do hắn mang đi từ Đông Phương vương quốc, đều là dòng chính sớm nhất của hắn. Bọn họ vẫn trung thành tận tâm với Giang Trần, tự nhiên Giang Trần sẽ không để cho bọn họ thiệt thòi.

Mà những cố nhân như Diệp Trọng lâu, hiện tại cũng ở Lưu Ly vương thành, cũng không trở lại Bảo Thụ tông gì đó.

Ngoài ra, Lâm Yến Vũ, Bộ Đan Vương, những môn nhân thủ hạ của Giang Trần, ở Lưu Ly vương thành cũng lăn lộn rất tốt, không phụ sự chờ mong của Giang Trần đối với bọn họ.

Giang Trần tận lực gặp mỗi người một chút, lý giải một chút.

Sau khi làm xong những chuyện này, Giang Trần chính thức quyết định lần nữa trở lại lục cung truyền thừa, khiêu chiến cung thứ tư và cung thứ năm.

Theo như quy tắc của lục cung truyền thừa, tiến vào cung thứ tư, tốt nhất là tiến vào Thiên Vị sơ giai, bán bộ Thiên Vị là yêu cầu thấp nhấ.t

Mà trùng kích cung thứ năm, thì cần đạt tới Thiên Vị trung giai.

Như vậy tính ra hiện tại Giang Trần tiếp cận tới Thiên Vị lục trọng, đã sớm đạt tới tiêu chuẩn Thiên Vị trung giai. Cho nên lúc này Giang Trần hoàn toàn có thể đồng thời trùng kích cung thứ tư và cung thứ năm.

Đương nhiên Giang Trần cũng không mâu thuẫn khi làm như vậy.

Nếu như điều kiện cho phép, hắn sẽ làm như vậy.

Lục cung truyền thừa, trừ cung thứ sáu yêu cầu vô cùng cao ra, cung thứ tư và cung thứ năm hoàn toàn có thể liên tục trùng kích.

Bởi vì trì hoãn ở Vạn Uyên đảo mấy năm, cho nên mới làm ảnh hưởng tới việc trùng kích lục cung truyền thừa của Giang Trần.

Giang Trần không có thông báo cho bất luận kẻ nào, bí mật của lục cung truyền thừa, Giang Trần trừ mơ hồ nói với thần điểu Chu Tước và Long Tiểu Huyền ra, những người khác tạm thời không cần phải thông báo.

Giang Trần tiến vào mật thất, trực tiếp thúc dục thời không ấn phù

Thời không ấn phú có thể trợ giúp Giang Trần lăng không đi vào lục cung truyền thừa, hơn nữa thời không ấn phù sẽ phân biệt, tự động đưa Giang Trần tới cung mà Giang Trần sắp sửa vượt.

Truyền tống trận không có chút sai sót nào đưa Giang Trần tới cung thứ tư.

Cung thứ tư này, Giang Trần vừa mở mắt ra đã cảm giác được quả nhiên có bất đồng rõ ràng. Mỗi một cung trong lục cung truyền thừa, quả nhiên đều đặc sắc.

Mà cung thứ tư này hoàn toàn khác với ba cung trước đó.

Cung thứ tư này tràn ngập một loại khí tức đặc biệt, loại khí tức này giống như tầng mây xoay tròn trên không trung. Mạnh mẽ, ầm ầm sóng dậy, giống như mạch nước ngầm khởi động.

Thậm chí trong không khí đều lộ ra ý tứ điên cuồng, loại ý cảnh kỳ quái này, khiến cho tước tiên Giang Trần đã hoàn toàn phấn chấn tinh thần.

Hắn có một loại dự cảm mãnh liệt, cung thứ tư này, cùng với ba cung trước tuyệt đối có trải nghiệm bất đồng.

Ngược lại, Giang Trần rất bình tĩnh, hắn cũng không còn là Giang Trần năm đó.

Nếu như hiện tại hắn là bán bộ Thiên Vị, trong lòng nhất định sẽ cẩn thận hơn một chút. Thế nhưng mà hiện tại tu vi bản thân theo nước lên thì thuyền lên, dùng tiêu chuẩn của cung thứ năm mà đứng trong cung thứ tư này, khiến cho trong lòng hắn tự nhiên có cảm giác ưu thế mạnh mẽ.

Loại tâm lý ưu thế này khiến cho hắn đứng trong cung thứ tư, trong lòng bình tĩnh giống như mặt nước, không có bất kỳ gợn sóng nào.

Nhưng mà điều này cũng không đồng nghĩa với việc Giang Trần sẽ khinh địch. Trái lại, hắn cảm nhận mỗi một thước vuông ở nơi này, mỗi một khí tức bên trong.

Trong không khí, loại khí tức điên cuồng kia vẫn tiếp tục khởi động, khiến cho hắn càng thêm chú ý.

Trong lúc đó hai tai Giang Trần khẽ động. Trên không trung có không khí chấn động rất nhỏ, tạo thành từng đạo quỹ tích kỳ quái đang vận hành, dưới sự bao trùm của thần thức Giang Trần, hiện lên rõ ràng trước mắt hắn.

Sau một khắc, thân thể Giang Trần nhoáng lên một cái, thân thể hắn từ thực hóa thành hư ảo, giống như gợn sóng đột nhiên hóa thành hư vô trong hư không.

Ngay tại nơi Giang Trần đứng, một đạo quang mang màu bạc hung hăng xẹt qua.

Phiến hư không kia lập tức xuất hiện một vết rạn, cực kỳ chướng mắt.

- Hảo tiểu tử.

Trong hư không vang lên một tiếng quát khẽ, hiển nhiên đối với phản ứng và tốc độ nhanh tuyệt luân của Giang Trần cũng vô cùng kinh ngạc.

Thanh âm này mang theo vài phần mê hoặc, lại có vẻ phóng đãng không bị trói buộc. Người còn chưa xuất hiện, đã khiến cho người ta dễ dàng liên tưởng tới chủ nhân thanh âm này là người thế nào.

Giang Trần đứng ở phía xa xa, Thiên Mục thần đồng nhìn chằm chằm vào trong hư không, nhún nhún vai cười nhạt nói:

- Nghi thức hoan nghênh như vậy, đây là lần đầu tiên gặp phải trong lục cung truyền thừa nha.

Nơi tầm mắt Giang Trần có thể đạt tới, trong hư không xuất hiện một đạo gợn sóng quỷ dị, sau đó, một đạo thân ảnh từ trong gợn sóng kia chậm rãi đi ra.

Thân ảnh này vô cùng khôi ngô, mái tóc dài tùy ý thả xuống, phất phơ trên vai.

Khuôn mặt người này cực kỳ tục tằn, đôi mắt vô cùng linh động, sắc bén, vẻ mặt nhìn qua hưng phấn. Thế nhưng ánh mắt kia lại đang dáo dác nhìn quanh, có cảm giác cực kỳ điên cuồng.

Giang Trần đánh giá người kỳ quái này.

Mà người này cũng đang dùng vẻ mặt như cười như không đánh giá Giang Trần.

- Tiểu tử, nghi thức hoan nghênh này rất đặc biệt đúng không?

Quái nhân tóc dài này nở nụ cười quỷ dị, nhe răng trợn mắt hỏi Giang Trần.

Giang Trần hừ lạnh một tiếng:

- Đánh lén sau lưng không phải là việc hảo hán nên làm.