Độc Tôn Tam Giới

Chương 2899: Đả kích nghiêm trọng (2)




Tổng cộng ba hiệp, mỗi hiệp song phương đều thay nhau ra đề mục. Hiện tại Giang Trần mới hoàn thành ra đề mà Thạch Huyền hắn chưa ra đề mục a.

Nếu như đề mục mà Thạch Huyền ra Giang Trần cũng không đáp nổi, như vậy ván đầu tiên này xem như hòa, bất phân thắng bại. Ai cũng không chiếm được một chút ưu thế nào nha.

Thạch Huyền vô cùng có lòng tin. Tuy rằng hắn cảm thấy tiếc nuối, không có hoàn thành được đề mục thứ nhất của đối phương. Nhưng mà hắn cũng kiên định tin tưởng rằng, đề mục thứ nhất của mình đối phương tuyệt đối không trả lời được.

Nghĩ tới đây, tâm tình Thạch Huyền cũng dần dần bình tĩnh trở lại.

Hắn lạnh nhạt vẫy tay một cái, trong tay xuất hiện một bộ quyển trục, tay phải run lên, quyển trục kia mở ra.

- Đây cũng là đan phương. Đây là một loại đan phương đã trải qua sửa chữa. Bên trong có chín loại tài liệu. Trong đó có vài loại tài liệu là giả. Thứ ngươi cần làm là đem những tài liệu giả kia loại bỏ, chữa trị đan phương này.

Nói xong cánh tay Thạch Huyền nhẹ nhàng run lên, quyển trục kia liền bay tới trước mặt Giang Trần.

Giang Trần thuận tay thu lấy, tiếp lấy quyển trục kia.

Vẻ mặt Thạch Huyền lạnh nhạt, tràn ngập tự tin. Đan phương thượng cổ này Thạch Huyền từ trong di điển thượng cổ tìm được. Hơn nữa làm ột loại đan phương không trọn vẹn. Thạch Huyền nghiên cứu hai ba mươi năm mới tu bổ đầy đủ đan phương này. Cho nên hắn tin chắc rằng loạn đan phương trong di điển thượng cổ này tuyệt đối là độc nhất vô nhị. Nói không chừng người truyền thừa cũng chưa hẳn có thể tu bổ đầy đủ đan phương này. Cho nên Thạch Huyền căn bản không thấy người trẻ tuổi kia có thể làm được.

Giang Trần không chút hoang mang, mở quyển trục kia ra.

Con mắt quét qua, Giang Trần không nhịn được mà cười lớn.

Phương diện đan dược, Giang Trần thực sự quá quen thuộc. Các loại tài liệu, các loại đan phương, ở trong đầu hắn đều giống như là hình thành một công thức cố định vậy.

Chỉ cần hiện lên trước mặt hắn thoáng qua một cái thì rất nhiều hình ảnh tự nhiên hiện lên trong đầu hắn.

Những tài liệu này xuất hiện trước mắt Giang Trần, trong đầu Giang Trần tự động tổ hợp lại. Thoáng cái xuất hiện hơn mười khả năng.

Nhưng mà trải qua công đoạn chậm rãi loại trừ, rất nhanh chỉ có ba loại đan phương coi như phù hợp.

Giang Trần nghiên cứu một hồi, lại cười rộ lên:

- Thạch Huyền, đề mục này của ngươi muốn lừa dối ta sao?

Trải qua Giang Trần nghiên cứu, rất nhiều trí nhớ cũng chậm rãi thức tỉnh.

Đan phương này Giang Trần cũng đã nhớ ra.

Đây cũng là một mê cục, nhưng mà thứ này trong Chư Thiên thế giới cũng không có nổi danh như Tam Cửu Quần Anh cục, nhưng mà mê cục này lại tràn ngập bẫy rập.

Bởi vì trong chín loại tài liệu, cũng có rất nhiều khả năng có thể xảy ra.

Nếu như thay đổi, thay thế hai loại tài liệu trong đó, có thể tổ hợp thành một loại đan phương.

Nếu như thay đổi, thay thế ba loại tài liệu trong đó cũng có thể tổ hợp thành một loại đan phương.

Nếu như thay đổi, thay thế bốn loại tài liệu trong đó thì cũng có thể tổ hợp thành một loại đan phương.

Cũng có thể nói là mê cục này tồn tại ba loại khả năng. Chỉ là tổ hợp bất đồng, dùng tài liệu bất đồng, không thể nói tới là loại tài liệu nào sai sót được.

Thạch Huyền nhíu mày nói:

- Tiểu tử, nếu như ngươi không trả lời được thì cũng đừng cố làm ra vẻ. Sao ta lại lừa dối ngươi chứ? Ngươi vô tri thì có nghĩa là ta lừa gạt ngươi sao?

Giang Trần lạnh lùng cười cười:

- Ngươi cũng đừng có lừa gạt ta, mê cục này ta may mắn cũng biết. Đây là một mê cục vô cùng âm hiểm. Ta muốn hỏi ngươi. Ngươi có mấy đáp án?

Mấy đáp án sao?

Chẳng lẽ còn có nhiều đáp án sao?

Nghe Giang Trần nói như vậy, tất cả mọi người hào hứng, trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều rất là hiếu kỳ, rốt cuộc là mê cục gì lại làm cho người trẻ tuổi kia nói vậy?

Thạch Huyền lạnh lùng nói:

- Ngươi có ý gì? Chẳng lẽ còn có rất nhiều đáp án hay sao?

- Hừ, theo ta được biết chí ít có ba loại đáp án. Nếu như ta nói ra một loại đáp án trong đó thì nhất định ngươi sẽ nói ta trả lời không đúng. KHông giống như đáp án của ngươi. Cho nên ta hỏi rõ, ngươi có mấy loại đáp án? Là đáp án thay đổi hai loại tài liệu? Hay là thay đổi ba loại tài liệu? Hay là đáp án thay đổi bốn loại tài liệu?

Giang Trần chậm rãi nói, làm cho tất cả mọi người có mặt ở hiện trường trợn mắt há hốc mồm.

Người trẻ tuổi kia mới nhìn bao lâu chứ? Có thể nhìn ra nhiều trò trống như vậy sao? Chẳng lẽ Thạch Huyền này đen đủi như vậy, ra một đềm mục mà Thiệu Uyên biết rõ?

Nếu như là như vậy, ván đầu tiên này Thạch Huyền gặp phiền phức lớn rồi. Nhìn điệu bộ này, nói không chừng sẽ thực sự thua a.

Kỳ thực chính bản thân Thạch Huyền cũng mơ mơ màng màng. Hắn nghiên cứu nhiều năm như vậy kỳ thực cũng chỉ nghiên cứu ra một loại đáp án. Thay đổi là hai loại tài liệu trong đó.

Về phần ba loại tài liệu, bốn lọa tài liệu, hắn căn bản không biết, bảo hắn trả lời thế nào được chứ?

Trong lúc nhất thời Thạch Huyền nghẹn họng. Hồi lâu sau hắn mới cố gắng ngăn chặn được sự kích động trong lòng, hừ lạnh một tiếng:

- Ngươi phải trả lời đáp án, đáp án khi thay đổi hai loại tài liệu, đừng có cố làm ra vẻ.

Giang Trần thản nhiên nói:

- Thay đổi, thay thế hai loại tài liệu sao? Vậy chỉ là trình độ cấp nhập môn. Quá đơn giản.

Giang Trần không chút khách khí, vung bút lên, bắt đầu sửa chữa.

Rất nhanh hắn đã đem hai loại tài liệu bên trên thay thế. Sau khi thay thế, hắn còn cố ý tuyên bố một chút, là thay thế hai loại tài liệu nào.

Thuận tiện hắn còn đem đề mục này công bố ra, làm cho mọi người cùng nhau chứng kiến.

Nói thật Giang Trần đối với nhân phẩm của Thạch Huyền cũng có chút lo lắng. Hắn lo lắng Thạch Huyền này lại dùng âm mưu quỷ kế gì, cho nên trước tiên hắn công bố đề mục ra, để cho mọi người chứng kiến.

Bởi vậy Thạch Huyền kia cũng không có cách nào làm được chuyện dẫn lửa thiêu thân được nữa.

Thạch Huyền nghe thấy đáp án của Giang Trần, thân thể lập tức ngây ra như phỗng. Hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được, đan phương thượng cổ mà hắn tốn nhiều năm mới nghiên cứu ra, tu bổ toàn bộ đan phương, trong miệng đối phương lại chỉ là cấp độ nhập môn.

Đả kích lần này đối với Thạch Huyền quả thực là vô cùng to lớn.

Trong lòng Thạch Huyền vẫn còn có chút không cam lòng. Ôm một chút tâm lý may mắn, nghĩ thầm nói không chừng tiểu tử này cố ý làm ra vẻ thì sao?

Nhưng mà sau khi hắn nhận được đáp án, một chút tâm lý may mắn kia triệt để biến mất trên chín tầng mây.

Đúng vậy, đáp án hoàn toàn giống như đáp án hắn nghiên cứu ra, không có một chút sai lệch nào.

Tìm chỗ mềm đâm vào, thế nhưng lại giống như chó cắn gai nhím, tìm không thấy chỗ khép miệng lại được. Trong lúc nhất thời thân thể Thạch Huyền giống như già đi hơn trăm tuổi. Vẻ mặt đen lại, phiền muộn, tâm sự nặng nề.

Tổng cộng có ba đề mục, đề thứ nhất đã thua. Đối với Thạch Huyền hắn mà nói, có thể nói là vô cùng phiền toái. Hiện tại hắn đã có chút hối hận mình lỗ mãng.