Độc Tôn Tam Giới

Chương 2716: Kinh hỉ, thu đồ Đệ




Hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được, Hoa Minh này không ngờ lại là Tiên thiên Hỏa linh chi thể, hơn nữa là Hỏa Linh thân thể thượng thừa.

Đây là khái niệm gì chứ?

Tương đương với Mộc Cao Kỳ trước đó, Tiên Thiên mộc linh chi thể.

Tuy rằng Hỏa linh chi thể tầm thường hơn, nhưng mà Hỏa Linh chi thể của Hoa Minh lại có chỗ khác biệt. Bên trong hỏa linh chi thể của hắn lại che dấu lực lượng huyết mạch cực kỳ đáng sợ.

Loại lực lượng huyết mạch này nhất thời Giang Trần không phán đoán ra được, nhưng có một điểm có thể khẳng định, hắn không phải là huyết mạch Chu Tước.

- Đáng tiếc, nếu như là huyết mạch Chu Tước, chỉ sợ Chu Tước tiền bối sẽ có vài phần coi trọng với hắn a.

Nhưng mà mặc dù không điều tra ra rõ ràng huyết mạch của Hoa Minh là gì, thế nhưng phát hiện này cũng đã đầy đủ điên cuồng. Giang Trần tuyệt đối không thể tưởng tượng được, không ngờ lại tiện tay nhặt được bảo vật.

Trong lúc nhất thời, Giang Trần cũng có chút hưng phấn.

Trên đường đi tùy tiện gặp một người, không ngờ lại là tiên thiên Hỏa linh chi thể thượng thừa, đây quả thực là quá điên cuồng.

Vạn Uyên đảo này quả thực là xa xỉ a.

Tiên thiên hỏa linh chi thể thượng thừa, còn có kèm theo lực lượng huyết mạch, không ngờ lại lãng phí ở loại địa phương nhỏ như Hoàng Oanh cốc này.

- Xem ra Lam Yên đảo vực này tuy rằng kinh doanh không tệ, thế nhưng đào móc nhân tại vẫn hạn chế, có chút vấn đề a. Có lẽ đây là chỗ chênh lệch của bọn họ với thập đại thần quốc?

Vô luận thế nào, chuyện này đối với Giang Trần mà nói, không thể nghi ngờ lại chuyện tốt lớn.

Lập tức Giang Trần buông tay Hoa Minh ra:

- Được rồi, Hoa Minh, mở mắt ra đi.

Hoa Minh vô cùng nghe lời, mở to mắt, vẻ mặt chờ mong nhìn qua Giang Trần, đồng thời trong khóe mắt không nhịn được có chút lo được lo mất.

Hiển nhiên, đây là thời khắc quyết định vận mệnh của hắn, làm soa hắn không thể khẩn trương được cơ chứ?

- Hoa Minh, căn cơ võ đạo của hắn rất tốt, thiên phú võ đạo cũng rất tốt. Trong cơ thể ngươi tự tu luyện đã gần tới Thánh Cảnh, chẳng lẽ ngươi chưa từng biết?

Hoa Minh mờ mịt lắc đầu:

- Ta không biết, ta chỉ biết là, mỗi ngày khi vào giữa trưa, toàn thân đều khô nóng muốn chết, giống như muốn nổ tung, bạo tạc. Mà mỗi khi đêm khuya, toàn thân thoải mái vô cùng.

Giang Trần nhịn không được cười rộ lên. Giữa trưa là lúc dương khí vương nhất, trong cơ thể hắn nóng cũng là lớn nhất, hỏa khí lớn nhất, tự nhiên phải khô nóng.

Hoa Minh này không biết khơi thông, cho nên mới cảm thấy khô nóng.

Nếu như là người hơi hiểu phương pháp tu luyện một chút, biết rõ khơi thông, biết dẫn đạo, chỉ sợ hiện tại ít nhất tu vi đã là Hoàng cảnh, thậm chí là Đế cảnh.

Hoa Minh này tuyệt đối là thiên tài có thể đào tạo.

- Hoa Minh hiện tại ta có hai con đường cho ngươi chọn. Nhưng mà hai con đường này có một điều kiện tiên quyết chính là trung thành và tận tâm.

- Ân chủ, Hoa Minh ta nhất định trung thành và tận tâm. Nếu như chỉ cần có chút dị tâm, phản bội ân chủ, sẽ khiến ta bị trời tru đất diệt. ngũ lôi oanh đỉnh, vạn mã phanh thây.

Hoa Minh đem tất cả lời thề mà hắn có thể nghĩ tới, nói ra tất cả.

Giang Trần mỉm cười gật đầu nói:

- Tâm tính thiếu niên ngươi đã được thế tục đánh bóng qua, tinh thông đạo đối nhân xử thế, chuyện này đối với ngươi mà nói, là chuyện tốt lại vừa là chuyện xấu. Chuyện tốt ở chỗ ngươi hiểu đối nhân xử thế, ngày sau hành tẩu giang hồ, không đến mức có hại chịu thiệt. CHuyện xấu ở chỗ, ngươi từ nhỏ đã lõi đời, ít nhiều sẽ có đạo tâm không tinh khiết. Đương nhiên tất cả chuyện này cần tự ngươi vượt qua, đạo tâm là phải từ thiên chuy bách luyện đi ra.

Hoa Minh tuy rằng cái hiểu cái không, nhưng mà vẫn nhu thuận gật đầu. Cố gắng nhớ kỹ lời nói của Giang Trần, cho dù hiện tại không hiểu, về sau từ từ suy nghĩ, mãi tới khi hiểu mới thôi.

- Hiện tại ta có hai con đường. Thứ nhất là ngươi làm tùy tùng của ta, đi theo ta lăn lộn, ta cung cấp ngươi ăn uống, ăn mặc, ngươi không tốn một chút nào. Ngươi chỉ cần đi theo làm tùy tùng của ta, trung thành và tận tâm. Thứ hai ta thu ngươi làm môn hạ, ngươi làm đệ tử của ta. Ta chỉ điểm cho ngươi tu luyện.

Hoa Minh nghe xong đâu còn do dự:

- Ân sư ở trên, đệ tử nguyện ý bái vào môn hạ ân sư, làm tiểu đồ trong môn hạ ân sư.

Nếu như có lựa chọn, ai nguyện ý làm nô bộc cơ chứ?

Giang Trần đối với lựa chọn này của Hoa Minh cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Đây cũng là một loại lựa chọn anh minh a.

- Nếu như vậy người nhập vào môn hạ của ta. Từ nay về sau ta sẽ truyền cho ngươi pháp môn tu luyện. Nhưng mà danh hào của vi sư tạm thời sẽ không nói cho ngươi biết. Chi bằng khảo sát một thời gian nữa rồi sẽ nói tiếp.

Hoa Minh vội nói:

- Sư tôn ở trên, xin nhập lạy của đệ tử.

Hoa Minh cung kính bắt đầu làm lễ bái sư. Liên tục mạnh mẽ dập chín khấu đầu, mãi tới khi Giang Trần dìu hắn lên.

Hoa Minh vô cùng vui sướng, kích động tới mức không nhịn được hai tay chà sát.

Hiển nhiên chuyện hôm nay khiến cho Hoa Minh cảm thấy giống như là một cơn mơ.

- Được rồi, dùng thiên phú của ngươi, vốn nên là đệ tử đại môn, không biết làm sao minh châu lại long đong, không ai biết hàng. Cũng được, giao cho những người tầm thường kia dạy dỗ, nói không chừng đời này của ngươi tiền đồ cũng chỉ có vậy mà thôi. Đi theo vi sư, có lẽ tạo hóa ngươi rất cao cũng không biết chừng.

Mặc dù Giang Trần không nói chắc chắn, nhưng phần tự tin này hắn vẫn có.

Cho dù là Vạn Uyên đảo, Giang Trần cũng không thấy ai có tư cách thu đồ đệ cao hơn hắn. Có lẽ hiện tại tu vi của hắn không có cách nào so sánh với cường giả Vạn Uyên đảo.

Nhưng mà dùng năng lực dạy dỗ đồ đệ, dùng kiến thức uyên bác của hắn. Kiếp trước môn đồ Giang Trần trải rộng Chư Thiên, người thành tài vô số kể. Tùy tiện ném ra một người đều có thể tiêu diệt Thập đại thần quốc.

- Hoa Minh, ngươi xuất thân thế tục, tâm tư phức tạp. Vi sư trước tiên sẽ truyền thụ một bộ tu luyện tâm pháp, gọi là Bàn Thạch chi tâm. Còn có ba loại thần thông theo thứ tự là THiên Mục thần đồng, Thuận Phong chi nhĩ, Thất khiếu thông linh. Bốn loại thần thông này tu luyện ngũ giác, giác quan thứ sáu, chính là pháp môn trụ cột. Ngươi cần nhỡ kỹ, siêng năng tu luyện. Nếu như là lười biếng, vi sư sẽ nghiêm trị không tha.

Hoa Minh đâu dám lười biếng, kích động nói:

- Sư tôn ở trên, nếu như đệ tử lười biếng, người cứ một chưởng đánh chết đệ tử, đệ tử cũng không dám oán hận một câu.

Giang Trần lập tức đem bốn môn thần thông này truyền thụ cho Hoa Minh.

Giang Trần truyền thụ Bàn thạch hci tâm, mà không phải là công pháp khác tự nhiên là có nguyên nhân.

Hoa Minh bây giờ chỉ là một tiểu tử thế tục, cơ bản chưa nói tới đạo tâm gì đó. Cho nên hiện tại hắn không cần phải có công pháp võ đạo, hay là rèn luyện đạo tâm.

Bàn thạch chi tâm, không thể nghi ngờ là thứ tốt nhất giúp Hoa Minh rèn luyện tâm tình.