Độc Tôn Tam Giới

Chương 2501: Ngoài ý muốn thay nhau nổi lên (1)




Giáo chúng của Phong Vân Giáo, kể cả những Thiên Cương Địa Sát trưởng lão kia, trên thực tế, đại đa số đều là đám ô hợp, dựa vào là lừa gạt, trấn áp, ngoại trừ số ít phần tử cuồng nhiệt ra, Phong Vân Giáo giáo chúng, trên thực tế đều không phải chủ động quy hàng Phong Vân Giáo.

Cái này cũng dẫn đến loại thời điểm này, tinh thần của bọn hắn rất dễ dàng bị đả kích.

Nhìn thấy ba cường giả Đế cảnh bị Giang Trần liên tục bắn chết, mà tám dũng sĩ của Cự Thạch nhất tộc, còn không có ra tay!

Dưới loại tình huống này, có thể tiếp tục bảo trì ý chí chiến đấu. Một là tử trung của Hạ Hầu Kinh, hai là đầu óc có vấn đề.

Hiển nhiên, những tu sĩ này, làm sao có thể đầu óc có vấn đề?

Ở dưới Thánh Long Cung áp chế, đại đa số tu sĩ, đã bắt đầu giảm bớt tốc độ, thậm chí co lại trong đám người, không muốn công kích phía trước.

Hạ Hầu Kinh hổn hển:

- Đều thất thần làm cái gì? Xông cho Bổn giáo chủ! Hắn một cây cung, mấy mũi tên, có thể giết được bao nhiêu người? Đều xông cho ta, hạ Lưu Ly Vương Thành, các ngươi đều là công thần của Phong Vân Giáo. Hôm nay người sợ chết, các ngươi còn muốn giải dược không? Còn muốn bác một cái tiền đồ không?

Hạ Hầu Kinh uy bức lợi dụ.

Giang Trần cười nhạt nói:

- Hạ Hầu Kinh, ngươi gọi làm gì? Lúc này rồi, ngươi còn muốn kích động đám ô hợp kia sao? Tiền đồ? Ngươi cảm thấy, ngươi còn có cơ hội cùng người ta nói tiền đồ sao?

Giang Trần nói xong, Thánh Long Cung xa xa chỉ hướng, đã tập trung vào Hạ Hầu Kinh.

Uy năng cường đại của Tà Ác Kim Nhãn, chiếu lên trên người Hạ Hầu Kinh, mạnh như Hạ Hầu Kinh, thần thức cũng có chút co lại, bị tính xâm lược cường đại kia, chấn đến thần thức có chút kích động.

Hạ Hầu Kinh với tư cách khách từ Vạn Uyên đảo tới, thiên tài của Hạ Hầu nhất tộc, lại dẫn Bành lão cùng Mặc lão đến? Có thể nói, hắn một mực đều không để tu sĩ Nhân loại cương vực vào mắt.

Mặc dù là Giang Trần, ở trong mắt Hạ Hầu Kinh, cũng không quá đáng là tiểu tử có chút may mắn mà thôi.

Nói cho cùng, Hạ Hầu Kinh căn bản là xem thường Giang Trần.

Thế nhưng mà, giờ khắc này, bị Tà Ác Kim Nhãn của Giang Trần bắn trúng, thần thức của Hạ Hầu Kinh vậy mà xuất hiện rung động.

Cái này để cho toàn thân Hạ Hầu Kinh ứa ra mồ hôi lạnh.

Nhất là bị Thánh Long Cung kia xa xa tập trung, Hạ Hầu Kinh thậm chí có loại cảm giác toàn thân sợ hãi. Giờ khắc này, hắn vậy mà sinh ra cách nghĩ không thể tưởng tượng nổi, cái kia chính là, Giang Trần này, thậm chí có khả năng uy hiếp được tánh mạng hắn!

Tuy loại khả năng này, là ở dưới tình huống Cự Thạch nhất tộc Bát huynh đệ vây quanh mới sinh ra. Thế nhưng mà, cái này cũng phi thường khoa trương.

Theo Hạ Hầu Kinh hiểu rõ, Giang Trần chẳng qua là cường giả Hoàng cảnh mà thôi, so với Hạ Hầu Kinh hắn, chênh lệch không biết bao xa.

Thậm chí Hạ Hầu Kinh cảm thấy, nếu như Giang Trần này ở Vạn Uyên đảo, ngay cả xách giày cho hắn cũng không có tư cách.

Thế nhưng mà giờ khắc này, ý niệm ngoan cố trong đầu hắn kia, rốt cục dao động.

- Trốn, nhất định phải trốn!

Trong nháy mắt này, Hạ Hầu Kinh lại sinh ra ý niệm hoang đường như thế.

Nhưng ngay lúc này, Giang Trần cũng hạ lệnh:

- Đại Thạch, còn thất thần làm chi, tiêu diệt hắn!

Nếu như là những người khác của Vạn Uyên đảo, có lẽ Giang Trần còn muốn để lại người sống, không đem sự tình làm tuyệt, mọi thứ lưu một tay.

Thế nhưng mà, đối thủ là Hạ Hầu gia tộc, đó là tồn tại nhất định bất cộng đái thiên.

Đối với Hạ Hầu gia tộc, hoàn toàn không cần phải lưu thủ. Có thể giết một cái tính toán một cái!

Cự Thạch nhất tộc Bát huynh đệ cùng một chỗ khởi động, hình thành Cự Thạch khí tràng đáng sợ, tựa như thành lũy Cự Thạch, không thể phá vỡ.

Hạ Hầu Kinh liên tục thi triển thần thông, ý đồ giải khai một lỗ hổng, vậy mà thủy chung không cách nào thành công.

- Tại sao có thể như vậy?

Hạ Hầu Kinh biết rõ Cự Thạch nhất tộc lợi hại, nhưng mà chân chính giao thủ, hắn mới biết được Cự Thạch nhất tộc này đáng sợ đến cỡ nào.

Có lẽ, thực lực đơn thể của Cự Thạch nhất tộc Bát huynh đệ, còn không bằng Hạ Hầu Uyên hắn, thậm chí không bằng Mặc lão cùng Bành lão.

Thế nhưng mà, mấy huynh đệ Cự Thạch nhất tộc tụ cùng một chỗ, tình huống liền biến thành hai chuyện khác nhau rồi.

Hạ Hầu Kinh nắm một thanh trường thương trong tay, Nhân Thương hợp nhất, xoáy lên vô số thương hoa, khí lưu đinh ốc bàng bạc, ý đồ phá vỡ Cự Thạch khí tràng chắc chắn.

Thế nhưng mà, Cự Thạch khí tràng này, là Cự Thạch nhất tộc Bát huynh đệ liên thủ bố trí thành. Một mà tám, tám mà một, hình thành một chỉnh thể liên hoàn.

Khí tràng chỉnh thể này một khi hình thành, muốn phá vỡ, trừ khi thực lực thần thông là gấp hai Cự Thạch nhất tộc Bát huynh đệ.

Cái gấp hai này, không phải đơn thể gấp hai, mà là gấp hai Bát huynh đệ bọn hắn cộng lại.

- Đoạn thủy lưu, phá!

Thương thế của Hạ Hầu Kinh hung mãnh, không ngừng trùng kích lấy Cự Thạch khí tràng. Chỉ là, hắn liên tục ra thương, khí thế rộng rãi, nhưng thủy chung không cách nào giải khai Cự Thạch thành lũy vây quanh.

- Toái Tinh Nguyệt, bạo!

Hạ Hầu Kinh một chiêu không thành, không ngừng biến chiêu, tiếp tục công kích.

Vẫn không thành!

Cự Thạch khí tràng của Cự Thạch nhất tộc, so với hắn tưởng tượng cường đại hơn nhiều lắm. Mặc kệ Hạ Hầu Kinh biến chiêu như thế nào, lại thủy chung không làm nên chuyện gì.

Giang Trần đứng ở chỗ cao, Thánh Long Cung một mực bảo trì trạng thái công kích, uy năng của Tà Ác Kim Nhãn không ngừng đề thăng, gắt gao tập trung vào Hạ Hầu Kinh.

Giang Trần đang đợi, chờ một cơ hội, chờ một cơ hội có thể triệt để bắn chết Hạ Hầu Kinh.

Mấy huynh đệ Cự Thạch nhất tộc, cũng không ngừng vung vẩy vũ khí hạng nặng đập tới Hạ Hầu Kinh. Theo lý thuyết, lực công kích của mấy huynh đệ Cự Thạch nhất tộc này, cũng là hết sức kinh người. Bọn hắn liên thủ vây công Hạ Hầu Kinh, Hạ Hầu Kinh muốn không bị thương là rất khó.

Thế nhưng mà, Hạ Hầu Kinh kia rõ ràng thúc dục thần phù gì đó, thoáng cái tăng phòng ngự lên nhiều đẳng cấp.

Đối mặt Cự Thạch nhất tộc Bát huynh đệ vây công, Hạ Hầu Kinh rõ ràng trúng chiêu liên tục, nhưng lúc vũ khí đánh lên người hắn, lại bị một đạo lực lượng kỳ quái, nhẹ nhàng hất ra tất cả lực công kích.

- Hạ Hầu Kinh này, không hổ là thiên tài của Hạ Hầu nhất tộc. Bảo vật trên người hắn, đích thật là người bình thường không cách nào so sánh.

Từ khi Giang Trần xuất đạo đến nay, cùng rất nhiều người làm đối thủ. Kể cả Đan Cực Đại Đế năm đó hoành cực nhất thời, nhưng so sánh với Hạ Hầu Kinh, lại thành đồ chơi cho con nít.

Giang Trần bái kiến sức chiến đấu của Cự Thạch nhất tộc Bát huynh đệ, thời điểm đối phó Mặc lão, đối phó Bành lão, thậm chí Cự Thạch nhất tộc Bát huynh đệ còn không có toàn bộ liên thủ qua.

Ở dưới loại tình huống đó, liền trước sau diệt sát Bành lão cùng Mặc lão.

Thế nhưng mà, dưới tình huống Bát huynh đệ toàn bộ liên thủ, lại không thể làm gì được Hạ Hầu Kinh. Mặc dù Hạ Hầu Kinh có chút căng thẳng, nhưng hiển nhiên còn xa xa chưa tới tình trạng sụp đổ.

---------