Độc Tôn Tam Giới

Chương 2303: Liên mông đái phiến (1)




Thiên Lân Công Tử kia, vậy mà chủ động mời Giang Trần. Không hề nghi ngờ, đây là yêu ai yêu cả đường đi nha.

Giang Trần đang lo làm sao động thủ với thằng này. Nghe Thiên Lân Công Tử chủ động mời, trong nội tâm lập tức vui vẻ.

- Tốt, ta đưa tiễn công tử.

Giang Trần chủ động nói ra.

Từ trong mật thất đi ra, vừa ra khỏi cửa, Thiên Lân Công Tử khẽ cười nói:

- Dược Thất, nếu như có thể nghiên cứu ra đan phương của Tùng Hạc Đan, công lao của ngươi lớn nhất.

Giang Trần nào có tâm tư nghe hắn nói nhảm, chỉ là khẽ gật đầu phụ họa.

Trên thực tế, Giang Trần lại đang tìm kiếm cơ hội. Cơ hội là sự tình trong nháy mắt, chờ Thiên Lân Công Tử ra khỏi biệt viện, tứ đại hộ pháp xuất hiện, muốn động thủ thì càng không có hi vọng.

Giang Trần chẳng những muốn bắt Thiên Lân Công Tử, hắn còn không có ý định đánh rắn động cỏ.

- Cơ hội tới.

Trong lúc đó, Giang Trần thúc dục trận bàn của Đại Vô Tướng Trận Pháp, lập tức phong tỏa hư không.

Mà Giang Trần sớm đã chuẩn bị tốt Băng Hỏa Yêu Liên, nhao nhao từ phía dưới thò ra, hưu hưu hưu, cột Thiên Lân Công Tử thành một đoàn, trực tiếp túm xuống dưới nền đất.

Thiên Lân Công Tử kia thẳng đến rơi vào tay giặc, cũng không có minh bạch là chuyện gì xảy ra. Bởi vì hết thảy, động tác mau lẹ, đến thật sự quá nhanh, hắn căn bản không kịp phản ứng.

Thiên Lân Công Tử thân là con út của Đan Cực Đại Đế, thiên phú võ đạo lại cực kỳ xuất chúng, tu vi Hoàng cảnh Sơ giai, nếu như là chính diện giao phong, tuy Giang Trần có thể áp chế Thiên Lân Công Tử, nhưng mà tuyệt đối không có khả năng nhẹ nhõm bắt hắn như thế.

Mà xuất kỳ bất ý ám toán như vậy, lại nhận được hiệu quả hoàn mỹ.

Sau khi Giang Trần bắt được Thiên Lân Công Tử, lập tức phong bế yếu huyệt toàn thân của hắn, để cho hắn không thể động đậy.

Làm xong hết thảy, Giang Trần vẫn là dùng thân phận Dược Thất kia, trở lại trong sân. Trong sân im ắng, hiển nhiên không có người nào lưu ý đến một màn phát sinh vừa rồi.

Giang Trần đi ra sân nhỏ, bốn gã hộ pháp của Thiên Lân Công Tử lập tức xúm lại.

- Thiếu chủ nhà ta đâu?

Tên cường giả Đế cảnh kia nhíu mày hỏi. Đến lúc này, Thiên Lân Công Tử nên trở về mới đúng.

Không thấy Thiên Lân Công Tử, tên Đế cảnh kia có chút ngoài ý muốn.

Giang Trần tất cung tất kính nói:

- Thiếu chủ nhà các ngươi bảo ta thông tri các ngươi, nói các ngươi về trước đi. Hắn muốn ở đây bế quan một tháng, nghiên cứu Tùng Hạc Đan. Hôm nay Tùng Hạc Đan đã có manh mối, Thiên Lân Công Tử ý định mang theo mọi người nhất cổ tác khí, nghiên cứu ra Tùng Hạc Đan.

Tên Đế cảnh kia hơi có chút ngoài ý muốn:

- Một tháng? Đại Đế bệ hạ không ở Đan Hỏa Thành, Thiếu chủ có rất nhiều tục vụ phải xử lý, hắn bế quan một tháng, Đan Hỏa Thành này, chẳng phải là sẽ lộn xộn?

- Thiên Lân Công Tử nói, Đan Hỏa Thành đại cục ổn định, tạm thời không có đại sự gì phát sinh. Hơn nữa, Đan Cực bệ hạ cũng sắp trở lại rồi. Mặc dù có chuyện gì, có thể để Kê Lang Đan Vương cùng những thân truyền đệ tử của bệ hạ ra mặt giải quyết.

Tên Đế cảnh hộ pháp kia vẫn không chịu ly khai:

- Bằng hữu, làm phiền ngươi thông báo Thiếu chủ nhà ta một tiếng, nói chúng ta với tư cách hộ pháp, nên một tấc cũng không thể rời chỗ này. Nếu như thiếu chủ muốn bế quan một tháng, chúng ta ở bên ngoài thủ một tháng là tốt rồi.

Giang Trần ngược lại là có chút ngoài ý muốn, những hộ pháp này, thoạt nhìn rất trung thành và tận tâm a.

Bất quá, đầu óc của Giang Trần xoay nhanh, trả lời:

- Chư vị trung với cương vị công tác, khiến người khâm phục. Bất quá nếu như bốn vị thủ ở chỗ này, chẳng lẽ là muốn cho toàn bộ người trong thiên hạ biết, Thiên Lân Công Tử ở chỗ này sao? Tại Tịnh Phần Điện, tại Đan Hỏa Thành, các ngươi còn lo lắng Thiếu chủ an nguy hay sao?

Nhưng tên Đế cảnh hộ pháp kia lại thập phần bướng bỉnh, chỉ lắc đầu:

- Bằng hữu, làm phiền ngươi thoáng một phát, hồi bẩm Thiếu chủ nhà ta, chúng ta chỉ nghe hắn hiệu lệnh.

Ý tứ là, truyền lời, bọn hắn còn không tiếp thụ.

Giang Trần than nhẹ một tiếng:

- Nếu như thế, được rồi, ta nói một tiếng cho Thiên Lân Công Tử. Nếu như hắn giận, lửa giận các ngươi đến thừa nhận a.

- Yên tâm, sẽ không để cho các hạ gánh chịu.

Tên Đế cảnh hộ pháp kia nhàn nhạt nói. Trong lòng của hắn, kỳ thật căn bản không muốn nói nhảm nhiều như vậy, cũng xem thường loại đan bộc như Dược Thất.

Dù sao hắn là Đế cảnh, mà Dược Thất bất quá là một đan bộc của Tịnh Phần Điện. Đan bộc là cái gì? Là hạ nhân, người thấp kém.

Giang Trần phản hồi, dùng tốc độ nhanh nhất, dịch dung trang phục thoáng một phát, lại biến thành bộ dáng của Thiên Lân Công Tử.

Sắc mặt có chút không vui đi ra sân nhỏ, mặt đen lên nói:

- Thế nào? Bổn công tử không dùng được sao? Bảo các ngươi về trước, bảo bất động hay sao?

Không thể không nói, Giang Trần bắt chước khí độ của Thiên Lân Công Tử, vẫn là đắn đo vô cùng tốt. Tứ đại hộ pháp kia là nhìn không ra sơ hở.

Tên Đế cảnh kia khom người chắp tay nói:

- Thiếu chủ, bệ hạ bảo chúng ta phụ trách bảo vệ Thiếu chủ, chúng ta không dám bỏ rơi nhiệm vụ, xin Thiếu chủ thứ tội.

- Hừ, đây là cấm địa của Tịnh Phần Điện, bổn công tử ở chỗ này vô cùng an toàn. Bất quá mấy người các ngươi trung tâm rất đáng khen, nhưng không cần như môn như thần thủ ở chỗ này. Ở gần đây tìm một địa phương yên lặng, các ngươi âm thầm chú ý động tĩnh bên này là được rồi. Nếu có dị động gì, các ngươi tùy thời có thể phát giác. Thủ ở chỗ này, nhiều người ra ra vào vào, ngược lại khiến người ta chú mục.

Tên Đế cảnh kia suy nghĩ thoáng một phát, cảm thấy “Thiên Lân Công Tử” nói cũng có đạo lý. Bảo hộ Thiếu chủ, cũng không cần một mực thiếp thân đi theo.

Chỉ cần ở trong khu vực an toàn, nhìn chằm chằm một chút, bình thường sẽ không xảy ra chuyện gì.

- Được rồi, ta nghe Thiếu chủ. Ở bên ngoài Tịnh Phần Điện này, âm thầm nhìn chằm chằm vào. Nếu như Thiếu chủ gặp phải chuyện gì, trước tiên cảnh báo, chúng ta sẽ nhanh chóng đuổi tới.

Tên Đế cảnh kia không muốn chống đối với Thiên Lân Công Tử, cho nên lựa chọn lui nhường một bước.

Giang Trần phất phất tay, không nhịn được nói:

- Quyết định như vậy đi. Nghiên cứu chế tạo Tùng Hạc Đan đã đến thời điểm mấu chốt, bổn công tử không có thời gian nói nhảm với các ngươi.

Nói xong, Giang Trần liền đi vào trong.

Bốn gã hộ pháp kia liếc nhìn lẫn nhau, cũng không thể làm gì. Tuy chức trách của bọn hắn là bảo vệ Thiên Lân Công Tử, nhưng mà không thể vi phạm ý chí của hắn, để cho hắn mất hứng a.

Bằng không thì quay đầu lại hắn cáo trạng bọn hắn với Đan Cực Đại Đế, há không phải là xui?

- Đi thôi, chúng ta ở ngoài Tịnh Phần Điện tìm một chỗ, gắt gao nhìn chằm chằm vào, hơi có dị động, cũng không thể buông tha. Nhất định phải cam đoan Thiếu chủ an toàn. Nếu không, Đan Cực bệ hạ trở lại, chúng ta tất nhiên không có quả ngon để ăn.