Độc Tôn Tam Giới

Chương 2172: Đánh ra giá trên trời (2)




Trong nháy mắt, giá tiền liền qua một tỷ.

Sau khi qua 1 tỷ, không ít thế lực đã chậm rãi lui ra. Dù sao một tỷ, đã vượt ra phạm vi thừa nhận của rất nhiều người.

Mà mấy nhà còn lại, hỏa lực như trước cực kỳ hung mãnh.

Thiên Hà Cung, Thiên Âm Tự, Thiên Long Phái, Thiên Kiếm Tông, Thiên Thiền Cổ Viện, Nguyệt Thần Giáo...

Trên cơ bản, đã là trận địa của những tông môn này cướp đoạt rồi.

Giang Trần cũng biết tâm tư của những thứ này, đơn giản là muốn mua một viên Tùng Hạc Đan, trở về nghiên cứu, nhìn xem có thể phân giải ra, từ đó luyện chế Tùng Hạc Đan hay không.

Chỉ là, nếu như Tùng Hạc Đan này dễ dàng phục chế như vậy, đây cũng không gọi Tùng Hạc Đan rồi.

Tùng Hạc Đan này, đừng nói bọn hắn phân giải không ra, dù có thể phân giải ra. Không có Giang Trần truyền đan phương cùng bí quyết luyện chế, cũng căn bản không có khả năng luyện chế.

Luyện đan chi đạo, không phải máy móc. Từng khâu đều thập phần chú ý. Một khâu phạm sai lầm, toàn bộ quá trình sẽ thất bại trong gang tấc. Bởi vì cái gọi là sai một ly, đi một dặm.

Bằng không thì rất nhiều đan dược trên thị trường, sẽ không đến mức là bí mật độc nhất vô nhị rồi.

Tại sao là bí mật độc nhất vô nhị? Là bởi vì đại bộ phận đan dược kỹ thuật cao, không phải dựa vào phân giải là có thể phục chế.

Điên đoạt vẫn còn tiếp tục, thẳng đến giá cả bão tố đến 1.2 tỷ, mới lục tục có mấy thế lực bị loại bỏ. Còn lại Thiên Long Phái, Thiên Âm Tự, Thiên Hà Cung, Nguyệt Thần Giáo, như trước đang không ngừng báo giá.

Chỉ có điều, lúc này biên độ báo giá của bọn hắn, dĩ nhiên nhỏ hơn rất nhiều.

- 1.2 tỷ 8000 vạn.

Long Bá Tương hung dữ báo ra một cái giá điên cuồng.

Thiên Âm Tự Đông Diệp Đại Sư, mí mắt cũng không giơ lên thoáng một phát:

- 1.3 tỷ.

- Đông Diệp Đại Sư, Thiên Âm Tự ngươi là quyết tranh đoạt sao?

Long Bá Tương có chút tức giận, hung dữ nhìn chằm chằm vào Đông Diệp Đại Sư.

Đông Diệp Đại Sư dứt khoát nhắm mắt không để ý tới, chẳng muốn đáp lời.

Ngược lại là Vô Song Đại Đế chủ trì trật tự, lại quát lớn:

- Bá Tương Đại Đế, trên đấu giá hội, tất cả mọi người đều có quyền ra giá, mời ngươi tự trọng.

Long Bá Tương hung ác nhả một hơi, nhưng cuối cùng không có chống đối.

- 1.3 tỷ 2000 vạn.

Long Bá Tương phảng phất muốn đem nộ khí trong lòng phát tiết trên báo giá.

- 1.3 tỷ 3000 vạn.

Đông Diệp Đại Sư như cũ là không biểu tình.

- 1.4 tỷ.

- 1.4 tỷ 1000 vạn.

- Ngươi...

Long Bá Tương thật sự có chút ít quê quá hóa khùng rồi.

- 1.4 tỷ 6000 vạn.

- 1.4 tỷ bảy ngàn vạn.

- 1.5 tỷ.

- 1.5 tỷ 1000 vạn.

Đông Diệp Đại Sư nắm giữ tiết tấu vô cùng tốt, vĩnh viễn chỉ thêm 1000 vạn, mặc kệ Long Bá Tương tăng giá như thế nào, hắn đều chỉ thêm vào 1000 vạn.

Hơn nữa toàn bộ quá trình, Đông Diệp Đại Sư đều là mặt không biểu tình, phảng phất như ở chợ bán thức ăn mua một cây cải trắng, hoàn toàn không xem ra gì, ở trên mặt hắn, hoàn toàn không thấy bất luận cảm xúc chấn động gì.

Ít nhất ở trên khống chế cảm xúc, Long Bá Tương là ở hạ phong.

Long Bá Tương gắt gao nhìn chằm chằm vào Đông Diệp Đại Sư, phảng phất muốn khám phá Đông Diệp Đại Sư. Nhưng Đông Diệp Đại Sư biểu lộ thật giống như cương thi, hoàn toàn nhìn không ra bất luận hỉ nộ ái ố gì.

- Xem như ngươi lợi hại.

Long Bá Tương một quyền nện ở trên mặt ghế.

- Thiên Âm Tự, Long mỗ nhớ kỹ các ngươi.

Nhìn bộ dạng như vậy, hiển nhiên là ý định buông tha. Long Bá Tương buông tha, Đông Diệp Đại Sư chẳng khác nào không có bất kỳ đối thủ.

- 1.5 tỷ 1000 vạn, còn có người ra giá hay không?

- Thiên Thiền Cổ Viện, ra 1.6 tỷ.

Lúc này, Tố Hoàn Chân bỗng nhiên đâm một câu.

Tố Hoàn Chân sớm đã không có báo giá rồi, lúc này bỗng nhiên đâm một câu. Làm cho Đông Diệp Đại Sư cũng nao nao. Hai mắt vốn có chút buông xuống, không khỏi bắn về phía Tố Hoàn Chân, lộ ra một tia ngoài ý muốn. Kim Cương Pháp Nhãn trừng tới, tựa hồ thẩm đạc dụng ý của Tố Hoàn Chân.

Tố Hoàn Chân lại xa cách, trên mặt treo nụ cười thản nhiên.

Đông Diệp Đại Sư không có ở trên người Tố Hoàn Chân viện chủ đọc ra nội dung gì, như trước mặt không biểu tình nói:

- 1.6 tỷ 1000 vạn.

Tố Hoàn Chân cười hì hì cười:

- Chân thiếu chủ, năm đó Tố mỗ thiếu Khổng Tước Đại Đế một cái nhân tình. Lần này báo giá, để ngươi buôn bán lời 100 triệu, miễn cưỡng tính toán trả nhân tình kia a?

Lời này vừa ra, toàn trường cười vang. Cả đám đều dùng ánh mắt coi tiền như rác nhìn về phía Đông Diệp Đại Sư.

Biểu lộ của Đông Diệp Đại Sư đạm mạc, tựa hồ hoàn toàn không có cảm giác ảo não khi bị trêu đùa.

- 1.6 tỷ 1000 vạn lần thứ nhất, 1.6 tỷ 1000 vạn lần thứ hai... Lần thứ ba... Thành giao.

Giang Trần liếc nhìn Đông Diệp Đại Sư, cười nói.

- Đông Diệp Đại Sư, chúc mừng ngươi, lấy được một viên Tùng Hạc Đan. Tùng Hạc Đan này, có ấn ký độc nhất vô nhị của Chân mỗ ta, xin hảo hảo thu về. Trước khi ngươi muốn phục dụng, phải bài trừ ấn ký độc nhất vô nhị kia. Bất quá sau khi bài trừ ấn ký, đan dược sẽ xuất hiện tổn hại, xuất hiện các loại vấn đề, đừng vội phá bỏ nha.

Giang Trần đối với Đông Diệp Đại Sư, bây giờ là 100 cái lo lắng. Con lừa trọc này bề ngoài giống như trung hậu, kì thực rắp tâm hại người, trước kia ở giao dịch đại hội, nếu không phải hắn trợ giúp, người kia sẽ không làm được sự tình gì.

Cho nên, Giang Trần đối với dụng ý đấu giá Tùng Hạc Đan của hắn, là có chút đề phòng. Đây cũng là Giang Trần từ tục tĩu nói trước, gõ cảnh báo cho Đông Diệp Đại Sư, miễn cho ngày sau mượn cơ hội sinh sự.

Đông Diệp Đại Sư thản nhiên nói:

- Chân thiếu chủ, bần tăng đã muốn đấu giá viên thuốc này, thì có tâm lý chuẩn bị.

- Đó là tốt nhất. Hiện tại ngươi còn chưa trả tiền, nếu ngươi hối hận, cũng còn kịp, nhiều lắm là tổn thất một ít tiền đặt cọc. Chờ ngươi kiểm hàng xong, giao dịch hoàn thành, vậy thì muốn hối hận cũng không còn kịp rồi.

Cùng loại người như Đông Diệp Đại Sư, phải từ tục tĩu nói trước.

Dù sao trước mặt nhiều người như vậy, Giang Trần cũng không cần hàm súc cái gì.

Đông Diệp Đại Sư hừ lạnh một tiếng:

- Kiểm hàng a.

Đông Diệp Đại Sư tiến lên, tinh tế quan sát Tùng Hạc Đan, nhìn gần nửa canh giờ, lúc này mới gật đầu:

- Thành giao.

Để cho Giang Trần không nghĩ tới chính là, Đông Diệp Đại Sư này có nhiều tiền như vậy. 1.6 tỷ 1000 vạn Thánh Linh Thạch, cơ hồ mày cũng không nhăn thoáng một phát, liền cầm ra.

Mà vật đấu giá khác, cũng đều kiểm hàng hoàn tất, bắt đầu giao tiền thu hàng.

Bởi như vậy, một hồi đấu giá hội long trọng, cũng tuyên cáo chấm dứt. Trên cơ bản, tất cả thế lực lớn đều có thu hoạch.

Duy nhất khó coi một chút, chính là tán tu rồi. Bên tán tu, chỉ có Hỏa Viêm Đại Đế thành công đập được một kiện bảo vật, cũng chính là La Sát hỏa.

Tán tu khác, lại hai tay trống trơn mà về.