Độc Tôn Tam Giới

Chương 2003: Thế lực từ bên ngoài tới (2)




́ lực từ bên ngoài tới. (2)

Đan Cực đại đế sợ hãi, từ trước tới nay chưa có ai có thể làm dao động tới căn cơ của Đan Hỏa thành hắn, nhưng bây giờ quan điểm này của hắn đã phát sinh biến hóa, dao động.

Đan Hỏa thành không phải là không thể phá vỡ như trong tưởng tượng của hắn.

Sở dĩ trước đó nhìn qua giống như không thể phá vỡ là bởi vì người có đủ thực lực này không có xuất hiện. Mà bây giờ Chân Đan Vương này rất rõ ràng có đủ thực lực như vậy, hoặc nói là tiềm lực.

Bên Bất Diệt Thiên Đô, Thiên Đô chi chủ lần này cũng đại giá quang lâm Lưu Ly vương thành. Mấy Thánh Pháp vương cũng hội họp với Thiên Đô chi chủ ở Lưu Ly vương thành.

- Mục Thánh pháp vương, Tùng Hạc đan này những ngày qua ở Lưu Ly vương thành ngươi có nghe qua không?

- Bệ hạ, chỉ nghe qua Vạn Thọ đan, cũng không chỉ có Tùng Hạc đan. Thuộc hạ suy đoán, tin đồn Tùng Hạc đan này không phải là xuất hiện từ Khổng Tước thánh sơn đó chứ?

- Thuộc hạ cũng biết, Vạn Thọ đan đã rất kỳ lạ. Tùng Hạc đan này chỉ cần cẩn thận ngẫm lại cũng là chuyện không có khả năng a.

Thiên Đô chi chủ hừ nhẹ một tiếng:

- Thế gian to lớn như vậy, không thiếu cái lạ. Trước khi Vạn Thọ đan không xuất hiện, cũng là loại đan dược mà mỗi người đều cảm thấy không thể tồn tại. Tùng Hạc đan này tuy rằng không biết thật giả, thế nhưng mà dựa vào tình huống của Bàn Long đại đế kia, cẩn thận nghĩ lại có lẽ là đúng.

Mục Thánh pháp vương nghe Thiên Đô chi chủ nói vậy cũng cả kinh nói:

- Bệ hạ, chẳng lẽ bệ hạ cảm thấy tin đồn Tùng Hạc đan này là thực?

- Là thật hay là giả lại khó lòng mà phân biệt được. Nhưng mà Bàn Long đại đế vì sao bỗng nhiên trong lúc chuẩn bị tán công lại tấn chức thành Đại đế, chuyện này quả thực đáng để nghe ngóng.

- Bệ hạ nói có lý. Nói không chừng Tùng Hạc đan này quả thực xuất phát từ tay Chân Đan Vương kia, đây quả thực là khả năng rất lớn.

- Chân Đan Vương...

Thiên Đô chi chủ khẽ nhíu mày:

- Các ngươi điều tra lâu như vậy, vẫn không có cách nào điều tra ra được kẻ này có quan hệ gì với Giang Trần kia sao?

- Bệ hạ, người ta vốn là thiếu chủ Khổng Tước thánh sơn, vốn lần trước chúng ta tìm được cơ hội, kết quả lại bị Khổng Tước đại đế gây khó dễ... Ở Lưu Ly vương thành, chúng ta thực sự là nửa bước khó đi a.

Thiên Đô chi chủ nghe thấy cái tên Khổng Tước đại đế, trên mặt hiện lên vẻ kiêng kỵ.

Luận thực lực, luận danh vọng, Thiên Đô chi chủ như hắn so với Khổng Tước đại đế cũng vẫn kém hơn nửa trù a.

Tuy rằng hắn là Thiên Đô chi chủ, chủ nhân của tông môn nhất phẩm.

Thế nhưng mà Khổng Tước đại đế lại là chưởng khống giả của Lưu Ly vương thành. Ai cũng biết một Lưu Ly vương thành nội tình có thể so với hai ba tông môn nhất phẩm.

Cho nên Thiên Đô chi chủ vô cùng kiêng kỵ Khổng Tước đại đế. Chỉ là hiện tại Khổng Tước đại đế đã không còn khả năng trở về nữa.

Chuyện này khiến cho trong lòng Thiên Đô chi chủ nhịn không được có chút rối loạn. địa bàn của Bất Diệt Thiên Đô coi như gần Lưu Ly vương thành.

Nếu như Lưu Ly vương thành mất đi Khổng Tước đại đế, địa bàn to lớn của Lưu Ly vương thành sớm muộn gì cũng bị những thế lực chung quanh chậm rãi xơi tái.

Đến lúc đó Bất Diệt Thiên Đô tuyệt đối có thể kiếm được một chén canh.

Đây cũng là nguyên nhân tại sao Thiên Đô chi chủ lại đồng ý cùng liên thủ với Tu La đại đế đối phó với Khổng Tước đại đế. Đây là cân nhắc tới lợi ích.

Thế nhưng mà hiên tại nghe thấy ba chữ Tùng Hạc đan, trong lòng Thiên Đô chi chủ không khỏi cảm thấy tham lam.

Vạn Thọ đan lần trước vốn đã tới tay Bất Diệt Thiên Đô, kết quả lại bị Khổng Tước thánh sơn mạnh mẽ cướp đi. Từ sau khi đan phương Vạn Thọ đan bị cướp đoạt, Bất Diệt Thiên Đô đã thống hận Lưu Ly vương thành.

Hiện tại nắm bắt được cơ hội, Thiên Đô chi chủ làm sao lại bỏ qua được cơ chứ?

Vạn Thọ đan đã có lực hấp dẫn như vậy, hiện tại Tùng Hạc đan này so với Vạn Thọ đan còn càng thêm trân quý hơn gấp mười lần, trăm lần, Thiên Đô chi chủ muốn không động tâm cũng khó khăn.

- Bệ hạ, nếu như Tùng Hạc đan này là thật, Bất Diệt Thiên Đô chúng ta vô luận thế nào cũng phải kiếm một chén canh. Đan Hỏa thành nhất định cũng không ngồi yên. Cho nên chuyện này chúng ta nên chú ý một chút. Cho dù không có cách nào độc chiếm thì cũng phải phân phối lợi ích cho tốt với Đan Hỏa thành.

Những người này đã bắt đầu bàn tính tới phân chia lợi ích của Tùng Hạc đan.

Tùng Hạc đan một khi truyền đi, nhất định sẽ bị khắp nơi nhìn vào.

Điểm này, Giang Trần sớm đã chuẩn bị. Tùng Hạc đan này kỳ thực chỉ là mồi nhử, hắn cũng muốn nhìn xem một chút, Tùng Hạc đan này một khi xuất ra ngoài, rốt cuộc có thể câu được mấy đầu cá lớn xuất hiện.

Rốt cuộc đến cùng có bao nhiêu thế lực có dụng tâm kín đáo tiềm phục ở Lưu Ly vương thành.

Trên thực tế, tuy rằng tung tin tức Tùng Hạc đan ra là hành động bất đắc dĩ, nhưng kỳ thực cũng là một nước cờ kỳ diệu. Nói không chừng sẽ khiến cho Tu La đại đế và những thế lực bên ngoài hắn ta mời tới sinh ra nội chiến, làm cho giữa bọn họ xuất hiện vết rách.

Đương nhiên, diệu dụng không chỉ đơn thuần là ở chỗ này.

Bảy thế lực đại đế trong Lưu Ly vương thành, hai phái trung lập sau khi nghe được tin tức Tùng Hạc đan cũng rất giật mình, nhao nhao nghe ngóng xem tin tức này là thật hay giả.

Cuối cùng khi biết được tin tức này là thật, trong lúc nhất thời Niêm Hoa đại đế và Trấn Nhạc đại đế lúc này cảm thấy vô cùng phức tạp trong lòng.

- Chân thiếu chủ... Chân thiếu chủ...

Trấn Nhạc đại đế vốn là người hào sảng, giờ phút này trong mắt lại tràn ngập vẻ ngại ngùng, phức tạp:

- Không phải Trấn Nhạc ta không biết nặng nhẹ, mà Tu La đại đế kia khinh người quá đáng. Nếu như không phải bổn đế có nỗi khổ tâm không nói nên lời, nhất định sẽ không phụ họa theo hắn mở đại hội chư hầu gì đó... Ài.

Niêm Hoa đại đế bên kia càng bình tĩnh hơn một chút.

Tin đồn về Tùng Hạc đan giống như lên men vậy, tiếng tục tạo ra sóng gió.

Bên Tu La đại đế tuy rằng gấp gáp, trong lúc nhất thời thực sự không tìm thấy biện pháp phù hợp để triệt tiêu ưu thế mà Tùng Hạc đan mang tới cho Khổng Tước thánh sơn.

Ngược lại, Giang Trần từ sau khi tin tức về Tùng Hạc đan truyền ra, hắn không có động tác nào kế tiếp nữa.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, thời gian cách đại hội chư hầu chỉ còn lại một ngày cuối cùng.

Giang Trần nhìn qua phía Đông Nam, than nhẹ một tiếng:

- Thiên Thiền cổ viện, cuối cùng vẫn không tới sao?

Kỳ thực Giang Trần vẫn có chút chờ đợi, hắn cảm thấy mình đã mời thế lực bên ngoài tới thì mời hai nhà chung quy vẫn tốt hơn so với một người.

Ngay khi Giang Trần đang nghĩ ngợi lung tung thì lại có mật báo truyền tới:

- Thiếu chủ, đệ nhất viện chủ Thiên Thiền cổ viện mang theo một Phó viện chủ, còn có một đám người tâm phúc đã đi tới đường Chu Tước. Chúng ta dẫn họ tới Thái Uyên các hay là Thái Uyên lâu đây?