Độc Tôn Tam Giới

Chương 1896: Khách khanh Đan Đế (1)




Vô Song Đại Đế nói đơn giản sự tình lúc trước bị Khanh phu nhân ám toán thoáng một phát.

- Không hổ là Thiệu công tử, diệu thủ hồi xuân, một chút cũng không giả.

Hàn thị huynh đệ cũng nhao nhao tán thưởng.

Vô Song Đại Đế vung tay lên:

- Thiên Chiến huynh, ngươi mở tiệc chiêu đãi, lại kéo nói chuyện riêng. Nhất định không đơn thuần là nói lời cảm tạ a. Có lời gì, ngươi cứ việc nói thẳng. Ở đây cũng không có người ngoài.

Thấy Vô Song Đại Đế đem lời làm rõ, Hàn Thiên Chiến cũng cười ha ha:

- Mạch huynh vẫn sảng khoái trước sau như một. Như thế, Thiên Chiến cũng không che che lấp lấp. Thiên Chiến đối với tài hoa đan đạo của Thiệu công tử thập phần ngưỡng mộ, cố ý mời Thiệu công tử gia nhập Thiên Kiếm Tông ta, chung kiến nghiệp lớn.

Giang Trần cùng Vô Song Đại Đế nghe vậy, đều khẽ giật mình.

Mời gia nhập Thiên Kiếm Tông? Việc này náo lớn rồi a.

Giang Trần nở nụ cười khổ, vẻ mặt của Vô Song Đại Đế cũng cười khổ.

- Thiên Chiến huynh, ngươi là người có sao nói vậy. Ta ở chỗ này cũng nói thẳng một câu. Lão đệ nhà ta hắn không có khả năng gia nhập Thiên Kiếm Tông, cũng không cách nào gia nhập.

Vô Song Đại Đế cũng trực tiếp mở miệng.

- Vì sao?

Hàn thị huynh đệ đều hơi có chút động dung, biểu lộ có chút thất lạc.

Giang Trần than nhẹ một tiếng, cười khổ nói:

- Vẫn là ta tự mình nói đi. Hậu ý của nhị vị tông chủ, ta rất biết ơn. Chỉ là ta không phải Thiệu Uyên gì, mà là Khổng Tước Thánh Sơn Thiếu chủ Chân Đan Vương. Nếu như ta gia nhập Thiên Kiếm Tông, chỉ sợ Khổng Tước Đại Đế sẽ tới đập Thiên Kiếm Tông a.

Cái tin tức ngoài ý muốn này, làm cho Hàn thị huynh đệ đều trợn mắt há hốc mồm.

Bọn hắn nằm mộng cũng nghĩ không đến, Thiệu Uyên công tử này, vậy mà sẽ là Lưu Ly Vương Thành Khổng Tước Thánh Sơn Thiếu chủ Chân Đan Vương.

Trong lúc nhất thời, Hàn thị huynh đệ nhìn nhau, trên mặt đều cười khổ không thôi.

Hàn Thiên Chiến cũng là người tiêu sái, thấy sự tình bỗng nhiên biến thành như vậy, tuy thất lạc, nhưng vẫn tiếp nhận thực tế.

- Được rồi, thật sự là hâm mộ Khổng Tước Đại Đế, tìm được một vị Thiếu chủ xuất sắc như thế. Xem ra số mệnh của Lưu Ly Vương Thành, như trước thập phần cường đại a.

Trong giọng nói của Hàn Thiên Chiến lộ ra hâm mộ.

Hàn Thiên Tùy cũng gật đầu:

- Như thế nói đến, Chân Đan Vương ngươi đã liên tục hai lần đánh bại Kê Lang Đan Vương a. Cái này nếu truyền đi, việc vui liền lớn rồi. Chỉ sợ chiêu bài Thần Thoại bất bại của hắn, sẽ phải thu lại.

Giang Trần cười cười, lại không có bình luận.

- Chân Đan Vương, ngươi đã đại danh đỉnh đỉnh như thế, vì sao phải mai danh ẩn tích. Đây chính là cơ hội tốt để ngươi dương danh lập vạn a.

Hàn Thiên Chiến vẫn nhịn không được hỏi.

- Lưu Ly Vương Thành ta cùng Đan Hỏa Thành có ân oán, mọi người đều biết. Nếu để cho người Đan Hỏa Thành biết ta là Lưu Ly Vương Thành Khổng Tước Thánh Sơn Thiếu chủ, chỉ sợ bọn họ sẽ tìm đủ cách, để ta đi không ra Đan Hỏa Thành a?

Giang Trần có chút tự giễu nói.

Cả đám nhìn hắn biểu lộ đều có chút cổ quái.

Giang Trần cười khổ nói:

- Các ngươi sẽ không cho ta là cố ý đi Đan Hỏa Thành đá quán chứ?

- Chẳng lẽ không đúng sao?

Hàn Thiên Chiến cũng cười khổ hỏi lại.

Vô Song Đại Đế cười nói:

- Cái này thực không phải, ta có thể làm chứng.

Tất cả mọi người cười lên ha hả.

- Đáng tiếc, thiên tài như Chân Đan Vương, lại không có để cho Thiên Kiếm Tông chúng ta lôi kéo.

Hàn Thiên Chiến liên tục thở dài.

Nhưng Vô Song Đại Đế lại cười nói:

- Tuy lão đệ nhà ta không thể ở lại Thiên Kiếm Tông, bất quá có thể hợp tác nha, này lại chưa hẳn không thể, mà trên đời này, không phải có loại thuyết pháp khách khanh Đan Vương sao? Thiên Kiếm Tông gia đại nghiệp lớn, chẳng lẽ mời không nổi một khách khanh Đan Vương?

Hàn Thiên Chiến cùng Hàn Thiên Tùy nhìn nhau, trong mắt đều toát ra vẻ vui mừng.

Đúng vậy a, không cách nào gia nhập Thiên Kiếm Tông, nhưng mà thuê làm khách khanh Đan Vương, cái này cũng có thể a? Dùng bản lĩnh của Chân Đan Vương, hiện tại toàn bộ Thượng Bát Vực đều nói hắn là tồn tại Đan Đế.

Một Đan Đế trẻ tuổi như vậy, đợi một thời gian, sẽ đáng sợ đến cỡ nào?

Đột nhiên Hàn thị huynh đệ có một loại ý niệm trong đầu, cảm thấy địa vị thống trị đan đạo của Đan Hỏa Thành ở Thượng Bát Vực, nói không chừng sẽ xuất hiện tình thế hỗn loạn.

Trên thực tế, hiện tại cũng đã xuất hiện tình thế hỗn loạn rồi. Chỉ là Đan Hỏa Thành vẫn chưa hay biết gì mà thôi.

Chờ thời điểm Chân Đan Vương này thật sự ngang trời xuất thế, quét ngang đan đạo của Thượng Bát Vực, Đan Hỏa Thành ai có thể ngăn cản hắn? Ai có thể cùng hắn đối kháng?

Không có một cái nào.

Kê Lang Đan Vương là người nối nghiệp cao nhất, cũng liên tục hai lần thua trong tay Chân Đan Vương. Những người khác, chẳng lẽ Đan Cực Đại Đế tự thân xuất mã?

Tuy đan đạo của Đan Cực Đại Đế cũng rất mạnh, nhưng chỉ luận thiên phú đan đạo, cũng chưa chắc mạnh hơn Kê Lang Đan Vương. Đan Cực Đại Đế mạnh, là mạnh ở đan đạo cùng võ đạo đều thập phần cường đại.

Chỉ nói đan đạo, dùng xu thế của Chân Đan Vương, coi như là Đan Cực Đại Đế, chỉ sợ cũng không cách nào áp chế.

Hình Ý Đan, Vạn Thọ Đan...

Những đan dược xưa nay bọn hắn nghĩ cũng không dám nghĩ, ở trong tay Chân Đan Vương, lại không ngừng xuất hiện, một chút độ khó cũng không có.

Loại nội tình đáng sợ này, dù là Đan Hỏa Thành cũng không có.

Hàn thị huynh đệ không thể không hoài nghi, đến cùng đan đạo truyền thừa của Chân Đan Vương này, là đến từ nơi nào?

Trước kia lúc tên tuổi của Thiệu Uyên truyền tới, có nghe đồn nói hắn đến từ Vạn Uyên đảo thần bí. Lúc ấy cả Thượng Bát Vực đều không có mấy người tin tưởng.

Nhưng mà bây giờ cẩn thận ngẫm lại, nếu không đến từ truyền thuyết chi địa kia, Nhân loại cương vực thật sự có đan đạo truyền thừa cường đại như vậy sao?

Mặc kệ thế nào, Đan Đạo Đại Sư tương lai như vậy, đáng giá Thiên Kiếm Tông bọn hắn kết giao.

Dùng Hàn Thiên Chiến nhìn xa trông rộng, dùng sức phán đoán kinh người của hắn, hắn cảm thấy cách cục đan đạo tương lai của Thượng Bát Vực, sẽ bởi vì kẻ này mà xuất hiện phá vỡ cực lớn.

Hàn Thiên Chiến hít sâu một hơi, ánh mắt sáng quắc nhìn Giang Trần:

- Chân Đan Vương, không, có lẽ Thiên Chiến nên xưng hô ngươi là Chân Đan Đế. Đề nghị của Mạch huynh, Chân Đan Đế thấy thế nào?

Giang Trần như có thâm ý liếc nhìn Hàn thị huynh đệ, trầm tư một lát, mới mở miệng nói:

- Chư vị, nếu ta nói không đáp ứng, cũng xin lỗi huynh đệ các ngươi nâng đỡ. Bất quá, ta ở đây cũng có một yêu cầu.

- Ngươi nói đi, yêu cầu gì, cứ nói đừng ngại.

Giang Trần gật gật đầu, chậm rãi nói:

- Ta muốn một cái nhân tình của Thiên Chiến tông chủ. Ngày khác thời điểm ta muốn dùng nhân tình này, mời Thiên Chiến tông chủ ra mặt, Thiên Chiến tông chủ không được cự tuyệt.

Một cái nhân tình?

Theo lý thuyết, loại yêu cầu không rõ này, Hàn Thiên Chiến là không thể cân nhắc.

Bất quá Hàn Thiên Chiến hơi trầm tư, liền thống khoái nói:

- Tốt, cái này rất công bình. Thiên Chiến đáp ứng.