Độc Tôn Tam Giới

Chương 1761: Tốc độ kiếm tiền (2)




Bản thân Thanh Phượng Đan Vương cũng không nắm chắc, lại còn đề cử mình đi tới Tổng lôi đài của tiểu tử kia? Điều này chẳng lẽ nói, Thanh Phượng Đan Vương cũng tự nhận không bằng Tổng lôi chủ trẻ tuổi, thần bí này?

Nói thật, nếu như có lựa chọn, hắn thà không chọn người này hơn.

Thế nhưng mà cuối cùng hắn cũng không thể không chấp nhận sự thực này. Lần này, bắt buộc phải tới đó, không tới không được.

Nhăn nhăn nhó nhó, lại đi về phía Tổng lôi đài của Giang Trần.

Giang Trần không có nói móc, châm chọc, chỉ lạnh nhạt cười mà thôi. Có chấp nhận hay không là chuyện của người ta. Giang Trần cũng không thúc giục, cũng không nịnh nọt, nịnh bợ.

- Thiệu Tổng lôi chủ, ngươi xác định ngươi có thể giải quyết vấn đề này chứ?

Trên mặt tên mập mạp này còn lộ ra vẻ nghị kị vì tuổi tác của Giang Trần.

- Vẫn là câu nói kia, quyền lựa chọn ở trong tay ngươi. Nếu như ngươi cảm thấy không thích hợp, sinh ý này cũng không miễn cưỡng ngươi.

Giang Trần cũng không giải thích cái gì.

Khuôn mặt béo tròn của người nọ run lên, mạnh mẽ cắn răng một cái, giống như đã quyết định:

- Vậy thì làm, vấn đề bát cấp, năm trăm vạn Thánh linh thạch đúng không?

Người mập mạp bình thường vô cùng keo kiệt, mập mạp này cũng không ngoại lệ. Bất quá lần này mập mạp này dường như quyết tâm muốn giải quyết vấn đề.

Năm trăm vạn Thánh linh thạch đặt ở trên lôi đài, tay mập mạp này nắm chặt linh thạch, dùng thanh âm gần như gầm nhẹ, nói:

- Thiệu Tổng lôi chủ, Thưởng Kim lôi đài xưa nay không tồn tại vấn đề thành tín. Đây cũng là nguyên nhân mà ta vắt óc cuối cùng vẫn tới Thưởng Kim lôi đài. Nếu như ngươi thu tiền của ta, làm không xong chuyện, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi. Tịnh Phần điện cũng không bỏ qua cho ngươi.

Giang Trần cũng nhìn ra, mập mạp này không phải là người không trả nổi năm trăm vạn Thánh linh thạch này, thế nhưng mà có một ít người trời sinh đã keo kiệt.

Nhìn tiểu tử này cầm năm trăm vạn Thánh linh thạch giống như muốn lấy mạng hắn, Giang Trần vừa cảm thấy tức giận, vừa cảm thấy buồn cười.

- Bằng hữu, người thử tự hỏi lòng mình vấn đề này đâu chỉ là hai trăm vạn? Nói thật thu năm trăm vạn Thánh linh thạch của ngươi vẫn là giá tương đối hữu nghị. Nếu như thái độ của ngươi không tốt một chút. Tâm tình ta không tốt, khi đó ta sẽ tăng giá.

Giang Trần cũng không có cảm giác mình nhất định phải làm bút sinh ý này, cũng không cảm thấy nếu như không làm bút sinh ý này hắn sẽ tiếc nuối.

Người nọ nghe xong những lời này, lập tức sợ hãi:

- Đừng, ngàn vạn lần đừng tăng. Lại tăng đánh chết ta cũng không làm.

Giang Trần không nói hai lời, cầm bút trong tay, xoát xoát một lúc, viết lên giấy.

Một lát sau, Giang Trần đem hạch tâm của vấn đề này viết ra, kể cả vấn đề của linh dược kia, kể cả vấn đề đào tạo, kể cả vấn đề trị liệu.

- Cứ theo như trên này mà làm, vấn đề tuyệt đối có thể giải quyết. Muốn đào tạo một số lượng lớn linh dược Chân Thánh cấp, kỹ thuật vô cùng cao. Kỹ thuật của các ngươi không có vấn đề gì, chỉ là trên phương diện chi tiết tỉ mỉ có chút vấn đề. Thường thường những chi tiết nhỏ nhặt này hay quyết định thắng bại.

Vấn đề này kỳ thực cũng không khó. Tất cả kiến thức của linh dược sư chỉ có thể tổng kết lại bằng tám chữ, "người hiểu không khó, người khó không biết".

Giang Trần ở phương diện đan dược là linh dược, tuyệt đối được gọi là người toàn năng, vấn đề ở phương diện này hắn có uy quyền tuyệt đối, không ai sánh bằng.

Kể cả Thanh Phượng Đan Vương ở phương diện này cũng không thể nào đánh đồng được với Giang Trần.

Người nọ tiếp nhận tờ giấy của Giang Trần, quả thực giống như ngơ ngẩn nói:

- Ngươi thực sự biết được đào tạo Vân Xuyên Mộng thảo sao?

- Không có thì ta làm sao có thể giải quyết vấn đề cho ngươi?

Giang Trần tức giận, cảm thấy câu hỏi này của đối phương là một câu hỏi cực kỳ ngu ngốc.

Người nọ càng nghe càng giật mình nói:

- Nói như vậy ta nguyên nhân ta không có cách nào đào tạo ra Vân Xuyên Mộng thảo, nguyên nhân không phải là ở phương diện kỹ thuật, mà là ở phượng diện chăm bón sao?

Giang Trần cười nhạt một tiếng:

- Dục tốc bất đạt, phân bón đối với linh thảo, linh dược mà nói, đại bộ phận thời điểm quả thực có tác dụng xúc tiến. Nhưng mà có đôi khi cũng có hiệu quả trái ngược lại. Ngươi rõ ràng đã chăm bón quá mức, khiến cho Vân Xuyên Mộng thảo như vậy.

- Chỉ có như vậy thôi sao?

Mập mạp kia vẫn có chút khó có thể tin được.

Giang Trần thản nhiên nói:

- Khi trở về ngươi không ngại thì có thể thử xem, cho dù muốn cho thêm phân bón, ngươi cũng chỉ có thể mỗi một ngày một đêm mới được tăng thêm.

Mập mạp kia còn muốn nói điều gì, Giang Trần lại khoát tay nói:

- Được rồi, vấn đề đã giải quyết cho ngươi. nếu có vấn đề về sau ngươi có thể đi tới Tịnh Phần điện trách cứ ta.

Đây là Thưởng Kim lôi đài do Tịnh Phần điện chủ trì, nếu như có vấn đề tự nhiên có thể đi Tịnh Phần điện trách cứ.

Trong lòng mập mạp kia đã tin tới bảy phần. Chỉ là thoáng cái xuất ra năm trăm vạn Thánh linh thạch, làm cho hắn bản năng không bỏ được.

Hắn cảm thấy năm trăm vạn chỉ đổi lại được một tờ giấy cùng với mây câu nói, khiến cho trong lòng hắn vô cùng đau xót.

Nhưng mà hắn cũng biết quy củ của Thưởng Kim lôi đài, cũng không dám ở nơi này giương oai. Cầm tờ giấy, mang theo một bụng tâm sự rời khỏi Tổng lôi đài của Giang Trần.

Tuy rằng Lâm Yến Vũ bề bộn trên Phân lôi đài, thế nhưng hắn vẫn chú ý bên Tổng lôi đài, thấy mập mạp kia quay đầu lại, ngoan ngoãn giao ra năm trăm vạn Thánh linh thạch. Lâm Yến Vũ như mở cờ trong bụng. Trong lòng càng bội phục, càng cảm thấy vẫn là sư tôn liệu sự như thần.

- Rốt cuộc vẫn là sư tôn a. Một bút sinh ý đã năm trăm vạn, đủ để khiến cho chúng ta bận bịu rất lâu. Xem ra ta phải cố gắng lên.

Kỳ thực Lâm Yến Vũ cũng không có nhàn rỗi, vấn đề của hắn rất nhiều. Bởi vì vị trí của Phân lôi đài hắn gần với Giang Trần nhất, người khác trên cơ bản đều tìm vị trí đầu tiên. Trừ phi vị trí đầu tiên này không có thời gian, mới không ngừng đi xuống những Phân lôi đài ở bên dưới.

Cho nên trên cơ bản Lâm Yến Vũ sẽ không thiếu khách hàng.

Một ngày trôi qua, Giang Trần chỉ làm hai sinh ý, một vấn đề bát cấp, một vấn đề thất cấp.

Những Phân lôi chủ trong Tổng lôi đài của hắn đều có thu hoạch tương đối khá. Bận rộn túi bụi, tổng số Thánh linh thạch ngày đầu tine thu được đã cao tới sáu ngàn vạn Thánh linh thạch.

Tổng lôi chủ được phân một nửa, ngày đầu tiên Giang Trần đã có ba ngàn vạn Thánh linh thạch chảy vào túi. Kể cả hai vấn đề hắn giải quyết ngày hôm nay, thu nhập ngày đầu tiên của Giang Trần đã gần bốn ngàn vạn Thánh linh thạch.

Bốn ngàn vạn Thánh linh thạch đối với Giang Trần mà nói cũng không tính là khoản tài phú lớn, nhưng mà số tài phú này cũng tới quá mức dễ dàng. Tốc độ kiếm tiền cực nhanh, thế cực kỳ mãnh liệt. Làm cho bản thân Giang Trần cũng cảm thấy không thể tưởng tượng được.

Đây vẫn chỉ là ngày đầu tiên, mọi người đều biết, ngày đầu tiên rất người rao vấn đề chỉ là ôm thái độ thử một chút mà thôi. Kế tiếp, mỗi ngày so với ngày hôm trước còn náo nhiệt hơn.