Độc Tôn Tam Giới

Chương 1752: Người duy nhất khiêu chiến hai lĩnh vực (1)




Tuy rằng những câu trong lĩnh vực tổng hợp này rất phức tạp, bao hàm rất rộng, thế nhưng hoàn toàn hợp khẩu vị với Giang Trần. Bởi vì bất luận một người nào ngồi đây có lẽ đều có tạo nghệ kinh người trong lĩnh vực của mình. Ví dụ như có người luyện chế phù lật rất lợi hại, có người chế tác trận pháp rất lợi hại, có người tinh thông cơ quan thuật số, có người lại có tạo nghệ không tệ ở phương diện chiêm tinh, bói toán. Có người tinh thông thuần thú, có người lại am hiểu rèn luyện thần binh lợi khí.

Những thứ này đều là kỹ năng thuộc lĩnh vực tổng hợp này.

Bởi vì có câu nói gọi là mỗi một lĩnh vực đều có một người chuyên nghiệp.

Giang Trần lại khác với mọi người, hắn không có chuyên về lĩnh vực nào hết, mà là toàn năng chân chính, là toàn tài.

Loại ưu thế này bất luận một ai trong nơi này cũng không thể nào có được, cũng không thể nào làm được.

Thần Uyên đại lục nhất định cũng có người học rộng tài cao. Nhưng mà muốn so học vấn với Giang Trần, muốn so tạp học với Giang Trần, đoán chừng ngay cả tư cách xách giày cho Giang Trần cũng không có.

Nhưng mà ở trong lĩnh vực tổng hợp này, tuy rằng Giang Trần cunxgxt hành thạo, nhưng không có cách nào tiêu sái tự nhiên được như lĩnh vực đan đạo.

Nhưng mà thời gian hơn một ngày cũng đủ để cho hắn làm việc rồi.

Khi sắp tới ngày thứ ba, Giang Trần rốt cuộc hoàn thành hết đề mục, vết lên con số thứ tự của mình, đóng con dấu của mình xuống.

Tuyển chọn lĩnh vực tổng hợp này coi như chấm dứt.

Giang Trần tự tin thu hồi quyển trục, lần này hắn cũng không nộp bài thi sớm làm gì. Dù sao thời gian đảo mắt cái cũng sắp hết, hiện tại nộp bài thi sớm cũng không có bất kỳ ý nghĩa nào.

Giang Trần tin tưởng chắc rằng, cho dù trong những người này có tuyệt đỉnh cường giả, luận toàn tài cũng tuyệt không có khả năng có thể toàn diện hơn hắn, cho nên hắn đối với mình rất có lòng tin.

Về phần lĩnh vực đan đạo, căn bản Giang Trần không nghĩ tới việc mình sẽ thất bại.

Lĩnh vực tổng hợp này Giang Trần cũng không nghĩ mình thất bại. Ít nhất, trong ba danh ngạch, nhất định sẽ có một cái rơi vào trên đầu hắn.

Đây là sự tự tin của học vấn, cũng là sự tự tin mà trí nhớ kiếp trước mang lại cho hắn.

Thời gian tuyển chọn chấm dứt, tất cả mọi người đều phải nộp lên quyển trục dự thi của mình.

Lâm Chí Vinh duỗi người thật dài, bỗng nhiên giật mình, giống như nhìn thấy chuyện không thể tưởng tượng nổi. Hắn hung hăng lau mắt mình, bĩnh tĩnh lại, cẩn thận nhìn về phía xa.

Trời ơi, không ngờ hắn không có nhìn lầm.

- Thiệu Uyên huynh đệ?

Lâm Chí Vinh hoàn toàn không tin vào hai mắt mình, cơ hồ hắn hoài nghi mình hoa mắt. Thế nhưng sự thực trước mắt nói cho hắn biết, hắn không có hoa mắt.

Người hắn nhìn thấy thực sự là Giang Trần.

Giang Trần nhìn thấy biểu lộ của Lâm Chí Vinh giống như gặp quỷ, đang đi về phía hắn, hắn cũng nở nụ cười thiện ý, hỏi:

- Biểu hiện của ngươi thế nào?

Lúc này Lâm Chí Vinh đâu còn tâm tư trả lời vấn đề của hắn, mà dùng ánh mắt giống như nhìn một đầu quái vật, nhìn tới nhìn lui trên người Giang Trần. Giống như trên người Giang Trần có nhiều hơn một cái đầu vậy.

- Thiệu Uyên huynh đệ, ngươi thực sự tới khu vực tổng hợp sao? Không phải ngươi sẽ nói cho ta biết, ngươi buông tha khảo hạch khu vực đan đạo đó chứ?

Lâm Chí Vinh thở dài nói

- Quả nhiên ngươi so với ta còn phá sản hơn. Ta cho rằng ta đã rất tùy hứng rồi, rất quần là áo lượt rồi. Thế nhưng không thể tưởng tượng được... Hắc hắc, Thiệu Uyên huynh đệ, ngươi làm cho ta có cảm giác cam bái hạ phong a.

Giang Trần im lặng.

- Ai bảo ngươi là ta buông tha khảo hạch ở khu vực đan đạo?

- Ách, không phải ngươi buông tha sao? Thế thì sao lại tới đây? Thần không biết quỷ không hay như vậy a.

Trong lúc khảo hạch, cơ hồ mỗi một người tham dự đều ở trong trận pháp không có cách nào trao đổi với bên ngoài.

Cho nên Giang Trần tiến vào tuyển chọn ở khu vực lĩnh vực tổng hợp này những người khác cũng không nhìn ra được.

- Ta hoàn thành khảo hạch ở lĩnh vực đan đạo không được sao?

Giang Trần cũng tức giận nói.

Từng người đều như vậy, mỗi một người đều có phản ứng như thế này. Không tể nghi ngờ đã khiến cho Giang Trần vô cùng buồn bực.

Biểu hiện trên mặt Lâm Chí Vinh vô cùng cổ quái, cố nén không làm cho mình bật cười, dùng một quyền nện vào bờ vai Giang Trần, nói:

- TIểu tử ngươi đừng đùa ta, hoàn thành khảo hạch lĩnh vực đan đạo? Ngươi cho rằng mình đang nằm mơ sao? Nào có chuyện đơn giản như vậy?

Lâm Chí Vinh nhất định không tin, tuổi tác hắn cũng không sai biệt lắm với Giang Trần, loại thiên tài ở tuổi này, dù thiên phú cao tới đâu, nội tình vẫn còn đó, không có khả năng nghịch thiên như vậy. Chuyện này cũng không phù hợp với lẽ thường.

- Được rồi, Thiệu Uyên huynh đệ, cho dù ngươi bị đả kích ở khu vực đan đạo, đó cũng là chuyện đã quan. Sáng nay đi uống rượu đi, ca ca ta mời ngươi một chầu.

Lâm Chí Vinh thấy sắc mặt Giang Trần có chút khó coi, còn tưởng rằng Giang Trần bị đả kích, cho nên dùng vẻ mặt hảo tâm an ủi Giang Trần.

Giang Trần lập tức im lặng. Hắn phát hiện ra thế giới này thực sự quá kỳ quái, khi ngươi nói thật không ngờ lại không có ai tin lời ngươi.

- Tất cả người tham dự tuyển chọn không được rời khỏi Tịnh Phần điện. Các ngươi có thể đi ra ngoài nghỉ ngơi một chút. Nhưng xin không được đi xa. Hai thời thần sau, chúng ta sẽ công bố thành tích. Cũng bắt đầu dán danh sách những người trúng tuyển ở khu vực bắt mắt nhất của TỊnh Phần điện.

Hai thời thần cũng đủ để thống kê ra thành tích của tất cả mọi người.

Dùng số lượng nhân thủ của Tịnh Phần điện, tuyệt đối không có bất kỳ vấn đề gì.

Giang Trần cũng không để ý tới Lâm Chí VInh đang thao thao bất tuyệt sau lưng, trực tiếp đi ra ngoài Tịnh Phần Điện. Ba ngày bận rộn vừa qua, hắn cũng muốn đi ra ngoài hít thở một chút.

Đi ra Tịnh Phần điện, Giang Trần mới phát hiện ra quảng trưởng lớn bên ngoài Tịnh Phần điện lúc này có ít nhất là mấy vạn người vây quanh, không khí náo nhiệt cực kỳ.

Hiển nhiên mọi người đều biết, hôm nay là thời gian yết bảng danh sách chín Tổng lôi chủ. Tất cả mọi người đều đang đợi chín Tổng lôi chủ hiện thân, lộ diện.

Nhất là những người muốn làm Phân lôi chủ kia, càng ở chỗ này, muốn cướp đoạt tiên cơ.

Ánh mắt Giang Trần quét qua, bỗng nhiên nhìn thấy Lâm Yến Vũ cũng ở trong đám người. Lâm Yến Vũ nhìn thấy hắn, ánh mắt hai người chợt lóe lên, chỉ là cũng không có chào hỏi nhau.

Lâm Yến Vũ nhìn thấy bộ dáng mây trôi nước chảy của sư phụ, trong lòng thở dài:

- Xem ra biểu hiện của sư tôn vo cùng tốt. Nhìn bộ dáng của người, muốn nắm được một vị trí tuyệt đối không thành vấn đề.

Trong lòng Lâm Yến Vũ cũng rất là kích động, hắn ở chỗ này chờ đã ba ngày, chỉ vì chờ thời gian yết bảng, hiện tại thời gian yết bảng cũng đã sắp tới.

Trong Tịnh Phần điện, cơ hồ tất cả quyển trục ở ba lĩnh vực đã được hội tụ lại.

- Trước đó có nhiều người nói muốn đồng thời khiêu chiến nhiều lĩnh vực, sao lại không có một chút động tĩnh nào vậy?

Một gã giám khảo thuộc lĩnh vực võ đạo nói.