Độc Tôn Tam Giới

Chương 1652: Chân thiếu chủ khiến cho người ta khiếp sợ (2)




Mà tuy rằng Giang Trần có thể suy đoán ra được bên ngoài nhất định sẽ giật mình vì thành tích của mình, thế nhưng mà hắn vẫn đánh giá thấp trình độ phản ứng của bên ngoài.

- Không thể nào? Lại là hắn? Hắn lĩnh ngộ tấm Lưu Ly bia thứ hai sao?

- Tốc độ này cũng quá nghịch thiên a. Chân Đan Vương này, hắn ... Thiên phú võ học của hắn quá đáng sợ a. Cái này ...

Cũng khó trách bảy đại đế đều có chút khiếp sợ.

Phải biết rằng, trong thời gian này coi như là những thiên tài trong khu thứ nhất cũng chỉ có hai người vừa mới hoàn thành tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ nhất mà thôi.

Phải biết rằng, độ khó của tấm Lưu Ly bia thứ nhất, sẽ đơn giản hơn một chút.

Mà Chân Đan Vương này ở trong đám thiên tài, khi những thiên tài đỉnh cấp mới vừa vặn hoàn thành tấm Lưu Ly bia thứ nhất, hắn đã hoàn thành tấm Lưu Ly bia thứ hai.

Loại chênh lệch này quá rõ ràng, ngay cả ba thiên tài trong top ba của Thiếu chủ bảng so sánh với hắn cũng không có chút ánh sáng nào.

Cũng may, trong lúc tất cả mọi người đang tìm hiểu, mọi người không biết thành tích của nhau, cho nên cũng không cần lo lắng tâm tình của những người khác bị ảnh hưởng.

Thế nhưng mà, đợi sau khi tìm hiểu xong, thành tích ai tốt, thành tích ai kém, đều công bố trong bí cảnh truyền thừa.

Đây cũng là vì kích thích cho các thiên tài càng thêm cố gắng, kích thích cảm giác cạnh tranh của bọn họ.

- Khổng Tước đạo huynh, tiểu đệ coi như phục huynh. Chân thiếu chủ này thực là yêu nghiệt. Ba thiên tài top ba trong Thiếu chủ bảng so sánh với hắn cũng bị hắn triệt để ép xuống. Hắn chỉ là Thiên Thánh Cảnh, chờ hắn tiến vào Hoàng cảnh sẽ như thế nào chứ?

- Kẻ này thật đúng là thiên tài ba ngàn năm khó gặp a. Xem ra ông trời đã ưu đãi cực cao với Lưu Ly vương thành chúng ta, ưu đãi số mệnh Lưu Ly vương thành chúng ta.

- Ha ha, không sai, nếu như không có đại khí vận thì làm sao có thiên tài nghịch thiên như vậy xuất hiện cơ chứ?

Tu La đại đế nghe những lời này, trong lòng vô cùng phiền muộn.

Một bên, thủ tịch chân truyền Lý Kiến Thành của hắn là người đứng đầu Thiếu chủ bảng. Khi so sánh với Chân Đan Vương, ngay cả Lý Kiến Thành cũng coi như mất đi ánh sáng.

Điểm quan trọng nhất chính là Chân Đan Vương này biểu hiện càng thêm chói mắt, sự tán thành đối với địa vị thiếu chủ Khổng Tước thánh sơn của Chân Đan Vương càng lướn. Thời gian trôi qua, càng lúc càng tiến vào trong nhân tâm mọi người. Mọi người tự nhiên sẽ cho rằng Thiếu chủ Khổng Tước thánh sơn tiếp quản Lưu Ly vương thành là chuyện danh chính ngôn thuận.

Nói như vậy, Tu La đại đế hắn ở chỗ nào?

Trong lúc nhất thời, trong lòng Tu La đại đế cực kỳ khó chịu. Hắn khó chịu không chỉ đơn thuần là Chân Đan Vương, cũng khó chịu Khổng Tước đại đế.

Hắn cảm thấy khó chịu Khổng Tước đại đế, hắn đã làm lão nhị nhiều năm như vậy, không có công lao cũng có khổ lao, vì sao lại không đem Lưu Ly vương thành cho hắn kế thừa?

Mà lại muốn lập thiếu chủ gì đó, chẳng lẽ Khổng Tước thánh sơn ngươi vĩnh viễn muốn chấp chưởng Lưu Ly vương thành sao? Kế thừa Lưu Ly vương thành đời đời kiếp kiếp sao?

Cũng không hỏi xem cảm nhận của những đại đế khác.

Giang Trần vẫn không có dừng lại, tiếp tục tham ngộ tấm Lưu Ly bia thứ ba. Độ khó của tấm Lưu Ly bia thứ ba này lại tăng lên một chút.

Trên tấm Lưu Ly bia này là hình ảnh cường giả đối chiến. Thời gian hình ảnh đối chiến chừng nửa canh giờ.

Mà yêu cầu của tấm Lưu Ly bia này chính là từ trong những hình ảnh này tổng kết ra ba điểm phân ra thắng bại. Cái gọi là điểm thắng bại chính là cơ hội thủ thắng.

Một trận chiến chung quy sẽ xuất hiện rất nhiều điểm thắng bại, chỉ là xem ai nắm bắt được trước mà thôi. Ai nắm bắt được trước thì kẻ đó sẽ là người thắng.

Tìm hiểu Lưu Ly bia này, yếu tố kỹ thuật cực cao. Nói trắng ra chính là khảo nghiệm nhãn lực của thiên tài. Đứng ở góc độ người xem bên ngoài tự nhiên rõ ràng hơn một chút, nhìn càng thấu hiểu hơn một chút.

Từ xưa đều nói, trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, người ngoài cuộc tỉnh táo, trong cuộc u mê.

Hình ảnh chiến đấu như vậy, song phương lúc chiến đấu, cơ hồ tất cả cơ hội đều giống như ánh sáng, không có nắm bắt được cũng là chuyện bình thường.

Thế nhưng đứng ở góc độ người xem bên ngoài, có thể nhiều lần quan sát, muốn tìm ra điểm mấu chốt chiến thắng, độ khó cũng không quá lớn.

Nhưng mà cửa ải này rõ ràng có yêu cầu bất đồng, nó muốn tìm ra ba điểm mấu chốt có thể phân ra thắng bại.

Nếu như tìm một, độ khó tuyệt đối không lớn, nếu như tìm hai, độ khó sẽ tăng lên gấp bội. Nếu như muốn tìm được ba, độ khó so với tìm được hai cũng tăng lên gấp bội.

Nhất là đối với một ít người đang tìm hiểu ba tấm Lưu Ly bia này mà nói, nếu như tốn nhiều thời gian ở hai tấm Lưu Ly bia phía trước, như vậy khi tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ ba này, thời gian sẽ không còn nhiều.

Trên phương diện nhất định, cũng sẽ ức chế phát huy của bản thân.

Đương nhiên Giang Trần không cần phải lo lắng tới vấn đề này, độ cao của nhãn lực hắn cho dù là Khổng Tước đại đế, đệ nhất nhân của Lưu Ly vương thành chỉ sợ cũng phải cam bái hạ phong.

Đương nhiên tu vi của Giang Trần hiện tại cũng không tính quá cao, trên trình độ nhất định cũng hạn chế một ít phán đoán của hắn.

Đương nhiên, hình ảnh giao chiến có thể quan sát nhiều lần, tự nhiên cũng sẽ không hạn chế Giang Trần phán đoná.

Cho dù nhìn một lần không hiểu, có thể nhìn một lần lại một lần.

Võ giả trong hình ảnh chiến đấu ước chừng là Hoàng cảnh trung kỳ, cấp bậc chiến đấu này đối với Giang Trần mà nói, cấp bậc cũng không tính quá nghịch thiên.

Giang Trần nhìn một lần, lập tức tìm ra một điểm mấu chốt phân ra thắng bại trong đó.

Xem lần tiếp đó lại nhìn ra một.

Lần thứ ba, thứ tư, Giang Trần không có tìm được điểm mấu chốt thắng bại thứ ba.

Bố trí trên tấm Lưu Ly bia này vô cùng cẩn mật, muốn tìm ra ba thì nhất định sẽ có ba điểm.

Giang Trần cũng không nhụt chí mà nhắm mắt minh tưởng một hồi, trong đầu không ngừng diễn luyện lại hình ảnh chiến đấu của hai đại võ giả kia.

Trước tiên đứng ở vị trí của người a diễn luyện, sau đó lại đứng ở vị trí của người b diễn luyện. Loại diễn luyện như vậy khiến cho Giang Trần có rất nhiều linh cảm.

Sau thời gian hai ngày, Giang Trần đem mỗi một chi tiết của trận đấu tỉ mỉ diễn giải nhiều lần, rốt cuộc cũng tổng kết ra điểm phân ra thắng bại thứ ba.

- Chậc chậc, điểm thắng bại này che dấu vô cùng thần bí. Nếu không đứng ở vị trí khác nhìn vào, chỉ dựa vào sự phá đoán của trực giác, quả thực khó mà nhìn ra được a.

Giang Trần cũng âm thầm cảm thấy may mắn, may mà hắn không sợ người khác làm phiền, phương pháp dùng cũng vô cùng hợp lý.

- Độ khó của tấm Lưu Ly bia thứ ba này vô cùng lớn. Ta tốn mất hai ngày, chỉ sợ Cơ huynh muốn tìm hiểu, không có thời gian sáu bảy ngày tuyệt đối không tìm hiểu được. Thực sự hy vọng hắn có thể thuận lợi thông qua hai tấm trước, để tấm thứ ba có đầy đủ thời gian tìm hiểu.