Độc Tôn Tam Giới

Chương 1248: Tranh giành Đan Vương 2




Vi Trí lạnh lùng ngắt lời:

- Ngươi còn chưa mờ mát, lão phu làm sao có thể mờ mắt được? Các ngươi tự cho mình quyền mời một đan sư, lại không cho phép chúng ta mời một Đan Vương hàng thật giá thật hay sao?

Vi Thiên Thông cười ha hả:

- Hàng thật giá thật? Phải chứng minh một chút a. Dư dan sư, người ta cảm thấy chúng ta là đồ giả, người ta mới là hàng thật giá thật a.

Dư đan sư không có chút biểu tình nào, lạnh nhạt nói:

- Ai mà không biết xấu hổ như vậy?

Hiển nhiên Giang Trần không muốn đấu mồm mép, hắn lười nhìn Dư đan sư gì đó mà cười nói với Vi Thiên Tiếu:

- Gia chủ đại nhân, nói vào đề chính đi.

Vi Thiên Tiếu mỉm cười, gật gật đầu nói:

- Được, ít tranh đấu miệng lưỡi đi, tất cả mọi người ngồi xuống.

Vi Thiên Thông thấy đối phương căn bản không thèm dể ý tới bọn họ, tuy rằng trong lòng tức giận, thế nhưng hắn cũng không vội. Sau khi ngồi xuống vị trí của mình, ánh mắt hữu ý vô tình quét qua người Trác lão và Phong lão.

Chỉ thấy nhị lão này không có ý tứ đáp lại, coi như không biết ánh mắt của hắn.

Vi Thiên Thông âm thầm cười lạnh, trong lòng thầm mắng:

- Hai lão gia hỏa các ngươi còn thanh cao cái gì? Đợi tới thời khắc mấu chốt, hai người các ngươi còn không phải vẫn ngoan ngoãn đứng về phía lão tử sao?

Kỳ thực Vi Thiên Thông rất chán ghét Trác lão và Phong lão, chỉ là hiện tại hai lão gia hỏa này còn hữu dụng, cho nên hắn mới có thể lá trái lá phải một chút.

Nếu như chờ tới khi hắn triệt để nắm giữ quyền hành gia tộc, hai lão bất tư này nhất định phải biến mất. Người không triệt để nghe lời, giữ lại thì có tác dụng gì?

Mọi người ngồi vào chỗ của mình, VI Thiên Tiếu nhẹ nhàng gõ vào cái bàn trên ghế tộc trưởng, cười nói:

- Vừa rồi Trí lão đã nói qu, lần này chúng ta mời Chân đan sư tới hợp tác với Vi gia chúng ta. Chân đan sư là Đan Vương nhị cấp, tiềm lực vô cùng, đối với Vi gia chúng ta mà nói là tin tức vô cùng tốt.

Sắc mặt Vi Thiên Thông biến đổi:

- Đan Vương nhị cấp? Gia chủ, thứ cho ta nói thăng, một Đan Vương nhị cấp xứng với Vi gia chúng ta sao?

Đan Vương nhị cấp ở trên Bát vực cũng chỉ là người làm công cho tông môn tam phẩm, thậm chí là tông môn tứ phẩm. Mà Vi gia với tư cách là thế gia cửu cấp, so với tông môn tam phẩm bình thường chỉ mạnh hơn chứ không yếu hơn. Ở phương diện khác thậm chí không kém hơn một ít tông môn nhị phẩm.

Muốn xứng với Vi gia, dù sao cũng phải là Đan Vương trung giai, Đan Vương tứ cấp là yêu cầu thấp nhất.

- Lão ngũ, khẩu khí của ngươi rất lớn. Vi gia ta nhiều năm trôi qua như vậy, một Đan Vương cũng không có, hôm nay mời tới Chân Đan vương, ngươi định làm người ta bỏ đi?

Vi Trí không vui nói.

Vi Thiên Thông cười nói:

- Cái gì mà làm bỏ đi? Vị Dư đan sư đằng sau ta là Đan Vương tứ cấp. Bỏ Đan Vương tứ cấp không dùng, mà lại dùng Đan Vương nhị cấp, chuyện này truyền đi còn không phải khiến cho người ta chê cười hay sao?

Đan Vương tứ cấp?

Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.

Hiển nhiên, kể cả Vi Thiên Tiếu cũng vậy, tất cả mọi người không ngờ người Vi Thiên Thông mời tới lại là một Đan Vương tứ cấp.

Ngay cả Vi Kiệt cũng hơi ngạc nhiên, vẻ mặt có chút ngưng trọng, nhịn không được mà nhìn qua Giang Trần. Chỉ là nhìn thấy biểu hiện lạnh nhạt của Giang Trần, không có một nửa điểm khiếp sợ nào, trong lúc nhất thởi vẻ lo lắng trong lòng Vi Kiệt cũng tan biến hết.

Đan Vương tứ cấp thì sao? Những thủ đoạn kia của Dư đan sư này còn không phải đều bị Giang Trần phá giải từng cái sao?

So đấu Đan Vương không đơn thuần là nhìn vào đẳng cấp, dùng thần kỹ của Giang Trần, đừng nói là Đan Vương tứ cấp, coi như là một ít Đan Vương lục phẩm, chỉ sợ cũng không có biểu hiện yêu nghiệt như vjay.

Tên tộc lão tâm phúc của Vi Thiên Thông cười nói:

- Đan Vương tứ cấp và Đan Vương nhị cấp chênh lệch ra sao tin rằng không cần phải nhiều lời. Nếu như mọi người lựa chọn Đan Vương nhị cấp lại không chọn Đan Vương tứ cấp, đây là hành động không chịu trách nhiệm với Vi gia. Trác lão, Phong lão, các ngươi cảm thấy thế nào?

Người này hiển nhiên muốn buộc Trác lão và Phong lão cùng biểu hiện thái độ.

Vi Thiên Thông cũng mỉm cười nhìn qua Trác lão và Phong lão.

Trác lão lạnh nhạt nói:

- Trên lý luận, Đan Vương tứ cấp quả thực có cấp bậc cao hơn Đan Vương nhị cấp. Nhưng mà chuyện đan đạo này, ai mạnh ai yếu, vẫn phải thử một lần mới biết được.

Lúc này Vi Thiên Thông kỳ thực không thể nào thỏa mãn được. Hắn hy vọng Trác lão và Phong lão đứng ra là muốn phân rõ trận doanh, ủng hộ hắn.

Nhưng mà Trác lão nói như vậy Vi Thiên Thông cũng không cảm thấy kỳ lạ, biết rõ tính cách của lão gia hỏa này, cho nên trong lòng hắn âm thầm cười lạnh:

- Dù sao nếu như hai lão gia hỏa này không ủng hộ ta về vấn đề cửa hàng trên phố Thần Nông, những chuyện nhỏ nhặt này, chỉ cần bọn họ không đứng ở bên phía Vi Thiên Tiếu là được.

Vi Tú sau lưng Vi Thiên Thông lại nói:

- Dư Đan Vương, dường như mọi người không tin phục bôn sự của Đan Vương tứ cấp như ngài. Nếu không ngại ngài nên cho mọi người biết một chút a.

Dư đan sư lạnh nhạt cười, ánh mắt âm lãnh nhìn chằm chằm vào Giang Trần:

- Có hứng thú chơi một trận hay không?

Ánh mắt và ngữ khí đều tràn ngập khinh thường, còn mang theo vài phần khiêu khích.

Giang Trần tùy ý cười cười, nói:

- Chơi cùng với ngươi? Cho dù có chút tự hạ thấp mình, nhưng mà mọi người đã hào hứng như vậy, vậy thì cố chơi với người một lần cũng không sao cả.

- Cố?

Vi Thiên Thông bên kia nghe những lời này thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi. Ngươi chỉ là một Đan Vương nhị cấp, còn chưa nghiệm chứng được thật giả mà đã lớn lối như vậy?

Trước mặt một Đan Vương tứ cấp dám cao điệu như vậy?

Trong mắt Dư đan sư hiện lên quang mang giống như độc xà, hắn chợt cười lạnh một tiếng, nói:

- Trò nho nhỏ này mà đã muốn chọc giận Dư mỗ? Ngươi quá ngây thơ đó.

- Chọc giận ngươi

Giang Trần nhịn không được cười lớn lên, nói:

- Ngươi đã đánh giá quá cao mình rồi. Ngươi cũng xứng để cho ta chọc giận sao?

Sắc mặt Dư đan sư trầm xuống, có thể nhìn ra được hắn đã thực sự bị chọc giận.

Vi Tú quát:

- Tiểu tử, mặc kệ ngươi có phải là Đan VƯơng hay không, ngươi có hiểu quy củ hay không? Đan vương nhị cấp trước mặt Đan Vương tứ cấp chính là vãn bối, nào có ai nói chuyện trước mặt tiền bối như ngươi?

Giang Trần bật cười, ngay cả mắt cũng cười nhìn qua Vi Tú kia, hắn nói:

- Người không có tư cách tham dự hội nghị gia tộc, vậy mà lại không biết xấu hổ nói chuyện. Chuyện này cũng thực là kỳ lạ.

Vi Tú cứng họng, thiếu chút nữa ngã xuống đất.

Vi Thiên Thông hừ một tiếng:

- Tiểu tử, nhanh mồm nhanh miệng cũng vô dụng. Muốn dừng chân ở Vi gia chúng ta, xuất ra thực học của ngươi. Nếu không có bản lĩnh thực sự, ta khuyên ngươi nên sớm rời khỏi đây.

Giang Trần bước chân ra ngoài, sau đó tiến lên một bước, hai tay ôm trước ngực, ung dung nhìn qua Dư đan sư rồi nói:

- Chơi như thế nào? Ngươi quyết định đi.