Độc Tôn Tam Giới

Chương 1104: Võ đấu tới văn đấu, cuộc chiến khí độ 1




Mà cho dù là Đại Thánh đường, bọn họ cũng chưa từng bao giờ đạt được huyết mạch Long tộc chính thức.

Giờ phút này nhìn thấy Long lân tràn ngập quang mang lập lòe quanh thân Giang Trần, trong lúc nhất thời tất cả mọi người kinh ngạc tới ngây người.

Thân thể Hạng Vấn Thiên hơi run run, nói:

- Cái này ... Mộc Cao Kỳ này làm sao có thể có được huyết mạch LOng tộc? Điều này sao có thể?

- Kẻ này quá mức kinh người.

Tộc trưởng Thánh Sư nhất tộc cũng sợ hãi thán phục.

- Hạng đại ca, mặc kệ phải trả cái giá lớn thế nào, nhất định phải đem kẻ này tới Đại Thánh đường chúng ta a. Có được huyết mạch Long tộc, Đại Thánh đường chúng ta tuyệt đối có thể xưng bá Vạn Tượng Cương Vực. Thậm chí còn trở thành tông môn Tam phẩm, thậm chí là tông môn Nhị phẩm. Những chuyện này cũng không phải là không có khả năng.

Tộc trưởng Thánh Vượn nhất tộc nhịn không được mà lên tiếng.

Trong lúc nhất thời, đám người Đại Thánh đường kích động không thôi. Đối mặt với huyết mạch Long tộc, cái gì mà Long ấn trấn quốc, ngọc tỷ truyền quốc, bỗng nhiên so với nó, tất cả đều trở nên không quan trọng.

Hai loại đồ vật này bất quá chỉ là đồ vật tượng trung mà thôi. Nắm tới tay cũng chỉ là danh chính ngôn thuận, để cho bọn họ trùng kiến Vạn Tượng đế quốc.

Thế nhưng mà một thiên tài có huyết mạch Long tộc, đợi một đoạn thời gian nữa, nhất định có thể phong Hoàng xưng Đế.

Có loại thiên tài cấp bậc này, còn cần trùng kiến Vạn Tượng đế quốc cái rắm. Cho dù muốn khai cương liệt thổ cũng là chuyện hoàn toàn không phải nói chơi.

Bên Đan Kiền Cung, sắc mặt Liên Thành trưởng lão biến đổi. Hắn biết rõ Mộc Cao Kỳ là Tiên Thiên Mộc Linh chi thể, từ lúc nào Mộc Cao Kỳ này có huyết mạch Long tộc vậy?

Trong lúc khảo thí lần trước cũng không có trắc nghiệm ra được a.

Nhưng mà thứ đồ vật giống như huyết mạch, quả thực lúc khảo thí thiên phú cũng chưa chắc phán đoán chuẩn xác ra được.

Thẩm Thanh Hồng thì thào thở dài:

- Không thể tưởng tượng nổi, không thể tưởng tượng nổi a. Thẩm Thanh Hồng ta trước kia quả thực là ếch ngồi đáy giếng. Không thể tưởng tượng nổi Mộc Cao Kỳ sư đệ lại có được kỳ ngộ bực này.

Quân Mặc Bạch gần đây không nói nhiều cũng cười khổ thở dài nói:

- Kỳ ngộ như vậy quả thực khiến cho người ta hâm mộ. May mà ta không có cậy mạnh, bằng không Mộc Cao Kỳ sư đệ sẽ hành hạ ta rất thảm.

Tuy rằng Lăng Bích Nhi không nói gì, thế nhưng trong lòng cũng kinh ngạc không thôi. Nàng cũng biết Giang Trần rất thần kỳ, thế nhưng chuyện liên quan tới huyết mạch Long tộc, tâm thần Lăng Bích Nhi cũng chấn động không thôi.

Đan Trì cung chủ hiển nhiên cũng không ngờ tới một màn này, cho dù thế nào hắn cũng không thể tưởng tượng ra được Giang Trần lại có được huyết mạch Long tộc. Đây quả thực là niềm vui ngoài ý muốn.

Xem trình độ tinh khiết huyết mạch của Giang Trần hiển nhiên không phải là huyết mạch Long tộc cấp bậc bình thường, thậm chí có thể là huyết mạch chân long a.

Chân long là gì? Đó chính là một đường truyền thừa chính thức của Long tộc khi trước. Không có bất kỳ tạp giao nào, không có một chút nào không chính thống, làm giảm bớt sự tinh khiết của huyết mạch.

Lúc này Hoàng Nhi luôn bình tĩnh cũng nhìn qua Giang Trần, trong lòng rung động khó hiểu.

- Thuấn lão và ta đều nhìn nhầm. Bí mật của Giang công tử còn vượt qua dự đoán của Thuấn lão... Ánh mắt nhìn người của Thuấn lão quả thực khiến cho người ta sợ hãi thán phục a.

Hoàng Nhi nhìn qua Giang Trần, miệng khẽ mỉm cười. Đột nhiên nàng nghĩ tới một việc, trong lòng đột nhiên sinh ra một ít chờ mong khó hiểu.

Huyết mạch của Giang Trần như vậy, thiên phú như vậy khiến cho Hoàng Nhi không khỏi liên tưởng tới một ít chuyện, khiến cho trong lúc mơ hồ, nàng cảm thấy có chút ngọt ngào giống như ăn mật ngọt.

Vốn có một ít chuyện nàng không dám nghĩ tới, đột nhiên lại trở nên có khả năng.

Trên lôi đài, Hạng Tần hoàn thành tiến hóa bốn lần huyết mạch, lại lần nữa điên cuồng công kích. Mà Giang Trần thúc dục huyết mạch Long tộc, trong lúc nhất thời thực lực tăng lên mấy lần.

Hai đạo thân ảnh, điên cuồng va chạm trên lôi đài, khí thế kinh người va chạm giống như hai thần ma chém giết thảm thiết trong phiến thiên địa này.

Cuồng hóa huyết mạch tứ cấp của Thánh Tượng nhất tộc, lực lượng trùng kích của Cự Tượng viễn cổ đủ để đất rung núi chuyển.

Huyết mạch Long tộc tuy rằng thức tỉnh một chút, thế nhưng khí thế của huyết mạch long tộc cùng với uy áp kinh người từng giây từng phút đem khí thế của đối thủ ngăn chặn lại.

Đúng vậy, huyết mạch cuồng hóa tứ cấp của Thánh Tượng nhất tộc ở trên phương diện uy áp vẫn bị đối phương áp chế.

Chuyệ này khiến cho Hạng Tần đột nhiên có một loại xúc động muốn phun máu.

Hắn hoàn thành cuồng hóa tứ cấp, kỳ thực đã phát huy quá bình thường. Hắn vốn tưởng rằng dùng thực lực hiện có của mình, muốn áp chế đối thủ quả thực là chuyện trong nháy mắt mà thôi.

Thế nhưng không nghĩ tới, đối phương thậm chí còn có huyết mạch Long tộc.

Huyết mạch của Thánh Tượng thực sự mạnh, thế nhưng so với huyết mạch Long tộc mà nói, chênh lệch vô cùng rõ ràng.

Sau khi hắn cuồng hóa, chẳn những không có một chút ưu thế nào, thậm chí cục diện còn không bằng lúc trước. Vòng phòng ngự bằng lân phiến Long tộc của đối phương vốn không phải là thứ mà hắn có thể phá vỡ.

Mà lực công kích của huyết mạch Long tộc lại vô cùng kinh người. Tùy ý chụp một cái trong hư không, lực lượng kia cũng khủng bố giống như có thể phá nát hư không.

Một quyền tùy ý giống như có thể đánh nát nhật nguyệt trăng sao.

Trước khi không cuồng hóa, Hạng Tần còn dám miễn cưỡng chịu mấy quyền của đối phương. Hiện tại sau khi cuồng hóa huyết mạch, hắn lại không dám đối chọi với quyền ấn của đối phương.

Rầm rầm rầm.

Điên cuồng chiến đấu, tình hình nghiêng về một phía. Công kích của Hạng Tần càng ngày càng ít, phòng ngự cũng càng ngày càng nhiều.

Đến cuối cùng thậm chí Hạng Tần còn không có cách nào tiến hành phản kích, chỉ có thể uể oải không ngừng chống đỡ quyền thế của Giang Trần không ngừng đánh tới.

Loại cục diện này khiến cho đám người phía dưới trợn mắt há hốc mồm.

Tới bước này rốt cuộc mọi người cũng tin rằng, Mộc Cao Kỳ này là một siêu cấp đại biến thái. Nhìn cảnh này, trừ phi Hạng Tần còn có lực lượng nghịch thiên, nếu không muốn hòa cũng là chuyện không có khả năng.

Tuy rằng Hạng Tần ở trong tư thế phòng thủ, thế nhưng cũng không vì thế mà làm loạn trận thế. Miễn cưỡng có thể giữ vững vị trí. Chỉ là hiện tại trong lòng hắn vô cùng lo lắng.

Trong lòng hắn tràn ngập mâu thuẫn, rốt cuộc có nên vận dụng lực lượng đồ đằng hay không? Hay là cứ như vậy bỏ qua?

- Chẳng lẽ phải thực sự vận dụng lực lượng đồ đằng sao?

Hạng Tần do dự, thế nhưng mà tâm huyết của võ giả lại làm cho hắn không có cách nào cứ như vậy mà nhận thua được.

- Mộc Cao Kỳ.

Hạng Tần hét lớn một tiếng.

Giang Trần lại vô cùng phong độ nhẹ nhàng mỉm cười, thân thể nhảy ra sau, nói:

- Sao nào?

Hành động này của hắn khiến cho dưới đài xôn xao một mảnh, Mộc Cao Kỳ này cũng quá cao thượng a. Đánh tới mức kịch liệt, tại sao bị đối phương gọi một câu ngươi lại thối lui về đằng sau?