Đường Trọng Nguyên lao ra khỏi phòng đi ra bên ngoài, không chút lưu tình hướng trên người Hương di nương đánh túi bụi. Hương di nương ủy khuất muốn chết nhưng lại không dám khóc lớn hô to, chỉ có thể cuộn tròn thân thể hi vọng bản thân có thể giảm bớt thương tổn.
Đường Trọng Nguyên càng đánh càng nổi giận, xoay người nhấc một cái ghế hướng trên người Hương di nương ném tới. May mắn bị người ngăn cản!
Trong phòng, Đường lão phu nhân nhắm mắt vẻ mặt thống khổ thở dài.
Tiết thần y lại đứng ở cạnh giường, nói với Liễu di nương, "Phu nhân đẻ non, về sau trong khoảng thời gian này phải nằm nhiều trên giường nghỉ ngơi. Mặt khác ta lại kê cho ngươi một ít dược tẩm bổ thân thể, đến lúc đó cho người sắc cho ngươi uống."
Tiết thần y nói như vậy làm cho khóe miệng Đường Vân Nhiễm đứng ở góc độ người khác nhìn không thấy khẽ nhếch. Đông đại phu này, cũng rất có bản lĩnh, thế nhưng mời được thần y tới. Nhưng kỹ thuật diễn của vị Tiết thần y này có thể tham gia thi ảnh đế Oscar.
Hiện tại có Tiết thần y làm chứng, lời nói dối này xem như có thể vượt qua.
Tiết thần y đi đến cạnh bàn ngồi xuống, đề bút viết sàn sạt trên giấy. Đông đại phu nơm nớp lo sợ khẽ đi qua, ở bên cạnh Tiết thần y dây dưa.
Nhưng không biết là cố ý hay là vô tình, Đông đại phu bỗng nhiên làm đổ lư hương vàng đặt ở trên bàn. Hương tro trong lư hương tràn ra, trong không khí có những hạt bụi thật nhỏ phất phơ.
Mũi Tiết thần y hít nhẹ, động tác đề bút hơi bị chựng lại, chân mày cau lại, ngạc nhiên nghi ngờ nói, "Trong hương tro có hắc đà la."
Mọi người trong phòng không biết hắc đà la này là cái gì mà làm cho Tiết thần y nhíu mày, Đường lão phu nhân tiến lên cung kính hỏi, "Tiết thần y, hắc đà la này có cái gì không đúng sao?"
Bà đoán không chừng có người cố ý đặt ở trong hương tro đốt, sau đó làm cho thai vị Liễu di nương không xong, do đó sanh non.
Tiết thần y thản nhiên liếc mắt nhìn Đường lão phu nhân, sau đó chuyển ánh mắt liếc Đường Vân Nhiễm cùng Đường Tứ Tứ, Đường lão phu nhân hiểu ý, biết loại chuyện này nữ tử chưa chồng không thể nghe. Vì thế liền cho người mang các nàng rời đi.
Đường Vân Nhiễm vốn đang muốn biểu hiện ra hiếu tâm của nàng ta, không muốn rời Liễu di nương. Nhưng trong lòng Đường lão phu nhân hiện tại có hoài nghi, lập tức lạnh giọng quát, "đi xuống cho ta!"
Bất đắc dĩ, Đường Vân Nhiễm không thể không đi xuống.
Chờ khi trong phòng chỉ còn lại có Đường lão phu nhân, Liễu di nương còn có Cung ma ma, Tiết thần y đem lời nói trước đó chuẩn bị tốt nói ra, "Lão phu nhân, hắc đà la này là một loại thôi tình dược. Nếu để nó nó đặt ở trong huân hương, cứ thế mãi sẽ làm nam nhân…"
Tiết thần y nói tới đây, liền dùng âm thanh chỉ có Đường lão phu nhân có thể nghe được nói, "Cứ thế mãi, tinh thủy của nam nhân sẽ loãng, không thể có con nối dòng."
Oanh!
Lời này làm cho Đường lão phu nhân cả kinh. Mặt bà biến sắc, nhanh chóng cho Cung ma ma gọi Đường Trọng Nguyên vào.
Sau khi Đường Trọng Nguyên vào phòng, Đường lão phu nhân vội vàng kéo tay ông ta qua đến trước mặt Tiết thần y, khẩn thiết nói, "Tiết thần y, thỉnh ngài giúp hài tử của ta chẩn mạch đi."
Đường Trọng Nguyên có chút nghi hoặc, không phải xem bệnh cho A Phù của ông ta sao, sao lại trở thành Tiết thần y xem bệnh cho ông ta.
Đường lão phu nhân cũng không nói thêm gì với Đường Trọng Nguyên. Bà kéo tay Đường Trọng Nguyên, đẩy ông ta lên ghế để Tiết thần y bắt mạch cho ông ta.
Tay Tiết thần y đặt trên mạch tượng của Đường Trọng Nguyên, cực kì nghiêm túc đè lên mạch lập tức đắn đo một phen mới mở miệng nói: "Lão phu nhân, Đường lão gia là dùng quá nhiều thôi tình dược, thận khí không đủ tinh thủy loãng, cả đời này cũng không có thể có hài tử."
Tiết thần y là thần y a, hắn mở miệng như vậy, Đường lão phu nhân nhất thời bị đả kích, thân mình lung lay thiếu chút nữa ngã quỵ trên mặt đất.
Mà Đường Trọng Nguyên đột nhiên nghe hắn nói như vậy, cũng giống như bị sét đánh sững sờ ở giữa phòng.
Tiết thần y đem biểu tình hai người thu vào đáy mắt, tiện đà nói một câu đầy thâm ý, "Bệnh này của Đường lão gia theo lý thuyết đã xuất hiện khoảng hai ba tháng, nhưng Liễu di nương trong phủ các người lại còn có thể hoài thai. Chuyện này nói không chừng là do Tiết mỗ y thuật không tinh, chẩn đoán sai rồi. Các vị có thể sẽ tìm Đông đại phu đến xem."
Đường lão phu nhân thật vất vả mới ổn định thân mình, ánh mắt của bà gắt gao nhìn chằm chằm Tiết thần y, thấy đuôi mắt hắn khẽ nhếch, khóe miệng cũng có chút ý khinh thường.
Bà hoảng hốt, một ý niệm lớn dần hiện lên ở trong lòng. Bà sai người lập tức đem Đông đại phu tiến vào, kết quả lời nói của Đông đại phu so với của Tiết thần y không sai bao nhiêu.
Như vậy, nếu Đường Trọng Nguyên mấy tháng trước đã có bệnh này, không thể có khả năng sinh dục. Vậy Liễu di nương nàng kia là hoài thai như thế nào?
TG: Liễu di nương tưởng thông qua giả sanh non vu oan giá họa cho Hương di nương, Tiết thần y cũng nói nàng thật sự sanh non. Vậy kế tiếp…