Độc Sủng Băng Phi

Chương 8: Cuộc sống ở lãnh cung




Đêm đại hôn, tên đó cũng không có bước vào cung của tôi, ngược lại chỉ ban chỉ sắc phong tôi là Băng phi. Bản thân tên đó thì đi đến Bích Hà cung,nơi ở của Hoàng quý phi. Tôi nhìn thấy Lan nhi thương tâm nên cũng cảm thấy bất bình, thật chất đối với tôi mà nói việc này không có gì quan trọng.

Từ Hoàng nhi, Tử nhi, Lục nhi, Thanh nhi, bốn cung nữ do Hoàng thượng ban thưởng cho tôi, cùng với tiểu Hoa tử, tiểu Luân tử, tiểu Thánh tử, Tiểu Khai tử,bốn tiểu thái giám, tôi mới biết được thêm nhiều việc...

Đương kim hoàng thượng mặc dù không có sách lập hoàng hậu, nhưng trong lòng mọi người trong cung đều thầm xác định hoàng hậu chính là Hoàng quý phi. Hoàng quý phi tên là Phượng Dương, là con gái của Tể tướng đương triều. Cùng Hoàng thượng là thanh mai trúc mã. Hoàng thượng đối với nàng thương yêu hơn hẳn người khác.

Trừ tôi ra Hoàng thượng còn có ba vị phi tần, Diễm phi nương nương, Mai phi nương nương, Lệ phi nương nương. Trong số họ Mai phi nương nương được sủng ái nhất. Đồng thời, Hoàng thượng còn có một số giai nhân khác, chỉ là tới lúc này Hoàng thượng không sủng ái họ nhiều lắm.

Thái hoàng thái hậu cùng Thái hậu đã đi chùa cầu phúc, nghe nói còn phải một tháng nữa mới hồi cung. Hoàng thượng, đối với Thái hoàng thái hậu hiếu thuận vô cùng...

Đêm đó đến truyền chỉ là công công tiểu Quế tử, chũng chính là hồng nhân bên cạnh đương kim hoàng thượng...

................................

Đại hôn ngày thứ hai, tôi đáng lẽ phải đi thỉnh an Hoàng thượng, Thái hậu và Thái hoàng thái hậu.Chỉ vì hai người đó không ở trong cung, mà Hoàng thượng cũng không phái người đến truyền gọi tôi đi. Nên tôi nhân tiện giả ngốc ở luôn trong cung, cũng không đi ra ngoài dù chỉ chốc lát. Đối với tám người bọn họ, tôi cũng không giấu diếm việc gì.

Khi tôi tháo khăn che mặt xuống, tôi nhìn thấy vẻ mặt khó tin của bọn họ...

“Sao có thể như thế”

“Băng phi nương nương như thế nào trở thành bộ dạng này”

“Hoàng thượng có biết hay không”

..................

Cứ như vậy, nửa tháng trôi qua thật yên lặng, không ai tới gặp tôi, tôi cũng không đi gặp qua bất luận là kẻ nào. Lại càng không biết đương kim hoàng thượng tướng mạo ra sao...

Với yêu cầu của tôi, tám người họ từ từ dần bỏ được sự cách biệt thân phận chủ tớ, đã có thể cùng tôi cãi nhau ầm ĩ...

Lúc đầu, vì sợ tự chuốt lấy phiền toái, tôi vẫn ở Lãnh thu cung chưa từng đi ra ngoài. Để quên đi thời gian, tôi dạy bọn họ chơi đùa dựa vào những trò chơi của tôi trước đây. Bởi vì là trong phòng, nên chỉ có thể chơi bài... cứ như vậy, chúng tôi cũng không để ý đến thời gian. Mà bọn họ chơi càng ngày càng tốt, thậm chí có khi còn làm tôi bị thua...

Loại cuộc sống như vậy trước đây tôi sớm đã không biết trải qua bao nhiêu thời gian. Bây giờ, bất quá lại lần nữa bắt đầu quãng đời tôi từng đi qua. Tôi không có một chút gì thương cảm, ngược lại bây giờ ở nơi này tôi cảm thấy vui hơn rất nhiều. Rốt cục tôi có thể chi phối thời gian, để làm những việc mình muốn làm...

Trừ ngẫu nhiên có mấy công công lại đây hỏi chuyện... cuộc sống cũng không có bị bất luận kẻ nào quấy rầy. Dần dần, tôi cũng không sợ nữa, bắt đầu đi làm những việc bản thân mong muốn mà trước đây không có thời gian để làm...

----------------------

----------------------

Cuộc sống đôi khi không thuận lợi giống như ta tưởng tượng, việc gì nên đến rồi cũng sẽ đến...

"Tiểu Quế tử, Băng phi nương nương gần đây đang làm những gì?" tiếng nói uy nghiêm từ trên vang xuống dưới

Đứng ở phía dưới bàn tiểu thái giám không khỏi run sợ "Bẩm Hoàng thượng, Băng phi nương nương chưa từng bước ra khỏi Lãnh thu cung nửa bước, luôn ở tại trong phòng, nhưng thật ra …. Nhưng thật ra..."

"Có việc gì, nói mau "

" Nhưng thật ra cùng đám nô tài ở trong đó chơi đùa rất vui vẻ" nhìn sắc mặt tối đen của Hoàng thượng, tiều Quế tử nhanh chóng quỳ xuống...

Băng phi nương nương cũng thật sự kỳ quái, nàng đối với nô tài rất tôn trọng, không xem bọn họ là nô tài, ngược lại xem họ như bằng hữu. Từ lúc được chỉ giám thị Băng phi nương nương, tiểu Quế tử nhận thấy nàng là người tốt, nên lúc này không hy vọng nàng xảy ra chuyện gì. Dù sao, nụ cười rạng ngời như vậy trong hoàng cung không phải ai cũng có được...