Độc Quyền Chiếm Hữu Lão Đại Cuồng Si Cô Vợ Hợp Đồng

Chương 2: 2: Lễ Cưới Không Trọn Vẹn





" Đoàng.

"
Tiếng súng vang lên làm cả một hội trường náo loạn.

Trong số những khách mời có băng đảng mafia phản động.

Khách mời náo loạn, những cánh cửa của tòa lâu đài sớm đã bị chúng đóng chặt không thể mở được.

Du Kinh nhíu mày nhìn người đàn ông ngồi trong đám hỗn loạn, hắn nhẹ đứng dậy bước về phía bục làm lễ rồi mỉm cười.
- Du Kinh để xem hôm nay mày thoát đi đường nào.
Không ngờ trong ngày cưới mà còn để sơ xuất để xảy ra những chuyện như vậy.

Người của Du Kinh nhanh chóng đến tiếp ứng anh, Vấn Ngạnh cùng Dịch Hứa Kha theo đó cũng chạy lên phía lễ đường.

Cha cô nhanh chóng chạy đến để bảo vệ cô, ông kéo cô ra phía sau rồi nhìn đám hỗn loạn phía dưới.
- Tao đã sớm nghi ngờ mày khi mày bước chân vào cái lễ đường này cũng đã dự cảm được nhất định Tống Thần Lưu sẽ không ngồi yên.

Chỉ là tao không ngờ mày lại tiếp đãi tao long trọng đến vậy.
Lưu Mục Trình nghiến răng nhìn kẻ phản đồ, một tay bên cạnh vẫn bảo vệ cô con gái nhỏ còn một tay sớm đã rút súng chuẩn bị nghênh chiến.

- Lão Lưu, ông giờ già yếu cũng đã tìm được người kế nhiệm.

Hay để tôi tiễn ông trước một đoạn nhé.
Tống Thần Lưu đưa súng lên ngắm thẳng vào đầu Lưu lão gia.


Ngay lúc này ở trong lễ đường được chia làm hai phe.

Đa số khách mời đứng ở dưới theo phe Tống Thần Lưu phía trên có rất ít người của Du Kinh, một vài vệ sĩ của Vấn Ngạnh và Hứa Kha.
- Trong ngày vui của Lưu tiểu thư mà mày dám làm loạn, đúng là to gan lớn mật.

Mày không coi Lưu lão gia ra gì sao?
Hứa Kha nhíu mày nhìn vào Tống Thần Lưu đang ngạo nghễ đứng dưới khán đài.

Hắn và Vấn Ngạnh cũng là những tay chơi có tiếng trong giới ngầm và là bạn thân của Du Kinh.

Ba người được coi là bộ tam sát của thế giới ngầm.
- Hiếm có khi nào Lưu lão gia lại buông lỏng cảnh giác, đây là thời điểm then chốt nên đương nhiên phải tận dụng rồi.

Hơn nữa còn có cả người kế nhiệm, một lần xử hai không phải đỡ tốn công hơn sao?
Khóe môi Tống Thần Lưu cong lên ý cười, hắn đưa súng nhằm lên phía trên mà bóp cò nổ.

Cô giật mình liền lùi xuống một bước, Lưu lão gia thấy vậy cũng lui về phòng thủ để bảo vệ cho Lưu phu nhân và cô con gái.

Bộ váy cưới quá cồng kềnh khiến cô không thể di linh hoạt liền được Sở Hạ mạnh tay mà xé đi phần đuôi váy.

- Vậy thì mày cũng quá coi thường Lưu lão gia và Du Kinh rồi.
Không đợi đến giây thứ ba anh liền nhảy xuống phía dưới đưa súng về phía Tống Thần Lưu.

Hai tay hai khẩu súng lục, không quá năm phút đã có năm mươi người của hắn nằm xuống.


Lực lượng đông đảo của Tống Thần Lưu nhanh chóng chạy lên, người của Du Kinh cùng Vấn Ngạnh và Hứa Kha cũng lao vào trong đám hỗn loạn.
" Đoàng.

"
Tống Thần Lưu lập tức hướng mũi súng về phía cô, nhằm không ai để ý liền nổ súng.
- Sở Hạ.
Ngụy Tuyết Linh nhìn thấy khẩu súng chĩa về phía cô con gái của bà liền thất thanh mà hét lên.

Nhưng với kỹ năng mà cô được người cha Lưu Mục Trình dạy dỗ làm sao có thể để cho bản thân thất thủ? Mặc dù cơ thể cô yếu nhưng từ nhỏ đi theo cha nên cũng có một chút bản lĩnh.

Người của Tống Thần Lưu lập tức chạy lên bục làm lễ nhằm vào cô mà đánh, Sở Hạ sử dụng cơ thể linh hoạt, những đòn đánh chí mạng vào nơi hiểm liền có thể hạ gục được phân nửa người.
Cuộc chiến giữa hai phe mafia một bên là đế chế còn một bên là phản động.

Tống Thần Lưu cũng không phải một mafia quèn, hắn cũng có tên tuổi nhưng dã tâm của hắn quá lớn, hắn mong muốn thâu tóm cả một thế giới ngầm trong tay.

Vậy nên đối với Lưu Mục Trình và Du Kinh luôn tỏ rõ thái độ không hài lòng.

Dường như phía của Du Kinh đã có lợi hơn khi người của Tống Thần Lưu lần lượt ngã xuống.

Súng hết đạn anh đập vỡ ly rượu trên bàn rồi dùng mảnh vỡ đâm sâu vào cổ từng kẻ phản động.

Máu tanh bắn lên áo, Du Kinh lùi lại một chút rồi nhíu mày.
" Lễ cưới này đến đây là kết thúc rồi.


"
Số người đi theo Tống Thần Lưu dần ít đi nhưng chúng vẫn mang vẻ hung hăng và ngạo mạn như lúc đầu.

Anh phải vất vả lắm mới hạ được hơn ba trăm tên đi theo Tống Thần Lưu, Du Kinh lùi lại một chút anh thở d.ốc rồi nhìn đám người đông đảo đang ở trước mắt.
- Du Kinh hình như chúng có phục kích.
Hứa Kha lùi lại phía sau đứng bên cạnh anh, cánh tay hắn đã bị thương do một nhát chém chí mạng Tống Thần Lưu để lại.

Máu vẫn đang chảy thấm ra chiếc áo sơ mi bên ngoài, Hứa Kha đổ mồ hôi lạnh nhưng vẫn cố gắng đứng lên.
Một cuộc chiến giữa hai phe mafia nổ ra giữa đêm trời tối, khi các con phố của Ireland trở nên vắng vẻ và chỉ còn lại những tòa nhà cao chọc trời.

Tiếng súng đạn vang lên không ngớt trong tòa lâu đài ở Ireland, không khí đầy khói bụi của thảm xác, trên mặt đất là máu tanh tràn lan chảy dài cùng với những thi thể đã ngừng thở cũng có người đã bất tỉnh nhưng vẫn còn sống
Những kẻ trung lập ưa chuộng hòa bình hay nói đúng hơn là thấp cổ bé họng đang bỏ chạy khắp nơi, những con dao và súng ống được cầm nắm trong hai tay của những kẻ đang ở trong trận chiến.

Mọi thứ trông giống như một cảnh tượng hỗn loạn trong địa ngục, nơi mà máu tanh, tiếng súng, tiếng la hét cùng sự sợ hãi lên ngôi.

Tất cả những cảnh tượng này đang diễn ra trong một bầu không khí đầy căng thẳng lo lắng, và ai cũng biết rằng đây là một cuộc chiến không hồi kết.

Nó chỉ là một trận đánh giữa hai phe mafia đối lập, một phe mong muốn tranh giành lấy uy quyền tối cao nhất một phe lại muốn giữ ngai vương của thế giới ngầm.
- Du Kinh, cẩn thận.
Vấn Ngạnh quay ra nhìn anh rồi hét lên.

Ngay thời khắc đó chùm đèn của lễ cưới rơi xuống, một tiếng động lớn cùng những mảnh vỡ thủy tinh tung tóe khắp nơi.

Du Kinh thân thủ nhanh nhẹn rất nhanh đã thoát được lưỡi hái của thần chết.
Toà lâu đài đang chìm trong cơn hỗn loạn.

Bên phía Tống Thần Lưu có đầy đủ trang bị hiện đại và chiến thuật chuyên nghiệp bởi lẽ chúng đã có kế hoạch từ trước cũng có sự chuẩn bị khi bước vào trong tòa lâu đài.


Chúng điều khiển các bẫy sập, bắn phá từng bức tường và chiếm lấy từng căn phòng.

Sự lưu thông được kiểm soát tại toàn lâu đài khiến cho những kẻ trốn thoát đều phải trả giá bằng cả mạng sống của mình.
Bên kia chiến tuyến là băng đảng của Du Kinh, chỉ với số ít người bằng hai phần mười lực lượng phía Tống Thần Lưu nhưng có kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm trong thế giới ngầm.

Người của Du Kinh dễ dàng đánh bại phần lớn người của Tống Thần Lưu bởi lẽ những kẻ đi theo anh luôn là những vệ sĩ với thân thủ tốt nhất.

Trong làn khói của cuộc chiến có những cơ thể sống sót đang run rẩy và đầy những vết thương, thiệt hại về người và của là không hề ít.
Một tiếng trôi qua trong sự hỗn loạn, cả hai bên đều đã thấm mệt nhưng rốt cuộc vẫn không chịu dừng tay.

Bởi lẽ đêm nay chỉ có một phe giành chiến thắng, kẻ thua cuộc sẽ biến mất mãi mãi, kẻ cầm quyền tối cao sẽ có được tất cả.
- Phu nhân em cùng Sở Hạ lên phía trên tầng trước đi, ở đây không an toàn.
Lưu Mục Trình chạy đến bên cạnh cô rồi lên tiếng sau đó đưa tay chỉ về hướng cầu thang đi lên.

Nếu như còn ở đây thì không biết sắp tới sẽ có chuyên xảy ra.

Du Kinh cũng chạy theo cô, để những người còn lại cầm chân Tống Thần Lưu, Hứa Kha và Vấn Ngạnh cũng theo đó lùi lại.
- Vậy chúng ta lên trên trước sau đó nghĩ cách đối phó sau.
Sở Hạ quay sang nhìn Lưu lão gia rồi đáp lời.

Phía người Tống Thần Lưu dường như đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng, chúng không chỉ áp đảo về số lượng và còn áp đảo về chất lượng.

Lưu phu nhân quay người cùng cô con gái đi về phía cầu thang lên của tòa lâu đài.

Bất chợt người của Tống Thần Lưu từ đâu xuất hiện, cô giật mình lùi lại cơ thể mất thăng bằng suýt chút nữa ngã xuống thì một bàn tay đưa ra ôm lấy cô vào lòng.

Sở Hạ giật mình đứng dậy, cô nhìn anh rồi nhỏ giọng.
- Cảm ơn.