Độc Nữ Y Phi: Không Lấy Vương Gia Cặn Bã!

Chương 103: Nhà quý tộc trăm năm




Edit: Quan Vũ.

Ở Đông Lăng, người được nhà chồng mời tới trao đổi thiếp canh rất được coi trọng, không nhất định là người làm mai, không nhất định là người thân nhất bên nhà trai, nhưng nhất định phải là trưởng bối có đức cao vọng trọng.

136 năm trước, tổ tiên hoàng đế Long Ứng Hiên và đệ đệ ruột Long Ứng Kỳ, vì bất mãn với vương triều Trịnh thị tiền triều, hoàng đế đời cuối hung ác khắc nghiệt tàn bạo, nên đã tập kết một nhóm nghĩa sĩ phất cờ khởi nghĩa. Diễn ra trong ba năm, đã chiếm đoạt vương triều Trịnh thị thành công, lập nên nước Đông Lăng.

Đệ đệ Long Ứng Kỳ túc trí đa mưu, tiếng tăm vang dội hơn, thế nhưng lại không có lòng với ngôi vua, nên đã nhường lại ngôi vua cho huynh trưởng Long Ứng Hiên. Long Ứng Kỳ này chính là lão tổ tông của Long Dận, nếu như năm đó ông ấy thuận theo ý dân, làm hoàng đế, thì hôm nay Long Dận chính là hoàng tử, thì chỗ nào mà có Long Túc Vân tùy tiện dương oai diệu võ?

Long Ứng Hiên luận công ban thưởng, phong Long Ứng Kỳ làm Tấn Vương, phó tướng Quân Trọng Lâu làm Phàn Dương Vương, phó tướng Ngũ Vân Thiên làm Thuận Nghĩa Vương, phó tướng Trần Quốc Thuận làm Xương Nghĩa Vương, cha truyền con nối ngàn đời sau. Đồng thời quyết tâm tỏ lòng làm người hoàng đế tốt, trao cho bốn vị Vương nắm giữ mười vạn binh quyền của Đông Lăng, cũng thuận theo lời thề bất cứ lí do thu hồi binh quyền bất đắc dĩ gì của hoàng gia, theo chính sách để đốc thúc*.

*Gốc là [以策监督] dĩ sách giám đốc: tạm hiểu như trên. Thật ra editor không biết tiếng TQ.

Nói tới đây, không thể không nói tới Phi Ưng Kỵ.

Năm đó, Long Ứng Thiên cảm động và nhớ tới ân tình Long Ứng Kỳ nhường ngôi, đặc biệt chọn lựa một vạn quân sĩ có tư chất cực tốt trong quân khởi nghĩa, thành lập Phi Ưng Kỵ, giao cho Long Ứng Kỳ chỉ huy, đã làm thành một đoạn giai thoại huynh đệ thân thiết kính trọng lẫn nhau* (*huynh hữu đệ cung).

Một vạn Phi Ưng Kỵ này không chịu chế ước của hoàng đế hay hoàng thất hay bất cứ ai, chỉ thuộc về mình Tấn Vương phủ, nhiều thế hệ kế tục, chết một người, lại bổ sung một người, nhân số luôn giữ ở mức một vạn người. Long Ứng Hiên cam kết, nếu đế vương Long thị có chuyện mà không làm, thì người của Phi Ưng Kỵ có thể dẫn quân bức vua thoái vị, phò lập nên chúa mới.

Để giúp huynh trưởng ngồi vững trên ngôi vua, dân chúng an cư lạc nghiệp, bảo vệ vương triều Long thị vững như thành đồng, Long Ứng Kỳ không hề chối từ. Y tự mình thao luyện, kỷ luật nghiêm khắc, cũng không lười biếng huấn luyện.

Thời gian như thoi đưa, hơn một trăm ba mươi năm tiếp theo, một nhánh quân đội này, từ đám quân ô hợp ban đầu dần dần lớn mạnh thành một quân đội như hổ như sói, mọi người ai ai cũng có thể lấy một địch mười.

Bấy giờ, nếu nói ở Đông Lăng, ngoài trừ hoàng đế ra thì ai là người có quyền lớn nhất, chắc chắn là Tấn Dương Vương đảm nhiệm bao đời.

Trở về chuyện chính.

Tục ngữ nói không có bản lĩnh, thì làm sao dám lên Lương Sơn*?

*[没有三两三,不敢上梁山]: là ngạn ngữ trong Thủy Hử. [没有三两三]: Một loại thuyết pháp của tửu lượng, nhưng cũng không giống vậy! Còn có một loại tam lưỡng tam [三两三] tương đương Ngũ Hành, cũng gọi là tam lưỡng tam tiền, dịch là: Thời xưa làm chuyện khó thành, đời người cần cù uổng phí tấm lòng, nửa đời thoải mái như nước chảy đi, sau đó thì vận đến mới là tiền. Lý giải trong mặt chữ hơi giống như hảo hán Lương Sơn Thủy Hử có số mệnh bi kịch! Năm xưa do bị gian thần hãm hại, không có cửa đền nợ nước! Tức nước vỡ bờ! Cũng có trải qua một đoạn thời gian bất ổn!

[zhidao.baidu] Vũ: Ta không hiểu mấy cái này lắm, nhưng ai coi rồi thì biết lịch sử, cái kết của huynh đệ hảo hán Thủy Hử thảm cỡ nào rồi đó. Có phim về trước khi quy phục triều đình lẫn sau khi quy phục triều đình. Mà ta quên tên hết rồi. Các nàng đi hỏi mọt phim đi.

Mặc dù Võ Lăng Hầu phủ đã không còn là tứ đại Vương phủ của Đông Lăng từ lâu rồi, nhưng mà đã tồn tại trên thế gian cả đời người rồi.

Trong suốt trăm năm, chốn quan trường sóng gió, vô số thị tộc vùng lên, những cũng có vô số thế gia lụi bại, mà Võ Lăng Hầu phủ lại đứng vững như kiền ba chân, tất nhiên là họ có năng lực tồn tại.

Ngoài Võ Lăng Hầu phủ Ngũ Đại đồng đường, gia phong nghiêm cẩn, chuyện gia đình hoa thuận. Võ Lăng Hầu lão Hầu phu nhân là người khiêm tốn, danh tiếng rất tốt.

Nhưng mà chuyện này không phải là trọng điểm, mà trọng điểm là ở chỗ Võ Lăng Hầu lão Hầu phu nhân chính là muội muội của tằng tổ phụ Long Dận, năm nay tuổi cao, đã được bảy mươi tuổi, ở thời kỳ này tuổi như vậy đã coi như là thật trường thọ rồi.

Không nói đến hào quang của Tấn Vương phủ, bản thân bà cũng được cho là một nhân vật ở Đông Lăng.

Năm ấy, hơn mười năm về trước, trong yến tiệc tân hôn của bà, thì phu quân của bà lại bị gọi đến biên quan giết địch. Do bà tưởng nhớ phu quân, một mình đến trước biên quan, kết quả trong quân đội của Đông Lăng, từ trước đến nay, chính là nữ tử tòng quân đầu tiên! Một lần, phu quân của bà bị kẻ địch bao vây, bà một mình một ngựa tiên phong cứu người trở về, rất có phong phạm của tổ phụ Long Ứng Kỳ!

Tòng quân ba năm, bà chém địch vô số, không thua đấng mày râu, được tướng sĩ trong quân và dân chúng ngợi ca là nữ anh hào khăn trùm*.

*Khăn trùm [巾帼]: khăn trùm vốn là một loại phụ kiện thời cổ đại, to và rộng như cái mũ, bên trong lót những sợi kim loại đan xem hoặc dùng những miếng gỗ trúc được chuốt mỏng kết thành các loại kiểu dáng mới mẻ, bên ngoài dán lụa dệt màu đen hoặc là khăn nhiều màu sắc, lúc sử dụng thì cứ mang lên đỉnh đầu, sau đó lại dùng trâm kết lại. Loại đồ trang sức như khăn trùm đầu này gọi là khăn trùm. [baike.baidu] Vũ: Nói sơ vầy thôi.

Hôm ấy ngày khải hoàn về triều, tằng tổ phụ của Long Triệt đã phong bà làm Quắc (khăn, như trên) Anh Quân chúa, được hưởng bổng lộc của quận chúa.

Bên trên Long Dận, ngoại trừ một lão trắc phi Lộ Phi của tổ phụ và một người nhi tử của bà ta ra, thì không còn trưởng bối nào khác nữa, nên bèn mời tằng tổ cô của mình đến đây trao đổi thiếp canh, có thể thấy sự coi trọng đối với Quân Khởi La.