Độc Nhất Vợ Yêu Của Tổng Tài

Chương 80: Lời nói ẩn ý






Khi các công việc hợp đồng xong xuôi, công văn sổ sách còn rắc rối hơn thế. Lộ Thị thật sự sẽ đứng trên bờ vực phá sản nếu như không hợp tác với mạc thị. Để giúp ích Mạc Thị đã mạnh tay chi trả nợ cho Lộ Thị, với điều kiện cổ phần trong tay hắn là 45% gần một nửa so với tổng số phần trăm.

Trong mấy ngày,Lộ thị gần như đã trở lại trên thương trường nhưng vẫn còn gặp nhiều khó khăn. Mạc Cao Kì tạm thời thay Lộ Tư ngồi trên chiếc ghế tổng giám đốc, để giải quyết tất cả tình hình trước mắt. Đưa Lộ thị vào trạng thái phát triển bình thường và nhanh nhất.... để không ai nhận ra sự khủng hoảng của công ty này. Với năng suất làm việc lớn và trí óc kinh doanh thiên bẩm rất nhanh. Mạc Cao Kì đã đưa lộ thị và mọi hoạt động trở nên bình thường. Hơn nghìn công nhân mất việc nay đã được nhận lại công việc của mình.... hẳn là ai cũng phải cảm ơn Cao Kì vì đã cứu họ khỏi cảnh thất nghiệp.

Vào ngày họp công ty, tất cả công nhân và nhân lực làm việc.

- " Chào mừng tất cả mọi người đã quay trở lại công việc của mình. Tôi! Lộ Tư con gái ruột của chủ thầu Marc, rất lấy làm tiếc khi sự việc vừa xảy ra và cũng xin lỗi rất nhiều. Trước bờ vực Lộ Thị gần phá sản... những công nhân nơi này rơi vào việc thiếu lương tháng hay thất nghiệp. Tôi hứa sẽ đưa Lộ thị nhanh chóng phát triển, trở lại bằng năng lực của mình như những gì cha tôi đã làm. Hiện tại chủ tư Marc đang bị hôn mê.... nhưng tôi xin cam đoan. Mọi việc không xảy ra như mọi người nghĩ. Nhân đây tôi xin giới thiệu chủ đầu tư và nhà cổ phần lớn nhất của chúng ta nhà tổng thị Mạc Cao Kỳ."

Lộ Tư đưa phía tay về hướng Mạc Cao Kì, thu hút tất cả ánh nhìn, hắn chỉnh quần áo của mình, từ thân hình cao lớn phát ra vẻ lịch lãm sang trọng, khí chất Vương Quyền như có sẵn. Khiến mọi người đều phải ngước nhìn, hắn bước lên trên bục, điềm nhiên quan sát mọi thứ xung quanh, hắng giọng rồi nói:

- " chào mọi người... Tôi là Mạc Cao Kỳ chủ tịch công ty Mạc Thị, được trở thành một trong nhà đầu tư lớn nâng đỡ công ty qua sự việc vừa rồi, bây giờ Lộ Thị không bị không chỉ bị chèn ép bởi các nhà thầu chủ khác, không có nghĩa là Lộ Thị đã hòa bình. Vì vậy tôi cần mọi người làm việc hơn hết là với tinh thần năng suất nhưng cũng cần cẩn thận, tỉ mỉ và không thể thiếu được sự chuyên nghiệp. Nếu đã là nhân lực trong công ty lớn thì đó là tiêu chuẩn. Mọi người chắc không còn lạ chứ. Yên tâm.. Ai làm tốt sẽ có thưởng. Tôi xin hết "

Giọng hắn không quá lớn nhưng lại hết sức cùng ảm đạm và nghiêm túc. Đây chính là một trong những quy tắc thiết yếu và khi làm việc với hắn. Hắn không thương hại hay dung túng với bất kỳ ai, không đạt mối quan hệ và công việc của mình. Lộ Tư nhìn hắn, ánh mắt cười nhìn xuống dưới rồi gật đầu, nhẹ giọng nói:

- " mọi người đồng ý chứ "

- " đồng ý"

- " chắc chắn là đồng ý rồi "

- " cùng làm việc nào"

Tất cả mọi người đều gật đầu rồi đồng lòng hô vang ý kiến của mình. Mạc Cao Kì khẽ cười hắn rất hài lòng với những tinh thần làm việc như vậy.

*********

Lộ Tư vén mái tóc xoăn mượt của mình, cô đẩy cửa chủ tịch Lộ Thị ra. Người đối diện vẫn rất im lặng và chăm chú.

- " Cộc cộc"

- " Vào đi "

Ném túi sách hàng hiệu của mình qua một bên, cô uyển chuyển xoay người đi ra phía sau hắn, bàn tay thon dài nhẹ đặt trên đôi vai săn chắc của hắn.

- " Tôi bóp vai cho anh nhé "

- " Khỏi cần "


- " Phũ quá đấy".

- " A... Mạc Cao Kì. Không ngờ anh lại có năng lực như vậy. Đúng là đấng cứu sinh mà"

- " Cô lẩm bẩm xong chưa?"

Thật là đau đầu mà. Từ cuối buổi họp cho tới bây giờ. Lộ Tư cứ lởn vởn quanh hắn, nói hết chuyện này sang chuyện khác chủ yếu là sự vực dậy của công ti là chính.

- " Xem nào... anh có muốn tôi thưởng không?"

- " nhìn tôi có giống cần nó không?"

Chỉ lần nghe Lộ Tư nói hắn chỉ nghĩ đến chuyện cô ta muốn lấy thân báo đáp.

- " Ồ đừng nghĩ tôi lấy thân báo đáp"

- " Vậy còn báo đáp bằng cách khác sao?"- Mạc Cao Kì nhếch một bên miệng. Từ bàn làm việc ngồi xuống chiếc ghê sofa, vắt chéo chân, tiện tay với điếu thuốc **-ba quen thuộc hít 1 hơi. Ánh mắt thoạt nhiên nhìn lên trần nhà rồi lại rơi xuống khuôn mặt đầy giễu cợt quen thuộc của Lộ Tư.

- " Có việc gì sao?"- Hắn lên tiếng.

- " Tôi chỉ đang ngắm nhìn vẻ quyến rũ miễn phí thôi"

- "..."

- " Tôi chỉ định mời anh tối nay đi làm chén rượu thôi. Thế nào dám không?

- " Cô là đang mời hay thách thức tôi vậy.?"

- " Tùy anh nghĩ thôi " - Lộ Tư nhún vai, cô không ngờ trong mắt Cao Kì mình lại khó tin đến vậy. Cũng hơi buồn đó nha.

- " Được thôi

- " Anh vẫn đến sao mặc dù anh biết tôi còn nhiều trò hơn"

- " Yên tâm, trò của cô tôi chơi được hết "

- " Woa vậy sao?"

- ".."

- " Trò của tôi nhất định là có thưởng. Bye vậy nha, 7h tối tôi đợi anh dưới công ti. Đằng nào anh cũng định tăng ca mà. Vậy nha..."

Khi cánh cửa đóng lại, một khảng không vô định lơ đẽnh trong mắt hắn. Nhưng khói thuốc ma mị còn vương vấn. Mạc Cao Kì ngả đầu ra sau rồi ấn điện thoại gọi cho Lucy.

- " Alo..."

- " Chủ tịch."

- " Lucy, việc tôi bảo, cô đã làm chưa"

- " Tôi đã chuyển tiền viện trợ cấp cho Trại mồ côi như anh bảo rồi. Chắc giờ họ cũng đã nhận được rồi "

- " Tốt. Đám trẻ thế nào rồi?"

- " Tata cả đã được đến trường, những em bé mắc bệnh hiện đang được trị liệu rất tốt. Bé tên Tiểu Đàn vẫn đang mê man, chỉ tỉnh một lúc rồi lại thiếp đi"

Cao Kì dập điếu thuốc, tay buông thỏng. Hắn có vẻ rất mệt mỏi. Cũng đúng thôi, lượng công việc nhiều như vậy. Sao không mệt cho được.

- " À Mạc Cao Kì"

- " Vú nuôi đề nghị gặp mặt với chúng ta. Đây là lần thứ 5 rồi. Bà ấy nói sẽ không nhận tiền trợ cấp nứa nếu như bị từ thôi"

- " Thật là cứng đầu " - nhưng cứng đầu giống ai đó.

- " anh định thế nào. "

- " Không biết "

- " Tôi khuyên anh nên gặp bà ấy "

- " Cô nghĩ tôi nên gặp sao Lucy"

- " Đúng vậy. Vì vù nuối có vẻ rất quyết đoán. Mạc Cao Kì tôi biết anh không muốn nhưng đây là trách nhiệm,lời hứa của anh với.."

- " Thôi được rồi, tôi đi, sau vụ này tôi sẽ gặp bà ý "

Nói rồi hắn dập máy, một tay vắt lên trán. Nơi đó không tốt cho hắn một chút nào.


**********

- " Tèng Teng xem ai tới muộn 30 phút này"

- " Bộ cô đi đo đường à "- Mạc Cao Kì gằn giọng hắn ghét nhất là ai sai hẹn sai giờ. Tính ra bây giờ đã qua hơn 30 phút so với thời gian tan ca. Cô ta chắc cũng không cho hắn leo cây đâu nhỉ.

- " Rồi... tôi sai, xin lỗi. Vậy có lên xe không?"

- " Sao có thể hỏi câu thừa vậy chứ?"

- " lên đi "

Hắn liếc lạnh khuôn mặt nở nụ cười tươi rói. Con người dù mặt dày nhưng thực sự chưa thấy ai da mặt ngoài thân như Lộ Tư.

- " Xuất phát nào "

Chiếc xe lăn bánh, Lộ Tư khởi động động cơ với một tốc độ không hề nhỏ. Đủ làm người gia đau tim vì giật mình. Lát sau, cô hét thật to một tiếng Aaa. Thu hút biết bao nhiêu ánh mắt người nhìn. Hắn mặt dày thật nhưng chắc không phải là đối thủ của Lộ Tư đâu.

- " Này cô bị điên à "

- " Sao cơ? Anh nói to lên"

- " Lái xe đi "

- " Sếp yên tâm. Chúng ta sắp tới nói rồi."

Đúng như lời Lộ Tư nói. 10 phút sau, hắn và cô đã có mặt tại quán bar T&W.

- " Nào đi chứ?"

Cô ta hí hửng bước vào, bàn tay vẫy chào các nhân viên như thể Lộ Tư đã là khách quen của nơi này.

- " Tư Tư à " - Một giọng nam ngọt xót cất lên. Mạc Cao Kì nhìn ngầm cũng đoán rằng người này thuộc giới tính thứ ba.

- " Nhị Ba, lâu rồi không gặp "

- " Tư Tư làm người ta nhớ làm à nha. Ếyy, tiểu ca ca ngon giai nào đây. "

Dáng vẻ õng ẹo điều đà bước tới đã khiến Mạc Cạo kì hơi khó chịu nhưng khuôn mặt hắn vẫn không biểu lộ ra một cảm xúc nào cả.

- " Thích không?"

- " Tiểu ca ca, anh là..."

- " Tránh ra chút đi " - Hắn nói nhẹ nhưng có vẻ sức đột phá rất lớn làm cho người kia cứng cả họng lại. Nhị Ba hất người một cái tỏ vẻ giận dỗi.

- " Không cho động thì thôi,làm gì mà phải căng "

- " Haha được rồi. Nhị Ba sắp cho chị một chỗ hai người nha "

- " Gì cơ, chị với hắn cơ á. Tên trai trước của chị đâu. " - Nhị Ba hỏi vặn lại.

- " Đá rồi "

Lộ Tư vứt câu, Nhị Ba đã liếc một lượt phía Mạc Cao Kì, giọng đầy vẻ chua ngoa nói.

- " Nếu chị muốn giải nhu cầu, bảo em một tiếng, em tìm hàng tốt cho chị. Chứ biết không, bây giờ mấy đứa đẹp trai, cao to, chảnh mà kiêu thường hay yếu sinh lí lắm. Nhỉ?"

Chữ "Nhỉ" Nhị Ba nhấn thật mạnh, như ám chỉ cho hắn biết. Nhìn khuôn mặt không mấy vui bẻ của hắn Nhị Ba quay gót đi, bỏ lửng một câu.

- " Đi theo em nha "

- " Hahaha... "- Lộ Tư vẫn cười run cả người. Hại hắn càng tức hơn.

- " Tốt hơn hết cô nên hạn chế cảm xúc của mình lại đó. "

- " Hảo, Hảo. Không trêu anh nữa. Đi thôi,hôm nay uống không say không về"

- " Nghĩ mình hay "

Tại căn phòng cách âm thanh nhộn nhịp ngoài kia, thì nới đây bao trùm là nhưng âm điệu du dương đi vào lòng người.

Bartender của quầy rượu riêng trong phòng bắt đầu biểu diễn khả năng pha chế nghệ thuật của mình.

- " Mở đầu cho liều nhẹ thôi "

- " Có vẻ cô có chuyện muốn nói "


- " Rất rất nhiều chuyện thì đúng hơn"

- "... "

- " Mạc Cao Kì..."

- " Gì?" - Hắn nhận Ly rượu nhỏ vẫn còn bốc hơi sương xanh từ người Bartender. Xem ra người pha chế này có vẻ không rồi. Rượu chạm lưỡi có vị đắng thấm nhuần sâu và trong tri giác,lại có vị ngọt khi nuốt vào. Sự chuyển vị ngỡ như câu nói " khổ trước sướng sau"

- " Nếu ngày xưa, tôi vẫn là tình nhân của anh. Liệu có những chuyện này xảy ra không nhỉ?"

- " Chưa biết được "

- " Nếu lúc đó tôi không gặp Lục Phong Thần thì... tôi cũng sẽ không biết vị mùi đời là như thế nào. Đắng như ly rượu này vậy. Cạn ly chứ "

- " Được thôi "

- " Xem ra anh cũng không nhỏ mọn lắm nhỉ "

- " Cô nghĩ ai cũng như cô nhỉ "

- " Haha nói vặn hay lắm "

- " Lục Phong Thần sống dưới sự dạy dỗ của hổ mẹ. Anh là con hổ hoang trong đời lại gặp người huấn luyện giờ trông cũng thành mèo rồi hả?"

Trong câu nói của Lộ Tư dù ngắn dù dài đều ám chỉ rất nhiều thứ. Đặc biệt là cái từ " người huấn luyện ".

- "..." - Mạc Cao Kì không đáp,chỉ lấy ly rượu tu một hơi.

- " Ếy... ly rượu đó mạnh lắm đấy. "

- "..."

- " Chơi lớn ghê ha" - Lộ Tư nói rồi bàn tay đưa lên tai hắn, vẽ một đường xuống cánh tay. Chân đưa ra dụi vào chân hắn, cô ngả người về trước lộ ra cả bầu ngực căng trong như ưu thế của mình.

- " Nhìn tôi xem,không phải quyến rũ lắm sao?"

- " Cứ cho là vậy khi cô đang ảo tưởng sức mạnh "

- " Đáng ghét. Sao vậy Mạc Cao Kì, anh không có hứng thú với đàn bà sao "

- "... không "

- " haha anh thay đổi hay quy tắc nào ghìm chặt anh đây. Ngày xưa, anh mỗi tay một cô, 1 ngày vận thân không biết bao nhiêu, dù tình nhân là tôi nhưng anh cũng chạm vào không biết bao nhiêu là phụ nữ. Kẻ có ý định mang thai con của anh đâu có ít. Từ vị hoa hậu,minh tinh đến tiểu thư gia giáo, anh đều đã ném. Sao tự dưng lại dừng khẩu vị vậy "

Lộ Tư mỉm cưới. Cô ngẫm lại, Mạc Cao Kì ngày xưa là kẻ phóng khoáng trong chuyện giường chiếu. Hắn quá mạnh mẽ. Nhưng nhìn hắn hiện giờ xem, tranh con gái chẳng khác nào tránh tà.

- " Ăn chay "

- " Đứng nói dối. Trong các món thực đơn, anh chắc hẳn đã chọn cho mình độc nhất vị rồi sao đến nỗi.... kể cả vị đó không còn nữa anh vẫn mong "

- "..."

Lộ Tư quan sát. Một dây tơ khẽ động trong mắt hắn, bàn tay hắn từ đâu dùng lực bóp chặt ly rượu trong tay.

- " Cô muốn gì?"

- " Nguyệt Hạ Vy.."

Choang... ly nhỏ bé trong tay hắn nay đã vỡ. Lộ Tư nhíu mày, cô chưa bao giờ thấy hắn như vậy cả,đối diện với đôi mắt tức giận gằn cả tơ tỏ, khí lạnh lẽo từ hắn tỏa ra làm cô lạnh đến thấu xương. Xem ra sắp có chuyện vui đến với Lộ Tư rồi đây. Ai sẽ là kẻ cầm chuôi?

******