Trời đã dần tối, giông cũng nổi lên, những cơn gió buốt lạnh xông nhau kéo đến làm sóng càng trở nên dữ dội. Nhưng điều đó cũng không làm khó được Mạc Cao Kì.
- " A Phong xác định vị trí đi"
- " Hướng Tây 7 Km "
Thật nay là hắn đã cho gắn một con chip lên vòng cổ của Hạ Vy. Khoảng cách giữa chúng và hắn ngày càng rút ngắn lại. Hắn tăng tốc đuổi theo đến nỗi ca nô như có thể bay khỏi mặt nước bất cứ lúc nào.
- " Chủ tịch có địch.. " - Vừa dứt câu nói tiếng súng xối xả vang lên. Chiếc trực thăng chính là viện trợ của bọn chúng. Thế này thật không ổn hăn có thể bỏ mạng bất cứ lúc nào.
Chiếc Canô phía trước đã bỏ xa dần, hắn đã mắc kế của bọn chúng rồi thật không tầm thường. Nhưng với đầu óc nhạy bén với việc đã tiếp xúc qua tình huống này. Mạc Cao Kì vẫn giữ bình tĩnh lái canô đổi phía. Đúng như dự định với sức mạnh của sóng biển thì Canô đã bị lật... dùng thân thể dẻo dai của mình uốn lượn bơi xuống sâu.
Chiếc trực thăng vẫn bay quanh hẳn là đang quan sát. Mạc Cao Ki bơi vòng cung dấu mình một động đá ngay đó. Chỉ để hở mắt và mũi trên mặt nước, mồm ngậm chiếc dao nanh sắc nhọn đã phòng ngừa trong người. Một lúc lâu trực thăng bay đi hắn chắc chắn một điều bọn chúng dã tưởng hắn đã chết.
Bơi khoảng một đoạn giữa động hắn trèo lên bờ ngầm đá. Men theo đường lối sáng từ từ hiện lên, Đoạn đường khá dài nếu tinh anh có thể nhận ra đây là đoạn động ngầm nối liền hai đảo với nhau. Nhưng đi đến tầm khoảng 2/3 đoạn hắn lại nhìn thấy một khe đủ đề hắn có thể luồn qua trong đó phát ra tiếng..
- " Ông chủ... cô ta đây.... hắn chết rồi..."
Đó là tất cả những gì hắn nghe thấy...
- " Chủ tịch... không nên vào... đây đà ổ bọn chúng sẽ quá đông nên rất bật lợi cho ngài.."- hắn một tai giữ SP bên tai, mắt vẫn cố nhìn qua khe. Bộ dáng kia thật sự rất quen.. người lùn và hơi béo. Nhưng A Phong nói đúng bây giờ tình hình là quá bất lợi.
Mùi thuốc là hảo hạng luồn qua khe xông thẳng vào mũi Mạc Cao Kì. Một tiếng khanh khảnh vang lên làm mi tâm hắn càng nhíu chặt.
- " Bán cô ta đi "
- " Đúng vậy sẽ rất có giá " - bọn đàn em đua nhau vào hùa theo
- " Không " - đây có vẻ như là giọng của tên cầm đầu " Giữ cô ta lại. Quyến rũ được Mạc Cao Kì thì không phải người thường rồi"
- " Không biết cô ta thế nào nhỉ.. nhìn cũng ngon đó. Hay đại ca tối nay vào thử xem sao "
Một tràng cười vang lên... hai hàm răng của hắn nghiến chặt vào nhau như sự giận dữ lên đến đỉnh điểm khi nghĩ rằng sẽ có người khác trên Hạ Vy ngoài mình và không thể thiếu là sự lo lắng nhen nhóm trong lòng.
Hắn cầm chặt con dao nanh định xông pha theo khe mà tiến vào.
- " Chủ Tịch ngài điên rồi "- A Phong hét lớn là một trợ thủ đã lâu nhưng anh chưa bao giờ thấy boss của mình làm hành động thiếu suy nghĩ như vậy. Một mình vào đấy tính mạng chết như chơi " Đó chỉ là một cô gái, không hơn không kém ngài dám bỏ mạng sống của mình ra chỉ vì cô gái này sao "
Hắn nghe xong người hơi khựng lại nhưng rất nhanh vẫn theo kế hoạch mình mà làm đồng thời nói.
- " Cô gái này là người đặc biệt "
A Phong bên tai kia như được một phen bất ngờ. Anh biết giờ có làm thế nào hắn cũng sẽ không nghe đâu.
- " Vậy được rồi... theo GPS thì chip Hạ Vy cách ngài khoảng 500m về hướng Nam. Nếu đi qua đó rẽ trái thì sẽ được. Nhưng hãy cẩn thận mấy tên gác tuyệt đối không gây tiếng động lớn đây là hang sâu sẽ rất vang."
- " được rồi"
Ma Cao Kỳ dù thân hình săn chắc nhưng thật sự rất dẻo dai không khó để luồn qua đó. Hắn liếc nhìn mọi phía không thấy một ai cả những bức tường rêu xanh bám đầy đó.
- " ngài rẽ trái rồi đi khoảng 100m"- hắn đi sát tường dùng cả bóng tối để che lấy thân hình to lớn của mình đôi mắt hổ phách tình anh hoạt bát như con thú liếc nhìn mọi ngóc ngách không bỏ qua chỗ nào.
Rồi theo lời A Phong cứ mòm theo con đường đó.
- " Ai đó"- một gác cửa lên tiếng. Tên đó mặt mày hung dữ quan sát cho đến khi đi ra khỏi tầm nhìn của những tên kia.
Cao Kì nhanh chóng một tay bịp mồm tay còn lại để dưới cằm một phen dùng lực vặn cổ thật mạnh. Tên đó liền nằm sõng soài ra đất.
Dường như một chút tiếng động nhỏ cũng làm tất cả những tên kia chú ý bọn chúng bày vẻ mặt hơi cảnh giác, Mạc Cao Kỳ nhất lúc lấy cục đá ném thẳng lên đường mòn phía trước ném thật xa tạo ra một tiếng động lớn.
- " có người "- một tên hét lên rồi chạy theo.. từ đó những tên kia cũng hùa vào mà đi, nhìn đếm ra cũng phải khoảng chừng 10 đến 15 tên. Căn phòng này được canh gác một cách chặt chẽ như vậy không lẽ là....
- "chính là căn phòng đó"- hắn đi thẳng. Đây là cửa dạng gỗ với lại không khóa nên thật sự rất dễ mở.
Sự lo lắng trong lòng cũng giảm bớt một ít khi cánh cửa mở ra, nhìn thấy Hạ Vy vẫn khỏe mạnh nằm trên chiếc giường trắng. Nhưng hắn hơi khựng lại suy nghĩ thoáng qua mọi chuyện quá dễ dàng vừa dứt suy nghĩ thì A Phong hét lên.
- " Cẩn thận đằng sau "
- " Hự... "
Cả cậy gậy sắt đặp thẳng vào đầu hắn khiến Mạc Cao Kì hơi choáng. Hắn cố nhìn lên đôi mắt như nổi lên ngàn tia máu nói.
- " Cổ Lão sao người dám "
- " Ô đây không phải là chủ tịch lấy lừng của chúng ta sao nổi là một người thông minh sáng suốt nhưng lại quá dễ dàng bị mắc bẫy... không phải đơn giản có lẽ là ta đã biết dùng đúng mồi cho người cắn câu người, thật sự nghĩ mọi chuyện giấy dễ dàng như vậy sao. Một tay ngươi hủy diệt công ty 10 năm ra sức gây dựng của ta... có chết cũng không bù đắp nổi, cả danh tiền lẫn tiền tài đều bị chết hết trong tay ngươi!!!! " - lão ta như dồn nén hết mọi sự tức giận.Nhưng lúc sau bản mặt đó liền tươi cười một cách hiểm ác ra lệnh chỉ thị
- " bắt lấy hắn" - tầm hơn 10 tên xông vào ai cũng mặt mày dữ tợn. Đôi với sức địch của hắn thì cũng có thể nói đây là bình thường. Thân hình to lớn luồn lách nhanh nhẹn, bàn tay cộng với đôi chân dài rắn chắc tung vước làm mấy tên khong cánh bắn ra xa. Nhưng đến khi gần như chiến thắng...
Tạch... một tiếng vang lên. Hắn Hắn biết đó là tiếng gì. Đôi mắt theo hướng phát ra âm thanh nhìn thẳng tên Cổ lão mặt cười khanh khách một tay kia đã cầm súng chỉ thẳng vào đầu Hạ Vy. Ông giễu cợt nói.
- " chỉ cần một cái bóp còi thôi "
Nhân lúc mà Cao Kỳ không để ý, những tên đàn em đã mau chóng xông vào lật úp lại tình thế. Hắn dù chịu đau nhưng mắt vẫn ngước nhìn lên tên Cổ lão đồng thời liết sang Hạ Vy khuôn mặt vẫn ngủ một cách bình yên. Cô vì hắn lâm vào tình cảnh này dù có bị thương sót đến đâu hắn thật sự... không tiếc.
Lúc sau, theo lệnh Cổ lão. Bọn chúng để người hắn quỳ xuống. Một tay luồn vào tóc kéo mạnh bắt hắn ngẩng mặt lên.
- " Haha... cuối cùng người đang quỳ trước ta đây lại là một người ta hằng đêm ra sức để lấy lòng hắn mong sao thịnh vượng hắn có thể làm tất cả mọi thứ nhưng dường như bậy giờ điều đó là bất khả thi "- Lão ta cười sang khoái cúi xuống nhìn thẳng mắt hắn một cách không sợ hãi tỏ đúng vẻ mình là một người lợi thế.
Dù vậy hắn cũng không tỏ ra sợ hãi nhổ thẳng máu tươi cộng nước bọt lên mặt lão. Khuôn mặt cổ lão như tố sầm lại lão dùng súng đập thẳng vào mặt hắn khiến máu trong mồm theo khéo miệng mà chảy ra thấy Mạc Cao Kì vẫm cười khinh mình sự tức giận lên đến đỉnh điểm lão không ngần ngại cầm cả lọ hoa đập thẳng lên đầu hắn máu cũng từ đó mà chạy xuống.
- " Cứ từ từ tối hay ngươi sẽ có kịch hay để xem " - lời nói vừa dứt Cao Kì ngước lên tức giận nhìn thẳng lão chẳng khí để nhận ra ý đồ xấu xa trong lão.
- " Nhốt hắn xuống dưới hầm "
*****
Vote nào ~~~ sẽ đẩy nhanh tốc độ truyện hơn đấy...