Độc Lộ

Chương 168: 168: Chung Kết






Đánh bại Nam Vấn Thiên, không có gì ngạc nhiên khi vòng thứ 48 gặp Liên Sinh Liên, Việt tiếp tục đánh bại vị đệ nhất danh của Nam Phong bảng này, việc này thực sự khiến hắn sinh ra chút bồi hồi.
Nhớ lại ngày mới đến Thiên Nam đế quốc, được ngồi trong tửu lâu nghe kể về Nam Phong bảng, về Thập cường, và về người đứng ở ngôi Đệ nhất, thực sự khiến hắn cảm thấy áp lực không thôi.
Thậm chí còn có truyền kỳ Đệ nhất danh Nam Phong bảng từng đánh bại cường giả Bước thứ hai, giờ nghĩ lại thấy lời đồn quả nhiên chỉ là lời đồn, căn bản không thể tin được.

Có thể Liên Sinh Liên thực sự chém giết một vị cường giả Bước thứ hai, nhưng có lẽ lúc đó người kia đang trọng thương sắp chết, họ Liên chỉ là thuận tay dắt dê mà thôi.
Chiến thắng này khẳng định sự cách biệt giữa hắn, không, phải nói là bọn hắn, và phần còn lại.

Bởi vì ở trận đấu sau đó, Thiên Lý Minh cũng đả bại Nam Vấn Thiên, trong một thế trận vô cùng áp đảo.
Vòng đấu thứ 48, vòng đấu cuỗi cùng diễn ra, các thiên tài đều chạm trán kình địch lâu năm của mình.

Viêm Linh đánh bại Băng Linh sau một trận chiến cực kỳ diễm lệ; Luyện Bất Hoại cũng hạ gục Tả Kim Thủ; Kiếm Tu La thất bại trước Diệp Thiên Thủ; Thiên Lý Thanh gian nan thắng lợi trước Lục Diễm, đẩy vị thiên tài Lục Dương sơn này xuống đáy của Thập cường.
Đặc biệt, trận quyết đấu tranh hạng ba, Liên Sinh Liên thắng hiểm nửa thức, thêm một lần chiến thắng trước Nam Vấn Thiên, nhưng hắn không chút vui vẻ, ánh mắt đạm mạc hạ đài, chuẩn bị quan chiến trận chung kết được chờ đợi nhất.
Trận đấu này không chỉ trận đấu cuối cùng của thiếu niên cao thủ, cũng là một trận đấu cuối cùng của vòng thứ 49, vô số ánh mắt tụ tập trên người hai người, hô hấp đều ngừng lại.
Việt chậm rãi bước lên đài, gương mặt cực kỳ anh tuấn, bộ dáng nhàn hạ bất cần của hắn khiến không ít thiếu nữ phải say mê.
Thiên Lý Minh cười nhạt, một bước bước ra, ngay lập tức xuất hiện ở đối diện Việt, tốc độ đáng sợ ồn lên một trận kinh hô.

- Bằng hữu, lại gặp nhau rồi! Quả nhiên cảm giác của ta là đúng, ngươi thực sự khó lường!
- Cảm giác sao? Ta thì không tin đâu!
- Không thể giấu được ngươi! Tung ra thực lực mạnh nhất chứ?
- Còn tùy vào thực lực của ngươi nữa! Giết gà, ta không thể dùng dao chuyên mổ trâu được!
Hai người đứng đối mặt nói chuyện với nhau hệt như bằng hữu lâu năm, người thì thân thiện kẻ lại tùy ý, nhưng một cỗ khí thế bễ nghễ thiên hạ không hiểu từ đâu tràn ngập ra, xuyên qua hộ tráo quang mạc khuếch tán ra ngoài.
- Bên trong có ngạo khí!
Đó là nhận định chung của tất cả, hai gã này đều là người như vậy.
Thiên Lý Minh chậm rãi nâng hai tay lên, không thấy có bất kỳ hiện tượng gì xảy ra, linh lực cũng chẳng bùng phát, thế nhưng trên khán đài xung quanh, khán giả bỗng nhiên đồng loạt nghiêng ngả, thân hình đổ lung tung, nhất thời không cách nào khống chế được bản thân.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Xunh quanh bọn họ dường như xuất hiện vô số xiềng xích vô hình, rơi vào nơi giao nhau của các dòng hải lưu, khiến cho bản thân mất tự chủ, chỉ biết phó mặc theo dòng nước.
- Là Khí động, hắn đã chạm đến Bước thứ hai?
Người nhận ra vấn đề chỉ có những vị cường giả Bước thứ hai ở tầng khán đài cao nhất, bởi vì bọn họ cảm nhận được quy tắc thứ hai của thiên địa đang bị khuấy động, được gọi là "Khí".
Đám thanh niên thiên tài nghe thấy vậy thì giật mình kinh hãi, còn đám viên mãn giả đang quan chiến thì hâm mộ không thôi.
Trong số bọn họ có không ít người tùy thời đều có thể bước vào Bước thứ hai, nhưng cái gọi là tùy thời đó, có thể là ngày mai, cũng có thể là mười, hai mươi năm nữa.

Cũng có người, cả đời đều bị hai chữ tùy thời đó ám ảnh, chỉ cần bước ra một bước là tiến vào Đệ nhị Bộ, nhưng bước đó, sao mà khó khăn đến như vậy chứ.

Nhưng tiểu tử Thiên Lý Minh này lại hoàn toàn khác.

Khí động, chính là khả năng gây ảnh hưởng đến khí, dù chỉ là những tác động rất mơ hồ mà thôi, nhưng đó mới thực sự chạm vào Bước thứ hai.

Chỉ cần đặt chân xuống, là thuận lý thành chương, thành công đột phá Đệ nhị Bộ.
- Bằng hữu, bày ra thực lực chân chính đi!
Thiên Lý Minh khí thế tăng vọt, hắc bào sau lưng chậm rãi biến thành một đôi cánh màu đen khổng lồ giang rộng, hắn mỉm cười thân thiện nhưng không ai cảm thấy hắn dễ chọc hết, thậm chí không nên trêu vào hắn.
- Như ngươi mong muốn!
Việt khẽ cười, thực lực của đối phương vượt ngoài dự đoán của hắn, thực sự khiến hắn cảm thấy vô cùng hứng thú, muốn đánh một trận ra trò.

Trên thân thể hắn, huyết sắc ma văn nhàn nhạt xuất hiện, chậm rãi đậm lên, cuối cùng bao phủ toàn bộ da thịt của hắn.

Trên mặt, cổ, tay chân, tại những nơi y phục bị rách khiến cho da thịt lộ ra, có thể thấy được ma văn dày trạt không ngừng động đậy như có linh tính, huyết quang lóe lên quỷ dị, toàn bộ khán giả đều cảm thấy như có tảng đá đè trước ngực, vô cùng khó thở.
Chỉ trong chốc lát một gã thanh niên trẻ tuổi nhiệt huyết đã hóa thành một gã ma vương lãnh khốc, nụ cười nhếch một bên mép càng khiến hắn trở nên quỷ dị, làm cho người chứng kiến phải cảm thấy lạnh gáy.
Lần đầu tiên, hắn thôi động huyết sắc ma văn bao phủ lấy toàn bộ thân thể, chính thức hóa thành Thiên Ma!

- Nhất trọng Thể tu, thực sự là nhất trọng thiên thể tu!
Luyện Cương Tông tông chủ bật người dây, âm thanh có chút khó khăn, không thể tin nổi vào mắt mình.
- Luyện huynh, Nhất trọng Thể tu là gì vậy?
Có vị chưởng giáo lên tiếng hỏi, những người trong đấu trường đều dỏng tai lắng nghe.
- Thể tu, có thể dùng lực lượng thân thể đơn thuần đánh xuyên qua các tầng trời.

Nhất trọng Thể tu, có thể đứng dưới mặt đất, dùng lực lượng nghiền ép cả tầng trời thứ nhất, vì vậy được gọi là Nhất trọng thiên Thể tu! Vốn dĩ, chỉ có bước vào Đệ nhị Bộ, như ta chẳng hạn, mới có thể đạt tới Nhất trọng thiên, không ngờ tiểu tử này lại biến thái như vậy!
Luyện Cương tông chủ cười khổ, ngồi phịch xuống ghế, bộ dáng dường như được giải thoát.

Vốn dĩ Luyện Bất Hoại thất bại hắn không có cảm giác gì, nhưng thất bại trong cuộc chiến thân thể, khiến hắn luôn cảm thấy không cam lòng.

Giờ biết được đối phương đã đạt tới Nhất trọng thiên, lại cảm thấy thanh thản.
- Ngay cả trong Luyện cương tông bọn ta, không ít trưởng lão cũng chưa đạt đến Nhất trọng thiên đâu!
Lời sau cùng của hắn rất nhỏ, nhưng đủ để toàn trường nghe thấy, lập tức những tiếng kinh hô thất thanh, sợ hãi, khâm phục, ngạc nhiên...!mang theo đủ các loại cảm xúc vang lên.
- Quá khoa trương! Thực lực bọn họ sao lại mạnh đến như vậy chứ? Đây còn là phạm trù Đệ nhất Bộ sao?
- Dù là cường giả Bước thứ hai, có lẽ cũng chỉ đến như vậy mà thôi!
- Cách đây tương đối lâu, ta từng gặp họ ở Phần Thiên Mạc.


Khi đó xảy ra Thú triều, hai người bọn họ từng hợp sức trảm sát một đầu Ngũ cấp linh thú!
- Trảm sát Ngũ cấp linh thú? Không thể nào!
- Mà khi đó bọn họ vẫn chưa mạnh đến như thế này! Bây giờ một trong hai người này, e rằng đều có năng lực chống lại cường giả Bước thứ hai!
Mọi người trợn mắt líu lưỡi, không dám tin tưởng.
Trên tầng cao nhất, Phi Vân lão nhân hơi sửng sốt, vốn dĩ lão cho rằng tiểu thiếu chủ đạt đến “Khí động”, coi như nắm trong tay ngôi vị khôi thủ, không thể ngờ tên tiểu tử từng có duyên gặp gỡ mấy lần kia vẫn còn ẩn giấu sâu như vậy, là một vị siêu cường luyện thể giả.
Tả Kiếm đứng ở bên cạnh có chút vui mừng, nếu như để Thiên Lý Minh đạt đệ nhất, e rằng lão bằng hữu này của hắn sẽ lỗ mũi hếch lên trời mất, đến muốn kiếp hắn cũng phải nghe lão lải nhải khoe khoang.
Hung khí đáng sợ tràn ngập hư không, đâm thủng không khí, khiến cho ảnh hưởng của “Khí động” càng trở nên hỗn loạn, những kẻ có chút yếu kém đều không kiềm được mà thổ huyết, nhanh chóng lui về sau.
- Tốt, đủ hung! So với Kiếm Tu La còn hung hơn!
Khí thế không hề khuếch tán, Thiên Lý Minh thu nạp khí thế, hình thể không tính cao to lại tựa như một ngọn núi cao không thể với tới.

Đông đảo nữ tử trẻ tuổi thấy một màn như vậy, trái tim đập loạn, khuôn mặt đỏ ửng lên.
- Nhiều lời vô ích, chiến đi!
Từ chiến vừa ra, chiến ý xuất hiện như một thùng dầu đổ vào ngọn lửa đang cháy, khiến hung sát lệ khí càng tăng lên, khuếch tán nập trời.

Tất cả mọi người phảng phất thấy được một đầu hung thú nhân gian đang thức giấc, tâm thần khẽ động, liền có thể tàn sát chém giết, sinh linh đồ thán.
- Hay lắm! Vậy thì chiến!
Trận chung kết chính thức bắt đầu!.