Độc Hoa

Chương 16: Bất đắc dĩ đi học




"Xin chào." - Người thanh niên tóc đen mỉm cười lễ phép với hộ sĩ. 


"Liam hả?" - Người máy hộ sĩ gật đầu chào lại cậu sau đó đánh giá cậu từ trên xuống dưới. - "Cậu mới cắt tóc hả? Nhìn bảnh bao hơn bao nhiêu, thế này lo gì không có bạn gái." 


"Em còn nhỏ mà. Với lại..." - Lewis đột nhiên giơ ra một bông hoa hồng. - "Em chưa thấy cô gái nào đẹp hơn chị." 


"Chỉ được cái dẻo mỏ. Nếu tôi là con người chắc chắn tôi sẽ thích cậu." 


"Em không ngại khác biệt giống loài." 


"Được rồi, được rồi. Mau vào thăm em trai cậu đi." 


Lewis vui vẻ chào hộ sĩ một lần nữa rồi bước vào phòng. 


"Cậu nên biết ơn tôi đi. Tuần nào anh đây cũng dành thời gian đến thăm cậu." 


Lewis vừa lẩm bẩm vừa cắm hoa vào bình. Đáng lẽ sau vụ của Carol cậu có thể từ bỏ giả dạng Liam mà kiếm một thân phận tốt hơn để làm việc nhưng mỗi lần nghĩ tới ánh mắt cậu ta khi nhảy lầu Lewis nhịn không được muốn giúp cậu ta. Ánh mắt ấy Lewis từng thấy trên gương mặt một người bạn của mình. Vì quá yếu ớt nên bị gia tộc vứt bỏ, dù hắn có cố gắng thế nào cũng không được cuối cùng khi hắn tự vẫn trong ánh mắt của hắn lại có sự giải thoát. Lewis biết không phải người bạn ấy không giỏi mà xung quanh hắn toàn là những người tinh anh khiến hắn áp lực rất nhiều. 


Mà người bạn kia tên là gì Lewis sớm đã không nhớ nổi. Ài, thời gian thật đáng sợ. 


*****


"Người anh em... có giỏi thì cậu lặp lại lời kia một lần nữa?" - Lewis mỉm cười tiến về phía Ivan đang toát mồ hôi hột ở một góc. 


"Ờ thì... tôi thấy dạo này trông cậu có vẻ mệt mỏi xanh xao nên cho cậu một kì nghỉ phép dài hạn."


"Rồi sao?"


"Là nghỉ ở trường học Liên Minh Đế Quốc, trong thân phận Liam."


Rắc... 


Lewis bắt đầu bẻ tay trái. 


Ivan giật mình cố làm bản thân tồn tại nhỏ đi. 


"Vì tôi lỡ đem Anna và mấy món đồ hành nghề của của cậu cho Sofia chơi nên tôi e rằng..."


Rắc...


Cậu chuyển sang bẻ tay phải. 


"Con chip... con chip hóa trang của cậu vẫn còn."


Lewis hít một hơi thật sâu cố bình ổn lại cảm xúc. 


"Còn gì nữa không?"


"A ha ha, tôi còn đặt một chuyến đi chơi dài ngày với em gái cậu."


"Cậu tới số rồi."


Lewis trợn mắt cầm lấy chiếc ghế bên cạnh mình định phang Ivan vài cái. Trước khi chiếc ghế đập xuống đầu hắn, hắn liền kêu lên:


"Tôi có dẫn Carol đi cùng cậu an tâm."


"Hừ."


Lewis hừ lạnh quăng ghế xuống. Ivan ra hiệu cho người máy đen tất cả đồ vật có thể đập vào đầu hắn được cách xa Lewis 5 mét. Sau đó mới lại gần nịnh nọt.


"Sáng nay Will liền ngất lần nữa nên mọi người đang dốc sức giúp cậu ta giải độc. Cậu không có Will rất dễ bị đám tình nhân cũ tóm gáy nên tốt nhất nên dẹp công việc sang một chỗ mà tận hưởng kì nghỉ của mình. Cậu nên giải quyết tốt nỗi canh cánh của bản thân."


Lewis kinh ngạc nhìn kẻ đang cười như hoa kia. Ivan vui vẻ vỗ vai cậu rồi nói tiếp:


"Nhiệm vụ lần này của cậu là đưa Liam lên đỉnh cao."


*****


Sáng hôm sau, lớp hạ đẳng 2C của học viện Liên Minh Đế Quốc đón nhận một học sinh mới. Học sinh mới vừa bước vào lập tức cả lớp ồ lên. 


"Đây là Liam Emsworth, học sinh mới chuyển từ lớp thượng đẳng 2C xuống lớp ta." 


Mọi người kinh ngạc nhìn thiếu niên trước mặt. Một khi học sinh của lớp thượng đẳng chuyển xuống lớp hạ đẳng đồng nghĩa với việc đã bị gia tộc vứt bỏ phải tự sinh tự diệt ở đây.


"Liam, em mau về chỗ ngồi của mình đi." 


Thiếu niên gật đầu rồi trầm mặc bước xuống vị trí đã chỉ định. Cậu vừa ngồi xuống đã có một vàn tay vươn ra vuốt eo cậu.


"Hey cưng, có muốn một đêm với anh không?" - Một tên nhếch môi cười khiêu khích cậu. 


"Nick, thầy giáo đang nhìn cậu kìa." - Một giọng nói vang lên ngăn chặn hành động của hắn. 


Nick giật mình liếc lên bảng nhưng giáo viên vẫn chăm chú dạy học sinh. Hắn hừ lạnh nhìn người vừa lên tiếng. 


"Hừ tên Ferd ngu ngốc. Mày làm tao mất cả hứng." 


"Ai bảo cậu bắt nạt kẻ yếu." - Thiếu niên tên Ferd lè lưỡi trêu tức lại hắn. 


Biết mình không thể đấm tên này trong giờ Nick đành phải đợi dịp khác báo thù. Thấy tên kia không nhìn mình nữa, Ferd thở phào nhẹ nhõm sau đó quay sang nhìn thiếu niên. 


"Chào cậu, tôi là Ferdinand Crawford rất vui được làm quen với cậu." 


Cậu chìa tay ra trước mặt thiếu niên nhưng người kia không hề phản ứng lại. Đến khi nụ cười trên môi cậu cứng đờ, Ferd mới tò mò đẩy nhẹ thiếu niên một cái. Ngay lập tức cả người thiếu niên gục xuống bàn... ngủ. 


*****


Khi Lewis tỉnh lại, mọi người trong lớp đã đi hết. Cậu vươn vai định đứng dậy thì bên cạnh cậu vang lên một giọng nói: 


"Cuối cùng cậu cũng tỉnh lại." 


"Huh?" 


Lewis nghiêng đầu nhìn thiếu niên có mái tóc màu đỏ hung. Thiếu niên thấy cậu nhìn về phía mình liền vươn tay nắm chặt tay cậu hai mắt rưng rưng.


"Người anh em, lần đầu tiên có người dám ngủ trong giờ của lão quái vật đấy. Cậu thật làm can đảm. Cậu nhất định phải trở thành bạn của tôi. Tôi là Ferdinand Crawford rất vui được làm quen với cậu." 


"Tôi là Liam, chắc cậu cũng biết tôi rồi." 


Lewis biết sau vụ Emily Garrick cậu đã nổi danh toàn trường. Nếu người này không biết thì chắc chắn hắn là người sao hỏa. 


"Hả? Tôi không biết." 


Được rồi, hắn chính là người sao hỏa. 


*****


"Oa không ngờ cậu từng dính vào án mạng."


Ferd khâm phục nhìn cậu. 


"Vụ của tôi nổi tiếng trên diễn đàn toàn trường mà." - Lewis khó hiểu nhìn hắn.


"Ể??? Trường mình có diễn đàn sao?"


Tên này rốt cuộc là người từ đâu đến vậy. 


Lewis chán nản tiếp tục chọn đồ ăn. Đến khi hai người tìm được một chỗ ngồi ăn, Ferd mới xấu hổ lên tiếng:


"Chắc cậu thấy tôi dị lắm phải không. Vì từ nhỏ tôi và ông nội sống tách biệt với bên ngoài hoàn toàn. Mới gần đây tôi mới được cha đón về và tiếp xúc với công nghệ thông tin."


"Tôi cũng quen một người bạn. Thay vì mặc những bộ đồ như chúng ta cậu ta lại đam mê với những trang phục cổ của đất nước cổ xưa mang tên Nhật Bản." - Nhét một miếng khoai tây vào miệng Lewis liền nói. 


"Thật sao. Còn ông nội tôi có niềm yêu thích với môn võ cổ xưa."


"Hàng ngày cậu đều luyện tập cùng ông sao?" - Dù đã đọc qua sách nhưng Lewis vẫn tò mò về cách người xưa tập võ.


"Đúng vậy. 5 giờ sáng ông đã lôi tôi dậy để đứng tấn sau đó xách ở con sông cách nhà một đoạn dài. Chiều sẽ tập dưới thác nước. Cậu không tưởng tượng cái lạnh của nó vào mùa đông đâu.""


Ferd vừa nói vừa làm biểu cảm bị đông cứng khiến Lewis bật cười. Chẳng mấy chốc cả hai đã quen nhau như anh em. 


"Ô kia có phải là Liam không?"


Một giọng nói vang lên khiến cả hai người giật mình.Ba cô gái trông khá xinh bước về phía hai  người.


"Đã lâu không gặp, trông anh tự tin lên nhiều đấy."


"Nghe nói anh bị chuyển xuống lớp hạ đẳng 2C thật tội nghiệp." 


"Daisy? Bà không lên tiếng hả? Tôi tưởng bà ghét anh ta nhất chứ?"


Thấy bạn mình chỉ đứng đằng sau ba cô gái tò mò nhìn thiếu nữ tóc vàng. Daisy lúc này chỉ ngây người nhìn chằm chằm Liam cuối cùng nàng chỉ nói:


"Thôi bỏ đi." - Dứt lời nàng liền quay người bước đi.


"Này, chẳng phải chính hắn đã phá hỏng cuộc tỏ tình của của bà với anh Theo sao. Bà không định báo thù à?"


Ba thiếu nữ kinh ngạc liền chạy theo cô. 


"Chuyện gì vậy?" - Ferd chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra ngơ ngác hỏi Lewis. - "Cách tỏ tình mới sao?"


"Chắc vậy."


Lewis nhịn cười tiếp tục vùi đầu vào ăn.