Editor: nhuandong
Beta: tiểu an nhi
Noãn Noãn ngẩn ra, đang định muốn phát tác, chỉ thấy đột nhiên hắn mở mắt, trong ánh nến kiều diễm, nở ra một nụ cười như tinh linh, sáng chói: “Noãn Noãn không cần chán ghét ta, ta chỉ là thích cảm giác đi chung với nàng mà thôi!”
Nam nhân mềm mại ánh mắt thuần khiết vô tội, đưa tình nhìn nàng. Trong ánh nến sặc sỡ, bày ra vẻ mặt trong suốt kia, cả người bất lực, vừa thấy đã thương……
Giống như bị đầu độc, nàng vươn tay, vuốt ve mái tóc mềm mượt của hắn, một khắc sau mới phản ứng kịp, nhếch nhác quay mặt đi.
Nàng lúc nào thì lại mềm lòng như vậy? Mỹ nam như thế ở bên cạnh, điềm đạm đáng yêu như thế nhìn nàng, như thế… Noãn Noãn tìm cho mình một cái cớ, cuối cùng vẫn bật dậy: “Long Khê, trở về phòng của ngươi đi!”
Long Khê ngồi dậy nhìn Noãn Noãn, mâu trung hừng hực thiêu đốt, thẳng tắp nhìn nàng.
Noãn Noãn chỉ cảm thấy ánh mắt hắn càng ngày càng nóng bỏng, trong lòng càng ngày càng lo lắng, chỉ có thể mềm giọng: “Đêm khuya yên tĩnh, cô nam quả nữ ở trong một phòng…”
“Noãn Noãn đây là đang ám hiệu cho ta đúng không?” Long Khê đột nhiên tà mị nói, đôi tay giữ chặt bả vai Noãn Noãn, khiến cho nàng nhìn thẳng hắn.
Noãn Noãn sững sờ, nhìn Long Khê yêu mỵ mê người trước mặt, lập tức quay đầu đi. Một khắc trước hồn nhiên vô tội, khắc sau liền… Rõ ràng hai phong cách bất đồng nhưng lại mê hoặc lòng người, Noãn Noãn không biết cái nào mới là Long Khê thực sự.
“Noãn Noãn nên biết, phàm là nữ tử của Hộ Long đường đều có thể được chọn làm Hộ Long thánh nữ chứ?” Long Khê nhìn Noãn Noãn, ánh mắt u ám thâm thúy mà thần bí.
Noãn Noãn sững sờ, nghĩ đến Long Chiếu An đã từng ám chỉ, không có sai, ý của Long Chiếu An là muốn nàng trở thành Hộ Long thánh nữ, chỉ là… Noãn Noãn chợt cười sáng chói: “Long Khê điện hạ, ngài quên mất, ta đã lập gia đình. Ta chính là hoàng hậu nương nương của vương triều Mộ Dung!”
Long Khê cười nhẹ một tiếng, đột nhiên chỉ vào trước ngực Noãn Noãn: “Điểm đó đó, nếu như ta đoán không sai, hẳn là thủ cung sa của Noãn Noãn đi!”
Noãn Noãn sững sờ, trực giác cúi đầu, lúc này mới phát hiện ra bởi vì vừa rồi đứng dậy gấp, quần áo tán loạn mở ra, vậy mà lộ ra một nửa ngực sữa.
Noãn Noãn tức giận ngước mắt trợn trừng nhìn Long Khê, lúc này mới phát giác mặt của Long Khê đỏ lên. Đúng vậy, bất luận là trải qua huấn luyện nghiêm khắc như thế nào, bất luận ngụy trang như thế nào, nhưng phản ứng chân thật của cơ thể cũng không lừa được người. Long Khê… Noãn Noãn đột nhiên sầu não, rõ ràng là mỹ thiếu niên hồn nhiên khả ái như vậy, lại bị huấn luyện thành bộ dạng tà mị như thế này…
“Long Khê!” Noãn Noãn thở dài, “Ta thích bản tính thực sự của ngươi!”
Long Khê sững sờ, mâu trung tràn ngập một tầng sầu não không thể nói ra. Hắn vụng về kéo thân thể của Noãn Noãn, ôm nữ nhân kiêu ngạo vào trong ngực: “Nàng không xua đuổi ta, ta liền…”
“Không đuổi!” Noãn Noãn cắt đứt lời của hắn, ít nhất là khi chưa có tin tức xác thực của Kim Ưng, nàng sẽ không đuổi hắn, bởi vì trên người hắn có tiền!
“Thật ư?” Long Khê hưng phấn hô lên, Noãn Noãn nằm ở trên ngực hắn có thể cảm nhận được chấn động trong lồng ngực hắn.
Noãn Noãn gật đầu một cái, nhỏ giọng nói: “Nhưng hiện tại trời tối rồi, ta cũng mệt mỏi, ngươi trở về phòng của ngươi đi.”
Long Khê gật đầu một cái, lưu luyến buông Noãn Noãn ra, lập tức xuống giường: “Noãn Noãn, nàng cũng nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai chúng ta đi chơi!”
Noãn Noãn gật đầu một cái, nhìn hắn hưng phấn đóng cửa phòng rời đi.
Nhẹ nhàng thở ra, nằm xuống, mang theo một mảnh rối ren, hỗn độn trong đầu mà đi vào giấc ngủ.
Bên căn phòng cách vách, Long Khê vừa đẩy cửa ra, nụ cười trên mặt trong nháy mắt ngưng đọng lại, nhìn hai nam tử áo xanh trong phòng, không vui nhíu mày: “Các ngươi tới thật là nhanh!”
“Ngũ Phượng Phiên, Lục Long Cẩm tham kiến Long Khê điện hạ!” Hai nam tử áo xanh quỳ xuống đất hành lễ, bọn họ chính là hai hộ pháp bị Noãn Noãn làm hôn mê ngày hôm trước, lúc này mới chính xác là diện mạo thực của bọn hắn.
Long Khê chợt xoay người, hình như muốn trốn, Phượng Phiên lập tức lắc mình ngăn lại: “Điện hạ không cần tính toán, thuộc hạ có lời muốn nói!”
Long Khê ủ rũ cúi đầu nhíu nhíu mày, cúi gằm đầu quay lại.
“Điện hạ, thân là Thánh hoàng tương lai của Hộ Long điện, mỗi lời nói hành động của điện hạ, cho dù chỉ là động tác cau mày nho nhỏ, cũng quan hệ tới uy nghi của Hộ Long điện. Điện hạ để mặc cho mình như thế….”
“Nếu như lời các ngươi muốn nói là điều này, ta không muốn nghe!” Long Khê đột nhiên lớn tiếng cắt đứt lời của Long Cẩm.
Phượng Phiên nhìn Long Cẩm một cái, ám hiệu hắn bình tĩnh chớ nóng vội, đóng cửa phòng xoay người nói: “Điện hạ, ngài muốn ở cùng chỗ với Long Noãn Noãn, chúng ta tuyệt đối không phản đối!”
“Thật sao?” Long Khê vui mừng, giương mắt lên, nhưng rất nhanh trầm xuống: “Các ngươi dễ dàng bỏ qua cho chúng ta như vậy hay sao? Hay là bởi …” Long Khê dừng lại, đột nhiên nghĩ tới điều gì, “Chẳng lẽ Noãn Noãn chính là…”
“Hàng Long phục Hoàng chi mệnh!” Phượng Phiên đột nhiên trịnh trọng lên tiếng.
Long Khê sững sờ, nhưng rất nhanh phủ nhận: “Không thể nào, không thể nào!”
Long Cẩm nghi hoặc: “Điện hạ nên vui mừng mới phải, như vậy thì điện hạ ở chung một chỗ với Long Noãn Noãn, Thánh hoàng cũng sẽ không phản đối!”
Đột nhiên Long Khê cười lạnh: “Các ngươi căn bản không hiểu được chân tình. Chân tình, phải không dính vào bất cứ một tạp chất nào, phải không vì thận thân phận địa vị, số phận mà thay đổi! Ta thích Noãn Noãn, đi cùng với nàng, chỉ đơn thuần là thích, nhưng các ngươi lại cứ cố chấp gắn lên nàng cái số mệnh gì đó, hơn nữa…
Phương Phiên cùng Long Cẩm liếc nhau một cái: “Hơn nữa điện hạ có thể cùng Long Noãn Noãn ở chung một chỗ, nhưng lại không thể dùng chân tình, nếu không Hộ Long điện sẽ vạn kiếp bất phục. Điện hạ lo lắng về điều này sao?”
Long Khê tức giận trợn tròn mắt: “Noãn Noãn tuyệt đối không phải là Hàng Long phục hoàng chi mệnh trời sinh gì đó, nhất định là các ngươi đã lầm!”
Phượng Phiên cùng Long Cẩm liếc nhau, cúi người nói: “Chúng ta cũng hi vọng là mình lầm, dù sao điện hạ đã động tình với Long Noãn Noãn. Nhưng thuộc hạ đã đi chứng thực qua, hai mươi năm trước, một năm có một lần mặt trăng nuốt mặt trời, người ra đời chính là Long Noãn Noãn! Ngày đó Thánh hoàng tuân theo thánh dụ của tổ tiên, du lãm các nơi tìm kiếm người có số mệnh Hàng Long Phục Hoàng. Trong lúc đó ở phía dãy núi, có một đôi vợ chồng chạy nạn sinh ra một bé gái ở dưới chân núi. Thánh hoàng tự mình tính qua, nữ tử kia chính là Hàng Long phục Hoàng chi mệnh mà người muốn tìm, chỉ là khi người sắp ôm đứa bé kia đi lại gặp Ngọc Diện hồ ly Dung Yên Nhi. Hai người quyết đấu ở trên đỉnh núi, chờ khi người đánh lui được Dung Yên Nhi, xuống núi tìm kiếm thì bóng dáng của đôi phu phụ kia đã không thấy. Sau đó Thánh hoàng phái người tìm kiếm khắp nơi nhưng không thể tìm được. Nhưng trước khi Điện hạ lên đường, Thánh hoàng từng tiên đoán, điện hạ sẽ tìm được nữ tử kia. Hôm qua thuộc hạ đã mang bức họa của Long Chiêu An truyền về Hộ Long điện, Thánh hoàng chứng thực Long Chiêu An chính là phụ thân của nữ tử ngày đó. Điện hạ, Long Noãn Noãn là nữ tử hai mươi năm trước Thánh Hoàng muốn tìm, tuyệt đối không sai!”
“Chẳng trách các ngươi không vội vàng tới tìm ta, thì ra là các ngươi sớm đã có tính toán, muốn ta chung đụng với Noãn Noãn, khiến Noãn Noãn yêu ta, vì Hộ Long điện mà cống hiến?” Long Khê lạnh lùng nhướn mày: “Ta tuyệt đối sẽ không lợi dụng Noãn Noãn!” Hắn đẩy hai người ra ngoài, một bên đẩy một bên lạnh lùng nói: “Các ngươi đi đi, ta không muốn nhìn thấy các ngươi nữa!”
Phượng Phiên và Long Cẩm liếc nhau, tình hình phát triển ngoài dự đoán của bọn hắn, đã không còn ở trong phạm vi bọn họ có thể nắm trong tay. Hiện tại có thể khiến Long Khê điện hạ dừng cương trước bờ vực sợ rằng chỉ có mình Thánh hoàng.
Trong phòng, Long Khê đem thân thể dính lên trên cửa, hổn hển thở. Hắn không tin, cái gì cũng không tin, hắn chỉ muốn cùng Noãn Noãn ở chung một chỗ, hắn căn bản cũng không thích Hộ Long điện hạ gì gì đó!
Gian phòng cách vách, Noãn Noãn chìm sâu vào trong giấc ngủ, căn bản không biết bên kia đã xảy ra chuyện lớn như vậy.
※