Độc Gia Sủng Thê P1

Chương 81: Chú à, còn giận không? (4)




Chương 81: Chú à, còn giận không? (4)

Nghĩ lại những hành vi ấu trĩ của mình năm ấy, Quan Mẫn Mẫn không khỏi có chút xấu hổ, cũng không ngờ rằng người đàn ông mà cô vẫn luôn nhìn lén năm ấy lại có ngày ngủ ở bên cạnh mình, cô chỉ cần đưa tay là có thể chạm lấy lớp cơ bắp rắn rỏi khiến người ta vô hạn mơ màng kia...

Nghĩ tới đây, gương mặt cô không khỏi nóng lên. Tiêu rồi, lại bắt đầu nghĩ vớ nghĩ vẩn.

Hai người bây giờ vẫn còn đang giận dỗi nhau đây, hoặc nói cho đúng hơn là đại Boss đơn phương tức giận với cô đây.

Tuy rằng hắn có lý do chính đáng để tức giận nhưng một người đàn ông mà giận dỗi với một cô gái lâu như vậy cũng không khỏi nhỏ mọn quá đi.

Lấy điện thoại ra lục tìm trong danh bạ tên của hắn nhưng thật lâu vẫn không dám ấn phím gọi. Cô căn bản không giỏi đối phó với một người đàn ông đang tức giận nhưng lại có thật nhiều câu hỏi muốn hỏi hắn...

Rối rắm thật lâu cuối cùng vẫn không dám gọi mà chỉ phát một tin nhắn, tự thuyết phục bản thân rằng dùng cách gián tiếp như vậy so với nói chuyện trực tiếp tốt hơn nhiều.

Chỉ có điều, soạn một tin nhắn cũng rất hao tâm tổn trí, cô viết rồi lại xóa, xóa rồi lại viết, cuối cùng, vì để xác nhận người nào đó thực sự không còn tức giận nữa, cô gửi tin nhắn đi – 'Chú à, còn giận không?'

***

Thượng Hải về đêm chìm dưới ánh sáng của muôn ngọn đèn màu rực rỡ, từ ban công phòng khách sạn nơi hắn ở có thể nhìn thấy cảnh đêm tuyệt vời hai bên bờ sông Hoàng Phố.

Sầm Chí Quyền vừa kết thúc một cuộc điện thoại thì Sầm Giai Di tiến vào báo cáo hành trình làm việc ngày mai. Hắn vừa ngồi ở sofa nghe vừa cầm điện thoại lên lấy sim ra, thay một chiếc sim khác vào.

Tối hôm qua đập vỡ chiếc điện thoại kia xong hắn chỉ rút chiếc sim đăng ký số điện thoại tư nhân của mình ra sau đó không thèm để ý tới nó nữa, không biết cô nàng không có lương tâm kia có gọi điện thoại cho mình lần nào không?

Mỗi lần nghĩ đến cô, hắn vừa cảm thấy tức giận và cả bất đắc dĩ.

Không thể phủ nhận tối hôm qua hắn thực sự rất tức giận, giận cô còn có điều giấu diếm mình, giận cô không cho hắn vào nhà một bước mà Chí Tề thì lại có thể đường hoàng tiến vào hơn nữa còn ở lại một đêm.

Nhưng khi cơn tức qua rồi, từ trong thâm tâm hắn biết rõ giữa cô và Chí Tề chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì vượt quá giới hạn, nếu như muốn, mấy năm qua hai người ở nước ngoài lúc nào cũng có thể phát sinh cần gì phải chọn thời điểm sau khi về nước hơn nữa sau khi cùng hắn có quan hệ thân mật chứ?

Chí Tề tuy rằng tính tình rất tùy hứng nhưng những chuyện như vậy tin rằng em trai hắn sẽ không làm.

Từ nhỏ đến lớn quan hệ giữa hai người luôn rất tốt hằng ở lại nhà thổ tả thức một đêm cũng không phải chuyện gì lớn lao.

Nhưng chết tiệt là, hắn vẫn cực kỳ để ý.

Dựa vào cái gì, hắn ngay cả cửa nhà cô cũng không được tiến vào một bước?

Hoặc có lẽ tối qua thái độ của hắn nên cứng rắn hơn một tí, có lẽ cô sẽ không ngăn hắn nổi, hoặc có lẽ hắn không nên rời đi mà nên đạp cửa mà vào sau đó đem Chí Tề ném ra.

Hơn nữa cô trước giờ luôn sợ hãi hắn vậy mà tối qua lại một mực kiên trì ngăn cản, trong nhà rốt cuộc có cái gì hắn không thể biết?

Rốt cuộc cô gái có đầu nhỏ kia không biết suy nghĩ gì kia có bí mật gì muốn giấu diếm hắn?

Hắn không được biết nhưng Chí Tề lại biết? Vừa nghĩ tới cô và một người đàn ông khác có chung một bí mật muốn dấu diếm hắn, lửa giận thật không dễ dàng gì tiêu trừ giờ lại bắt đầu bùng lên, gương mặt hắn tối lại.

'Anh, sắc mặt anh không tốt lắm, hay anh nghỉ ngơi chút đi, lát nữa em đến tìm anh sau.' Sầm Giai Di nhìn sắc mặt dần tối lại của đại boss, dè dặt hỏi. Đâu chỉ sắc mặt không tốt, nhìn bộ dạng kia rõ ràng là không tập trung, hoàn toàn không để tâm vào công việc.

'Em nói xong chưa? Hắn không đáp mà hỏi ngược lại.'

Tối qua suốt đêm không ngủ, sáng nay ở trên máy bay chỉ ngủ được một hai tiếng, từ lúc xuống máy bay đến giờ đều luôn làm việc không ngừng, sắc mặt đương nhiên là không tốt đến đâu rồi.

'Chưa...' Sầm Giai Di nhìn xuống chiếc máy tính bảng trên tay, tiếp tục nói. Đi theo Boss ra ngoài công tác tốt nhất là đừng chọc giận anh ấy bằng không coi chừng chết ở nơi xứ lạ quê người lúc nào không hay.

Bên ngoài cửa sổ cảnh đêm thật mê người, trong phòng tiếng của Sầm Giai Di dịu dàng dễ nghe nhưng sắc mặt người đàn ông ngồi trên sofa từ lúc mở ra tin nhắn xem thì càng lúc càng tối, cuối cùng hắn đặt điện thoại xuống, vuốt trán, thở ra một hơi...

Cái cô nhóc không biết tốt xấu này, còn dám hỏi hắn có giận hay không sao? Quan trọng nhất là cách dùng từ của cô. Chú? Hắn có già đến vậy không?

Lần trước cô đã gọi hắn là chú một lần, kết quả bị hắn hung hăng trừng trị một phen,  giờ lại còn dám nhổ râu hùm lần nữa, để xem lần này về hắn xử trí cô thế nào.

Sầm Giai Di há hốc miệng nhìn vị đại Boss đột nhiên ném điện thoại xuống bàn, vùi mình vào sofa, nhắm mắt lại, tuy rằng cô nhìn không rõ lắm vẻ mặt của Boss nhưng rõ ràng không phải là vì công việc.

Thật sự quá thần kỳ!

Rốt cuộc ai có mị lực lớn như vậy, chỉ một tin nhắn thôi đã khiến boss trở thành thế này?

Trong đầu nghĩ vậy, thân thể theo bản năng cũng nghiêng sang định nhìn thử xem tin nhắn kia là gì...

'Nhiều chuyện!' Người đàn ông vốn đang nhắm mắt chợt mở mắt ra, đưa tay cầm lại điện thoại, 'Em về phòng nghỉ ngơi trước đi.' Hắn nói rồi đi thẳng ra ban công.

Sầm Giai Di hãy cố gắng lắm mới nhịn cười được, mãi cho đến khi về đến phòng mình cô mới dám lăn ra giường cười lăn lộn, cười suýt nữa thì không thở nổi.

Bởi vì chỉ một chớp mắt kia cô đã kịp đọc được nội dung tin nhắn...

"Chú à còn giận sao?" Cô dám chắc trong gia tộc, không có đứa cháu họ nào gửi tin nhắn kiểu này, đây chắc chắn là kiệt tác của Quan tiểu thư.

Thì ra sắc mặt khó coi như vậy là vì dỗi nhau với người ta.

Đàn ông một mớ tuổi rồi mới bắt đầu yêu đương thật sự không nên trêu vào.

Khụ khụ, tuy rằng anh họ tuyệt đối không thể liệt vào hàng ngũ "già cả" nhưng dù sao trong nhóm anh ấy cũng lớn tuổi nhất cho nên...

Cười đủ rồi, Sầm tiểu thư lập tức chộp lấy điện thoại đăng nhập vào group của gia tộc...

"Anh hai có ở đó không? Không có, tôi xin tiết lộ một tin động trời." --- Giai Di phong hoa tuyệt thế.

"Thư ký trưởng, không phải đang ở Thượng Hải công tác sao? Tin tức động trời gì vậy?" --- Lục thiếu mập mạp

"Mau nói đi." --- Thiên hạ đệ nhất tặc Trình Nhiều Chuyện

"Anh hai bị cô bạn gái nhỏ của anh ấy gọi là chú, ha ha ha" --- Giai Di phong hoa tuyệt thế

"Oh my God!" --- Xin gọi tôi là 11
Nhất thời trong nhóm náo loạn cả lên.

Mà lúc này nơi ban công khách sạn, vị đại Boss nào đó nhàn nhã tựa vào lan can cầm điện thoại gọi cho "cháu" mình.

Quan Mẫn Mẫn vừa tắm xong bước ra thì điện thoại đổ chuông, cô vội vàng bước đến bên giường, đợi khi cô cầm được điện thoại lên thì điện thoại lại ngừng reo.

Nhìn thấy số gọi đến là của đại Boss cô có chút kinh ngạc, lúc này cách lúc cô gửi tin nhắn đã rất lâu, vậy rốt cuộc có còn tức giận hay không?

Nói không chừng cơn giận nghẹn trong bụng cả ngày giờ mới bùng phát, nên mới gọi điện thoại lại mắng cho cô một trận?

Nghĩ tới đây, cô không dám gọi điện thoại qua mà chỉ phát một tin nhắn tin nhắn hôm qua, suy nghĩ một hồi cô lại phát thêm một tin nhắn nữa...

"Nếu như chú còn giận, gọi điện thoại đến sẽ không nhận."

Lần đầu tiên trong đời Sầm Chí Quyền dùng điện thoại nhắn tin nói chuyện phiếm với một cô gái, có trời biết, những chuyện trước đây hắn cho rằng lãng phí thời gian lúc này lại làm rất vui vẻ.

"Rửa sạch mông chờ anh về đánh một trận thì sẽ hết giận."

Đây chẳng phải biến tướng của quấy rối sao? Quan tiểu thư ruột rối như tơ, tối qua giận dỗi bỏ đi, giờ lại chủ động khiêu khích cô sao?

Vừa nghĩ đến câu nói vừa nãy của hắn trong đầu cô lại bắt đầu xuất hiện những hình ảnh thiếu nhi không nên biết. Rốt cuộc làm hắn quá lưu manh hay là đầu óc cô quá đen tối?

Mặt vừa đỏ vừa nóng nhưng tin nhắn gửi đi lại mang ý khiêu khích cực kỳ.

"Chú hư quá, người ta không phải con nít, không được đánh vào mông."

"Vậy thì đánh vào đâu?"

"Đánh vào đâu cũng không được."

"Quan Mẫn Mẫn, em biết sai ở đâu chưa?"

"Sai ở đâu?"

"Em cho một người đàn ông vớ vẩn ở nhà cũng không cho người bạn trai chính hiệu là anh vào, còn nói không sai?"

Người đàn ông vớ vẩn?? Anh xác định dùng cách xưng hô như vậy nói em trai mình là đúng sao?

"Có nghiêm trọng như anh nói đâu, anh ấy vào nhà giúp em sửa vòi nước, thấy khuya rồi nên ở lại ngủ ở sofa thôi mà."

Suy nghĩ một chút cuối cùng cô vẫn nói là một phần sự thật.

Thực ra không đối mặt nói chuyện với nhau cảm giác thoải mái hơn nhiều. Cô có thể xem hắn như một người bạn trên mạng, tùy tiện nói chuyện phiếm.