Singapore tháng mười, khí trời vẫn cực kỳ oi bức.
Chiều hôm đó sau khi tan học, Dương Dung Dung đến nhà họ Phạm để đưa phần ghi chép cho Giang Tâm Đóa. Hai người ngồi ở ban công lộ thiên nơi tầng hai ăn điểm tâm sau đó Dương Dung Dung không ngừng hối thúc, bảo tranh thủ lúc này mặt trời sắp xuống núi, đi xuống hồ bơi một vòng cho đỡ nóng nhưng Giang Tâm Đóa vẫn một mực không chịu, cô biết mình trời sinh không có tố chất vận động, bơi lội càng không thích hợp với cô.
Nhưng có cách nào đây? Dương đại tiểu thư cứ cứng rắn kéo cô theo làm bạn, nói phải dạy cô bơi, chẳng những vậy còn lôi từ trong ba lô ra hai bộ đồ bơi khiến Giang Tâm Đóa muốn tìm cớ để thoái thác cũng không được.
Rõ ràng là bạn tốt sớm đã chuẩn bị sẵn cả rồi!
Dung Dung trước giờ luôn sợ nóng, lại rất thích vận động, lúc trước khi còn chưa trở mặt với người nhà, cho dù là ở trọ bên ngoài, mỗi tuần cô đều trở về nhà họ Dương mấy lần để bơi trong hồ bơi nhà mình.
Sau khi dọn đi, bởi vì bận rộn kiếm tiền hơn nữa cô ngại hồ bơi công cộng không được vệ sinh nên chắc là đã nhịn lâu lắm rồi.
Sau khi hỏi bác sĩ gia đình, xác định vết thương của cô đã không đáng ngại, có thể xuống nước, Giang Tâm Đóa mới dám cùng bạn tốt đi thay đồ chuẩn bị xuống hồ bơi.
Chỉ là, thay xong bộ đồ bơi hai mảnh màu vàng nhạt, trước ngực trễ thấp, lộ ra gần hết phần lưng, Giang Tâm Đóa loay hoay mãi mà không dám đi ra. Đời này cô chưa từng ăn mặc thế này xuất hiện trước mặt nhiều người.
'Đóa Đóa, xong chưa vậy?' Thành thạo thay xong bộ đồ bơi màu đen hai mảnh Dung Dung đứng ở cửa phòng thay đồ đợi bạn thật lâu mà không thấy ra nên sốt ruột hỏi.
'Dung Dung, bộ này có lộ liễu quá không đấy?' Giang Tâm Đóa vẫn không dám bước ra.
'Ở trong hồ bơi nhà mình mà sợ cái gì lộ liễu với không lộ liễu chứ?' Huống gì cũng không có người đàn ông nào bơi cùng đâu, có gì phải lo lắng chứ. 'Đi ra đi.' Dương Dung Dung quyết đoán đẩy cửa phòng kéo Giang Tâm Đóa ra.
Lần đầu tiên mặc đồ bơi, Giang Tâm Đóa lúng túng thực sự cho dù là trước mặt bạn tốt.
Biết cái gì gọi là “quốc sắc thiên hương”, “như hoa như ngọc” không? Chính là người đẹp trước mắt chứ nào ai khác! Đáng tiếc Dương Dung Dung không phải đàn ông, nhưng cho dù không phải đàn ông cô cũng không nhịn được huýt sáo một tiếng.
'Chậc chậc, nàng tiên cá của tôi! Đẹp lắm đó! Đi thôi!' Dương Dung Dung luôn miệng khen một tràng rồi mới lấy khăn tắm choàng quanh người bạn, kéo cô ra ngoài.
Đến hồ bơi, Dương Dung Dung dạy Giang Tâm Đóa làm những động tác làm ấm người đơn giản để tránh lần đầu xuống nước bị chuột rút.
'Đi bơi đi, bơi xong rồi đến dạy mình cũng được.' Giang Tâm Đóa mỉm cười nói với bạn.
Dung Dung nghe vậy vỗ vai bạn tốt, 'Vậy đợi mình một lát nha.'
Nói rồi linh hoạt hòa vào dòng nước trong xanh, nhanh nhẹn quẫy mình trong nước như một nàng tiên cá xinh đẹp.
Nhìn bạn mà Giang Tâm Đóa hâm mộ vô cùng, thở dài một tiếng, cô loay hoay bước lên bờ ngồi, duỗi đôi chân trắng nõn vào trong làn nước khuấy nhẹ, cảm giác mát mẻ khiến cô cảm thấy thực ra cũng không tệ lắm.
Dương Dung Dung ở trong nước vùng vẫy bơi mấy vòng mới bơi đến bên cạnh Giang Tâm Đóa, vươn tay về phía bạn, 'Xuống đây đi...'
'Dung Dung, mình không xuống đâu...' Giang Tâm Đóa vẫn chưa hết sợ nước.
'Sợ cái gì, có kiện tướng bơi lội là mình ở đây mà.'
'Nhưng nước sâu quá...'
Dung Dung vuốt nước trên mặt, 'Có sâu lắm đâu, xem nè...' Nói rồi Dung Dung đứng thẳng trong nước, từ trên nhìn xuống, nước chỉ vừa qua vai cô một chút thôi.
Giang Tâm Đóa rốt cuộc vẫn bị kéo xuống nước nhưng Dung Dung sợ cô lần đầu tập bơi dễ bị sặc nên để cô ngâm mình bên cạnh hồ một chút cho quen nước rồi nói, 'Mình bơi thêm hai vòng nữa rồi quay lại dạy bạn sau.'
'Dung Dung, đừng đi mà...' Thấy bạn tốt như một con rái cá trượt vào trong nước, Giang Tâm Đóa hốt hoảng gọi lại, bàn tay nhỏ nhắn nắm chặt lan can hồ bơi một cách đầy sợ hãi, thắc thỏm đứng trong nước.
Rất nhanh, dòng nước mát khiến toàn thân Giang Tâm Đóa thật thư thái, tâm tình bất giác cũng thả lỏng nhiều, nỗi sợ hãi cũng giảm dần. Cô thử men theo lan can hồ bơi đi tới mấy bước...
Khó được hôm nay Phạm Trọng Nam trở về tương đối sớm, khi nghe nói cô đang cùng Dương Dung Dung ở hồ bơi thì ngay cả áo khoác cũng không cởi trực tiếp đi thẳng về phía hồ bơi.
Còn chưa đến gần đã nghe tiếng cười giòn tan của hai cô gái truyền đến. Hắn càng rảo bước nhanh hơn, vừa kịp nhìn thấy Dương Dung Dung thì không ngừng tạt nước về phía Giang Tâm Đóa còn cô trong bộ đồ bơi màu vàng nhạt hết né sang đông lại tránh sang tây, cố tránh khỏi sự tấn công của cô gái kia...
Bộ áo bơi sớm đã ướt sũng, những giọt nước những những hạt trân châu trượt từ bờ vai trắng nõn lộ ra bên ngoài xuống nước, khi cô vô tình nghiêng người qua, hắn thậm chí còn có thể nhìn thấy bầu ngực với những đường cong hoàn mỹ bởi vì chiếc áo bơi hơi thấp mà lộ ra một phần ở bên ngoài...
Sắc mặt Phạm Trọng Nam phút chốc tối sầm, hừm, cho dù người đối diện là một cô gái, cũng không được!
Đang chơi đùa thật vui vẻ, hai cô gái hoàn toàn không phát hiện ra Phạm Trọng Nam đã đến gần, mãi đến khi giọng nói không nhanh không chậm của hắn vang lên bên tai, hai cô mới giật mình không đùa nhau nữa.
'Chơi đủ chưa?'
Sắc mặt Phạm Trọng Nam tối sầm, dưới ánh mắt sắc bén của hắn, Giang Tâm Đóa căn môi, hai tay theo bản năng vội vòng qua trước ngực, 'Em chỉ muốn học bơi thôi.'
Lúc này Dương Dung Dung cho dù có ngốc hơn nữa cũng biết, sớm rời khỏi đây mới là sáng suốt.
'Đóa Đóa, nếu như ông xã của bạn đã về rồi, vậy để anh ta dạy bạn thì tốt hơn. Mình bơi đủ rồi, lần sau lại đến. Bye nhé.' Ném lại câu nói này xong, Dương đại tiểu thư vội vàng lên bờ, chuồn mất bỏ lại một người vẻ mặt ngượng ngùng đứng trong nước, một người khuỵu chân bên bờ, vẻ mặt tối sầm.
'Sao anh về sớm quá vậy?' Giang Tâm Đóa dè dặt nhìn vẻ không vui của hắn.
Trước giờ hắn luôn trở về sau tám giờ, hôm nay lại xuất hiện ở đây vào lúc này thật có chút khác thường.
Khó được một lần cô có can đảm xuống nước, thế mà lại bị hắn bắt gặp.
'Em không biết bơi sao?' Phạm Trọng Nam chăm chú nhìn cô gái trước mặt, còn khá là nơi đây là hồ bơi gia đình, nếu cô đến bãi biển mà dám ăn mặc thế này, xem hắn xử lý cô thế nào!
'Không biết.' Vị trên cạn cũng không có gì mất mặt, hơn nữa trước mặt hắn cũng không có gì phải ngại thế nhưng mặt Giang Tâm Đóa vẫn không khỏi nóng lên.
'Muốn học sao?'
Cũng không phải rất muốn, nhưng cả người đang ngâm trong nước, nếu nói không muốn dường như cũng không phải, tuy rằng cô cũng là bị Dương Dung Dung kéo xuống nước, nhưng vừa nãy không phải cũng chơi rất vui sao? Thế nên, chỉ nhẹ gật đầu một cái.
'Đợi một chút.' Phạm Trọng Nam ném lại một câu rồi xoay người đi về phía nhà chính.
A, ý gì đây? Đứng ở trong nước, Giang Tâm Đóa có chút khó hiểu nhìn theo bóng lưng thẳng tắp của hắn.
Năm phút sau, khi cô vừa lần dò bước lên bờ thì nhìn thấy Phạm Trọng Nam từ phòng thay áo bước ra, cô sững sờ đứng ở bờ hồ nhìn bóng dáng cao ngất đang càng lúc càng đến gần kia, cõi lòng dậy sóng.
Mái tóc ngắn, dầy, đen bóng của người đàn ông như tỏa sáng dưới ánh mặt trời, theo từng bước chân đi, những giọt nước chưa kịp khô từ mái tóc hắn trượt xuống, rơi trên lồng ngực rám nắng rắn rỏi của hắn thành từng dòng nhỏ, chảy xuống vùng eo tinh tráng với lớp cơ sáu múi, cuối cùng là chiếc quần bơi màu đen ôm sát người...
Thật quá gợi cảm! Hắn tắm qua ở phòng thay đồ rồi mới bước ra sao?
Chỉ là, lần đầu tiên ở một nơi không phải phòng ngủ nhìn thấy thân hình cường tráng của hắn, tim Giang Tâm Đóa đập thật nhanh, đôi má nóng bừng, cả hô hấp cũng dần trở nên dồn dập hơn.
'Xuống đây, tôi dạy em!' Phạm Trọng Nam đã bước đến gần, vỗ nhẹ lên má cô sau đó nhảy xuống hồ bơi trước.
Cái gì chứ? Hắn muốn dạy cô bơi??!!
Nếu hắn dạy cô, sự tiếp xúc giữa thân thể hai người chắc chắn là không thể thiếu rồi! Cô với hắn trước giờ chưa từng có những hành động thân mật như vậy ngay giữa thanh thiên bạch nhật. Cho dù là vợ chồng, cô vẫn thấy không quen...
'Xuống đây!' Không hiểu được tâm tư rối bời của cô, hắn vươn tay kéo cô xuống nước.
Nước trong hồ bơi chỉ đến ngực Phạm Trọng Nam. Không biết bơi, Giang Tâm Đóa theo bản năng vội vàng ôm lấy cổ hắn, bàn tay nhỏ nhắn do đã ngâm nước nên càng trắng nõn, bóng loáng, đôi chân dài thẳng tắp cũng bất giác quấn lấy eo hắn...
Động tác của cô thật quá mê người, cả người gần như dán sát lên người hắn khiến hô hấp của Phạm Trọng Nam dần trở nên thô ráp, khàn giọng nói, 'Sợ nước như vậy còn muốn học bơi gì?'
'Vọc nước một chút thôi mà...' Giang Tâm Đóa hơi ngước lên, vô tình bắt gặp ánh mắt hắn đang nhìn mình, đôi mắt thâm thúy đó như một hồ nước sâu không thấy đáy khiến cô thấy mình sắp chết chìm trong đó.
'Chỉ muốn vọc nước thôi sao?' Hắn nhìn đôi môi hồng nhuận, tươi tắn, độ cong hoàn mỹ như hai cánh hoa anh đào đang nở rộ gần ngay trước mắt mình, cổ họng chợt khô rát...
Nếu như không muốn học bơi vậy hắn cũng không cần phải dạy, dưới tình huống này, nên làm những chuyện có ý nghĩa hơn học bơi thì đúng hơn!
'Ô...' Ngọn lửa trong mắt hắn càng lúc càng mãnh liệt, mãnh liệt đến mức khiến cô thấy sợ, bất giác không dám nhìn vào mắt hắn nhưng không kịp rồi, đôi môi với những đường nét rõ ràng đã chặn lại môi cô... Nụ hôn này, dấy lên một trời xuân sắc trong hồ nước vốn tĩnh lặng...