Về phần rốt cuộc Nam Cung Kỳ có nghe được hay không thì Nam Cung Cửu không biết……
Chờ đến khi hắn lấy lại tinh thần thì nhìn thấy tư thế của Kỳ vẫn không chút thay đổi, vẻ mặt thất thần cũng vẫn như cũ……
Trong lòng sinh ra một loại cảm giác nói không nên lời…… Dường như trong nháy mắt kia, cảm xúc của hắn đều trở nên nhạt nhòa……
Một chai nước xuất hiện trước mặt, Nam Cung Cửu lấy lại tinh thần, có chút kinh ngạc ngẩng đầu nhìn. Là Mạc Dương, khẽ gật đầu, cầm chai nước, lưng hướng về phía Nam Cung Kỳ, nhìn về phía bầu trời xanh thẳm. Nam Cung Cửu thất thần…… [chỗ này sẽ có một cái phiên ngoại! < lời tác giả] Quý Thần Quang cùng Quý Tiêu Dương hai người thân mật vành tai tóc mai chạm vào nhau, đột nhiên nhìn thấy hai chai nước xuất hiện trước mặt. Trong lòng cảm thấy có chút kỳ quái. Không phải bọn họ vừa mới mua đồ uống rồi sao? Ngẩng đầu, có chút ngạc nhiên, cư nhiên là Mạc Dương!
Mạc Dương thấy Quý Thần Quang đã cầm lấy nước, cuối cùng mới đi đến bên người Linh Thiên Nhiễm, vẫn như trước một bộ mặt than “Cầm!” Nhẹ nhàng nói một chữ! Có đôi khi, Mạc Dương thật sự cảm thấy may mắn vì mình có loại tính cách này. Bằng không hiện tại, nội tâm khẩn trương của hắn sẽ đều bị Thiên Nhiễm nhìn ra!
“Ừm!” Linh Thiên Nhiễm gật đầu nhận lấy chai nước, mở nắp chai, uống một ngụm.
“Đi, vào ngồi ở ghế dài trong rừng một chút, thế nào?” Quý Tiêu Dương nhìn bốn người bên cạnh. Mạc Dương cùng Thiên Nhiễm rõ ràng đã có chút tiến triển. Chính là Kỳ cùng Cửu, như thế nào cảm giác……
“Được ạ!” Ánh mắt Quý Thần Quang sớm đã dừng trên những chiếc ghế dài kia, vừa nghe Quý Tiêu Dương nói liền nhẹ nhàng trả lời một câu. Người liền đi về phía chiếc ghế dài, Quý Tiêu Dương cười sủng nịch theo sát phía sau. Linh Thiên Nhiễm cùng Mạc Dương cũng chậm rãi đi đến chiếc ghế.
Nam Cung Kỳ đang chuẩn bị đi thì phát hiện Nam Cung Cửu bên cạnh không biết đang suy nghĩ cái gì……
“Tiểu Cửu!” Suy nghĩ một chút, Nam Cung Kỳ vẫn là vươn tay đẩy nhẹ Nam Cung Cửu đang thất thần! “Cần phải đi rồi!” Nói xong liền xoay người đuổi theo mấy người Quý Tiêu Dương.
Nam Cung Cửu lấy lại tinh thần, nhìn bóng dáng Nam Cung Kỳ, trong mắt lóe lên thần sắc kiên định trước nay chưa từng có! Hắn, vốn là vì theo đuổi Kỳ mà về! Mặc kệ gặp được khó khăn gì, hắn cũng sẽ không buông tay…… Trong lòng có quyết định, hơi thở lạnh băng tỏa ra trên người Nam Cung Cửu không tán đi không ít.
“Vào trong rừng, không khí càng thêm trong lành mát mẻ, các anh có ngửi thấy mùi gì không? Mùi bạch quả thật là thơm!” Quý Thần Quang ngồi trên ghế dài, cả người xiêu xiêu vẹo vẹo nằm trong lòng Quý Tiêu Dương, cười đặc biệt sáng lạn!
“Cảnh sắc ở nơi này được bảo hộ thật tốt!” Tầm mắt Linh Thiên Nhiễm ở bốn phía dạo quanh một vòng, phát hiện không có chút giấy vụn rác thải nào. Hảo cảm đối với nơi này lại tăng vài phần……
“Ừ!” Mạc Dương gật gật đầu, phát ra một đơn âm.
Linh Thiên Nhiễm có chút ngạc nhiên, cậu thật không ngờ Mạc Dương lại trả lời câu nói của cậu. Thời gian bọn họ ở chung cũng khá lâu, ngày thường Mạc Dương cả ngày đều bày ra khuôn mặt than, có thể không nói chuyện sẽ không nói, có chuyện nói cũng sẽ giản lược thật nhiều! Trước kia, cậu cũng không quen nhìn thái độ này của Mạc Dương, thật sự là rất dễ dàng khơi mào tính cách nóng nảy của cậu……
Phát hiện ánh mắt tương đối ôn hòa của Linh Thiên Nhiễm đang nhìn mình, Mạc Dương đột nhiên lại có chút không được tự nhiên. Trong lòng có chút khẩn trương……
“Anh hai!” Quý Thần Quang ngồi trong lòng Quý Tiêu Dương, ánh mắt dừng trên người Mạc Dương cùng Linh Thiên Nhiễm, cười đến tinh quái. Nhìn không ra, mặt than Mạc Dương này cư nhiên vẫn là một tên đầu gỗ ngốc ngếch, Thiên Nhiễm vừa mới tâm bình khí hòa một chút, anh ta liền khẩn trương. Thật thú vị……
“Kiên nhẫn một chút!” Nhìn Quý Thần Quang ở trong lòng đã buồn cười đến rung cả người, khóe miệng Quý Tiêu Dương cũng không tự giác xuất hiện một nụ cười, ôn nhu như nắng mùa xuân! Xấu xa vươn tay cù cái cổ nhỏ xinh của Quý Thần Quang.
“Ha ha……” Quý Thần Quang rốt cục nhịn đến cực hạn, bị Quý Tiêu Dương nhẹ nhàng cù một cái, cả người liền nhịn không được cười lớn! “Anh hai, anh thật xấu……” Trong đôi mắt to tròn lấp lánh ánh nước, vừa mới bảo cậu kiên nhẫn một chút, đừng nhiễu đến Mạc Dương cùng Thiên Nhiễm. Nhưng giây tiếp theo anh hai liền cù cậu……
Linh Thiên Nhiễm nghe thấy Quý Thần Quang cười to liền đem tầm mắt chuyển lên trên người cậu. Có chuyện gì mà Thần Quang lại cười kích động như vậy……
Cảm giác được tầm mắt của Thiên Nhiễm rời đi, Mạc Dương nhất thời thở dài nhẹ nhõm một hơi, cười cảm kích với Quý Tiêu Dương! Trong lòng âm thầm nghĩ, như thế này thì không được, mình phải nghĩ một biện pháp để loại bỏ cảm xúc khẩn trương này……
Nam Cung Cửu ngồi bên người Nam Cung Kỳ, ở thời điểm anh không chú ý, vươn tay gãi gãi nhẹ nhàng bên hông Nam Cung Kỳ! Trong đôi mắt đen bóng lóe lên ý cười trêu tức……
Thình lình cảm giác được bên hông đột nhiên truyền đến cảm giác ngưa ngứa, thân thể Nam Cung Kỳ run lên một cái, ánh mắt nhìn về phía Nam Cung Cửu, đáy mắt mang theo dò hỏi!
Nhìn Nam Cung Kỳ có chút ngốc lăng, kính mắt gọng bạc hơi rủ xuống, bộ dáng mang theo chút ngây thơ, trong con ngươi đen bóng của Nam Cung Cửu hiện lên ý cười nhè nhẹ. Kỳ, thật đáng yêu……
Tiểu Cửu nở nụ cười…… Tiểu Cửu cư nhiên nở nụ cười! Nam Cung Kỳ ngây người!
Thừa dịp Nam Cung Kỳ ngây ngốc, Nam Cung Cửu vươn hai tay gãi gãi bên hông anh!
“A…… Tiểu Cửu, không cần, buồn……” Nam Cung Kỳ lấy lại tinh thần, trên mặt nhịn không được xuất hiện ý cười, thân thể lại nghĩ biện pháp né tránh tay Nam Cung Cửu. Thật là buồn……
Ý cười nơi đáy mắt Nam Cung Cửu càng sâu. Kỳ, đây mới là nụ cười chân chính của em! Thật là đẹp!
Hai người Quý Thần Quang cùng Quý Tiêu Dương đều phát hiện tiếng cười của hai người Nam Cung Cửu, ánh mắt nhất thời đều chuyển đến trên người bọn họ. Nhìn thấy cảnh tượng kia, Quý Thần Quang cùng Quý Tiêu Dương liếc nhau, trong mắt không dấu được kích động! Hôm nay thật sự là một ngày hạnh phúc!
Đúng lúc này, di động của Quý Tiêu Dương đột nhiên vang lên.
Quý Tiêu Dương lấy di động ra, nhìn thoáng qua, là thư ký của mình. “Có việc?” Thanh âm khôi phục sự lạnh lùng!
“Sếp, đại diện của làng du lịch Thanh Viễn muốn cùng anh thảo luận một chút về việc hợp tác!”
“Lúc nào?”
“Anh ta đã đến công ty rồi!”
“Được, cậu trước tiên tiếp đón một lát. Tôi lập tức đến ngay!”
Nói xong, Quý Tiêu Dương ngắt điện thoại, nhìn về phía Nam Cung Kỳ. “Kỳ, người của làng du lịch Thanh Viễn đến tìm chúng ta!”
“Thật sao?” Nam Cung Kỳ đeo lại kính mắt màu bạc, có chút trợn mắt há mồm nhìn về phía Quý Tiêu Dương! Kia chính là một hạng mục hợp tác gần mười triệu a…… Bọn họ đã sớm có chuẩn bị đi bàn bạc với người ta! Bất quá thời gian định là buổi chiều ngày mai! Không nghĩ tới bọn họ lại chủ động tìm tới cửa! Như vậy trước đó vài ngày bọn họ đã chuẩn bị tài liệu kỹ càng rồi!
“Ừm. Người đã đến công ty rồi!” Thanh âm Quý Tiêu Dương vẫn trầm ổn như trước, nhìn không ra chút cảm xúc! Đây là do Quý phụ dạy, chỉ có che dấu bản thân mình thật tốt thì mới không để người khác phát hiện ra nhược điểm của mình!
“Vậy chúng ta nhanh chóng trở về đi!”
“Ừm!” Mấy người chậm rãi đi đến công ty!
“Sếp, Lưu tiên sinh đang ở trong phòng khách chờ anh!” Thân ảnh Quý Tiêu Dương vừa mới xuất hiện ở công ty, thư ký tựa như u linh vọt đến trước mặt hắn!
“Ừ!” Quý Tiêu Dương gật đầu, nhìn về phía Quý Thần Quang “Thần Thần, em cùng Thiên Nhiễm bọn họ trước tiên đi đến văn phòng nghỉ ngơi một chút đi!”
“Vâng ạ!” Quý Thần Quang cũng biết anh hai có việc quan trong, rất là nhu thuận gật gật đầu.
“Kỳ, chúng ta đi thôi!” Nhìn bốn người Thần Thần cùng Linh Thiên Nhiễm vào thang máy, Quý Tiêu Dương mới nói một câu với Nam Cung Kỳ bên cạnh. Người liền đi tới phòng tiếp khách, Nam Cung Kỳ cũng theo sát sau đó.
“Xin chào! Tôi là quản lý giám sát làng du lịch Thanh Viễn, tôi tên là Lưu Quân!” Một thanh niên mặc âu phục ngồi trên sô pha, thấy Quý Tiêu Dương tiến vào liền nhanh chóng đứng lên. Không kiêu ngạo không siểm nịnh tự giới thiệu ngắn trước!
“Để anh đợi lâu rồi!” Quý Tiêu Dương ngồi xuống đối diện Lưu Quân, khóe môi nhếch lên một nụ cười mang tính thương mại.
Lưu Quân cười nhẹ “Không có việc gì! Lần này lão tổng tài của Thanh Viễn chúng tôi muốn cùng Quý tổng ngài tiến hành hợp tác. Đây là một ít tài liệu nói về công việc hợp tác. Mời Quý tổng xem!” Nói xong liền lấy từ trong cặp công văn ra một phần tư liệu!
Quý Tiêu Dương nhận lấy tư liệu, tinh tế nhìn thoáng qua rồi sau đó đưa tới trước mặt Nam Cung Kỳ. Lưu Quân ở một bên lẳng lặng chờ đợi!
Qua ước chừng mười phút sau, Lưu Quân nhìn về phía Quý Tiêu Dương “Không biết Quý tổng ngài có vừa lòng hay không?”
“Muốn chúng tôi nhận thầu kiến trúc của làng du lịch này thì không thành vấn đề, chính là giá cả thì……” Biểu tình của Quý Tiêu Dương vẫn như trước vân đạm phong kinh không nhìn ra cảm xúc biến hóa.
Trong lòng Lưu Quân hơi chấn động, quả nhiên là một kỳ tài kinh doanh nổi tiếng làm việc không biết mệt. Đối mặt với một hợp đồng lớn như thế này mà cảm xúc không có chút kích động nào! “Lão tổng tài của chúng tôi đã nói, giá cả có thể từ từ thương lượng! Chính là nếu Quý tổng đồng ý với lần hợp tác này, như vậy phiền Quý tổng đến tỉnh X xem một lần. Xem xét địa hình của làng du lịch này trước, sau đó có thể thiết kế ra một bản vẽ kiến trúc tốt nhất. Lão tổng tài của chúng tôi ở phương diện này thực sự rất để bụng! Hy vọng có thể cùng bàn bạc với Quý tổng nhiều hơn để sáng tạo ra một khu nhà ở độc đáo và duyên dáng nhất!”
“Tôi nghĩ muốn 40% cổ phần!” Quý Tiêu Dương cười nhạt nói một câu.
“Này……” Lưu Quân chần chờ.
“Anh có thể cho tôi câu trả lời thuyết phục vào ngày mai! Buổi tối hôm nay tôi sẽ để cho thư kí giúp anh chuẩn bị phòng khách sạn.” Nói xong, Quý Tiêu Dương liền đứng lên ra khỏi phòng! Gọi một cuộc điện thoại cho thư kí bảo anh ta giúp Lưu Quân chuẩn bị phòng khách sạn!
“Kỳ, cậu thấy sao?” Đứng ở trong thang máy, Quý Tiêu Dương hỏi Nam Cung Kỳ bên cạnh.
“Có thể hợp tác!” Nam Cung Kỳ đẩy gọng kính màu bạc.
“Lưu tổng có tiếng là khó chơi! Kỳ, cậu có nắm chắc không?” Ra khỏi thang máy, Quý Tiêu Dương một bên đi về phía văn phòng một bên hỏi.
“Cái này không thành vấn đề. Trước đó vài ngày tôi đã cho người đi thăm dò địa hình của làng du lịch Thanh Viễn rồi. Đại khái là đã có bản vẽ thiết kế rồi. Nguyên lai là chuẩn bị vì ngày mai, đợi lát nữa tôi lấy cho cậu xem!”
“Được.” Quý Tiêu Dương gật gật đầu.
“Anh hai, có phải công việc thuận lợi lắm không?” Quý Tiêu Dương vừa vào cửa, Quý Thần Quang liền cảm giác được tâm tình của anh hai rất tốt!
“Ân. Tối nay chúng ta đến Mỹ Thực Lâu ăn cơm.” Quý Tiêu Dương đi tới bên người Quý Thần Quang, ôm cậu vào ngực, hôn lên khuôn mặt cậu một cái.
“Dạ!” Vừa nghe nói đến Mỹ Thực Lâu, hai mắt Quý Thần Quang nhất thời tỏa sáng, cả người có vẻ có tinh thần hơn nhiều!
“Thần Thần, em thực sự là một con mèo tham ăn!” Nhẹ nhàng chọc chọc hai lúm đồng tiền nho nhỏ hai bên má Quý Thần Quang!
Quý Thần Quang ngồi trong lòng Quý Tiêu Dương cười ngây ngô!