“Có thể nói cho cậu. Nhưng Thần Quang, cậu không thể đem chuyện hôm nay nói với bất luận kẻ nào, bao gồm cả anh hai cậu cũng không được!” Nam Cung Cửu nâng người dậy dựa vào thành giường. Ánh mắt bán híp, đôi mắt sáng như sao lóe lên sự giảo hoạt.
Ách…… “Vì cái gì mà ngay cả anh hai cũng không được?” Có chút nghĩ hoặc nhìn về phía Nam Cung Cửu. Ở trong lòng Quý Thần Quang, anh hai chính là cậu, cậu cũng chính là anh hai, hai người là một thể. Hiện tại bảo cậu phải gạt anh hai, cái ý niệm này mới thoáng hiện lên trong đầu, cậu đã cảm thấy khó chịu! Cậu không làm được!
“Bởi vì điều chúng ta chuẩn bị nói là bí mật. Không thể nói cho người thứ ba!” Thanh âm Nam Cung Cửu lại khôi phục sự lãnh đạm.
“Không có người thứ ba, anh hai cùng tớ là một thể!” Ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Nam Cung Cửu, lời này của Quý Thần Quang nói được thực nghiêm túc! Khuôn mặt còn gắt gao nhăn lại!
Nam Cung Cửu nhìn biểu tình của Quý Thần Quang thì hơi ngớ người ra rồi sau đó khéo miệng mới giơ lên một chút. Nhìn không ra Tiểu Thần Quang cư nhiên lại có tính độc chiếm mạnh mẽ như vậy…… “Được, khi nào anh hai cậu hỏi thì cậu liền nói cho anh hai cậu biết. Nhưng nếu anh hai cậu không hỏi, cậu phải hứa là sẽ không nói. Thế nào?”
Nghiêng đầu, Quý Thần Quang khẽ rũ mi mắt, tựa hồ như đang tự hỏi, môi mím chặt, trên mặt hiện vẻ rối rắm. Sau một lúc mới nâng mắt nhìn về phía Nam Cung Cửu “Ừm. Được!” Gật đầu thật mạnh “Mau nói cho tớ biết là biện pháp gì!” Đôi mắt to tròn nháy mắt liền phát ra ánh sáng chói mắt.
Nam Cung Cửu nhìn thấy vậy, nụ cười bên khóe miệng không tự giác sâu thêm vài phần. Chỉ cần là chuyện liên quan đến Tiêu Dương, Tiểu Thần Quang liền đặc biệt thông minh, đặc biệt mẫn cảm. Thật là kỳ lạ…… “Trước khí nói ra biện pháp này. Thần Quang, cậu phải đáp ứng tôi một chuyện!”
“Chuyện gì? Như thế nào lại có nhiều chuyện như vậy?” Mi tâm hơi nhíu lại, trên mặt hiện vẻ không kiên nhẫn.
“Việc này thực dễ dàng! Cậu đợi lát nữa nói muốn đến nhà Kỳ ăn cơm chiều thì được rồi!” Khóe miệng Nam Cung Cửu tà tà cười càng thêm phần sâu sắc. Ánh mắt nhìn về phía cửa phòng nghỉ như có thể xuyên thấu nó, nhìn thấy bộ dáng khi làm việc của Nam Cung Kỳ.
“Đến nhà Kỳ ăn cơm! Việc này rất được. Đồ ăn Kỳ làm ăn ngon lắm!” Vừa nghe đến là chuyện này, trên mặt Quý Thần Quang tràn đầy hứng thú! Khả năng nấu nướng của Kỳ phi thường tốt! Cậu thích ăn!
“Ừ. Đợi lát nữa nhớ rõ!” Nói xong Nam Cung Cửu liền nhắm hai mắt lại, giống như rất buồn ngủ, nhanh chóng thiếp đi!
“Tớ biết rồi!” Quý Thần Quang nhỏ giọng trả lời một câu. Rồi sau đó cả người liền lăn lên giường, chui vào trong chăn, hưng phấn trộm vui sướng. Một lát sau, Quý Thần Quang đột nhiên nghĩ ra một chuyện, Cửu còn chưa có nói cho cậu biết làm thế nào để anh hai càng thêm chú ý đến cậu!
Nghĩ vậy, Quý Thần Quang lập tức vươn tay xốc chăn lên, ngồi dậy nhìn về phía Nam Cung Cửu thì phát hiện cậu ta đã muốn ngủ say rồi! Trên mặt có điểm mất hứng……
Quên đi, chờ Cửu tỉnh dậy thì hỏi sau vậy! Cách gần một phút đồng hồ sau, Quý Thần Quang cũng cảm thấy buồn ngủ, ngáp một cái, một lần nữa chui vào chăn tiếp tục ngủ!
Chờ sau khi Quý Tiêu Dương hoàn thành công việc thì đã bốn rưỡi chiều. Ngẩng đầu xoay trước cổ cứng ngắc, ánh mắt không tự giác nhìn về phía phòng nghỉ, khóe miệng khẽ nhếch lên thành một nụ cười sủng nịch: Thần Thần rất thích ngủ. Đã ngủ được ba tiếng rồi! Trong lòng vừa nghĩ Quý Tiêu Dương đã đứng lên, nhẹ nhàng đi về phía phòng nghỉ. Nhẹ tay mở cửa, tầm mắt khẽ đảo quanh phòng thấy được Cửu đang ngủ ở trên giường Kỳ. Thần Thần thì đang ngủ trên giường mình, cái miệng nhỏ nhắn khẽ chu lên, thỉnh thoảng lại mấp máy, khẳng định là đang mơ thấy được ăn đồ gì đó rất ngon.
Ý cười nơi khóe miệng càng thêm sâu sắc, nhẹ nhàng tiêu sái đi vào phòng nghỉ, đến trước giường Quý Thần Quang rồi ngồi xuống. Ánh mắt thản nhiên nhìn Quý Thần Quang đang ngủ say. Ngủ thật say, có thể ăn có thể ngủ, tại sao lại không thấy có chút thịt nào?……
Quý Tiêu Dương có chút buồn bực vươn tay nhẹ nhàng sờ sờ lên cánh tay nhỏ gầy của Quý Thần Quang. Hắn vẫn nhớ rõ lúc còn nhỏ, cánh tay, cẳng chân cùng bụng nhỏ của Thần Thần luôn luôn mũm mĩm, mềm mềm, ôm đến thực thoải mái. Sau đó cậu bé trong lòng hắn bất tri bất giác đã trưởng thành, tại lúc hắn còn chưa có phản ứng lại được thì bộ dáng cậu đã thay đổi. Nháy mắt một cái, thời gian liền biến một đứa bé mũm mỉm thành một mĩ thiếu niên tinh xảo! Cái loại chuyển biến này làm người ta ngạc nhiên. Ngay cả hắn cũng có chút thất thần không phản ứng kịp……
Thần Thần của hắn, càng lớn càng xinh đẹp! Đúng vậy, chính là xinh đẹp! Vẻ đẹp của Quý Thần Quang phải dùng đến từ xinh đẹp để hình dung. Nhất là khi cậu dùng cặp mắt to tròn sáng ngời kia nhìn vào, trong nháy mắt, bất kể là ai cũng sẽ nghe thấy tiếng tim mình bắt đầu đập gia tốc! Vẻ đẹp của Quý Thần Quang có thể nói là kinh tâm động phách (chấn động lòng người). Vẻ đẹp của cậu là một vẻ đẹp tĩnh lặng thuần khiết. Chỉ cần nhìn đến miệng cười của cậu, tâm tình liền có thể bình tĩnh hơn bao giờ hết!
Ánh mắt chậm rãi chuyển đến đôi môi đỏ mọng của Quý Thần Quang, Quý Tiêu Dương liền cảm giác được bản thân mình đang mê đắm vào đó. Đầu không tự chủ bắt đầu cúi xuống thấp, chậm rãi chậm rãi càng ngày càng gần, ánh mắt lạnh nhạt lúc đầu dần dần trở nên sâu thẳm, ở sâu trong đó dường như có chút lửa nóng bắt đầu bùng lên! Giờ phút này, Quý Tiêu Dương cảm thấy bản thân mình dường như đã mất đi khống chế, trong đầu chỉ còn đúng một ý nghĩ: Chiếm lấy đôi môi đỏ mọng của Thần Thần.
Cái ý niệm này không giống như lúc thường ngày vẫn hôn Thần Thần, loại ý tưởng này dường như còn ẩn chứa cảm xúc khác. Làm cho tâm tình hắn trở nên khẩn trương cùng chờ mong. Mắt thấy càng ngày càng gần đôi môi đỏ mọng đó, Quý Tiêu Dương rõ ràng cảm giác được mình đang run! Có cái gì đó không giống với……
Trong lòng hắn ẩn ẩn có một loại dự cảm, nếu hắn hôn xuống, vậy thì giữa hắn và Thần Thần sẽ phát sinh biến hóa…… Về phần là tốt hay xấu thì hắn không thể biết được. Hiện tại hắn chỉ nghĩ được một việc đó là hôn Thần Thần!
Động tác hôn môi này cũng không xa lạ, bọn họ cơ hồ mỗi ngày đều trình diễn vài lần. Nhưng mà vào giờ khắc này, Quý Tiêu Dương lại cảm thấy có chút vô thố. Giống như không biết mình nên làm thế nào để hôn Thần Thần…… Hắn cảm thấy trong nụ hôn này còn có cảm xúc khác, rất quan trọng!
Môi hai người cơ hồ sắp dán vào nhau thì Quý Tiêu Dương đột nhiên dừng lại, ánh mắt có chút dại ra nhìn môi Quý Thần Quang. Tạm dừng một lúc hắn mới vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve, cảm giác mềm mềm, có chút ấm áp. Cảm giác giống như trong trí nhớ! Hiện tại trong đầu hắn có thể tái hiện lại cảm giác khi hôn lên đôi môi đỏ mọng của Quý Thần Quang. Cái cảm giác ấm áp ngọt ngào ấy vẫn không thay đổi. Cơ hồ mỗi một lần hôn lên đều làm cho lòng hắn xuất hiện chút gợn sóng. Đó là một loại cảm giác thực kỳ lạ, mỗi một lần xuất hiện đều làm cho hắn có cảm giác bản thân mình lại để ý đến Thần Thần nhiều hơn một chút!
“Anh hai!” Quý Thần Quang đang ngủ thì đột nhiên cảm giác được anh hai đang ở bên người mình. Nhanh chóng mở to mắt liền nhìn thấy anh hai đang thất thần nhìn mình, trong mắt mang theo sự mê luyến sâu thẳm, tay nhẹ nhàng vỗ về bờ môi cậu. Cậu cảm giác được môi mình đang tê dại. Cái loại cảm giác tê dại này thực thoải mái, nháy mắt liền lan ra toàn bộ cơ thể. Quý Thần Quang thực rõ ràng cảm giác được mặt mình bắt đầu nóng lên! Bị anh hai nhìn như vậy, Quý Thần Quang phát hiện tim mình đã không còn chịu sự khống chế mà đập nhanh hơn rất nhiều! Đáy lòng không tự giác liền sinh ra cảm xúc khẩn trương!
“Thần Thần, anh đánh thức em sao?” Cách hơn mười giây sau Quý Tiêu Dương mới lấy lại tinh thần. Rồi sau đó thực tự nhiên cúi xuống hôn một cái lên môi Quý Thần Quang. Rồi nhanh chóng ngẩng đầu, vươn tay ôm Quý Thần Quang đang mơ màng ở trên giường ôm vào lòng. Bàn tay nhẹ nhàng vuốt tóc cậu, động tác rất nhẹ nhàng, thanh âm thực ôn nhu “Thần Thần, tỉnh hẳn chưa? Có đói bụng không?” Nói xong liền đem đầu mình vùi vào cổ Quý Thần Quang, dùng sức hít sâu một hơi. Dường như hắn vẫn có thể ngửi được cỗ hương thơm quen thuộc tràn đầy mùi sữa của Thần Thần. Thật thoải mái!
Nằm trong lòng Quý Tiêu Dương, Quý Thần Quang lắc lắc đầu “Giữa trưa em đã ăn hai bát cơm rồi. Hiện tại bụng vẫn còn no!”
“Anh làm việc xong rồi. Có muốn ra ngoài đi dạo không?” Cúi đầu nhìn biểu tình của Quý Thần Quang.
Đi dạo?…… Dưới đáy lòn nhẹ nhàng lặp lại câu nói của Quý Tiêu Dương, trong đầu Quý Thần Quang bất chợt lóe lên một tia sáng. Cậu lập tức ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Quý Tiêu Dương “Anh hai, hay chúng ta đi siêu thị đi, tối nay đến nhà Kỳ ăn cơm. Vừa vặn cũng có thể chúc mừng Cửu đã chuyển đến! Được không ạ?”
“Em đúng là cái đồ ma lanh, là em muốn ăn cơm Kỳ nấu chứ gì!” Nói xong Quý Tiêu Dương ngẩng đầu, tầm mắt khẽ chuyển, đáy mắt tối đi một chút. Mình có nên đi học nấu ăn không? Thần Thần tiểu gia hỏa này thích nhất là đồ ăn! Nếu mình không cho em ấy ăn đồ ăn ngon nhỡ em ấy bị người khác cướp mất thì làm sao bây giờ?
“Hắc hắc, vẫn là anh hai hiểu em nhất!” Hai tay bám chặt cổ Quý Tiêu Dương, đối mặt với hắn rồi hung hăng hôn một cái. Trên mặt là nụ cười đặc biệt sáng lạn!
Hai người ở một bên không phát hiện ra, Nam Cung Cửu đã tỉnh. Hắn đang mở mắt nhìn về phía cửa phòng nghỉ, khóe miệng như ẩn như hiện nhếch lên một cười nhạt! Kỳ, chúng ta sẽ cùng nhau dùng cơm!
“Đi thôi, chúng ta hiện tại đi nói với Kỳ một tiếng rồi cùng nhau đi siêu thị!” Vuốt tóc Quý Thần Quang, Quý Tiêu Dương cười cười đứng lên.
“Ân! Đi thôi!” Quý Thần Quang hoan hoan hỉ hỉ xuống giường. Rất tự nhiên mà nắm tay Quý Tiêu Dương, nhẹ nhàng ra khỏi phòng. Bọn họ không muốn đánh thức Nam Cung Cửu nhưng lại không biết người kia đã sớm tỉnh……
Tiêu Dương cùng Thần Quang…… Nam Cung Cửu vuốt vuốt cằm. Khi lần đầu tiên gặp hai người họ lúc còn nhỏ, liền biết hai người này có gian tình. Hiện tại xem ra quả nhiên là như vậy……
Nam Cung Kỳ vừa vặn làm xong công việc, liền nghe thấy thanh âm hưng phấn của Quý Thần Quang vang lên “Kỳ, tối nay đến nhà anh ăn cơm đi. Hiện tại chúng ta đi mua đồ. Thế nào?”
Ách…… Dừng lại một chút mới trả lời “Được!” Trong lòng có chút khổ não……Tiểu Thần Quang thích nhất là đồ ngọt, mà công thức nấu những món ngọt có chút phiền toái. Tâm tình anh hôm nay rất hỗn độn, vốn muốn ăn linh tinh chút gì đó rồi tắm rửa đi ngủ…… Nhưng hiện tại xem ra ý tưởng đó phải ngâm nước nóng rồi……
“Tốt quá đi! Vậy Kỳ, chúng ta ra ngoài đi!” Nghe được câu trả lời của Nam Cung Kỳ, Quý Thần Quang cười càng thêm vui vẻ. Quý Tiêu Dương đứng bên cạnh, ánh mắt càng thêm ám trầm. Xem ra phải đi học nấu ăn thật rồi! Nhìn xem, Thần Thần cười đến sáng lạn như vậy! Thực chói mắt……
“Cửu đâu?” Chần chờ một chút, Nam Cung Kỳ vẫn là hỏi ra!
“Cậu ấy còn đang ngủ……” Quý Thần Quang chỉ chỉ về phía phòng nghỉ.
“Nga!” Thu hồi tầm mắt, Nam Cung Kỳ đi theo Quý Thần Quang cùng Quý Tiêu Dương ra ngoài. Đột nhiên cảm giác được phía sau mình có chút quái dị, liền lập tức quay đầu lại thì phát hiện ánh mắt như xâm lược của Nam Cung Cửu……