Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 220: Chúng ta giống nhau




Xế chiều hôm đó Nam Cung Cửu liền

đáp máy bay đi tới nước Pháp. Mới vừa đi ra khỏi sân bay, liền bị một đám mặc tây trang màu đen mời lên xe, hướng về tổng bộ chạy đi. Tốc độ nhanh chóng, có cảm giác như là đang đua xe vậy. Thấy thế Nam Cung Cửu một trận kinh tâm run sợ. Không phải chứ, hắn đến cùng phạm cái gì sai rồi? Cần phải như thế này sao? Bởi vì tốc độ rất không bình thường này, không tới mười phút, Nam Cung Cửu liền đứng ở trong gian phòng trên tầng cao nhất của tổng bộ. Phòng lớn như thế lại không có một bóng người, gian phòng trang trí theo vẻ lạnh lùng, tất cả đều là trắng cùng đen phối hợp, thoạt nhìn nhiều hơn mấy phần lạnh lẽo cùng sạch sẽ không nói ra được. Làm suy nghĩ của hắn không nhịn được tiến vào trạng thái căng thẳng.

Đây là gian phòng của ai? Vì sao lại dẫn hắn đến nơi này? Nam Cung Cửu ngồi ở trên ghế sa lon, trong tay bưng một chén trà xanh, là lúc đi vào một người mặc tây trang màu đen trong đó giúp hắn pha. Đôi mắt đen như mực của hắn quét nhìn bốn phía, căn bản không có bất kỳ phát hiện nào. Cảm xúc Nam Cung Cửu không tự chủ có chút nóng nảy. Vì để bình ổn tâm tình của mình, Nam Cung Cửu không thể không thu tầm mắt lại, nhìn chén trà trong tay, trong lòng nhẹ nhàng gọi tên Nam Cung Kỳ. Lòng rộn ràng chậm rãi bình tĩnh lại, Nam Cung Cửu uống một hớp trà. Hương vị vào miệng cực kỳ thanh đạm lộ ra nồng đậm tinh khiết, hắn không hiểu trà nhưng cũng biết đây là trà ngon khó có được.

Trong lòng nghi hoặc càng lúc càng lớn. Thời gian hắn tiến vào cũng đã hơn mười phút, làm sao còn không thấy người kia hiện thân? Nếu như không phải không có thời gian, như thế nào lại vội vã đem hắn từ sân bay đón lại đây. Nếu như không có thời gian, làm sao hiện tại vẫn chưa xuất hiện? Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Rốt cuộc là ai đang giở trò quỷ? Mày rậm của Nam Cung Cửu nhíu chặt, kỳ thực, trong lòng hắn đã có một chút suy đoán, tám chín phần mười chủ sự chuyện này chính là lão đại. Chỉ là, hắn không hiểu lão đại này rốt cuộc là có ý gì? Hơn nữa, luôn cảm giác có rất nhiều nơi nói không thông kỳ quái……

Chờ Nam Cung Cửu đem trà trong tay đều uống cạn sạch, thời gian khoảng chừng qua nửa giờ, Nam Cung Cửu đều ngồi không nhịn được, người kia còn không có xuất hiện. Nam Cung Cửu tâm tính bình tĩnh lại bắt đầu hiện ra hơi nóng nảy, hắn đứng lên mở cửa, cửa vừa mới mở ra bên tai liền vang lên một câu rất máy móc đông cứng “Chủ nhân có mệnh, không được ra ngoài.” Cơ thể Nam Cung Cửu hơi cứng ngắc, đôi mắt đen như mực không dấu vết liếc mắt nhìn hai người trước mặt. Thật mạnh mẽ, quả nhiên là lão đại. Đây là hai trong năm vệ sĩ của lão đại.

Lão đại đến cùng là có ý gì? Nam Cung Cửu đóng cửa lại, đi tới trước cửa sổ, đem cửa sổ thủy tinh mở ra, làm một cái hít sâu, gió lạnh thổi vào mặt của hắn, thân thể cảm thấy lành lạnh, cũng chính là bởi vì như vậy lòng đang có chút rộn ràng, dần dần bình tĩnh lại. Nam Cung Cửu hai mắt viễn vọng, nhìn những tòa nhà cao tầng chênh lệch không đồng đều, trong lòng hiện ra một loại cảm giác rung động không nói nên lời, lăng lăng nhìn, Nam Cung Cửu có chút hơi thất thần……

Lúc Nam Cung Cửu thất thần, cửa phòng đóng chặt lặng yên không tiếng động mở ra, một bóng người cao to bước chân nhẹ nhàng hướng về Nam Cung Cửu đi đến, bước chân của y dừng ở phía sau Nam Cung Cửu. Ngay sau đó hắn duỗi ra cánh tay dài ôm Nam Cung Cửu vào trong ngực một cách tự nhiên, đầu thân mật để tại trên bả vai của hắn, âm thanh trầm thấp mà tối tăm ách” Á Cửu, để thấy được ngươi, thật là không dễ dàng!”

Tại thời điểm nam nhân ôm lấy hắn, Nam Cung Cửu liền lấy lại tinh thần, tay phải gập lại mạnh mẽ thúc vào ngực nam nhân phía sau. Thừa dịp thân thể nam nhân lay động, Nam Cung Cửu khẽ nâng chân phải, hướng về chân trái nam nhân nặng nề quét tới, ngay sau đó thân thể xoay tròn một cái thoát khỏi ôm ấp của nam nhân, tất cả những động tác này giống như chớp giật, tất cả mọi chuyện chỉ là trong nháy mắt. Nam Cung Cửu đứng cách nam nhân ba bước, đôi mắt đen như mực hiện ra hàn ý, nhìn nam nhân trước mắt. “Ngươi đến cùng đang có ý đồ gì?”

Nếu như vừa rồi hắn không có nghe lầm. Nam nhân này đã biết rồi thân phận của hắn. Á Cửu, tên kiếp trước của hắn. Y vì sao lại biết? Tất cả những thứ này đều quỷ dị như vậy làm cho người ta không cách nào tin nổi, nam nhân này như thế nào có thể sẽ biết?

“Không sai, thân thủ có tiến bộ.” Nam nhân vỗ vỗ quần của chính mình, cười đến thong dong tao nhã, quay người ngồi xuống trên ghế salông. Ánh mắt mỉm cười nhìn Nam Cung Cửu “Á Cửu, đứng làm gì, ngồi a.” Nói xong, nam nhân vỗ tay, một nam tử mặc tây trang màu đen, bưng hai chén trà đi vào. Cung kính hơi gật gật đầu với nam nhân, đặt chén trà lên bàn kính.

Nam Cung Cửu cảnh giác liếc mắt nhìn nam nhân, lúc này mới chậm rãi ngồi xuống đối diện với y. Ánh mắt rơi vào hai chén trà trên mặt bàn. Trà này thật là thơm, chắc Kỳ sẽ rất thích. Không biết làm sao, trong đầu Nam Cung Cửu liền xuất hiện một câu nói như vậy. Mặt mày không tự chủ nhiễm mấy phần nhu hòa.

“Yêu thích trà này?” Ánh mắt của nam nhân vẫn nhìn Nam Cung Cửu, thấy cảm xúc của hắn hơi thư giãn. Cho là hắn yêu thích trà này, ý cười nơi khóe miệng sâu hơn mấy phần.

“Ngươi đến cùng đang có ý đồ gì?” Nam Cung Cửu thu hồi tâm tình lạnh lùng liếc mắt nhìn nam nhân đối diện.

“Nói chuyện sao lại tức giận như vậy, mới rời khỏi ‘X’ không bao lâu. Ta kỳ thực còn rất hoài niệm ngươi trước đây gọi ta là chủ nhân.” Nam nhân bưng trà lên, nhợt nhạt nhấp một ngụm, cười đến ý tứ sâu xa.

“Ngươi cũng biết ta đã rời khỏi ‘X’, ngươi tại sao còn muốn cho ngươi đi ám sát.” Nam Cung Cửu đoán không ra mục đích của nam nhân này, trong lòng có chút hơi xúc động. Nam nhân này, từ trước đến giờ biến ảo không ngừng, cũng không ai biết y nghĩ cái gì. Mình rốt cuộc là làm cái gì, mà người này lại theo dõi?

“Không.” Nghe Nam Cung Cửu nói, nam nhân cười nhạt nói một chữ. Ánh mắt sâu thẳm nhìn Nam Cung Cửu, đáy mắt lóe lên ánh sáng không đồng đều, nhìn làm người ta sợ hãi. Thật giống như sói đang săn mồi, rất là tối tăm…… “Thoát ly ‘X’ là chỉ là 09. Cũng không phải Á Cửu.”

“Ngươi đến cùng muốn nói cái gì?” Lời này làm sao nghe kỳ quái như thế.

“Á Cửu, ta biết ngươi là Á Cửu. Ngươi có thể lừa gạt tất cả mọi người lại không lừa được ta. Á Cửu, tìm được ngươi nhưng thật không dễ dàng.” Nam nhân vừa nói vừa đứng lên, hướng về Nam Cung Cửu từng bước chậm rãi đi tới, khóe miệng mang theo ý cười như có như không.

Nam Cung Cửu nhìn nam nhân đang từng bước đến gần, trong lòng một trận co rút, từng trận cảm giác ngột ngạt không rõ tuôn ra. Vì để cho tâm tình của mình trấn định, Nam Cung Cửu không thể không nắm chặt nắm đấm, trong lòng lại ngột ngạt. Nam nhân đi rất chậm rất chậm, đôi mắt vẫn luôn lẳng lặng nhìn Nam Cung Cửu, đem tâm tình biến động của hắn đều đặt ở trong mắt, ý cười nơi khóe miệng nam nhân sâu hơn mấy phần. Y ngồi xuống bên cạnh Nam Cung Cửu, khoảng cách giữa hai người bất quá chỉ một bàn tay. Xem như là vô cùng gần, cảm thấy khí áp cường đại trên thân nam nhân, thân thể Nam Cung Cửu có chút cứng ngắc.

“Á Cửu, chớ sốt sắng, ta sẽ không làm thương tổn ngươi.” Nam nhân đưa tay ra, đem trà đối diện bưng lên. Trong giọng nói ngậm lấy ý cười nhàn nhạt.

“Ngươi làm sao lại biết?” Nam Cung Cửu quyết định hỏi từng cái từng cái, bí ẩn thực sự nhiều lắm.

“Thân phận của ngươi sao?” Lông mày nam nhân hơi nhíu lại nói tới một mặt thoải mái.

Nam Cung Cửu không nói gì, chỉ là khe khẽ gật đầu, đôi mắt đen như mực lẳng lặng nhìn nam nhân đối diện.

“Nếu như……” Nam nhân nói hai chữ liền ngừng lại, ánh mắt mang ý cười lẳng lặng nhìn Nam Cung Cửu, đem chén trà trong tay đặt lên trên mặt bàn.”Ta nói……”

Lần đầu tiên Nam Cung Cửu phát hiện nam nhân này lại thiếu đánh như vậy.

“Á Cửu, ta là truy tìm theo bước chân của ngươi mà đến.” Nam nhân đột nhiên nghiêng thân thể, đôi môi tiến tới bên tai Nam Cung Cửu, cơ hồ cũng sắp muốn hôn lên.

Phản ứng đầu tiên của Nam Cung Cửu là nhanh chóng đem nam nhân đẩy ra, ngẩng đầu nhìn y. Ánh mắt lạnh lẽo nhìn nam nhân gần trong gang tấc “Đừng đụng ta.”

“Ha ha.” Nam nhân cười cười không có tức giận, chỉ là ngồi thẳng lại, rất hứng thú liếc mắt nhìn Nam Cung Cửu “Nghe rõ chưa. Á Cửu của ta.” Đôi môi hé mở, câu nói ngạo mạn.

“Xin chú ý ngôn từ của anh.” Mặt mày Nam Cung Cửu nhíu chặt. Y đến cùng là có ý đồ gì. Kỳ kỳ quái quái như vậy làm cho hắn nửa điểm đều đoán không ra. Còn có, y nói rốt cuộc là ý gì?……

Nhìn Nam Cung Cửu xoắn xuýt, ý cười nơi khóe miệng nam nhân sâu hơn. “Ta biết ngay Á Cửu sẽ không đoán ra được. Thôi, ta cũng không thích ngươi cau mày. Nói cho ngươi biết đi. Ta và ngươi là giống nhau.”

Cái gì, cái gì…… Nam Cung Cửu ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt. Lời y nói…… Ta và ngươi là giống nhau. Lẽ nào…… Đồng tử Nam Cung Cửu một trận khuếch đại.”Ngươi, ngươi cũng là?……”

“Đúng.” Nam nhân thấy ánh mắt không thể tin của Nam Cung Cửu, cười đến ưu nhã gật gật đầu.

Đầu óc Nam Cung Cửu trong nháy mắt trống rỗng. Này tính là gì? Này rốt cuộc là ý gì? Y cư nhiên giống như chính mình là trọng sinh mà đến……

“Á Cửu, ngươi nhất định là của ta. Xem, lão thiên gia cũng đang giúp ta.” Nam nhân tiến tới trước mặt Nam Cung Cửu, cơ hồ là dán vào môi của hắn nói chuyện.

Nam Cung Cửu đẩy hắn ra. “Ngươi, ngươi……” Đã trải qua tình yêu với Kỳ. Nam Cung Cửu không còn là tờ giấy trắng đối với tình yêu nữa, nghe nam nhân nói, hắn đoán được một khả năng làm cho người ta không cách nào tin nổi.

“Đúng, chính là như ngươi nghĩ. Ngươi chết cùng ngày, ta không có tìm được thi thể của ngươi. Sau đó ta liền suy nghĩ, nếu như thời gian có thể quay lại, ta nhất định phải đưa ngươi lưu lại bên cạnh ta. Không tiếp tục để trong cuộc đời của chính mình có lưu lại hối hận. Sau đó, một ngày nào đó ngủ trưa, tỉnh lại sau giấc ngủ ta dĩ nhiên trọng sinh đến chính mình trước kia. Rất nhiều chuyện bất khả tư nghị, thế nhưng, tại thời điểm ta chuẩn bị thẳng thắn với ngươi, Á Cửu lại đột nhiên mất tích. Ta giống như phát điên mà tìm kiếm, đến cùng đều không tìm thấy. Mãi đến tận khi ngươi xuất hiện. Ta mới chậm rãi rõ ràng…… Hóa ra ngươi là Á Cửu trọng sinh mà đến, bất quá, thời gian ngươi trọng sinh so với ta sớm hơn nhiều. Rõ ràng tất cả những thứ này xong, ta vốn là muốn về Pháp tìm ngươi. Nhưng là, trên đường xảy ra chút chuyện, sự chậm trễ này chính là ba năm, lúc ta trở lại ngươi cư nhiên thoát ly ‘X”. Ta làm sao có khả năng để chuyện như vậy tồn tại. Cái này không thể nào!”