Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 174: Một cuộc điện thoại xa lạ




Ăn cơm trưa xong, Quý Tiêu Dương cầm giấy tờ Mộ Thanh Vân đưa đến, cẩn thận lật xem một lần, sau đó không thấy có vấn đề gì, liền ký tên mình lên! Trong nửa giờ, xem xong một chồng giấy tờ cùng hợp đồng các loại. “Thanh Vân, một ít tiểu miêu tiểu cẩu (chó mèo) trong công ty, đều tẩy sạch rồi sao?” Đặt văn kiện đã sửa sang xong ở trước mặt Mộ Thanh Vân, Quý Tiêu Dương tùy ý hỏi một câu. Hắn hiện tại đã không cần chờ đợi gì nữa. Như vậy, một ít tiểu miêu tiểu cẩu Kỷ Nguyên xếp vào công ty, nhất định phải toàn bộ tẩy trôi sạch sẽ, miễn cho lại xảy ra thị phi gì, tăng thêm phiền não……

“Boss, ngài yên tâm, những con tôm khô này không biết sợ hãi gì cả, từ lúc ngài có hành động, tôi liền âm thầm ra tay tẩy sạch bọn chúng rồi. Hiện tại toàn bộ công ty là phi thường hài hòa tốt đẹp!” Mộ Thanh Vân một bên trả lời Quý Tiêu Dương, một bên cho văn kiện vào trong cặp công văn màu đen của mình, cẩn thận kéo khóa lại!

“Ân, này thì tôi an tâm. Nhưng không thể khinh thường, Kỷ Nguyên này không phải một người có thể hiểu theo lẽ thường (khó hiểu), cậu cùng Tử Dật ở công ty cần phải âm thầm điều tra nhiều hơn. Đừng để hơi chút lơi lỏng, khiến cho hắn ta có cơ hội thừa dịp ngóc đầu trở lại!” Quý Tiêu Dương nói lời này phi thường nghiêm túc, trong đôi mắt màu đen tất cả đều là thâm thúy u ám! Hiện tại là thời khắc mấu chốt, hắn phải đưa Kỷ Nguyên vào chỗ chết! Chỉ là ‘miêu ăn lão thử’ (?) nên phải chậm trễ một chút! Kỷ Nguyên, ta sẽ không cho ngươi sống quá dễ dàng! Cư nhiên dám động đến Thần Thần của hắn! Khôgg có ai, sau khi làm Thần Thần bị thương, còn có thể toàn thân trở ra!

“Được, tôi đã biết, boss ngài hãy yên tâm! Hết thảy hành động trong công ty, tôi đều gắt gao chú ý! Có chút gió thổi cỏ lay gì đều sẽ hướng ngài xin chỉ thị! Nếu không còn gì dặn dò nữa, tôi xin về công ty trước!” Mộ Thanh Vân nhìn thời gian, đã hai giờ chiều rồi, nên đi làm! Bằng không lại phải thức đêm……

Quý Tiêu Dương gật gật đầu “Trở về đi! Cẩn thận một chút!” Hiện tại người âm thầm bảo vệ Mộ Thanh Vân là của Mạc Dương phái tới. Còn bên người Vương Tử Dật, hắn đã phân phó người đi bảo vệ, người tới báo lại, ở bên người Tử Dật đã có mười người bảo vệ! Hơn nữa, thân thủ của họ nhìn qua rất là giỏi! Nghĩ đến cũng có thể biết là do Tam đương gia của Tam Giác Vàng làm! Theo lần này nhìn lại, Tam đương gia này thật đúng là đối với Tử Dật rất là để ý! Cũng không uổng lúc trước hắn hạ quyết định! Hy vọng về sau Tam đương gia này vẫn có thể quan tâm săn sóc Tử Dật như thế! Dù sao đã là anh em nhiều năm, làm như vậy, mặc kệ đối với ai đều là tốt nhất……

Lúc trước, Mạc Dương từng nói với hắn, trong lòng hắn vốn là không có để bụng! Sau lại Mạc Dương gửi tư liệu đến, cư nhiên còn có cả chuyện năm đó, hắn nhìn lại, trong lòng liền có cân nhắc. Tam đương gia này nhìn qua, hình như là thật sự yêu thương Tử Dật! Vì để xác định chân tướng, hắn còn để cho lão đại của Mười Hai Tinh cố ý đi thăm dò một phen, đáp án cũng là tám chín phần mười. Cuối cùng, hắn tự mình âm thầm gọi điện thoại cho Tam đương gia của Tam Giác Vàng, cùng hắn nói chuyện cả một buổi. Sau đó mới hạ quyết định, để cho Vương Tử Dật đi tìm Kim Tam gia điều tra quan hệ của Thất Giác cùng Tam Giác Vàng! Minh (sáng) hay ngầm, hắn đều có mục đích!

“Ân, tôi sẽ chú ý!” Mộ Thanh Vân cười cười với Quý Tiêu Dương, sau đó cầm cặp công văn màu đen, xoay người rời khỏi biệt thự.

“Thần Thần, trước đừng ngủ, còn chưa có uống thuốc đâu!” Quý Tiêu Dương thu hồi tâm tư, nghiêng mặt qua liền nhìn thấy Quý Thần Quang đã muốn lệch qua trong lòng hắn mà ngủ! Tay cong vẹo bắt tại trên cổ, làm cho người ta nhìn mà một hồi hết hồn! Thần Thần tiểu gia hỏa này, lớn như vậy rồi, ngủ còn không an phận! Quý Tiêu Dương bất đắc dĩ cười, cẩn thận đem thân thể Quý Thần Quang điều chỉnh lại một chút, để cho cậu ngủ thoải mái, không đến mức đè ép lên vai phải! “Thần Thần, tỉnh tỉnh, uống thuốc rồi lại ngủ tiếp!” Ôm Quý Thần Quang, Quý Tiêu Dương vươn tay nhẹ nhàng vỗ vỗ gương mặt đang ngủ say của cậu.

“Ngô……” Quý Thần Quang mơ mơ màng màng, đã nghĩ dùng tay phải đi dụi hai mắt của mình!

Tầm mắt Quý Tiêu Dương vẫn luôn dừng trên người Quý Thần Quang. Lúc này thấy cậu hơi hơi động tay phải của mình, chỉ biết Thần Thần theo thói quen bắt đầu dụi mắt. Nhanh chóng dùng tay mình chặn lại tay phải của Quý Thần Quang “Thần Thần, tay phải của em hiện tại đang bị thương! Không cần lộn xộn!” Thanh âm nói chuyện có chút nghiêm khắc!

“Anh hai!” Nghe Quý Tiêu Dương đã có chút biến âm trong lời nói, nguyên bản tinh thần còn đang hỗn độn trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ, lập tức trở nên thanh minh. Mở mắt nhìn thoáng qua gương mặt có chút nghiêm túc của Quý Tiêu Dương, có điểm não lòng “Em quên……” Đang ngủ, quên mất vai phải của mình bị thương!

“Em nga……” Quý Tiêu Dương vươn tay, điểm điểm lên cái mũi của Quý Thần Quang, cười sủng nịch! “Uống thuốc rồi ngủ tiếp! Thuốc của trưa nay em còn chưa uống đâu!” Một bên nói xong, một bên vươn tay lấy thuốc trên bàn cho vào tay trái của Quý Thần Quang, sau đó lại bưng một ly nước cho cậu!

Quý Thần Quang rất là nhu thuận uống thuốc. Sau khi uống xong, ánh mắt dừng trên mặt Quý Tiêu Dương “Anh ơi, em vừa mơ một giấc mơ, mơ thấy chúng ta ăn mặc thực tuấn tú, thực khốc ngồi trên lưng ngựa, cưỡi ngựa tùy ý chạy khắp nơi trên thảo nguyên, trời trong xanh, gió mát lành. Cảm giác kia thoải mái tựa như được giang cánh trong không trung vậy!”

“Chờ vết thương của em khỏi, anh hai liền mang em lên thảo nguyên, dạy em học cưỡi ngựa, sau đó chúng ta cùng nhau đón gió mà chạy. Có được không nào?” Quý Tiêu Dương nhìn đôi con ngươi đen, sáng trong suốt của Quý Thần Quang chớp động quang mang đặc biệt linh động, đó là tương lai, tương lại tốt đẹp cực hạn!

Quý Tiêu Dương đột nhiên phát hiện, hắn giống như đã biết được đến tột cùng mình muốn cái gì?…… Không phải tiền, không phải quyền, không phải danh, hắn muốn, hẳn là chạy như điên trên đại thảo nguyên, tự do tiêu sái! Mà không phải bị nhốt ở trong thành phố lớn này! Không có trói buộc, Thần Thần mới có thể hoàn toàn nở rộ sự tinh thuần cùng linh động của em ấy!

“Được ạ. Em muốn bạch mã! Hì hì……” Bạch mã vương tử. Cậu phải làm bạch mã vương tử của anh hai! Ha ha……

“Cười giống như một cô bé ngốc nghếch vậy!” Quý Tiêu Dương nắm thật chặt tay Quý Thần Quang! Một hồi qua đi, Quý Tiêu Dương mới lại một lần nữa mở miệng nói chuyện “Thần Thần, em cảm thấy miệng vết thương của mình thế nào? Có xuất hiện cái gì khác thường không?”

“Không có, em cảm giác tất cả đều phi thường tốt!” Quý Thần Quang cười lắc lắc đầu. Sau đó hướng vào trong lòng Quý Tiêu Dương cọ cọ, hít lấy hơi thở độc đáo của anh hai, cảm giác đặc biệt ấm áp, đặc biệt an tâm! Mơ mơ màng màng, Quý Thần Quang cảm giác mình bị cơn buồn ngủ đánh úp lại, dùng thanh xấp xỉ nỉ non nói một câu “Anh ơi, em muốn ngủ!”

“Ngủ đi, anh hai vẫn luôn cùng em. Sẽ không rời đi!” Quý Tiêu Dương vươn tay, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Quý Thần Quang! Ánh mắt ở trên sô pha nhìn lướt qua, nhưng không có phát hiện cái chăn nào, ngay cả một cái áo cũng không có…… Không có cách nào khác, Quý Tiêu Dương chỉ có thể cởi áo khoác của mình ra, đắp lên người Quý Thần Quang!

Trong phòng khách tĩnh lặng, Quý Tiêu Dương lẳng lặng nhìn Quý Thần Quang trong lòng, Thần Thần khi ngủ, đặc biệt nhu thuận, bộ dáng kia thoạt nhìn giống như là trẻ con! Lông mi thật dài tạo nên một cái bóng mỏng manh dưới mi mắt……

Ngay tại lúc Quý Tiêu Dương nhìn gương mặt khi ngủ của Quý Thần Quang đến xuất thần, di động đặt trên bàn đột nhiên rung lên. Quý Tiêu Dương lấy lại tinh thần, nhanh chóng cầm lấy điện thoại di động, vì không muốn quấy rầy đến giấc ngủ của Thần Thần, hắn cố ý chuyển di động thành chế độ rung. Không nghĩ tới, đặt lên mặt bàn lại rung mạnh như vậy, thanh âm cũng lớn. Nhìn thoáng qua Quý Thần Quang vẫn như trước không có dấu hiệu tỉnh dậy, Quý Tiêu Dương mới thở phào một tiếng! Buổi tối mấy ngày hôm trước, một màn ám sát kia đã để lại bóng ma trong lòng Thần Thần. Có khi chỉ hơi chút tiếng vang thôi, Thần Thần đã từ trong mộng bừng tỉnh!

“Có chuyện gì?” Quý Tiêu Dương nhìn thoáng qua số điện thoại xa lạ, nhưng không có để ý, nghĩ là người của Mạc Dương gọi điện thoại tới.

“Quý tổng, tôi muốn cầu cậu một chuyện!” Thanh âm đối phương lộ ra một tia cảm giác thương lão(?), có chút mất tiếng. Tuy rằng nói là có việc cầu Quý Tiêu Dương, nhưng trong thanh âm lại ẩn ẩn lộ ra hơi thở của cường giả thượng vị! Tuy rằng, hắn ta đã cực lực che giấu……

“Anh là ai?” Nghe thanh âm, Quý Tiêu Dương chỉ biết, người này tuyệt đối không phải người hắn quen, đương nhiên, cũng không thể là người của Mạc Dương! Có tầng nhận thức này, tiếng chuông cảnh giác trong lòng Quý Tiêu Dương vang lên! Ngay cả thanh âm đều lạnh thấu xương vài phần!

Đối phương trầm mặc vài giây “Tôi là ai không quan trọng, chuyện quan trọng là tôi muốn cầu cậu! Tôi hy vọng, cậu có thể buông tha cho Kỷ Nguyên!”

Kỷ Nguyên?…… Là người của Kỷ Nguyên bên kia! Người này đến tột cùng là ai? Vì cái gì đến cầu hắn buông tha cho Kỷ Nguyên, đây là một chuyện phi thường ngu xuẩn, chẳng lẽ hắn ta không biết?…… “Không có khả năng, hắn phải vì lỗi lầm của hắn mà gánh vác hậu quả!” Nói xong, Quý Tiêu Dương liền ngắt điện thoại. Nhìn di động, đáy mắt Quý Tiêu Dương xuất hiện một chút trầm tư. Người này là ai?……

“Mạc Dương, giúp tôi tra một người. Vừa rồi có một số điện thoại lạ gọi đến di độn của tôi, thẳng thừng nói cầu tôi buông tha Kỷ Nguyên. Anh giúp tôi tra xem người kia là ai! Tốc độ nên nhanh một chút. Thời điểm cuối cùng rồi, tôi không muốn xảy ra cái gì sai lầm nữa!” Chuyện này, ta tuyệt đối sẽ không để cho nó xảy ra! Tuyệt không! Quý Tiêu Dương nắm chặt lấy di động!

“Được, tôi biết rồi, Tiêu Dương, tôi lập tức đi thăm dò, cậu đọc số điện thoại cho tôi đi!” Mạc Dương nghe khẩu khí của Quý Tiêu Dương, chỉ biết việc này làm cho hắn phi thường phẫn nộ rồi. Lập tức không chút chần chờ đem những chuyện ngập đầu ném sang một bên!

“Ân. 158” Quý Tiêu Dương đọc một chuỗi số cho Mạc Dương, sau đó ngắt điện thoại! Quý Tiêu Dương ngắt điện thoại xong, liên lạc cho Sát Hổ cùng người của Mười Hai Tình đang âm thầm ẩn nấp, bảo bọn họ tăng mạnh cảnh giới!

Đem hết thảy sự tình đều phân phó xong, Quý Tiêu Dương lại lầm vào trầm tư nặng nề. Theo như sát thủ được mời đến báo lại, chung quanh biệt thự của Kỷ Nguyên, đột nhiên có thêm rất nhiều sát thủ thần bí! Như vậy xem ra, chính mình tựa hồ đã đoán sai. Này đó hẳn không phải là người mà Kỷ Nguyên mời đến, mà là của người vừa mới gọi điện đến đi? Lúc ấy hắn liền thấy kỳ quái, công ty của Duy Thiên đã tê liệt, không có khả năng có tiền để cho Duy Thiên quay vòng vốn, thủ hạ của Kỷ Nguyên cũng kém chút là thành một nghèo hai trắng tay, không có khả năng lập tức xuất hiẹn nhiều tiền như vậy để thuê sát thủ……

Chính là, người này đến tột cùng là ai? Vì cái gì lại giúp Kỷ Nguyên? Nhiều sát thủ như vậy, cũng không phải một số lượng tiền nhỏ! Ít nhất cũng phải tốn tiền triệu…… Chính mình là vì Thần Thần, hoàn toàn không lo đến việc này! Chẳng lẽ người này là người ái mộ Kỷ Nguyên?…… Không, không có khả năng đi…… Hắn tự nhận là, ngày nay, có rất là ít người có thể giống như hắn yêu Thần Thần! Yêu đến điên cuồng như vậy, yêu đến tuyệt đối như vậy!

Nhưng nếu không phải như vậy chẳng lẽ Kỷ Nguyên vẫn còn người thân? Này cũng không có khả năng, tư liệu mà hắn có đều đã điều tra rõ ràng, căn bản không có chuyện này, vậy đến tột cùng là ai?…… Mặc kệ là ai, hắn cũng sẽ không bỏ qua cho Kỷ Nguyên! Ai cũng không có khả năng đánh vỡ một ván này của hắn! Hắn tuyệt đối sẽ là người thắng!……