“Tôi cũng không quá rõ ràng về ‘X’ lắm, hoặc là tất cả mọi người đều không rõ ‘X’ rốt cuộc là cái gì, chỉ biết là……” Mạc Dương trầm mặc một hồi, mới chậm rãi mở miệng nói chuyện, thanh âm rất là trầm thấp!
Quý Tiêu Dương còn thật sự nghiêm túc nghe, đúng lúc đó đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa. Đó là tiếng gõ cửa đặc biệt mà chỉ có của Mười Hai Tinh Nhân. “Mạc Dương, tôi sẽ gọi điện thoại cho anh sau!” Quý Tiêu Dương vội vàng nói một câu với Mạc Dương, sau đó ngắt điện thoại. Hướng ra phía cửa phòng nhàn nhạt nói một câu “Tiến vào!”
“Boss!” Đẩy cửa đi vào có hai người, là Tinh Tam cùng Tinh Tứ trong Mười Hai Tinh.
“Trước cứ ngồi đi, chặt chẽ chú ý bốn phía, đúng năm giờ thì tan tầm!” Quý Tiêu Dương nói với hai người một câu.
Tinh Tam cùng Tinh Tứ nghe Quý Tiêu Dương nói, gật gật đầu, tự động ẩn nấp vào một góc âm u của văn phòng. Ánh mắt Quý Tiêu Dương ở trong văn phòng lướt nhìn một vòng, đáy mắt lộ ra chút vừa lòng. Sau đó, khi vươn tay chuẩn bị lấy điện thoại di động gọi lại cho Mạc Dương thì thấy máy fax bên cạnh có tư liệu được gửi tới! Lúc này mới nhớ tới vừa rồi lão đại của Mười Hai Tinh nói sẽ gửi một ít tư liệu có liên quan đến ‘X’ cho hắn xem.
Khóe miệng Quý Tiêu Dương hàm chứa nụ cười hứng thú, đôi con ngươi màu đen lẳng lặng nhìn tư liệu đang được in ra. Vài giây qua đi, tư liệu được in xong, Quý Tiêu Dương vươn tay cầm lấy, mày rậm khẽ nhăn lại, tư liệu này phi thường đơn giản! Tổng kết thành một đoạn chính là: Năm 1789 ‘X’ lấy một tư thái truyền ký xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, không ai biết rốt cuộc nó là một tổ chức hay chỉ là một người! Bởi vì, ‘X’ này quá mức thần bí! Nếu ngươi muốn thuê sát thủ, chỉ cần ở trước cửa sổ nhà mình đặt một chậu lục bình, trên chậu hoa đính kèm một chữ ‘X’ đậm nét. Như vậy, một giờ sau, máy tính của ngươi sẽ tự động hiện ra một cái cửa sổ. Ngươi muốn giết người nào, thì điền mọi tư liệu của hắn vào! Ngày hôm sau, ảnh chụp cùng tin tức kẻ thù đã chết của ngươi sẽ xuất hiện trên máy tính. Tiếp theo là một tài khoản ngân hàng, nếu trong vòng năm giờ tiền không được gửi tới, người chết tiếp theo chính là ngươi!
Thật đúng là thần bí mà! Mỗi nhiệm vụ đều được làm cẩn thận, làm cho người ta không tra ra chút dấy vết nào! Xem ra trong ‘X’ này có nhân tài! Quý Tiêu Dương cầm tư liệu trong tay, thản nhiên nghĩ. Đôi con ngươi màu đen hiện lên thần sắc trêu tức! Không biết Tiểu Cửu sao lại chọc tới ‘X’ này. Bất quá, Tiểu Cửu từng ở Pháp ngốc ba năm, hẳn là trong thời điểm kia đã tiếp xúc bới tổ chức sát thủ này. Hơn nữa, kỹ năng bắn súng của Tiểu Cửu cũng rất là lưu loát cùng quyết đoán. Thực rõ ràng có thể thấy được đó là thân thủ của sát thủ chuyên nghiệp.
Như vậy?…… Quý Tiêu Dương đặt tư liệu sang một bên, vươn tay xoa cằm, nhìn trời xanh mây trắng ngoài cửa sổ! Có phải hay không có thể đoán rằng. Ba năm Tiểu Cửu ngây người ở Pháp, ngoài mặt thì là đi du học, kỳ thật chính là gia nhập ‘X’, hơn nữa còn trở thành một sát thủ trong đó! Cũng chỉ có cái khả năng này, Tiểu Cửu mới có thể biết được có người thuê sát thủ của ‘X’ đến ám sát hắn với Thần Thần! Chính là, Tiểu Cửu làm thế nào gia nhập ‘X’, cậu ấy vì cái gì lại muốn làm sát thủ? Còn có cuộc trò chuyện qua điện thoại hôm nay, thực rõ ràng có thể thấy được lão đại của ‘X’ đang đuổi giết Tiểu Cửu, này lại là vì sao?……
Tiểu Cửu…… Ở trong lòng nhẹ nhàng gọi cái tên này, mắt Quý Tiêu Dương híp lại! Một chút ngưng trọng từ trong đôi con ngươi màu đen của hắn lóe lên! Bọn họ giống như chưa từng chân chính hiểu biết về Tiểu Cửu…… Tiểu Cửu, không đơn giản như bọn họ thấy ở mặt ngoài! Tiểu Cửu, cậu rốt cuộc là ai……
Nam Cung Cửu! Cậu hẳn là so với ‘X’ còn muốn thần bí hơn! Quý Tiêu Dương thu hồi ánh mắt của mình, ngửa người dựa lên lưng ghế, có chút thất thần nhìn lên trần nhà tinh mỹ! Thật lâu qua đi, trong đôi con ngươi màu đen đang thất thần của Quý Tiêu Dương hiện lên sắc thái kiên định! Tiểu Cửu, mặc kệ cậu là ai, mặc kệ cậu giấu bọn tôi không biết bao nhiêu bí mật, tóm lại cậu vẫn là anh em mà bọn tôi đã nhận định! Cậu là Nam Cung Cửu! Chúng tôi sẽ không bỏ mặc cậu! ‘X’ sao? Kỳ thật cũng không tính là quá cường đại……
Khóe miệng Quý Tiêu Dương hàm chứa một chút ý cười như có như không! Anh em gặp nạn, bọn họ há có thể bỏ mặc một bên! Tiểu Cửu, tôi sẽ mau chóng xử lý xong xuôi chuyện của Kỷ Nguyên cùng Duy Thiên. Không bao lâu nữa tôi sẽ cùng với Kỳ đến Pháp tìm cậu! Trước khi chúng tôi đến được, cậu nhất định phải chịu đựng!
Đang lúc Quý Tiêu Dương trầm mặc, đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa. Tiếng đập cửa mang theo dồn dập mơ hồ, đánh gãy suy nghĩ sâu xa của Quý Tiêu Dương. Sau khi lấy lại tinh thần, Quý Tiêu Dương nhìn thoáng qua của phòng, tiếng gõ cửa là của Mười Hai Tinh Nhân. Có việc gì gấp sao? “Tiến vào!” Trong lòng thầm nghĩ, Quý Tiêu Dương hướng cửa phòng nói một câu.
“Boss, bọn họ đến đây! Hiện tại chúng ta phải rời khỏi công ty. Bằng không sẽ gây ra những phiền toái không cần thiết!” Lão đại của Mười Hai Tinh đẩy cửa đi vào, người vừa mới tiến vào thanh âm liền dồn dập vang lên, nghe tốc độ thở của hắn, hẳn là vừa chạy lên đây!
“Ta biết rồi!” Quý Tiêu Dương bình tĩnh gật gật đầu, tựa hồ không quan tâm đến việc này. Động tác vẫn không nhanh không chậm như trước thu dọn tài liệu. Sau đó mới đứng lên đi vào phòng nghỉ, ôm Quý Thần Quang vào lòng, nói với lão đại của Mười Hai Tinh “Đi thôi!” Thanh âm rất là khí định thần nhàn! (bình tĩnh)
Lão đại của Mười Hai Tinh một thân âu phục thon dài, như một trợ lý làm hết phận sự đi theo phía sau Quý Tiêu Dương. Sau khi bọn họ đi rồi, trong văn phòng trống rỗng có hai người đi ra, là Tinh Tam cùng Tinh Tứ. Hai người bọn họ trầm mặc đối diện, ngay sau đó nhanh chóng đuổi theo Quý Tiêu Dương, âm thầm cảnh giác quan sát động tĩnh bốn phía!
“Anh hai, tan tầm rồi sao?” Quý Thần Quang mơ mơ màng màng ngủ bị ánh sáng bên ngoài chiếu vào mắt làm tỉnh! Khép hờ đôi mắt hỏi Quý Tiêu Dương ở phía sau một câu. Một bên nói, một bên còn vươn tay xoa xoa hai mắt của mình. Hoàn toàn chính là một bộ dáng chưa tỉnh ngủ!
Quý Tiêu Dương ôm chặt Quý Thần Quang trong lòng, cười ấm áp như gió xuân, vừa đi tới bãi đỗ xe, vừa cúi xuống hỏi Quý Thần Quang trong lòng “Ân, tan tầm rồi, Thần Thần muốn đi nơi nào? Có đói bụng hay không?”
“Không đói bụng, chính là còn chưa có tỉnh ngủ, hảo muốn ngủ!” Vừa nói xong lời này, Quý Thần Quang lập tức há miệng ngáp một cái, đáy mắt xuất hiện dấu vết ướt át, lông mi thật dài dính hơi nước. Quý Thần Quang càng thêm cảm thấy khó chịu, vươn tay dùng sức nhu nhu!
“Thần Thần ngoan, muốn ngủ thì ngủ đi. Đừng dụi mắt! Chúng ta lập tức về nhà! Tối nay anh hai ở nhà nấu cơm cho em ăn!” Nhìn khóe mắt Quý Thần Quang đã có chút híp lại, trong lòng Quý Tiêu Dương có chút buồn cười, vội vàng vươn tay cầm lấy bàn tay đang dụi mắt của Quý Thần Quang, nhẹ nhàng thổi thổi “Thổi thổi sẽ không ngứa nữa!”
“Ha ha, không cần, buồn quá!” Quý Thần Quang cười vùi đầu vào trong lòng Quý Tiêu Dương. Mặt cậu ở trong ngực hắn nhẹ nhàng cọ cọ, tìm một vị trí thoải mái, hai cánh tay trắng nõn gắt gao ôm lấy vòng eo Quý Tiêu Dương. Sau đó, nghe lời anh hai nói, tiếp tục ngủ!
Đến bãi đỗ xe, Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang ngồi vào ghế sau. Lão đại của Mười Hai Tinh ngồi trên ghế phó lái, người lái xe là một đại thúc lãnh tuấn tầm ba mươi tuổi, trên người tản ra một cỗ khí tức xơ xác tiêu điều. Đây là một trong bốn người của Huyết Minh, Sát Hổ! Để mời được bọn họ đến, Quý Tiêu Dương đã mất không ít công phu!
“Boss, ngài phải cẩn thận một chút! Tôi cảm giác được bọn đang ngay tại gần đây!” Môi Sát Hổ khẽ nhúc nhích, khẽ nói với Quý Tiêu Dương! Người ở bên ngoài nhìn vào chỉ nhìn thấy người này giống như đang giật giật môi. Căn bản là không thể biết được hắn kỳ thật đã muốn nói một đoạn dài!
Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang chặt thêm, khẽ gật đầu một cái như vô hình! Sau đó, cúi đầu, trêu chọc Quý Thần Quang đang ngủ say trong lòng. Tay thỉnh thoảng lại xoa bóp hai má cậu, ngón trỏ như có như không xẹt qua bờ môi cậu, có đôi khi thậm chí là rất khiêu khích vói vào trong miệng cậu……
“Boss, bây giờ đi đâu?” Sát Hổ đợi vài giây vẫn không thấy Quý Tiêu Dương có phân phó gì, liền mở miệng hỏi một câu. Những lời này như là nói chuyện bình thường hàng ngày!
“Trở về biệt thự!” Quý Tiêu Dương đầu cũng không nâng, tiếp tục trêu đùa Quý Thần Quang đang ngủ say, thanh âm nói chuyện ẩn ẩn ý cười! Nghe qua có thể thấy tâm tình lúc này của hắn giống như là phi thường tốt!
Xe vừa rời khỏi bãi đỗ, Quý Thần Quang lại mở mắt, trong đôi mắt sáng ngời lóe lên lửa giận “Anh hai!” Cậu đang ngủ ngon giấc, anh hai luôn trêu cậu! Thật đáng ghét! Vươn tay vỗ một chút lên mặt Quý Tiêu Dương, Quý Thần Quang đem mặt mình toàn bộ chôn vào trong lòng Quý Tiêu Dương.
Quý Tiêu Dương nhìn hành động của Quý Thần Quang, lẳng lặng nở nụ cười! Thần Thần của hắn thật đáng yêu, bộ dáng tức giận cực kỳ giống tiểu lão hổ…… Một bộ giương nanh múa vuốt!
Không khí bên trong xe phi thường ấm áp. Nhưng không khí ngoài xe lại trần ngập một cỗ lạnh lẽo cùng xơ xác tiêu điều! Trong bãi đỗ xe, nơi xe Quý Tiêu Dương vừa mới rời đi, Tinh Tam ầm thầm ẩn nấp đã tìm được vị trí của một sát thủ, nhanh chóng phóng ra ám khí. Ám khí ở trong không trung vẽ ra một đường cong xinh đẹp, đường cong vừa được một nửa thì từ một chỗ âm u khác, một điểm sáng nhỏ bay ra. Là một viên đạn…… Giây tiếp theo, viên đạn cùng ám khí chạm nhau, ở giữa không trung lòe ra một đóa hoa màu trắng chói mắt.
Xem ra đối phương là một người chuyên dùng súng! Tinh Tam nắm chặt lấy ám khí trong tay, xem ra đây hẳn là đối thủ của Tinh Tứ! Trong lòng vừa nghĩ, Tinh Tam dần dần rời khỏi bãi đỗ xe. Nơi này giao lại cho Tinh Tứ hẳn là không thành vấn đề! Hắn phải đuổi theo một tên khác!
Tinh Tam rời đi, bãi đỗ xe lâm vào yên lặng thật lâu. Thẳng đến mười phút sau, một người từ một chỗ âm u đi ra, là Tinh Tứ. Đáy mắt hắn lóe vẻ trầm tư, sát thủ đã rời khỏi bãi đỗ xe rồi. Mục tiêu của bọn họ là Boss và nhị thiếu gia! Xem ra là không muốn cùng người không liên quan là bọn họ lãng phí quá nhiều thời gian. Trong lòng Tinh Tứ thầm nghĩ. Sau đó nhanh chóng lấy ra di động, gọi điện cho Tinh Tam. Người rất nhanh rời khỏi bãi đỗ xe, trở về biệt thự!
Tinh Tứ rời đi rồi, không đến một phút đồng hồ sau, ở vị trí Tinh Tam vừa đứng có một người đi ra, cầm trong tay một khẩu súng lục màu bạc tinh xảo. Lẳng lặng nhìn nơi mà Tinh Tứ biến mất, truy đuổi sát phía sau!
Cũng đúng lúc này, trên máy tính của Kỷ Nguyên đột nhiên hiện lên một cái cửa sổ. Trên đó viết một câu: Tư liệu sai sót, thêm tiền một nửa!
Kỷ Nguyên hé ra khuôn mặt âm trầm, lẳng lặng nhìn cửa sổ trên màn hình máy tính. Sau một lúc yên tĩnh ngắn ngủi, tách cà phê trong tay Kỷ Nguyên đột nhiên bị ném xuống đất. Chết tiệt…… Quý Tiêu Dương, không biết hắn còn ẩn giấu bao nhiêu thực lực! Hai sát thủ ngân bài ‘X’ cư nhiên còn không hạ được hắn! Sớm biết thế thì mình nên tiêu thêm tiền mà thuê một kim bài!
(),(): ngân bài với kim bài có thể hiểu là hạng hai với hạng nhất
Kỷ Nguyên nghiến răng nghiến lợi nghĩ. Sau đó tức giận bất bình ngồi trở lại ghế. Hai tay nhanh chóng gõ lên bàn phím……
Một phút đồng hồ sau, cửa sổ tự động biến mất trên màn hình. Kỷ Nguyên lấy di động ra gọi điện thoại “Lập tức xuất ra năm ngàn vạn!”
“Thất gia, hiện tại chúng ta không còn nhiều tiền như vậy. Nhiều nhất chỉ có thể xuất ra ba ngàn năm trăm vạn!”
Tay nắm di động của Kỷ Nguyên lộ ra vài phần tái nhợt “Nghĩ hết mọi biện pháp, bất kể hậu quả!” Trầm mặc một lát, Kỷ Nguyên âm hàn nói một câu.
Quý Tiêu Dương, ta không tin, thuê thêm một kim bài nữa còn không giết được ngươi!…… Trên gương mặt tái nhợt của Kỷ Nguyên lóe lên đỏ ửng điên cuồng!
Đúng lúc này, lão quản gia cầm trong tay một chiếc điện thoại đẩy cửa đi vào, nói với Kỷ Nguyên “Tiểu Nguyên, lão gia tìm con!”
……
“Quý Tiêu Dương này thật đúng là thâm tàng bất lộ!” Nghe thanh âm tựa hồ mang theo một chút trêu tức!
(): tính tình, tài hoa, mưu kế ẩn sâu không ai biết
“Hắn, thực khá!” Ngữ khí nói chuyện đều lộ ra một cỗ lạnh lẽo cứng ngắc!
……
Ta đã trở lại và ăn hại gấp tỉ lần=))))))) Chương này quá là tốn chất xám nên thi xong rồi mà mãi đến bây giờ mới up được. Xin lỗi bà con cúi đầu Nhân việc thi đỗ nên up chương mới ăn mừng với cả nhà:3