“Các cậu hiểu chưa?” Linh Thiên Nhiễm một hơi nói xong, nhìn mấy người phía trước liếc mắt một cái.
Sửng sốt một lúc lâu sau, Quý Thần Quang mới chớp chớp hai mắt, ngơ ngác nói một câu “Hiểu được!” Kỳ thật còn có chút mơ hồ……
“Được, hiểu rồi thì chúng ta bắt đầu đi! Nhớ kỹ nha, thua phải trả lời chi tiết vấn đề được hỏi, phải hoàn thành sự trừng phạt!” Linh Thiên Nhiễm cầm bài trong tay giơ giơ lên, phi thường nghiêm túc nói.
Nam Cung Kỳ có chút khẩn trương, vươn tay đẩy kính mắt của mình. Sao anh cảm giác được lời nói của Thiên Nhiễm có chút gian trá?
“Được, đã biết, đã biết, Thiên Nhiễm, nhanh chóng bắt đầu đi!” Quý Thần Quang lần đầu tiên chơi mấy thứ này, trong lòng hưng phấn kích động. Đôi mắt to tròn lóe sáng hào quang linh động trong suốt, nụ cười bên khóe miệng càng thêm sáng lạn!
“Hiện tại không đói bụng?” Quý Tiêu Dương nhìn Thần Thần trong lòng, vươn tay nhéo nhéo hai má trơn mềm của cậu, trêu chọc nói.
“Đói, anh hai, em muốn ăn khoai tây!” Đôi mắt linh động nhìn Quý Tiêu Dương, Quý Thần Quang đẩy đẩy tay hắn. Gương mặt bởi vì kích động mà có chút hồng nhuận, khóe miệng cười sáng lạn, hai lúm đồng tiền nho nhỏ cũng xuất hiện, trông có vẻ đặc biệt khả ái cùng hoạt bát!
“Ăn đi! Đã nguội rồi đó, sẽ không bị bỏng miệng đâu!” Quý Tiêu Dương cười bất đắc dĩ lại ôn nhu, gắp một miếng khoai tây từ trong bát mình bỏ vào bát Quý Thần Quang. Chỉ biết cái con heo con này sẽ nhất thời hưng phấn mà quên hết tất cả!
“Hì hì……” Quý Thần Quang ăn khoai tây, ngốc hồ hồ cười, trong ánh mắt sáng ngời lóe lên quang mang giảo hoạt. Ăn khoai tây xong, buông đũa xuống, hai tay nhanh chóng ôm cổ Quý Tiêu Dương, đối với hai má của Quý Tiêu Dương hôn hai cái thật vang dội “Anh hai, em yêu anh nhất!” Nói xong, nụ cười trên miệng càng thêm sáng lạn chói mắt!
Đáy mắt Quý Tiêu Dương lóe lên vầng sáng ôn nhu, từ bên cạnh lấy một từ giấy ăn, một bên lau miệng cho Quý Thần Quang, một bên nắm lấy khuôn mặt tươi cười đó “Cười gian quá, nhanh ăn cơm đi. Đợi lát nữa chơi trò chơi lại cao hứng đến quên cả ăn!”
“Anh hai, anh rõ ràng cũng rất cao hứng a!” Quý Thần Quang né tránh tay Quý Tiêu Dương, nhẹ bĩu môi, ngữ điệu mang theo ủy khuất!
“Ân. Anh hai thật là cao hứng!” Vứt giấy ăn vào thùng rác ở một bên, Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang sâu vào trong lòng hơn một chút. Ghé miệng vào tai cậu nhẹ nhàng nói: Nếu là Thần Thần hôn miệng, anh hai sẽ càng thêm cao hứng!
“Đến, đến, đến, đều nhìn tôi bên này đi a, đừng thân thiết nữa. Trò chơi bắt đầu!” Linh Thiên Nhiễm đứng lên vỗ tay, lớn tiếng rống! “Nhìn bên này đi, trò chơi bắt đầu!”
“Được. Bắt đầu đi!” Quý Thần Quang nóng lòng muốn thử, vẻ mặt hưng phấn, đôi tay kia cũng không an phận!
“Kỳ, Tiểu Cửu, các cậu đều hiểu rồi chứ?” Linh Thiên Nhiễm cố ý nhìn về phía Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu, cố ý hỏi một câu.
“Ân!” Nam Cung Cửu khẽ gật đầu, tuy rằng có điểm kỳ quái, sao Thiên Nhiễm lại hỏi như vậy……
Nam Cung Kỳ hơi trầm mặc một chút. Tổng cảm giác, Thiên Nhiễm không có ý tốt……
“Kỳ, cậu có cái gì không hiểu thì nhanh hỏi đi! Chúng ta lập tức bắt đầu trò chơi!” Linh Thiên Nhiễm đi tới bên cạnh Nam Cung Kỳ, vươn tay vỗ vỗ bờ vai anh, vẻ mặt hào khí!
“Không, bắt đầu đi!” Trong giọng nói của Nam Cung Kỳ có chút lo lắng! Càng nghĩ càng cảm thấy bọn họ có phải hay không đều mắc bẫy của Thiên Nhiễm……
“Cạc cạc dát……(tiếng cười) Được rồi, chúng ta bắt đầu thôi!” Linh Thiên Nhiễm trở lại chỗ ngồi của mình, cười gian trá! Tối hôm nay là một buổi tối tốt đẹp a, có thể đào ra rất nhiều bí mật……
“Thiên Nhiễm, anh cười hảo âm hiểm!” Quý Thần Quang chà xát cánh tay của mình!
“Hắc hắc. Bắt đầu đi!” Linh Thiên Nhiễm cười cười, còn nghiêm túc nói một câu “1 2 3, ra!”
“Em thắng!” Quý Thần Quang vẫy vẫy bàn tay của mình, một bộ dáng hưng phấn. Nếu không có Quý Tiêu Dương ôm chặt lấy thì khẳng định cậu sẽ nhảy cẫng lên!
“Thần Quang, em chọn nói thật hay mạo hiểm!” Linh Thiên Nhiễm cười hưng phấn hỏi Quý Thần Quang.
“Mạo hiểm!” Quý Thần Quang vẫn là tâm tính của trẻ con, đương nhiên cảm thấy hứng thú với mạo hiểm!
“Quyết định trừng phạt ai?” Linh Thiên Nhiễm cười hỏi lại!
Đôi mắt to tròn của Quý Thần Quang nhanh như chớp dạo quanh bốn phía. Chọn ai a, cậu có điểm rối rắm. Cậu không biết chọn ai mới tốt…… Đột nhiên, khóe mắt nhìn thấy Mạc Dương đang lẳng lặng ngồi ở một bên ăn lẩu, ánh mắt sáng ngời lóe lên một tia hào quang “Mạc Dương. Năm mươi cái đứng lên ngồi xuống!”
“Đi. Mạc Dương đừng ăn nữa, nhận trừng phạt đi!” Linh Thiên Nhiễm đẩy Mạc Dương ở bên cạnh. Nhẹ cúi đầu cười gian. Ha ha, Thần Quang, vẫn rất là thuần khiết……
“Nga!” Mạc Dương buông đũa, đi tới một chỗ trống. Không đến một phút đồng hồ liền thực hiện xong năm mươi cái đứng lên ngồi xuống! Hơn nữa nhìn bước đi của hắn vẫn như trước, mặt không đỏ khí không xuyễn, phi thường thoải mái!
“Tối lắm, lại nào, lại nào!” Nhìn Mạc Dương ngồi vào chỗ xong, Linh Thiên Nhiễm lại giơ tay hét to!
Vì thế, một vòng mới lại bắt đầu!
“1 2 3, ra!” Theo giọng nói của Linh Thiên Nhiễm, sáu người đồng thời vươn tay ra!
“Ngao ngao tôi thắng!” Linh Thiên Nhiễm cười điên cuồng……
Nam Cung Kỳ cảm giác lông tơ của mình dựng đứng lên! Quý Thần Quang rúc vào trong lòng anh hai. Thiên Nhiễm cười thật xấu xa……
“Tôi muốn trừng phạt Thần Quang cùng Tiêu Dương. Tiêu Dương ôm Thần Quang đan chân đứng thẳng, hai người hôn môi ba phút. Không được tách ra, nếu giữa chừng Tiêu Dương không đứng ổn định. Trừng phạt gấp bội! Ha ha…… Bắt đầu đi!” Linh Thiên Nhiễm kia cười thực âm hiểm a……
“Này, này, điều này sao có thể!” Quý Thần Quang ngay cả nói chuyện đều nói lắp! Cái kia……
“Nhanh lên, chịu chơi thì chịu thua a! Đều nói nhất định phải hoàn thành bất kì trừng phạt gì!” Linh Thiên Nhiễm đem hai chữ bất kì nhấn thật mạnh!
“Em, nhưng là……” Hai má Quý Thần Quang nghẹn đỏ bừng, hôn môi thì không có gì, nhưng anh hai ôm cậu đan chân đứng thẳng, cái này, có điểm khó khăn a!
“Không có nhưng nhị gì hết. Tiêu Dương, mau chóng hành động đi!” Linh Thiên Nhiễm lớn tiếng nói với Quý Tiêu Dương.
Quý Tiêu Dương hơi tạm dừng một chút liền ôm lấy Quý Thần Quang đứng ở chỗ trống “Tính thời gian đi!” Cười khẽ nói một câu. Sau đó ôm Quý Thần Quang vào một vị trí thoải mái nhất, tiếp theo liền hôn lên môi Quý Thần Quang, sau đó chân phải đan lập!
Quý Thần Quang được Quý Tiêu Dương ôm chặt vào trong ngực, cậu tận lực không để cho mình lộn xộn, không quấy nhiễu anh hai. Một đôi mắt sáng ngời nhìn Quý Tiêu Dương gần trong gang tấc. Anh hai, thực đẹp trai……
Quý Tiêu Dương khó được nhìn thấy Thần Thần nhu thuận như thế, môi khẽ nhếch để cho hắn ở trong khoang miệng càn quét. Tư vị thật sự là thích đến ngây người……
“Một phút đồng hồ trôi qua!” Linh Thiên Nhiễm lấy đồng hồ bấm giờ, lớn tiếng nói một câu “Kiên trì thêm một phút năm mươi sáu giây nữa là được!”
Theo thời gian trôi qua, nước miếng từ khóe miệng Quý Thần Quang chảy ra ngày càng nhiều, gương mặt càng ngày càng đỏ hơn…… Ô thật là khó chịu a, còn bao lâu nữa a! Quý Thần Quang ở trong lòng kêu……
Quý Tiêu Dương thực rõ ràng cảm giác được hô hấp của Thần Thần dần trở nên có chút khó khăn! Liền nâng đầu mình lên một chút, đem hôn sâu biến thành chạm môi đơn thuần!
“Năm mươi giây!” Thanh âm Linh Thiên Nhiễm lại vang lên.
Quý Thần Quang rõ ràng cảm giác được thân thể của anh hai giống như có chút lay động…… Hai má anh hai có mồ hôi chảy ra…… Thời gian nhanh lên a!
“Mười, chín, tám,…… hai, một. Ok!” Thời gian theo thanh âm Thiên Nhiễm dần hạ xuống.
Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang nhanh chóng ngồi về chỗ. Thật là mệt, trò chơi này, thực tốn sức……
“Tiếp tục nào!” Nghỉ ngơi một phút đồng hồ, thanh âm cao vút của Linh Thiễn Nhiễm lại một lần nữa vang lên.
Đôi mắt đen như mực của Quý Tiêu Dương ý vị thâm trường nhìn thoáng qua phía Linh Thiên Nhiễm!
“123 ra!” Linh Thiên Nhiễm hưng phấn đương nhiên không có cảm giác được Quý Tiêu Dương thản nhiên liếc mắt nhìn cậu một cái.
“Tôi thắng!” Quý Tiêu Dương cười nhẹ nhìn Linh Thiên Nhiễm!
Thân thể Linh Thiên Nhiễm run lên! Ta dựa vào, Tiêu Dương cười thực lạnh a…… “Cậu chọn cái gì?” Kỳ thật trong lòng đã biết. Tiêu Dương là đang hướng về cậu……
Quý Tiêu Dương vẫn cười thản nhiên như trước “Tôi chọn……” Nói xong lại tạm dừng một chút “Thiên Nhiễm thật thâm tình tỏ tình với Mạc Dương! Thời gian ba phút!”
“Tôi dựa vào, mẹ kiếp……” Nghe được mấy chữ thâm tình tỏ tình! Mấy chữ này làm cho Linh Thiên Nhiễm hung hăng run lên một cái. Chuyện buồn nôn như vậy mà bắt cậu làm……
“Chịu chơi chịu thua!” Quý Tiêu Dương lạnh lạnh nói.
“Tôi sẽ không nói! Ngũ âm của tôi không được đầy đủ!” Linh Thiên Nhiễm điên cuồng xua tay. Sẽ chết người a……
“Chịu chơi chịu thua!” Thanh âm Quý Tiêu Dương vẫn lạnh lạnh như trước! Động tác trên tay không ngừng, tiếp tục gắp đồ ăn cho Thần Thần!
“Thiên Nhiễm, anh không thể chơi xấu như thế!” Đôi mắt Quý Thần Quang lóe sáng nhìn Linh Thiên Nhiễm!
“Được, được, được, tôi nói là được chứ gì!” Bị tầm mắt của mấy người chăm chú nhìn. Linh Thiên Nhiễm tâm không cam lòng không nguyện lôi kéo Mạc Dương đi đến chỗ trống!
Một phút đồng hồ trôi qua……
“Như thế nào còn không có động tác a!” Quý Thần Quang miệng nhai rau xà lách, nhanh chóng thúc giục.
Môi Linh Thiên Nhiễm giật giật “Tôi dựa vào…… Cái gì kêu thâm tình a? Mẹ kiếp, thứ này tôi sẽ không!” Vươn tay phát điên gãi ót của mình.
“Ha ha……” Nhìn khuôn mặt Thiên Nhiễm thoáng hồng nhuận, những người khác đều nở nụ cười!
“Cười, cười cái P. Bỏ thâm tình đi, quá khó khăn người ta rồi!” Linh Thiên Nhiễm nhìn Quý Tiêu Dương.
“Kỳ thật rất đơn giản! Chính là như vậy!” Quý Tiêu Dương cười trêu tức, đem Quý Thần Quang trong lòng ôm lại thành tư thế hai người mặt đối mặt, dùng ánh mắt thâm tình nhìn cậu……
“Nhìn cũng nhìn rồi, học cũng học rồi. Thiên Nhiễm, mau chóng hành động đi!” Quý Tiêu Dương đạm cười nói.
Linh Thiên Nhiễm nhìn Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang, ngây ngốc sửng sốt hai giây mới hướng lên trời rống to một tiếng “Hảo buồn nôn a……”
“Buồn nôn cũng phải làm. Mau lên a!” Quý Thần Quang cười đắc ý! Ngao càng nhìn Thiên Nhiễm không muốn làm, cậu lại càng vui vẻ!
Nam Cung Kỳ cười khẽ cúi đầu ăn thịt bò. Không thèm đi trêu chọc…… Vạn nhất dính vào người mình liền thảm. Ai biết bọn họ sẽ làm cái gì chứ……
“Hát thì hát. Ai sợ ai chứ!” Rối rắm một phen xong, Linh Thiên Nhiễm hít sâu, nhìn Mạc Dương đối diện. Học bộ dáng của Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang, vươn tay ôm lấy thân thể Mạc Dương, khẽ ngẩng đầu lên nhìn vào mắt Mạc Dương “Mạc Dương, tôi…… Tôi chịu không nổi!” Linh Thiên Nhiễm nói đến một nửa lại dừng lại. Bởi vì cậu nhìn thấy trong ánh mắt Mạc Dương có một thứ làm cho cậu hoảng hốt…… Giống với quang mang trong ánh mắt của Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang……
“Chịu không nói cũng phải làm. Thiên Nhiễm đã năm phút rồi đấy. Nếu còn không nói gì nữa tôi sẽ lại trừng phạt cậu thêm một điều!” Quý Tiêu Dương dương dương tự đắc lắc đồng hồ bấm giờ!
“Được rồi, được rồi, tôi nói!” Linh Thiên Nhiễm lại ôm lấy thân thể Mạc Dương. Ánh mắt hơi hơi né tránh. Tôi dựa vào, mẹ kiếp……
“A, Mạc Dương, lão tử yêu anh! Theo tôi đi!” Thật sự chịu không nổi cái loại tỏ tình mềm nhẹ buồn nôn này. Linh Thiên Nhiễm trực tiếp nắm lấy bả vai Mạc Dương, phi thường có khí phách nói một câu. Rồi sau đó phi thường có khí phách giữ lấy đầu Mạc Dương, hôn lên môi hắn! Vừa hôn xong, Linh Thiên Nhiễm kéo Mạc Dương đang có chút dại ra đi về chỗ ngồi “Đi, chúng ta nên trở về nhà!”
“Như vậy là được rồi đi?” Trở lại chỗ ngồi, Linh Thiên Nhiễm hỏi Quý Tiêu Dương một câu.
“Được!” Quý Tiêu Dương cười gian! Ánh mắt dừng ở trên người Mạc Dương, hắn thấy được đáy mắt Mạc Dương bốc lên ngọn lửa kích tình nóng rực. Nghĩ đến đêm nay, Thiên Nhiễm sẽ có phúc hưởng……
Khuôn mặt Linh Thiên Nhiễm càng ngày càng hồng “Khụ, khụ, được rồi, bắt đầu vòng tiếp theo thôi! 123 ra……”
“Ha ha, tôi thắng!” Linh Thiên Nhiễm cười cực kỳ âm hiểm giơ giơ tay, ánh mắt càn quét bốn phía.
Cậu nhìn thấy Quý Tiêu Dương vẫn bình tĩnh như trước gắp thức ăn cho Quý Thần Quang. Quý Thần Quang một đôi mắt sáng ngời lòe lòe tỏa sáng nhìn mình. Nam Cung Kỳ bên cạnh đang cúi đầu ăn rau xà lách, Nam Cung Cửu vẫn khốc khốc như trước……
Nhìn đến Kỳ, đáy mắt Linh Thiên Nhiễm lóe lên một tia giảo hoạt…… Ánh mắt dừng trên người Nam Cung Kỳ “Kỳ, cậu nói xem, quần lót của Tiểu Cửu là màu gì!”