Trong phòng khách sạn.
Quý Thần Quang nằm trên giường lớn xa hoa ngủ thật sự say sưa! Quý Tiêu Dương đang ngồi ở bàn thủy tinh bên cạnh lật xem tài liệu! Cứ cách ba phút lại dừng làm việc nghiêng đầu nhìn ai kia đang nằm trên giường, khóe miệng hàm chứa nụ cười ôn nhu, lẳng lặng nhìn. Đáy mắt tràn ngập hạnh phúc giống như mọi người lúc nào cũng khát vọng xuân về hoa nở!
Em cho anh một cái xuân về hoa nở, anh sẽ cùng em đến vĩnh cửu!
“Anh ơi!” Qua vài phút, Quý Thần Quang mở mắt thì vừa vặn nhìn thấy đôi mắt ôn nhu của Quý Tiêu Dương! Khuôn mặt còn buồn ngủ nháy mắt xuất hiện nụ cười ngọt ngào!
Anh cho em hạnh phúc như mộng ảo, em sẽ cùng anh chậm rãi đi qua năm tháng của đời người!
“Thần Thần tỉnh rồi sao? Đói bụng chưa?” Vươn tay sờ sờ hai má Quý Thần Quang.
“Không đói bụng. Anh hai!” Quý Thần Quang xốc chăn lên, chui vào trong lòng Quý Tiêu Dương, ở thời điểm hắn còn chưa phản ứng được liền ngẩng đầu lên hôn lên môi hắn.
Quý Thần Quang hôn thật ngây ngô, đây là lần đầu tiên cậu chủ động như thế. Đầu lưỡi có chút sợ hãi muốn tiến vào trong miệng Quý Tiêu Dương. Quý Tiêu Dương cảm giác được hành động của Thần Thần, hơi hơi mở miệng ra, đáy mắt nồng đậm ý cười!
“Anh ơi, anh quên không hôn chào buổi sáng!” Quý Thần Quang đỏ mặt, đem đầu lưỡi vòng vo trong miệng Quý Tiêu Dương một chút liền nhanh chóng buông môi hắn ra! Tựa hồ có điểm thẹn thùng?……
“Ân. Là anh hai không đúng. Bây giờ anh hai nguyện ý nhận trừng phạt!” Trong đôi mắt đen như mực của Quý Tiêu Dương hiện lên một tia sáng.
Quý Thần Quang không hiểu, đôi mắt to tròn mang theo dò hỏi nhìn về phía Quý Tiêu Dương “Trừng phạt cái gì ạ?”
“Ân. Thần Thần lại hôn anh hai một lần!” Quý Tiêu Dương vẻ mặt trêu tức cười cười, vươn ngón trỏ điểm điểm môi mình. Thần Thần hôn thật sự là đáng yêu lại mê người, làm cho lòng người ta cảm giác được một trận ngứa ngáy! Có chút sa vào……
Nghe lời nói của anh hai, Quý Thần Quang ngây người một chút, khi nhìn thấy nụ cười xấu xa trên mặt anh hai thì lập tức hiểu được. Anh hai lại đang trêu chọc cậu, lập tức cho hắn một ánh mắt xem thường, thốt ra một câu “Mẹ kiếp……” Đây rõ ràng là bị Linh Thiên Nhiễm ảnh hưởng!
“Thần Thần, lời này thật thô lỗ!” Nghe câu nói của Thần Thần, Quý Tiêu Dương thu hồi nụ cười xấu xa, vươn tay ôm Quý Thần Quang vào trong ngực. Thần Thần học được lời nói thô tục này ở đâu vậy?
Ách…… Quý Thần Quang cũng biết mình không nên như vậy, cúi đầu nghịch ngón tay! Bất quá kỳ thật cậu rất thích…… Cảm giác nói như vậy có một loại thích thú xx nói không nên lời ở bên trong……
“Thần Thần, sau này không được tùy ý nói ra loại lời này, biết không?” Vừa rồi khi nghe thấy Thần Thần nói hai chữ kia, hắn liền chấn kinh…… Cảm giác là lạ! Ánh mắt Thần Thần vẫn là long lanh thuần khiết nhưng lời nói ra lại dị thường thô lỗ……
“Ân, em đã biết! Anh hai, em sai rồi!” Hai tay Quý Thần Quang ôm cổ Quý Tiêu Dương, tựa đầu chôn ở cần cổ hắn. Ở nơi Quý Tiêu Dương không nhìn thấy được, Quý Thần Quang nở nụ cười giảo hoạt……
“Ân. Thần Thần, đi đánh răng rửa mặt đi, anh vừa gọi bữa sáng rồi, hẳn là sắp mang lên đó!” Vỗ vỗ đầu Quý Thần Quang, lời nói của Quý Tiêu Dương thực ôn nhu!
“Dạ!” Quý Thần Quang vui sướng hài lòng đáp lại một tiếng, khi nhảy xuống khỏi lòng Quý Tiêu Dương còn nghịch ngợm hôn lên môi hắn một cái, xong rồi mới nhanh chóng trốn vào phòng tắm! Ở trong phòng vẫn còn phiêu tán nụ cười đắc ý sau khi thực hiện được âm mưu của Quý Thần Quang!
Quý Tiêu Dương nhìn hướng phòng tắm, nụ cười nơi khóe miệng càng thêm sâu. Thần Thần, em đây là muốn đùa với lửa sao…… Nhẹ giọng nỉ non một câu, trong thanh âm có chút bất đắc dĩ. Nếu không phải lát nữa có hẹn với Lưu tổng, hắn thật sự là muốn áp đảo Thần Thần ở trên giường, ‘ăn’ sạch sẽ!
“Anh ơi!” Đang lúc Quý Tiêu Dương xuất thần, thanh âm của Quý Thần Quang truyền ra từ phòng tắm!
Nghe ngữ điệu của Thần Thần có chút gấp gáp, Quý Tiêu Dương nhanh chóng thu hồi tâm tư, đứng lên bước đến cửa phòng tắm “Thần Thần, em làm sao vậy?”
“Anh hai, anh vào đi!” Trong lời nói của Quý Thần Quang, Quý Tiêu Dương chợt nghe thấy tiếng mở khóa thanh thúy.
Quý Tiêu Dương hơi chần chờ một chút, Thần Thần đang tắm ở bên trong, hắn vừa mới không dễ dàng áp chế được tà hỏa, này nếu đi vào khẳng định lại sôi trào……
“Anh ơi!” Không thấy Quý Tiêu Dương đẩy cửa đi vào, Quý Thần Quang lại gọi một lần nữa! Ngữ điệu có chút bất mãn……
“Được rồi. Anh hai vào đây!” Quý Tiêu Dương hít sâu một cái, đẩy cửa ra đi vào……
Sau đó hắn thấy được một màn làm cho người ta khiếp sợ……
Lúc này Quý Thần Quang đang ***, một đôi mắt long lanh nhìn hắn, bên trong còn mang theo chút sợ hãi cùng xấu hổ…… “Anh hai!” Một tiếng anh hai này so với ngày thường cũng có hơn một chút ý tứ hàm xúc không nói nên lời làm cho cả người Quý Tiêu Dương nháy mắt liện thấy nhộn nhạo……
“Thần Thần, em đây là……” Nuốt nuốt nước miếng, Quý Tiêu Dương phi thường gian nan mở miệng. Sao Thần Thần hôm nay lại có chút là lạ?……
“Anh ơi, cái kia, em nghĩ……” Quý Thần Quang cúi đầu nghịch ngón tay của mình. Hảo khẩn trương, hảo khẩn trương a, đây là lần đầu tiên a…… Cái kia, cậu nên làm cái gì bây giờ? Cậu đều xx, anh hai như thế nào không có giống như bình thường lao đến? Sau đấy cậu nên làm cái gì a?……
Quý Tiêu Dương nghe lời nói của Quý Thần Quang liền dừng hình…… Thần Thần đây là đang hướng hắn cầu hoan sao?…… Nhưng là…… Quý Tiêu Dương vẫn cảm giác hết thảy đều là mộng ảo, hắn thật sự là có chút không phản ứng lại kịp…… Thần Thần sao đột nhiên lại lớn mật như vậy?……
“Anh ơi!” Đợi gần nửa phút, Quý Thần Quang phát hiện anh hai vẫn còn chưa có tiến đến. Cậu nóng nảy, ngẩng đầu nhìn Quý Tiêu Dương thì phát hiện dường như anh hai đang thất thần……
Tay lập tức nắm chặt lại thành quyền, dường như đang hạ một quyết định rất lớn! Được rồi! Anh hai không đến thì mình đến…… Trong lòng nghĩ như vậy, Quý Thần Quang liền mở ra hai tay gắt gao ôm lấy thần mình Quý Tiêu Dương “Anh ơi, em nghĩ……” Ngửa đầu, đôi mắt to tròn long lanh nhìn Quý Tiêu Dương.
“Thần Thần, em……” Hắn dám khẳng định là Thần Thần có chuyện gì đó. Bằng không sẽ không có loại hành động kỳ lạ này. Chính là hiện tại lý trí của hắn đang chậm rãi biến mất……
Bởi vì Thần Thần tiểu gia hỏa này đang ở trong lòng hắn nhẹ nhàng cọ cọ……
Chuyện sát súng phát hỏa ở trong nháy mắt đã xảy ra……
Quý Tiêu Dương gắt gao giữ lấy đầu Quý Thần Quang, hôn lên môi cậu, hung hăng ở trong khoang miệng cậu đảo quanh……
Chuyện làm cho Quý Tiêu Dương kinh ngạc đã xảy ra. Thần Thần của hắn cư nhiên đang cố gắng đáp lại hắn, cố gắng đuổi kịp nhịp độ của hắn…… Loại hành động này của Quý Thần Quang là trước nay chưa từng có, làm cho cỗ xúc động trong cơ thể Quý Tiêu Dương hoàn toàn bùng nổ……
Nháy mắt trong phòng tắm cảnh xuân bốn phía……
Ẩn ẩn trong không khí có thể rõ ràng nghe được thanh âm của Quý Thần Quang lặp đi lặp lại đúng một từ. Trong thanh âm mang theo một loại mê tình làm người ta đau lòng.
“Anh hai……”
“Anh hai……”
“Anh hai……”
Nhất định không cần bỏ lại Thần Thần, nhất định không cần bỏ lại Thần Thần, anh ơi, Thần Thần không thể không có anh hai! Anh hai không cần rời bỏ Thần Thần, tuyệt đối không cần rời bỏ Thần Thần!
Anh ơi, Thần Thần sợ hãi……
“Anh hai……”
Cậu mơ thấy một giấc mộng! Một giấc mộng làm cho lòng người ta cảm thấy sợ hãi! Trong mộng không có hình bóng của anh hai, cậu gọi thế nào cũng không thấy anh hai đáp lại! Trong mộng chỉ có một màu đen ngòm, một mảnh hắc ám không thấy điểm cuối…… Cậu sợ hãi! Cậu tìm không thấy anh hai……
Cậu liều mạng chạy về phía trước tìm kiếm anh hai, nhưng là anh hai vẫn không có xuất hiện! Cậu gào đến rách cả cổ họng…… Anh hai vẫn đều không có xuất hiện. Thẳng đến khi cậu bị hắc ám kia nuốt gọn, anh hai cũng không giữ tay cậu lại……
Anh hai đã nói qua, anh hai sẽ luôn nắm lấy tay cậu. Nhưng là anh hai không có……
Anh hai đã nói qua, anh hai sẽ không bao giờ rời bỏ cậu. Nhưng là anh hai lại biến mất……
Cậu rất sợ hãi, cậu cảm giác thật lạnh lẽo. Giây tiếp theo, thế giới hắc ám kia đột nhiên biến mất, một đóa mây trắng xóa bay về phía cậu. Trên đó còn có anh hai đang cười, hảo ấm áp……
Khi Quý Thần Quang tỉnh lại, trong lòng đột nhiên xuất hiện một loại cảm giác! Cậu dường như phải rời khỏi anh hai……
Cậu nên làm cái gì bây giờ? Cậu không nghĩ sẽ rời khỏi anh hai……
……
“Thất gia, hết thảy đều giống như ngài đã dự liệu!” Trước cửa sổ sát đất thật lớn, một người đàn ông tinh anh mặc một thân âu phục đang đứng. Người đàn ông này đúng là người vài lần trước đã trao đổi cùng với người đàn ông mặc quần áo thường ngày màu trắng! Lúc này, người đàn ông đó đang cung kính đứng ở phía sau một người đàn ông cao lớn mặc áo ngủ!
“Nói!” Thanh âm của thất gia đặc biệt trầm thấp, có một loại ý nhị mê người không nói nên lời ở bên trong, có thể dễ dàng làm cho người ta rung động!
“Quý Tiêu Dương mang theo Quý Thần Quang cùng Nam Cung Kỳ Nam Cung cửu đến tỉnh X. Mà Ngô Tĩnh bên kia cũng lấy hợp động từ trong tay Lục Dao. Ngày hôm qua tình báo đã điều tra được Quý Tieu Dương gọi điện thoại cho Mạc Dương, để cho hắn tra xem rốt cuộc Lưu Lâm có âm mưu gì! Tôi nghĩ Mạc Dương hẳn là đã tra được tình báo giả chúng ta đã sớm chuẩn bị tốt!” Trong thanh âm của người đàn ông mặc âu phục loáng thoáng chút gian xảo cùng đắc ý!
“Mạc Dương…… Sao lại có ở đây? Bọn họ không phải luôn luôn không nhúng tay vào những chuyện này sao?” Thanh âm Thất gia mang theo một loại trầm thấp mềm nhẹ như đang thì thầm.
“Là vì Linh Thiên Nhiễm. Mạc Dương giống như là rơi vào rồi!”
“Mạc Dương, cũng sắp xong rồi……” Nghe xong lời nói của người mặc âu phục, trong thanh âm trầm thấp của Thất gia mang theo một chút trào phúng thực rõ ràng! Một cường giả ở trong thiên hạ mà có nhược điểm, vậy hắn liền không còn là cường giả nữa……
“Thất gia, bước tiếp theo thế nào ạ?” Người mặc âu phục có chút thăm dò hỏi.
“Trước chờ Tuyệt Ngũ tướng bắt được Quý Thần Quang đã! Này vừa ra diễn rốt cục sắp được lên đài…… Ha ha!” Thất gia thanh âm trầm thấp cười đến làm cho người ta cảm giác được một trận lông tóc dựng đứng!
“Dạ!” Người mặc âu phục gật đầu, rồi sau đó rời khỏi phòng!
……