Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 857: Theo đuổi




Gia thế của Cố gia không phải là hạng tầm thường, nếu Kỷ Hi Nguyệt trở thành em gái nuôi của Cố Cửu, Triệu gia chắc chắn cũng sẽ cân nhắc vài phần, huống hồ mẹ của Cố Cửu cũng rất thích Kỷ Hi Nguyệt.

Nhưng mọi thứ vẫn là chuyện của sau này, đợi đến lúc đó rồi hẵng nói. Biết đâu đến lúc đó Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt vì bất đồng quan điểm mà chia tay thì sao?

Kỷ Hi Nguyệt quay lại văn phòng, đóng cửa, tiếp tục đánh Thái Cực Quyền. Trong lòng cô vẫn đang hưng phấn vì tình huống lúc nãy, nhất là sau khi xem xong video của Cố Cửu, cô tự cảm thấy mình thực sự rất lợi hại.

Do đó bây giờ cô phải rèn sắt nhân lúc còn nóng, tranh thủ nắm vững và tập luyện cho linh hoạt.

Cố Cửu thấy cô đóng cửa là biết cô sắp làm gì.

Mãi cho đến giờ cơm trưa, anh ấy mới gõ cửa.

“Tiểu Nguyệt, cô không định ăn cơm trưa à?”

Kỷ Hi Nguyệt lập tức dừng việc luyện tập: “Aiya, tôi quên bén đi mất. À đúng rồi, để tôi hẹn Trần Á Nam đi ăn trưa.”

“Tên tiểu tử đó đến đây tìm cô rồi này!” Cố Cửu đưa mắt nhìn Trần Á Nam đang đứng ngoài cửa, thầm nghĩ không ngờ tên tiểu tử này còn muốn mời Kỷ Hi Nguyệt đi ăn cơm. Nhìn vẻ mặt ngượng ngùng của cậu ấy, không lẽ đã thích Kỷ Hi Nguyệt rồi sao?

“Có, đi chứ. Cố thiếu, anh tự đi ăn cơm một mình nha, Á Nam chỉ mời mình tôi à.” Kỷ Hi Nguyệt bật cười haha, sau đó cùng Trần Á Nam đi ra ngoài.

“Tiểu Nguyệt, các cô đi đâu ăn cơm vậy?” Cố Cửu lo lắng nói, “Vệ sĩ của cô đâu?”

“Ăn ở gần đây thôi. Chắc La Hi đi tìm Tiêu Ân rồi, dù sao cũng sát bên mà.” Kỷ Hi Nguyệt nói.

“Vậy cô nhớ cẩn thận một chút.” Cố Cửu nói.

Kỷ Hi Nguyệt liền cười vui vẻ: “Bây giờ tôi là cao thủ rồi, anh yên tâm đi.’

Cố Cửu dở khóc dở cười, anh ấy đúng là toàn lo thừa.

Thang máy xuống tầng một thì vô tình gặp Vô Cốt đang đi mua đồ mang về. Thấy Kỷ Hi Nguyệt, cô ta khá bất ngờ, sau đó lại nhìn sang Trần Á Nam.

“Kỷ tiểu thư.” Vô Cốt miễn cưỡng chào hỏi.

Kỷ Hi Nguyệt cũng máy móc gật đầu, sau đó cùng Trần Á Nam rời khỏi.

Trần Á Nam nhìn Vô Cốt rồi quay sang thì thào nói nhỏ với cô: “Học tỷ, bà chị Vô Cốt, vệ sĩ của Cố tổng đó nhìn lạnh lùng nhỉ.”

“Ừm, người ta lạnh lùng xinh đẹp thế đấy, có hứng thú không?” Kỷ Hi Nguyệt chọc cậu.

Trần Á Nam liền đáp: “Tôi không muốn bị lạnh cóng đâu. Kiểu ấm áp đáng yêu mới hợp với tôi hơn.”

“Cậu ấy à, tuổi đang nhỏ bớt nghĩ đến chuyện trai gái đi. Phải tập trung vào sự nghiệp trước rồi lập gia đình sau, nếu không sau này sẽ vất vả lắm đấy. Với lại tôi thấy đàn ông mỗi tuổi đều có một gu bạn gái khác nhau, biết đâu bây giờ cậu thích kiểm ấm áp đáng yêu, nhưng vài năm nữa lại thích kiểu lạnh lùng cao quý thì sao? Cho nên cứ đợi trưởng thành thêm chút nữa rồi hẵng nói!”

Kỷ Hi Nguyệt bật cười, uốn nắn lại tư tưởng cho cậu.

“Gì chứ, tôi cũng sắp hai mươi rồi, kết giao bạn gái là chuyện bình thường. Mấy đứa bạn học bằng tuổi tôi có bạn gái cả rồi đấy.” Trần Á Nam mếu máo nói.

“Vậy sao cậu chưa có?” Kỷ Hi Nguyệt cười nói, “Đừng nói với tôi là vì đẹp trai quá nhé.”

“Haha.” Trần Á Nam không khỏi bật cười, “Cũng có thể nói như vậy, với lại tôi giữ thân như ngọc nữa, nên chưa từng có với bạn gái.”

“Vậy người theo đuổi cậu thì sao?” Kỷ Hi Nguyệt nhướn mày.

“Nói thật là hồi học cấp ba ngày nào tôi cũng nhận được thư tình, nên đâm ra rất sợ phụ nữ.” Trần Á Nam nghĩ đến vẫn còn sợ hãi.

Kỷ Hi Nguyệt cười lắc đầu: “Đúng là có số hưởng mà không biết hưởng, nhưng như vậy cũng tốt, để tầm mắt lên cao một chút sẽ tốt hơn.”

“Ừm, tôi sẽ nổ lực nâng cao bản thân, sau đó theo đuổi người con gái mình thích.” Trần Á Nam nhìn Kỷ Hi Nguyệt với đôi mắt lấp lánh, sự yêu thích cũng không tài nào che giấu được.

Có lẽ đây chính là cảm giác yêu thầm ai đó, mà còn là mối tình đầu.