Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 842: Bộc phát tài năng (III)




Triệu Húc Hàn có chút khó hiểu. Cho dù Kỷ Hi Nguyệt là thiên tài về khí công, hai ngày có thể tu luyện ra khí thì cũng đâu thể thành thạo nhanh như vậy được? Chuyện này hoàn toàn không khoa học!

Còn nhớ năm đó anh lúc vừa tiếp xúc với khí công, phải tầm một tháng anh mới thuần thục được cách hít thở, và phải ba tháng sau mới biết vận khí đến một bộ phận, mất cả nửa năm trời mới thành thạo và bắt đầu vận động linh hoạt.

Có điều năm đó anh chỉ mới mười ba tuổi, nhưng cho dù như vậy thì Triệu Húc Hàn anh cũng là một thiên tài khí công tu luyện ra khí trong nhà họ Triệu, không ngờ bây giờ lại gặp được người phụ nữ Kỷ Hi Nguyệt này, quả đúng là hết sức kỳ lạ.

“Anh Hàn, anh không sao chứ? Có đau không?” Kỷ Hi Nguyệt thấy mình đánh anh phải lùi tới hai bước thì cũng rất giật mình.

Triệu Húc Hàn phấn khích nói: “Không sao, nhưng vừa nãy em làm sao vậy?”

“Em cũng không biết nữa. Đang nghĩ là phải tăng thêm lực trên cánh tay, nên tự nhiên ra đòn cũng mạnh hơn. Thật sự rất kỳ lạ. Nhưng em vẫn không cảm nhận được luồng khí trong cơ thể, chỉ là bản thân muốn đánh mạnh hơn thôi.”

Kỷ Hi Nguyệt thầm cười ngốc nghếch: “Anh Hàn, như vậy là đã tính thành công chưa?”

“Đâu em thử lại anh xem.” Triệu Húc Hàn cũng rất hiếu kỳ, chính anh cũng không biết giải thích thế nào.

Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, sau đó đổi tay khác đánh. Triệu Húc Hàn liền bắt lấy nắm đấm của cô, quả nhiên phát hiện sức lực rất lớn, cũng tức là cô đã vận được khí đến tập trung tại một điểm.

“Nữa nào! Đừng dừng!” Triệu Húc Hàn nói với Kỷ Hi Nguyệt.

Đột nhiên Kỷ Hi Nguyệt trở nên nghiêm túc, lập tức trái một quyền, phải một quyền, đồng thời phối hợp cả hai chân trái phải, miệng còn thét lên, dáng vẻ y hệt như một cao thủ võ lâm.

Triệu Húc Hàn âm thầm kinh ngạc, không ngờ Kỷ Hi Nguyệt đã thực sự sử dụng được khí công trong mỗi bước di chuyển, hoàn toàn có thể ứng dụng vào thực tế.

Điều này đối với Triệu Húc Hàn mà nói, quả thực là một cú đả kích rất lớn.

Người phụ nữ này quá sức thần kỳ, quá mức đáng sợ, tài năng của cô đã thực sự bùng nổ.

Triệu Húc Hàn có cảm giác, trong một ngày không xa, ngay cả anh cũng không phải là đối thủ của cô nữa. Nghĩ đến đây, nụ cười trên môi anh cũng dần tắt.

Kỷ Hi Nguyệt càng đánh càng hưng phấn, càng ra chiêu sức lực càng lớn dần, đồng thời cô cũng phát hiện bản thân vô cùng nhẹ nhõm, lúc bật nhảy để né tránh cũng bật lên rất cao, khiến cô giật mình suýt ngã.

Nhưng điều này lại làm cô phấn khích đến tột độ. Lúc trước thấy Long Bân và La Hi có thể tung mình lên không để đánh người, đá người, tránh đạn hay gì đấy, thì bây giờ có lẽ cô cũng sắp làm được như vậy rồi.

Tại sao cô không học khí công sớm hơn mà lại đi vất vả tập luyện thế chứ.

Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy mình đúng là đồ ngốc, nhưng nghĩ thoáng hơn thì thấy cũng có ích. Dù sao thì việc luyện tập bình thường cũng là để cho bản thân có kinh nghiệm chiến đấu, hơn nữa kỹ năng và chiêu thức cũng rất quan trọng.

Phải trải qua từng bước mới càng thêm nắm vững, sau đó bắt đầu học khí công mới thực sự là dệt hoa trên gấm.

Những đòn tấn công liên tục của Kỷ Hi Nguyệt khiến cho Triệu Húc Hàn không dám lơ là nữa. Triệu Húc Hàn phát hiện người phụ nữ này là một quái thai, vì chỉ trong chốc lát đã nắm vững được toàn bộ khí công.

Chiêu nào chiêu nấy cũng hết sức mạnh mẽ, hơn nữa trong lúc đối chiến cô còn điều chỉnh được bản thân rất nhanh, đã vài lần anh suýt bị cô đánh trúng và cũng không tránh đi.

Triệu Húc Hàn âm thầm kinh ngạc, cũng rất vui mừng. Khi cô biết nội công rồi, tối thiểu hệ số nguy hiểm cũng sẽ giảm bớt, nếu bình thường có thể nâng cao cảnh giác, thì cho dù gặp phải đạn của tay súng bắn tỉa, cô cũng có thể tránh đi hoặc làm chệch hướng.

Triệu Húc Hàn thầm nghĩ, qua vài ngày nữa anh phải huấn luyện cho cô cách tránh đạn mới được, có chút kinh nghiệm thực chiến sẽ an toàn hơn.