Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 814: Vài dãy số đặc biệt




Triệu Húc Hàn rất lo lắng: “Bất kể thế nào thì em cũng nên chuẩn bị sẵn tâm lý. Với lại, nếu trưởng phòng Kim đã biết em là Kỷ Hi Nguyệt, vậy e là bố em cũng sẽ gặp nguy hiểm, thậm chí là bạn bè của em và những người thân khác.”

Kỷ Hi Nguyệt chợt biến sắc, chuyện mà cô sợ nhất cũng chính là đây, thế nên cô mới nhắc nhở bố mình phải hết sức cẩn thận, cả Trần Manh Manh và gia đình bên Tiền Giang Thành nữa.

“Tiêu Ân.” Triệu Húc Hàn xoay ra ngoài thét lên.

Tiêu Ân lập tức bước vào. Triệu Húc Hàn nói: “Sắp xếp vài người đến bảo vệ Kỷ Thượng Hải và Trần Manh Manh, hai người này có lẽ là điểm then chốt nhất đối với Tiểu Nguyệt.”

Kỷ Hi Nguyệt lập tức gật đầu: “Đúng vậy, nhưng những người khác em cũng không muốn họ xảy ra chuyện, có điều chuyện này không ai kiểm soát được, chỉ hy vọng là bọn buôn lậu m.a tú.y đừng quá mất nhân tính.”

Cố Cửu nhìn Triệu Húc Hàn: “Người của cậu đến bảo vệ cho họ, liệu có vấn đề gì không?”

Kỷ Hi Nguyệt cũng có chút lo lắng, bởi cô rất tin vào năng lực của vệ sĩ Triệu Thị, bọn họ mạnh hơn vệ sĩ bình thường gấp mấy lần.

“Bảo vệ họ thì có liên quan gì, đâu có đụng chạm trực tiếp tới m.a tú.y? Cho dù có kẻ muốn vạch lá tìm sâu thì cũng miễn cưỡng thôi.” Triệu Húc Hàn nói, “Tôi đã kêu người giám sát anh cả của tôi, còn cho người kiếm chút chuyện với Triệu Vân Sâm, nên tạm thời anh cả của tôi không rãnh để quan tâm đến chuyện bên đây đâu.”

Đôi đồng tử của Triệu Húc Hàn lóe lên vài tia sáng lạnh lùng, mọi thứ dường như đều nằm trong sự kiểm soát của anh, điều này khiến Kỷ Hi Nguyệt có thể thở phào nhẹ nhõm.

Sau bữa cơm tối, Cố Cửu vừa rời khỏi thì điện thoại của Hạ Tâm Lan cũng gọi đến.

“Tâm Lan, thế nào rồi?” Kỷ Hi Nguyệt kích động hỏi, bởi vì trước đó cô đã gửi tin nhắn nhờ Hạ Tâm Lan kiểm tra nhật ký và nội dung điện thoại của trưởng phòng Kim.

“Tiểu Nguyệt, điện thoại của lão trưởng phòng Kim này thật sự rất lợi hại, mã hóa tới hai lần, hại tôi tốn rất nhiều công sức mới kiểm tra được. Phần nội dung thì chắc chắn không thể kiểm tra, nhưng nhật ký cuộc gọi thì đã lấy được.” Hạ Tâm Lan nói.

Kỷ Hi Nguyệt nghe vậy cũng rất vui mừng: “Vậy cũng tốt rồi, có số điện thoại gì đặc biệt không?”

“Để tôi gửi cho cô một phần tài liệu chi tiết. Tôi đã đánh dấu một vài số điện thoại có tỷ lệ lặp lại cao, cũng như một vài cuộc gọi nước ngoài.” Hạ Tâm Lan đáp.

Kỷ Hi Nguyệt cảm ơn: “Được, bây giờ tôi có thể nhận ngay, cảm ơn chị nhé, Tâm Lan.”

“Cám ơn gì chứ, tiêu diệt bọn buôn lậu m.a tú.y cũng là nhiệm vụ của chúng tôi mà, việc đạo nghĩa tất nhiên không thể chối từ!” Hạ Tâm Lan cười nói, “Nhưng mà Tiểu Nguyệt, nguồn hàng của bọn buôn lậu m.a tú.y đều ở nước ngoài, người tham gia cũng rất nhiều, nên cô tuyệt đối phải cẩn thận.”

Trong lòng Kỷ Hi Nguyệt vô cùng cảm kích: “Tôi hiểu rồi.” Lúc này bên phía Hạ Tâm Lan cũng có cuộc gọi đến, Kỷ Hi Nguyệt vội vàng nói tiếng cảm ơn rồi cúp máy.

Một chốc sau, tài liệu của Hạ Tâm Lan đã được chuyển đến.

Kỷ Hi Nguyệt vui mừng mở ra xem, trên đó đúng là có vài dãy số đã được Hạ Tâm Lan khoanh tròn bằng bút đỏ.

Kỷ Hi Nguyệt lập tức sao chép mấy dãy số điện thoại này gửi vào nhóm chat của ba vị đội trưởng. Lý Đỉnh cũng đã được add vào nhóm chat, còn có cả Ngô Phương Châu.

Nên hiện tại Kỷ Hi Nguyệt đang có một nhóm liên lạc năm người bao gồm cô và cảnh sát.

“Vương Nguyệt, mấy số điện thoại này là?” Lý Đỉnh là người đầu tiên trả lời Kỷ Hi Nguyệt, cho thấy tên này đến giờ vẫn chưa nghĩ ngơi.

“Đây là những số điện thoại nước ngoài tương đối đặc biệt mà trưởng phòng Kim đã liên hệ nhiều nhất do bạn tôi điều tra được. Các anh có điều tra xem mấy số này là của ai được không?”

“Chuyện này rất đơn giản, chỉ cần gọi cho Hợp tác di động viễn thông là được, nhưng tôi không thể ra mặt, vì bây giờ trưởng phòng Kim đang theo dõi tôi khá sát sao. Dưới lầu của tôi có một chiếc xe bán tải nhỏ đang đậu, từ lúc tôi tan ca đến giờ vẫn chưa hề rời đi.”